Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Chương 224: Vậy tôi đi chỉnh

Thẩm Chanh không nói gì, trực tiếp cúi đầu xuống, lại nhắm cắn ngay môi của anh.
”Hít....”


Trên cổ truyền tới đau nhức kịch liệt, khiến Thi Vực không nhịn được dựng thẳng mày kiếm lên, trong nháy mắt trên mặt tuấn mỹ như vậy nhuộm lên một tầng âm u, anh xoay người, đè cô dưới thân thể, nguy hiểm mở miệng: “Còn muốn tới lần nữa?”


Thẩm Chanh ɭϊếʍƈ khóe môi dính tơ máu một chút, quyến rũ đến giống như Vampire mê người, “Anh không sợ túng dục quá độ chết đột ngột, thì tiếp tục đi!”


Nhìn khuôn mặt khiêu khích của cô gái nhỏ phía dưới, Thi Vực thu vài phần lạnh lẽo trong con ngươi lại, có chút hứng thú nhếch môi, “Dù tiếp tục ngủ với em ngàn lần, cũng sẽ không quá độ.”


Anh nói xong, dùng bàn tay dò xét trên eo thon của cô, nhanh chóng dời lên phía trên, sau đó đột ngột buộc chặt ở chỗ nào đấy.
Tầm mắt Thẩm Chanh rơi trên tay anh, trên mặt sóng nước chẳng xao không hề phập phồng, tầm mắt dừng lại một giây, cô ngước mắt nhìn anh,“Xúc cảm được không?”


”Không được tốt.”
”Vậy tôi đi chỉnh?”
“....”
”Tìm bệnh viện chỉnh hình, thêm miếng silicone, hoặc có lẽ bơm to ngực.”
”Em thử dám đi bơm ngực xem.”
”Không phải anh ngại nhỏ, ngại xúc cảm không tốt sao, tôi bơm ngực, không phải hợp với ý của anh ư.”


”Đừng nghĩ đến những thứ đó!” Phụ nữ của anh, dù không có ngực, cũng không có thể đi loại địa phương đó chỉnh bậy!


”Bây giờ nữ minh tinh, người mẫu, có ai không chỉnh?” Thẩm Chanh chậc chậc lưỡi, “Haizz, suy nghĩ một chút bộ dạng sóng lớn mãnh liệt đó, tôi cũng nhịn không được mà muốn chảy máu mũi rồi.”


”Thẩm Chanh Tử, trong đầu của em chứa đều là những đồ bậy bạ gì? Loại đồ ngực to đó, em tốt nhất nghĩ cũng đừng nghĩ cho tôi!” Thi Vực lạnh lùng liếc nhìn cô, khuôn mặt tuấn tú ảm đạm dữ dội, giọng nói càng thêm lạnh đến mức không có một chút xíu nhiệt độ.


”Khụ!” Thẩm Chanh ho nhẹ một tiếng, coi như không nghe thấy lời của anh, tiếp tục chủ đề nóng hừng hực kia, “Lúc trước tôi nhìn thấy Tô San, hai luồng trước ngực cô ta, ây da, đều sắp vừa nhìn liền nổi dục vọng rồi. Ông xã anh nói, đàn ông có ưa thích loại phụ nữ có ngực rất lớn không?”


Cô nói xong, nhẹ nhàng lay động tay Thi Vực một chút, dạng như vậy, nhìn kiểu gì cũng mang theo vài phần đáng yêu.
Thi Vực nhìn cô, ánh mắt thâm trầm, con ngươi sâu thẳm rất sắc bén, giống như đều có thể xuyên thấu thân thể của con người vào bất cứ lúc nào.
”Tôi không thích.”


Thật ra đối với anh mà nói, ngực những người phụ nữ khác lớn hơn nữa, dáng người tốt hơn nữa, đều nhấc không nổi nửa phần hứng thú của anh.
Lòng của anh, sớm đã bị một chỉ con mèo nhỏ hoang dã bắt mất, nào còn lòng dạ chú ý những người phụ nữ khác.


Khóe môi Thẩm Chanh hơi nhếch lên, đưa tay ôm cổ của anh, ngửa đầu, “Vậy anh thích phụ nữ dạng gì?”
Thi Vực nheo mắt lạnh lại, xúc cảm từ ngực, lớn nhỏ, vậy mà cũng có thể nói vây quanh lên đề tài này, phụ nữ của anh, quả nhiên không phải là người lương thiện gì.
”Như em vậy.”


Anh mở miệng, tuy giọng điệu có chút lạnh lùng, nhưng Thẩm Chanh nghe được, lại là ấm ấp, cô cười xấu xa: “Ngực tôi nhỏ như vậy, lại không có xúc cảm?”
Thi Vực: “....”
”Nói nha, có đúng không?”
Mặt Thi Vực âm trầm, có chút không kiên nhẫn phun ra một câu: “Em không nhỏ.”


Thẩm Chanh chịu đựng xúc động muốn cười, tiếp tục nhất quyết không tha, “Nhưng xúc cảm của tôi không tốt nha!”
”Tốt.” Thi Vực dựng thẳng mày kiếm anh tuấn lên, trong mắt nhuộm lên chút sương mù.
”Cái gì tốt?” Thẩm Chanh ngoắc ngoắc khóe môi, cười đến quyến rũ khôn cùng.
”Xúc cảm tôt.”


”Ai xúc cảm tốt?”
”Em!”
”Xúc cảm nơi nào của tôi tốt?”
”Ngực!”
”Ha ha!”
Thi Vực: “....”
Tiểu yêu tinh này, càng ngày càng lằng nhằng rồi!