Chiến Đội Ace

Chương 59: Nói đi

Trận đấu bắt đầu.
Trong ván đấu này, mọi người đã bắt đầu nhận thấy sự tập trung đến từ cả hai đội.
Bên MOMO pick (chọn): Hoàng Trung, Lão Phu Tử, Trương Phi, Doanh Chính, Tôn Ngộ Không.
Bên ZH pick: Marco Polo, Đạt Ma, Tiểu Kiều, Thái Ất Chân Nhân, Tào Tháo.


Kiều Hướng Thiển cố tình mặc skin màu trắng, khi nhìn thấy nhân vật trắng tinh của mình xuất hiện ở hẻm núi Vương Giả, tâm trạng của cô rất tốt.


Đầu trận, ZH cướp bùa đỏ, MOMO đang ăn bùa xanh nên không kịp trở tay. Thời điểm MOMO tấn công khu bùa đỏ của ZH thì phát hiện, xạ thủ Marco Polo ở đường dưới đã ăn bùa và đang đối đầu với người đi đừng dưới của họ rồi.
Người đi rừng của MOMO cay cú, chỉ cướp con quái nhỏ rồi bỏ về.


Người đi rừng của MOMO thích gank xạ thủ khi lên level 4, đồng đội của y cũng biết thói quen này nên chạy tới hỗ trợ. Nhưng ZH càng biết tỏng đam mê của y nên ba người Mid, Rừng và Support của ZH núp ở bụi cỏ giữa đường sông và phần rừng.
Hà Trang oang oác trong tai nghe, “Hoán Hoán, nhử đi nhử đi.”


A Hoán: “Ông coi tôi là cái gì? Mồi hả?”
Hà Trang: “Không sao đâu mà, chiến thuật ‘thả con tép bắt con tôm’ đó. Một bé xạ thủ yếu ớt đáng thương ở trước mặt, Rừng bên nó lại chả nhào vào à?”
A Hoán: “Ờ.”


Dư Hoán Xuyên bên cạnh lạnh nhạt bổ sung: “Chỉ cần mày dám nhử, anh nhất định đánh cho bọn nó tụt máu.”
A Hoán bĩu môi, nhưng vẫn lên cao để câu nhử đối phương.


Marco Polo chỉ mới cấp ba tiến lên phía trước để dọn lính, tuy nhìn như cố tình lên cao hai bước nhưng động tác của cậu lại rất tự nhiên, giống như tầm bắn không đủ nên cậu mới tiến lên vậy.


Thấy Lão Phu Tử muốn áp sát, A Hoán lập tức lùi về phía sau, người đi rừng của MOMO thấy vậy liền nói: “Đừng đừng đừng, diễn một chút, đừng doạ nó.”
Người đi đường trên của MOMO: “…”
Người chơi trợ thủ, A Béo quan sát mini map, “Ơ kìa, Mid nó đâu rồi? Bỏ lính à?”


“Không biết,” Thấy động thái của A Béo, người đi rừng của MOMO liền biết thời cơ có hạn, y hít sâu và nói: “Lên!”


Ba người lập tức xông lên vây quanh A Hoán. Mark của A Hoán bị Tôn Ngộ Không gõ một phát, nhưng sau khi thoát khỏi hiệu ứng khống chế, cậu lập tức lui về trụ trong trạng thái yếu máu. Đúng lúc này, Thái Ất trong tay Hà Trang vòng sau giao tranh, thẳng tay khống chế hai người. Đạt Ma và Tiểu Kiều cũng nhảy từ trong bụi ra, vây đánh cả ba. Nhờ đội hình có nhiều hiệu ứng khống chế, Mark ở phía sau thoải mái xả sát thương —


Lão Phu Tử phản ứng nhanh nhạy, suýt thì trắng máu mà lui về trụ, ZH tận dụng cơ hội tấn công đường dưới, lấy được hai trụ!
Củng cố xong ưu thế của đường dưới!
A Hoán: “Aaa tý thì ngoẻo!”
Hà Trang cà khịa: “Mark của ông thế là dở rồi, bị đánh có hai phát đã gần ngoẻo.”


A Hoán: “Ông tin là tôi lên tank không hả?”
Hà Trang: “Đừng, tôi giỡn tý, lên damage ấy đừng lên tank cha.”
Lấy được trụ đường dưới của đối phương, Marco Polo có được nhiều khoảng trống để tích luỹ lượng tiền hơn để đảo gank, xem như giải phóng đường dưới.


Trong những diễn biến tiếp theo, Đạt Ma trong tay Dư Hoán Xuyên nhiều lần dẫn dắt Support của mình, đôi khi còn có cả Mid hết đi gank đường trên của Tào Tháo rồi lại xâm lấn khu bùa đỏ của đội bạn, Mark của A Hoán thì ăn gọn bùa đỏ nhà mình.


Không những vậy, ZH còn tính toán thời gian ra bùa để núp bụi trước. Bùa đỏ vừa ra, ZH không cướp ngay mà chờ những người nhất định sẽ tới – Rừng, AD, Support của đội bạn.


Đương nhiên, MOMO sẽ check bụi trước, nhưng ZH không để họ bước vào bụi. Chỉ cần vị tướng bên phía MOMO không có hiệu ứng khống chế (ví dụ như chiêu thức của Hậu Nghệ hay Tôn Ngộ Không) vừa tới gần cái bụi bên cạnh con bùa đỏ, nằm trong phạm vi rồi, ZH sẽ tung chiêu khống chế và giết gọn nó ngay.


Vừa ăn được người vừa cướp được bùa!
Họ không quá tham, bởi vì như thế đã rất lời.


Một khi nghiêm túc thi đấu, ZH hệt như sợi dây thừng siết chặt. Phút thi đấu thứ mười lăm, họ mở rất nhiều giao tranh với MOMO. Kiều Hướng Thiển tung chiêu hai rất chuẩn, cộng thêm Đạt Ma của Dư Hoán Xuyên đá đối phương vào tường vừa nhanh vừa tàn nhẫn, tuy sự thay đổi hồi đầu trận của MOMO khiến mọi người rất kinh ngạc nhưng trong ván này, mặc dù cả hai đều đoàn kết như nhau nhưng xét về mặt kỹ năng thì MOMO vẫn thua ZH một chút.


Phút thứ mười lăm, nhà chính của MOMO phát nổ, ZH giành chiến thắng.
ZH tìm lại được trạng thái thi đấu của mình, ván thứ năm đánh như chẻ tre, cuối cùng kết thúc với kết quả 4 – 1.


MOMO đã biết trước kết quả từ lâu, tuy trận đấu này là loại trực tiếp nhưng không khí của đội vẫn khá lạc quan. Người đi đường trên, QIPia an ủi đồng đội, “Không sao, không sao cả. Chí ít thì bọn nó muốn thắng 4 – 0 nhưng bị chúng ta ngáng chân rồi.”


Người đi đường giữa cũng tự an ủi, cười bảo: “Đúng đúng, vả mặt bọn nó là được!”
Khoảnh khắc nhà chính của MOMO phát nổ, bình luận viên trên sân khấu đồng thanh nói: “Chúng ta hãy cùng chúc mừng đội tuyển ZH đã lọt vào vòng trong sau loạt trận play-off [ ]!”


Trận đấu kết thúc, hai đội bắt tay, kể từ giờ phút này, chỉ bốn đội trong số tám đội được bước tiếp vào vòng trong. Danh sách bốn đội tuyển mạnh ấy chính thức được ấn định:
ZH 4 – 1 MOMO
Winner 4 – 0 TG
UP 4 – 1 SJGJ


KSS chiến thắng thần kỳ trước đội đứng thứ ba trên bảng xếp hạng, QU với tỉ số 4 – 2.
ZH đã biết đối thủ trong trận bán kết là ai.
Ngày 25 tháng Sáu, ZH đối đầu Winner, UP đối đầu KSS.


Nhắc tới KSS thì KSS là một đội tuyển kỳ cựu của mùa giải trước. Họ giành được vị trí Á quân trong giải mùa Thu. Trước đây, ZH đã từng chạm trán KSS, không biết có phải vì sự thay đổi người đi rừng của KSS sau kỳ chuyển nhượng hay không mà trong giải năm nay, KSS là một đội tuyển không quá mạnh. Tuy vậy, người đi đường giữa của KSS vẫn không hề tầm thường, trong trận đối đầu ấy, ZH chiến thắng với tỉ số 2 – 1.


Trước đây, KSS tiến vào vòng loại trực tiếp với vị trí thứ sáu trên bảng xếp hạng, đó là trận đối đầu với QU, đội đang đứng thứ ba trên bảng xếp hạng. Kể từ vòng bảng, họ đã bắt đầu có sự thay đổi. Cách đánh của KSS khi họ đánh vòng bảng rất nhu nhược, khác xa một trời một vực với trận đấu loại trực tiếp ngày hôm qua, bộ ba Mid, AD, Support của họ đã tạo một bất ngờ rất lớn cho khán giả.


Đây có thể xem là điểm nổi bật của vòng play-off.
Sau khi trận đấu kết thúc, các thành viên của đội ZH ngoan ngoãn ngồi xếp hàng trên ghế giống như mấy em mầm non để chờ phỏng vấn.


Vì chiều cao trung bình của ZH nhỉnh hơn nên Lâm Quý Tuân và Dư Hoán Xuyên ngồi trên ghế, thả chân dưới đất, bàn chân và chân ghế cách nhau rất xa. Hà Trang và A Hoán thì gác chân lên thanh ngang của chiếc ghế xoay [ ], trông hơi chật chội. Lúc tới lượt Kiều Hướng Thiển, cô vừa ngồi xuống thì hai chân vừa in đặt trên thanh ngang.


Thợ chụp ảnh vừa chụp xong ba tấm ảnh tập thể, thấy vậy liền nhịn không nổi, phì cười.
Kiều Hướng Thiển ngồi chính giữa, cười ngây ngô nhìn thợ chụp ảnh.


Phỏng vấn viên là một cô gái, đầu tiên, chị ấy hỏi đội trưởng Lâm Quý Tuân và những thành viên khác có cảm xúc thế nào sau trận thi đấu. Sau đó, chị ấy lại hỏi A Hoán đôi điều, tiếp theo nữa là Hà Trang.


Mặc dù trong đội, Hà Trang rất lắm mồm nhưng trước mặt người ngoài, cu cậu khá kiệm lời. Chị phỏng vấn hỏi Hà Trang một chuyện khá ngoài lề, “Ai cũng biết rằng bộ ba Mid, Rừng và Support của đội tuyển ZH rất đáng gờm, hơn nữa cũng biết cô gái Bảy Ngàn và anh Xuyên của chúng ta là một đôi. Không biết cậu hỗ trợ giữa không gian của hai người họ như vậy có cảm giác gì không?”


“Cảm giác ạ,” Hà Trang lấm lét nhìn Dư Hoán Xuyên, ɭϊếʍƈ môi đáp: “Cảm giác của em là ngày nào cũng phải làm bóng đèn hết. Khi bọn em bắt người, em toàn phải đi hẳn phía trước hoặc đi hẳn đằng sau thôi, không dám đi ngang bằng hai người ấy luôn ạ. Nguyên nhân tại sao à? Mọi người tự hiểu nhá.”


Dư Hoán Xuyên liếc Hà Trang một cái, cu cậu liền hả hê nhoẻn miệng cười với anh, tỏ vẻ em có làm gì đâu?


Tới lượt phỏng vấn Dư Hoán Xuyên, chị phỏng vấn hỏi: “Mọi người đều biết sở dĩ Mid và Rừng hai người ăn ý như vậy là nhờ quan hệ tình yêu. Anh Xuyên cảm thấy thế nào đối với mối quan hệ này của mình?”
Nghe thấy câu này, Kiều Hướng Thiển tức khắc dỏng tai lên nghe.


Dư Hoán Xuyên suy nghĩ rồi đáp: “Thật ra chúng tôi đã biết nhau từ trước, tính tới bây giờ thì chúng tôi đã chơi game với nhau gần một năm rồi. Tôi cảm thấy sự ăn ý này không chỉ nhờ quan hệ tình yêu mà còn là quan hệ anh em. Hay hơn thế nữa, nó là thứ được vun đắp theo thời gian.”


Chị phỏng vấn nhìn Kiều Hướng Thiển, “Còn suy nghĩ của Bảy Ngàn thì sao?”
Kiều Hướng Thiển nhìn Dư Hoán Xuyên, “Em cũng cảm thấy vậy, bởi vì bọn em đã tiếp xúc với nhau lâu nên mới hiểu ý đối phương.”


Chị phỏng vấn: “Chị có một thắc mắc nè, giải đấu chỉ mới bắt đầu được mấy tháng thôi nhưng hai người đã biết nhau rất lâu rồi hả?”
Kiều Hướng Thiển ɭϊếʍƈ môi: “Mình nói được không?”
Dư Hoán Xuyên hắng giọng một tiếng.


Kiều Hướng Thiển: “Bọn em đã biết nhau lâu lắm rồi ạ, trước đây anh ấy còn dạy em chơi Vương Giả Vinh Diệu nữa.”


Chị phỏng vấn ôm ngực, trêu đùa: “Đúng là một tô cẩu lương mà. Xem ra hai người đã có cảm tình từ rất sớm, nếu nói như vậy thì một số bình luận trên mạng đúng là quá đáng.”
Kiều Hướng Thiển cười cười.
Phỏng vấn kết thúc, lúc đi ra ngoài, Dư Hoán Xuyên kéo tay cô.


“Lâu rồi không được nghe em gọi anh như vậy làm hơi nhớ nhớ.”
Kiều Hướng Thiển nghiêng đầu, khó hiểu hỏi: “Gọi gì cơ?”
Dư Hoán Xuyên sờ mũi, “Em đoán xem?”
Kiều Hướng Thiển vẫn không biết, lắc lắc cánh tay của anh, hỏi: “Anh nói vậy thì sao em biết được? Không đoán!”


“…” Dư Hoán Xuyên im lặng, một hồi lâu sau mới nhắc nhở: “Nghĩ lại những gì vừa phỏng vấn đi.”


Nghe vậy, Kiều Hướng Thiển suy nghĩ, đột nhiên nhớ ra lời nói vừa rồi của mình. Bấy giờ cô mới hiểu, nhưng lại đảo đảo mắt vờ như không nhớ gì, “Em không biết, quên rồi. Hồi nãy phỏng vấn gì nhỉ?”


Dư Hoán Xuyên dừng bước, cúi đầu nhìn Kiều Hướng Thiển và bắt gặp sự láu cá trong đôi mắt của cô.
Rõ ràng quá rồi còn gì?


Anh vươn tay véo khuôn mặt của Kiều Hướng Thiển. Cô phồng má muốn trốn, túm lấy tay anh, “Đừng véo đừng véo! Thấy anh thế này thôi em đành châm chước mà cho anh toại nguyện vậy.”
Dư Hoán Xuyên đứng yên tại chỗ, hơi nhướng mày, hứng thú dạt dào nói: “Anh chờ đây, em nói đi.”


Kiều Hướng Thiển thả hai tay đang túm tay anh xuống, thay vào đó là ôm lấy cánh tay của anh, “Anh cúi xuống một chút, em nói nhỏ nhỏ thôi.”
Dư Hoán Xuyên hơi khom lưng, ánh mắt nhìn cô, “Nói đi.”
Kiều Hướng Thiển nhanh nhảu nhón chân, hôn một cái lên mặt anh.


Sau đó, giọng nói ngọt ngào của cô mới chậm rãi truyền tới tai anh —
“Đúng là hết cách với anh rồi đấy,”
“Sư phụ thúi!”
_____


[ ] Play-off (tranh suất vớt): là một trận đấu quyết định để tranh một suất cuối cùng vào vòng tiếp theo của một giải đấu thể thao, cho biết đội nào sẽ được đi tiếp và đội bóng sẽ phải ở lại
[ ] Thanh ngang trên chiếc ghế xoay: hình ảnh minh hoạ: