Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Chương 1110: Có cảm giác sao?

Editor: May
Thích Cảnh Nhân cầm dụng cụ nướng thịt đi ra, vừa vặn nhìn thấy hai người đang hôn nhau, giống như là thường thấy một màn hoạt sắc sinh hương như vậy, mặt cô không đổi sắc đi lên trước, tìm một vị trí thích hợp để dụng cụ xuống.


Lúc đặt dụng cụ xuống, cô cố ý làm ra một chút tiếng động, gián tiếp nhắc nhở hai người hôn đến không sai biệt lắm là được rồi, tuyệt đối đừng quá mức.


Chỉ có Tô Cửu Y mới biết được, đây hoàn toàn không phải đang hôn, bởi vì không có người nào hôn môi lại giống như bọn họ vậy, dùng cắn!


Nhưng cô cũng hiểu sâu sắc được một vấn đề, cục diện bây giờ đổi lại là bất cứ người nào nhìn thấy đều sẽ cho là bọn họ đang hôn, cho nên hiện tại cô nhảy vào Hoàng Hà cũng không rửa sạch được. Đưa tay đẩy ngực Thi Ngạo Tước một cái, ý bảo anh đừng cắn nữa.


Nhưng Thi Ngạo Tước lại không chịu buông cô ra, anh trực tiếp bỏ qua sự tồn tại của Thích Cảnh Nhân, ôm Tô Cửu Y thay đổi một phương hướng khác, tiếp tục làm loạn ở trên môi của cô, đầu tiên là dùng cắn, sau đó bắt đầu dùng gặm, cuối cùng liền sử dụng ɭϊếʍƈ....


Tô Cửu Y vẫn luôn cảm thấy Thi Ngạo Tước là một tòa núi băng không hòa tan được, vĩnh viễn đều là một bộ dáng lạnh băng băng cao cao tại thượng, khiến người ta không dám đến gần.


Tuy rằng anh cũng có lúc cười, nhưng anh làm cho người ta cảm giác vĩnh viễn đều là người lạ chớ tới gần, đừng đụng vào. Anh không giống như Tần Thiếu Bạch và Tống Trí Kha, Tần Thiếu Bạch và Tống Trí Kha thuộc về loại đàn ông xấu đến tận xương, có thể làm cho người ta giận sôi.


Nhưng Thi Ngạo Tước quả thật là loại hình khó chịu, anh thỉnh thoảng lạnh lùng, thỉnh thoảng phúc hắc, luôn ưa thích trước cho người ta một cái tát lại thưởng một mứt táo.


Tóm lại tính cách của anh khiến người ta đoán không ra, có đôi khi anh đang cười, lại không có nghĩa tâm tình của anh tốt, có đôi khi anh lạnh mặt, lại không có nghĩa tâm tình của anh kém.


Cho nên hiện tại Tô Cửu Y rất mê hoặc, không biết vừa rồi là bởi vì môi của cô quá hấp dẫn nên Thi Ngạo Tước muốn chạm vào cô, hay là bởi vì món điểm tâm ngọt làm liên tưởng đến Dạ Hàn mà trừng phạt cô, tóm lại cô chính là nghĩ không ra.


"Tô Cửu Y, cậu ngược lại phối hợp một chút đi." Thích Cảnh Nhân ở bên cạnh nhìn không được, thật sự là là cảm thấy Tô Cửu Y lúc đang bị Thi Ngạo Tước hôn thâm tình nồng cháy "vừa đẩy vừa tránh" rất phá đám hào hứng.
"Ưm!"


Không phải Tô Cửu Y không phối hợp, mà là cô cảm thấy ở hoàn cảnh như vậy vốn không có biện pháp nào có thể phối hợp được, nói ra số lần cô và Thi Ngạo Tước chính thức hôn môi còn chưa vượt qua năm lần, trước Thi Ngạo Tước cô lại chưa bao giờ hôn nhau với đàn ông khác, cho nên ở phương diện này cô chính là một con chim non.


Lúc tay mơ đối phó với loại cục diện này đã có chút khó khăn, còn muốn phối hợp ở trước mặt người khác, đây đúng thật là quá ngượng ngùng rồi.
"Ưm...."


Muốn đẩy Thi Ngạo Tước ra, nhưng sức lực anh rất lớn, một tay ôm eo cô chống đỡ cô ở trên tường, một tay nâng một chân lên vòng ở ngang hông của anh, cố ý để thân thể cô không tìm được chút chống đỡ nào.


Quả nhiên, thân thể Tô Cửu Y bắt đầu không khống chế được, vì để tránh cho nhếch nhác ngã sấp xuống ở trước mặt anh, đành phải lấy tay ôm lấy cổ của anh để ổn định thân thể của mình, như vậy cả người cô liền áp vào trên người Thi Ngạo Tước.


"Các người quá sắc tình rồi." Thích Cảnh Nhân không còn gì để nói liếc nhìn hai người, nhận một nụ hôn thâm tình không tốt sao, làm sao lại phát triển thành chấn vách tường rồi? Cảm thấy mình ở tại chỗ này có thể sẽ đau mắt hột, cô không muốn ở thêm một giây nào, xoay người rời khỏi sân thượng.


Sau khi cô ấy đi chưa tới mấy giây, Thi Ngạo Tước liền buông môi Tô Cửu Y ra, con mắt sắc thâm trầm nhìn cô gái thở dồn dập trong ngực, khẽ hỏi: "Có cảm giác sao?"
Tô Cửu Y vừa mới có cơ hội thở, đã bị một câu hỏi của anh làm đỏ mặt, cô ấp úng nói, "Em.... Cái kia.... Anh, em đói rồi!"