Chiến Thần Bất Bại

Chương 743: Chim sợ cành cong​

Tần Trẫm nhìn cầu vồng trên bầu trời Tử Quyên thành xa xa, sắc mặt càng lạnh lẽo, không ngờ, nàng vậy mà cũng thoát khỏi Yêu ngọc ảo cảnh.

Hơn nữa, thực lực hình như còn có đột phá...

Tần Trẫm tỉnh táo lại, gã bỗng nhiên phát hiện mình vậy mà lại đối với Tử Quyên thành phát sinh ra cái gì cũng hoàn toàn không biết. Rốt cuộc phát sinh cái gì, vậy mà lại khiến mấy người Hứa Diệp dám can đảm tập kích Tần gia?

Đối với đối thủ cùng thành, Tần Trẫm hiểu rất rõ bọn họ. Bổn Sâm ngoài thô ráp tâm tinh tế, Duy Khắc Đa nhạy bén đa dạng, Tô quả quyết hàng đầu, Hứa Diệp tài hoa hơn người, nhưng gã cũng hiểu nhược điểm của bọn họ. Dù cho Ngụy Hàn, Mục Trạch và Cung bộ của Tần Tử Chân toàn bộ bị diệt, bọn họ cũng tuyệt đối không dám hạ thủ với Tần gia.

Tựa như gã lý giải bọn họ, bọn họ cũng hiểu biết nhiều về Tần gia, bọn họ hiểu lắm, Tần gia là Tần Trẫm chống lên. Chỉ cần Tần Trẫm gã không chết, bọn họ tuyệt đối không dám động thủ với Tần gia.

Bốn tộc bất mãn với Tần gia có ngọn nguồn đã lâu, nhưng Tần Trẫm chưa bao giờ thèm để ý, tính toán gì, bọn họ dám sao?

Bọn họ dám rồi.

Đây mới là điểm Tần Trẫm đầu tiên không giải được, trừ phi bọn họ không sợ gã trả thù. Không thì là có chỗ dựa, bằng không bọn họ sẽ biết tình cảnh mình không tốt, Tần Trẫm những ngày qua đều suy nghĩ vấn đề này, cái này là câu hỏi lớn nhất trong lòng gã.

Tình cảnh mình không có biến hóa gì, hắn biết rõ giới hạn của Lô gia ở nơi nào, nên cũng không đi khiêu chiến giới hạn của Lô gia. Tâm tư Tần Trẫm luôn luôn đặt tại Tần gia, nên không thành cừu gia gì.

Vậy chỉ còn lại một loại khả năng, bọn họ có chỗ dựa.

Người đầu tiên Tần Trẫm nghĩ đến chính là Mặt Quỷ, nhưng mà gã nhanh chóng phủ định. Thực lực Mặt Quỷ không tầm thường, nhưng cũng chỉ có như vậy, giết chết Ngụy Hàn Mục Trạch và Cung bộ, khiến người ta kinh ngạc, nhưng mà khoảng cách với gã coi như có chênh lệch quá lớn.

Cường giả Chiến Lực bảng, cường giả cao nhất Tội vực này.

Mặt Quỷ còn kém xa Chiến lực bảng.

Có thể khiến mấy người Hứa Diệp có lòng tin lớn như vậy, vậy tuyệt đối cần phải có cường giả Chiến Lực bảng, hơn nữa bài danh nhất định vượt quá mình, chỉ có như vậy, những tên nhát gan này mới dám dùng thủ đoạn mãnh liệt như vậy.

Vậy sẽ là ai?

Lô Thiên Vấn?

Sắc mặt Tần Trẫm nghiêm trọng hẳn, lẽ nào bọn họ và Lô gia cấu kết? Tần Trẫm lại lần nữa lắc đầu, Tử Quyên thành đối với Lô gia không có bất luận ý nghĩa gì, hai thành cũng không liền nhau, ở giữa còn Tiêm Phong thành. Hơn nữa, nếu như Lô gia thật có địch ý với Tần gia, vậy sẽ không thả mình trở về.

Thực lực Lô Thăng Tượng cái hỏng lão đầu kia càng thêm kinh khủng.

Vậy sẽ là ai?

Tần Trẫm nghĩ nát cái đầu cũng nghĩ không ra, mấy người Hứa Diệp có chỗ dựa gì. Nhưng hắn cũng hiểu lắm, bốn tộc tới Tần gia tuyệt đối không phải lựa chọn xung động, một người còn có có thể là xung động, bốn cái gia hỏa đồng thời xung động, hắn không tin.

Cầu vồng trên không Tử Quyên thành khiến tâm lý Tần Trẫm càng trở nên không có sức lực. Đã trải qua thời điểm phẫn nộ ban đầu, bình tĩnh trở lại, nội tâm Tần Trẫm dày đặc các loại ngờ vực vô căn cứ, độc thủ phía sau màn khiến sống lưng gã cảm thấy một tia hàn ý.

Bọn họ nhất định đang súc thế chờ đợi, nói không chừng đã mai phục đâu vào đấy, chờ mình đâm đầu đánh vào.

Tử Quyên thành xa xa ở trong mắt gã tựa như một con quái thú lúc nào cũng có thể chọn người mà cắn, nguy cơ tứ phía. Tần gia bây giờ chỉ còn lại có một mình mình, tuyệt đối không thể tùy tiện hành sự như thế!


Mình mới là trọng yếu nhất của Tần gia, chỉ cần mình còn tồn tại, Tần gia là có thể tiếp tục kéo dài.

Trong mắt Tần Trẫm hiện lên vẻ âm ngoan, gã bỗng nhiên nghĩ đến Lô Thiên Vấn, cảm thấy có điểm kỳ quái, động tĩnh Tử Quyên thành lớn như vậy, Lô Thiên Vấn thế nào lại không có phản ứng gì?

Mặt Quỷ tuyệt không phải đối thủ của Lô Thiên Vấn, nhất định bị diệt rồi.

Trong lòng gã chợt lóe lên một ý nghĩ, lặng yên không một tiếng động bay về phía Ánh Sơn bảo.

Ánh Sơn bảo gã chỉ mơ hồ nhớ đại khái vị trí, tìm kiếm theo phương hướng này, khi gã bay đến Ánh Sơn bảo thì Ánh Sơn bảo không có một bóng người. Nhưng mà ánh mắt Tần Trẫm không rơi vào Ánh Sơn bảo, mà là nhìn tới nhìn lui khu vực phụ cận Ánh Sơn bảo.

Ngọn núi bị cắt đứt, nham thạch sụp xuống, hố to tạc lên, tất cả đều biểu thị nơi đây đã từng phát sinh một trận đại chiến.

Lô Thiên Vấn xuất thủ rồi.

Trong không khí lưu lại pháp tắc dao động, nhìn Ánh Sơn bảo hoàn hảo không tổn hao gì, Tần Trẫm suy đoán Lô Thiên Vấn đã mang Tiết phủ rời đi. Nói vậy Mặt Quỷ đã bị giết, tuy rằng không nhìn thấy thi thể nhưng cái này là kết quả phù hợp lẽ thường nhất.

Dọc đường mình không trông thấy Lô Thiên Vấn áp giải Tiết phủ.

Lẽ nào... Bên trong Tử Quyên thành đúng là là Lô Thiên Vấn?

Tần Trẫm bỗng nhiên nghĩ đến một loại khả năng, Lô gia đúng là vị tất sẽ hạ thủ với gã, nhưng mà Lô Thiên Vấn lại không hẳn vậy. Tính tình Lô Thiên Vấn quái đản, thô bạo cực đoan, làm cái việc dạng gì đều có khả năng. Nếu như bên cạnh Lô Thiên Vấn có loại người thâm độc như Hứa Diệp, vậy tuyệt đối rất khó nói.

Linh bộ khổ tù Tần gia, Lô gia không đỏ mắt ư? Lô Thăng Tượng không đỏ mắt, nhưng mà có thể bảo chứng Lô Thiên Vấn không đỏ mắt sao?

Nếu là Lô Thiên Vấn tự ý động thủ, vậy Lô gia lại sẽ như thế nào?

Lô gia nhất định sẽ không trách cứ Lô Thiên Vấn, bọn họ chỉ sẽ thừa cơ hội nuốt chính mình, Tần Trẫm càng nghĩ càng thấy sợ hãi. Đúng vậy, Lô Thiên Vấn nhất định đang đợi gã, chờ gã tự chui đầu vào lưới.

Tần Trẫm càng nghĩ trong lòng càng sợ hãi, Lô Thiên Vấn động thủ rồi, Lô gia cũng sẽ không có đường lui, bọn họ sẽ nghĩ hết mọi thứ biện pháp trừ khử mình. Nghĩ đến Lô Thăng Tượng cái gia hỏa đáng sợ kia, Tần Trẫm không khỏi rùng mình. [Truyện được dịch tại Bachngocsach.com]

Tính cách đa nghi khiến Tần Trẫm giống như chim sợ cành cong, biến mất trong màn đêm.

Lô Lăng Nam lặng lẽ lẻn ra khỏi khách sạn, y dự định thừa dịp đêm tối bỏ đi.

Khi bốn tộc diệt Tần gia, y chỉ xem náo nhiệt, nhìn có chút hả hê. Tử Quyên thành như thế nào, Lô gia chẳng có chút can hệ, Lô Lăng Nam ước gì xem bọn hắn đấu đến chết đi sống lại. Tuy nhiên, y chỉ ngạc nhiên sức lực và sự lớn mật của bốn tộc. Tần Trẫm kia là cường giả Chiến Lực bảng.

Mà khi biết được bốn tộc vậy mà lại ở ngoài thành nghênh tiếp Mặt Quỷ cùng Tiết phủ nhập trú Tử Quyên thành, Lô Lăng Nam đã mơ hồ cảm thấy hướng gió không đúng. Tuy nhiên, hắn cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ bằng Mặt Quỷ tưởng sát Lô Thiên Vấn? Đùa vui vẻ thế nhỉ! Hắn chỉ nghĩ, nói không chừng Lô Thiên Vấn đang trên đường chơi đùa mà thôi. Đối với vị tộc thúc này của mình, trong tộc không ai không đau đầu, nhưng mà thực lực của hắn cao cực kỳ, mọi người đành phải nhắm mắt làm quen thôi.

Nhưng mà theo bốn tộc phản chiến, lại khiến Lô Lăng Nam ngửi được một tia khí tức bất an. Không đạo lý a, thời điểm này xin gia nhập dưới trướng Mặt Quỷ tuyệt đối không phải thời cơ tốt. Thời điểm này, y bỗng nhiên nhớ tới lúc trước bốn tộc diệt Tần gia, y trước còn nghi hoặc, chỗ dựa của bốn tộc là ai. Hiện tại đã biết rõ, y càng thêm kỳ quái, vì sao bốn tộc cảm thấy Mặt Quỷ có thể làm núi dựa cho bọn họ?

Mặt Quỷ là đối thủ của Tần Trẫm sao?

Đương nhiên không có khả năng!

Nhưng mà y nhanh chóng phản ứng lại, vì sao không có khả năng? Nếu như Mặt Quỷ thật lợi hại hơn Tần Trẫm thì sao chứ? Nếu như Mặt Quỷ thật lợi hại hơn Tần Trẫm, vậy e là Thiên Vấn thúc...


Suy đoán thình lình xảy ra khiến y không rét mà run.

Nếu như là như thế này, vậy Thiên Vấn thúc...

Nếu như là như thế này, vậy tất cả đều có thể giải thích...

Cái suy đoán nhìn như sai lầm này lại không ngừng thôn phệ tâm Lô Lăng Nam, y càng nghĩ càng sợ.

Không thể đợi tiếp nữa, y quyết định về trước báo tin, sợ bóng sợ gió một trận chẳng thiệt hại gì, nhưng mà đại sự tình loại này muộn một ngày đó là tổn thất thật lớn.

Y vừa mới lẻn ra khỏi khách sạn, một cái bóng xuất hiện ở trước mặt y.

Sắc mặt Lô Lăng Nam thay đổi, Thiết Hạt!

"Chúng ta hiện tại cần đó là thời gian."

Ngay ở trước mặt mấy người Hứa Diệp, Nhiếp Thu thản nhiên nói.

"Binh sĩ vừa lấy được tự do, cần phải học tập Không khí thuẫn và Thiên Ma trọng trảm, lĩnh ngộ pháp tắc cùng với huấn luyện chiến trận, cái này đều cần có thời gian. Nếu như chúng ta có thể hoàn thành những nội dung này, chúng ta sẽ trở nên cường đại vô cùng."

"Lĩnh ngộ pháp tắc? Mọi người? Cái này rất không hiện thực." Hứa Diệp không kiềm chế được chen vào phản bác, những người khác cũng tỏ ra bối rối.

Nói đùa gì vậy, tuy rằng lĩnh ngộ pháp tắc tuyến không phải quá trắc trở, nhưng mà trong thời gian ngắn như vậy, khiến cho tất cả mọi người đều lĩnh ngộ pháp tắc tuyến sao? Nếu không nhìn thấy Mặt Quỷ đại nhân vô cùng tín nhiệm Nhiếp Thu, bọn họ thậm chí sẽ hoài nghi cái gia hỏa trước mắt này có đúng ở trình độ nghiệp dư hay không.

Thiên phú con người có cao có thấp, tùy tiện tụ tập một đám người, yêu cầu bọn họ trong thời gian ngắn như vậy, tất cả đều lĩnh ngộ pháp tắc tuyến.

"Cái này là hạng mục dễ thực hiện nhất." Ngữ khí Nhiếp Thu vẫn ôn hòa, chẳng có chút bởi vì bị nghi vấn mà tức giận. Trong ánh mắt nghi vấn của mọi người, hắn đưa ra chứng cứ hữu lực: "Lúc trước sáu mươi lăm vị sĩ binh, toàn bộ lĩnh ngộ pháp tắc tuyến chỉ mất thời gian không quá hai ngày."

Mọi người ngậm miệng, nhưng mà vẻ không tin trên mặt vẫn không rút đi. Nhưng khi thấy Đường Thiên không phản bác, mọi người trở nên nửa tin nửa ngờ, lẽ nào thiên phú đám người này đều cường đến tình trạng này sao?

"Không khí thuẫn nhập môn cũng rất dễ, nhưng mà cân nhắc đến khả năng tác chiến trong không trung, độ khó kết trận trong không trung sẽ tương đối cao, cho nên thời gian huấn luyện sẽ kéo dài." Ngữ khí Nhiếp Thu không mang theo một tia tình cảm: "Thiên Ma trọng trảm đệ nhất trảm, tương đối dễ xử lý. Chiến trận huấn luyện tuy rằng hoàn toàn mới, nhưng mà chúng ta trường kỳ tiến hành huấn luyện hàng ngũ, để thích ứng sẽ nhanh thôi. Nhưng tính toàn bộ hạng mục, thời gian sẽ không ngắn."

"Cần phải bao lâu?" Đường Thiên hỏi.

"Bảo thủ phỏng chừng, một tháng." Nhiếp Thu nói.

Các người khác lúc này đã hoàn toàn không tin, nhiều nội dung như vậy, bọn họ đều cảm thấy khó mà thực hiện, thời gian một tháng, tất cả đều học được sao? Cái này quả thực là giỡn chơi!

"Chúng ta không có nhiều thời gian như vậy." Duy Khắc Đa mở miệng: "Tính cách Tần Trẫm đa nghi, khi không biết rõ ràng tình trạng bên trong thành, hắn tuyệt đối sẽ không xuất hiện. Nhưng mà, hắn nhất định sẽ náu thân chỗ tối, hoặc là có biện pháp khác. Còn Lô gia, Lô Thiên Vấn chết cũng giấu giếm không được bao lâu, nếu như mười ngày nữa, Lô gia không nhận được tin tức của Lô Thiên Vấn, bọn họ nhất định sẽ có hoài nghi. Dù cho tính cả khoảng thời gian này vào, cũng tuyệt đối sẽ không quá hai mươi ngày."

Đường Thiên suy nghĩ một chút, hỏi Nhiếp Thu: "Nếu có thời gian một tháng, có thể mạnh cỡ nào?"

"Có thể chống lại Lô Thiên Vấn." Ngữ khí Nhiếp Thu vẫn bình tĩnh không dao động, tựa như hắn đang kể lại một chuyện rất bình thường.

Mấy người Hứa Diệp càng thêm không tin.

Đường Thiên trực tiếp hỏi: "Ngươi có biện pháp nào?"

Nhiếp Thu đề xuất một tháng, tuyệt đối sẽ không là bắn tên suông, e là cái đứa khốn khiếp này đã có toàn bộ kế hoạch.

"Cố Tuyết đại nhân bây giờ đột phá, thêm Hàn Băng Ngưng, A Mạc Lý, cùng với chiến trận, còn có tinh nhuệ bốn tộc, nếu như chúng ta cố thủ mà nói, dù cho Lô Thiên Vấn tới phạm, chúng ta cũng sẽ không rơi vào thế yếu. Tuy rằng không biết thực lực Tần Trẫm rốt cuộc so với Lô Thiên Vấn là mạnh hay là yếu hơn, nếu như là cỡ như nhau, hẳn là không có vấn đề quá lớn."

Nhiếp Thu chậm rãi nói.

Đường Thiên có chút hiểu được: "Vậy thế nào kéo dài Lô gia?"

"Chủ động xuất kích, quấy rối thế cục, kéo dài thời gian Lô gia phản ứng."

Nhiếp Thu bình tĩnh nói.