Lý Quả không biết mình bị nghiên cứu hơn nữa còn là người mà cô vĩnh viễn không ngờ đến, nếu biết cô nhất định sẽ tức chết, tìm hắn liều mạng.
Tay của hắn tựa như có ma lực xoa nhẹ mặt cô trong cơn ngủ mê, không có giương nanh múa vuốt, không có tủi thân, bất đắc dĩ như ban ngày chỉ còn lại sự yên bình khiến tim hắn có chút loạn nhịp.
Từ vầng trán đến lông mày, đôi mắt, mũi, cánh môi cuối cùng ánh mắt sáng rực dừng lại trên đôi môi ấm áp, hơn nữa còn vô thức ɭϊếʍƈ môi mình. Hắn muốn thử, rất muốn, rất muốn...
Trong lòng có một giọng nói không ngừng xúi giục, tiếng tim đập thình thịch vang dội trong đầu hắn. Hắn khẩn trương, kích động, hô hấp dồn dập, đến cả tay đang vuốt ve mặt cô cũng khẽ run lên. Đây là chuyện chưa từng xảy ra, chỉ có nữ nhân đối với hắn như vậy còn hắn ngay cả tâm cũng không hề xao động nhưng bây giờ hình như đã có sự khác biệt.
Gần như là không chút do dự, hắn bỏ qua giãy dụa áp môi mình lên môi cô, đụng chạm trong nháy mắt khiến hắn như bị điện giật.
Không chỉ tâm hồn ngay cả cơ thể cũng khẽ run lên, giờ phút này hắn giống một thiếu niên mới hiểu chuyện, tim đập như nai con chạy loạn. Thật vất vả mới trấn tĩnh lại, thế nhưng cảm xúc tốt đẹp ấy khiến hắn không cách nào dừng được.
Rất thơm, rất ngọt khiến hắn luyến tiếc, nụ hôn lướt qua không thỏa mãn được, lưỡi dần tiến vào dây dưa cùng chiếc lưỡi thơm tho. Xúc cảm ấm áp khơi gợi hắn, nếu không phải sợ động tĩnh quá lớn sẽ đánh thức cô thì hắn đã không nhịn được mà hành động rồi.
“Ừm.”
Trong lúc hắn đang say mê hấp thụ ngọt ngào của cô thì bỗng nhiên Lý Quả phát ra thanh âm vô thức rồi xoay người một cái liền đưa lưng về phía hắn, thoát khỏi lòng hắn...
Nhìn người ta quay lưng về phía mình không hiểu sao hắn lại cảm thấy có chút mất mát, khát vọng ban nãy không có nửa điểm giảm xuống ngược lại còn có chiều hướng gia tăng để hắn muốn ngừng cũng không được.