Editor: May
Thẩm Chanh đối diện với ánh mắt của anh, cực kỳ giận dữ, "Quấn lấy một người không quen biết rất thú vị sao?"
"Không quen biết?" Nụ cười lạnh khát máu lan tràn bên môi anh, thuận thế trải rộng cả gương mặt tuấn tú, "Cho tôi hai bạt tai liền muốn phủi sạch quan hệ, em cho rằng thực sự dễ dàng như vậy."
"Phủi sạch quan hệ thì thế nào?" Thẩm Chanh nhìn anh, vẻ mặt khiêu khích, "Anh cắn tôi à!"
Rõ ràng là anh khó hiểu, bây giờ còn lẽ thẳng khí hùng nói cho cô biết đừng hòng phủi sạch quan hệ.
Anh nghe tiếng, ánh mắt càng trở nên tàn bạo hung hăng, không nói thêm gì nữa, bàn tay to vừa động, bá đạo kéo cô tới.
Thân thể hơi động một chút, Thẩm Chanh đã bị anh giam ở trong ngực.
Hơi thở đặc hữu trên người anh nhanh chóng chui vào phổi.
Trong xe tối đen, anh dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn cô một chút, liền cúi đầu hung hăng ngậm chặt môi của cô.
Trên môi truyền tới đau đớn khiến Thẩm Chanh đau kêu thành tiếng, nắm tay không ngừng nện ở lồng ngực của anh, ý đồ giãy khỏi trói buộc của anh.
Anh ngẩng đầu lên nhìn cô, chỉ một giây sau, liền ngậm lấy môi của cô lần nữa.
Thẩm Chanh quýnh lên, gần như phản xạ có điều kiện, hung ác cắn bờ môi mỏng kia.
Kể từ đó, thời điểm lãnh thổ động tác cuối cùng cương dừng lại.
Trên môi truyền tới đau đớn khiến lông mày ngọn núi của anh hơi nhấc lên, bàn tay to dừng ở trên eo cô đột ngột xiết chặt, ánh mắt lạnh lẽo giống như muốn ép cô vào trong xương cốt.
Thẩm Chanh bị ép ngồi ở trên đùi anh, vào lúc này liền cảm giác được thân dưới nóng lên, chất lỏng lại chảy ra lần nữa.
Cũng chính là trong nháy mắt này, ánh mắt của anh cũng lạnh hơn.
Rất rõ ràng, anh cũng cảm nhận được chất lỏng nóng rực ở nơi nào đó của cô.
Thừa dịp anh hoảng thần trong nháy mắt, Thẩm Chanh chui ra khỏi ngực anh, chuyển đến chỗ ngồi bên cạnh, giữ vững một khoảng cách nhất định với anh.
Đèn trong xe sáng lên.
Có thể nhìn rõ dung mạo hai người, vẻ mặt, thậm chí vẻ quái dị nào đó trong nháy mắt.
Liếc mắt nhìn Thẩm Chanh, lại nhìn nơi nào đó, hai con ngươi đen thâm thúy kia đột nhiên giống như muốn phun ra lửa!
"Đáng chết!"
Anh khẽ nguyền rủa một tiếng, tay kia nóng nảy nắm hộp giấy bên cạnh rút ra, kéo ra vô số giấy mềm ướt, dùng tốc độ nhanh chóng lau dị vật dính vào trên thân.
Sống 26 năm, Thi Vực tuyệt đối là lần đầu tiên đụng phải phụ nữ như vậy!
Mới vừa rồi Thẩm Chanh bị cưỡng hôn, nhưng ngược lại tỉnh táo đến có chút kỳ cục.
Nhìn thoáng qua khuôn mặt tuấn tú gần như vặn vẹo, trong nháy mắt không thoải mái gì đó liền tan thành mây khói.
Môi cô giật giật, cười đến run rẩy hết cả người, "Ha ha!"
Người đàn ông này, xui xẻo đáng đời!
Tiếng cười kia, tuyệt đối là trần trụi khiêu khích!
Hỏi: Một người đàn ông có thân phận có địa vị, cường thế bá đạo lại phúc hắc, khi gặp được loại tình huống đột ngột này thì nên đối phó như thế nào?
Đáp: Mở cửa, ném người phụ nữ đó xuống xe.
Vì vậy, Thẩm Chanh tự do rồi...
Nhìn xe sang trọng nghênh ngang rời đi, Thẩm Chanh siết chặt nắm đấm.
Cô âm thầm thề, tiếp theo, lừa gạt chết anh nha!
Nhưng khiến cho cô không ngờ được chính là, sự kiện lần này qua đi, Thi Vực càng để bụng với cô - con mèo hoang dã này rồi.
Không chỉ để người ta điều tra xong thân phận bối cảnh của cô, kể cả tổ tông mười tám đời của cô cũng cùng nhau tra xét.