Câu hỏi suy ngẫm: "Và tôi sẽ ở trong nhà Chúa đến muôn đời" Vua Đa-vít muốn nói lên điều gì? Mở đầu và kết luận Vua Đa-vít nói đến CHÚA – Đức Giê-hô-va, điều đó có nghĩa gì? Đó có là tuyệt đỉnh ước mơ của bạn không?
Kết thúc Thi-thiên 23, Vua Đa-vít nói về nơi đến cuối cùng của ông. Trêb chuyến bay, chúng ta phải có một nơi đến cuối cùng. Đó là nơi chúng ta lấy hành lý đã gưœi. Chữ cuối của Thi-thiên này là "đời đời." Làm sao có thể tính "đời đời" là bao lâu? Đời đời là thời gian bất tận, không tính được. Đức Chúa Trời muốn nơi đến cuối cùng của chúng ta ở thiên đàng. Khi bạn bước qua thung lũng của bóng sự chết, Ngài muốn bạn tới nhà Ngài ở thiên đàng. Đời sống của người thuộc về Chúa là chuyến đi đến nơi cuối cùng đó.
Một từ trong Thi-thiên này không được dịch trong các bản Kinh Thánh tiếng Việt: "và." Từ "và" là tiếng liên từ nối những ngày hôm nay của chúng ta với những ngày mai của chúng ta. Nó cột hiện tại của chúng ta với tương lai của chúng ta. Đây là một chữ rất có ý nghĩa đối với Vua Đa-vít. Ông không nói, "Quả thật, trọn đời tôi; phúc lành và tình yêu thương sẽ theo tôi. Và tôi sẽ chết," ông nói, "và tôi sẽ ở trong nhà Chúa đến đời đời."
Thi-thiên 27:4 cho thấy Vua Đa-vít có một mục tiêu chính trong đời sống: "Tôi đã xin CHÚA một điều, Là điều tôi sẽ tìm kiếm. Ấy là tôi được ở trong nhà CHÚA, Đến suốt đời, Để chiêm ngưỡng sự tốt đẹp của CHÚA, Và cầu hỏi trong đền thờ Ngài," ông tin rằng ước muốn này sẽ tiếp tục ở thiên đàng: "và tôi sẽ ở trong nhà Chúa đến đời đời." Người chăn luôn luôn di chuyển, không bao giờ ở lâu một chỗ. Người chăn cắm trại sống trong căn lều dựng lên bên đồng cỏ. Khi chiên ăn hết cỏ, người chăn nhổ lều dẫn chiên đến đồng cỏ khác. Vua Đa-vít nói, bây giờ ông đang ở trong lều, nhưng một ngày không xa ông sẽ đi đến nơi cuối cùng, và sẽ ở trong nhà Chúa mãi mãi.
Điểm đến này không phải là một nơi, nhưng là một Đấng. Thi-thiên 23 bắt đầu với "Đức Giê-hô-va" và kết thúc với "Đức Giê-hô-va." Nếu bạn là chiên của Chúa và Chúa là Người Chăn của bạn, bạn được bảo đảm, được giữ một chỗ ở vĩnh viễn trong nhà của Chúa nơi thiên đàng. Tôi không biết hết mọi sự trong tương lai. Tôi không biết sẽ chết thế nào, khi nào, ở đâu; nhưng tôi biết cuối cùng: "Tôi sẽ ở trong nhà Chúa đời đời." Cảm tạ Chúa vì Ngài để điều tốt nhất ở sau cùng. Đầu Thi-thiên này: chúng ta sẽ không thiếu điều gì. Khi chúng ta đói, Ngài dẫn chúng ta đến đồng cỏ xanh; khi khát, Ngài dẫn chúng ta đến mé nước bình tịnh; khi té ngã, Ngài nâng chúng ta đứng lên, và Ngài luôn dẫn chúng ta đi trên chính lộ. Dù đi qua trũng bóng chết, Ngài bảo vệ chúng ta bằng cây trượng và cây gậy của Ngài. Ngay lúc bị kẻ thù vây quanh, chúng ta vẫn bình yên ăn uống nơi bàn ăn của Ngài vì Ngài ở bên cạnh.
Kết thúc Thi-thiên này, Vua Đa-vít nói nếu Chúa là Đấng Chăn Giữ của chúng ta thì điều tốt nhất chưa đến. Bạn chưa thấy điều tốt nhất cho đến khi bạn đi đến nơi cuối cùng của mình. Đứng trước sự chết ai cũng đau buồn và lo sợ. Nhưng Lời Chúa cho chúng ta biết, chết là "ra đi" để "đến" thiên đàng. Sứ đồ Phao-lô nói về sự qua đời của mình như một chuyến đi: "Còn tôi, tôi sắp phải đổ máu ra làm lễ tế, đã đến giờ tôi phải ra đi" (II Ti-mô-thê 4:6). Và nơi đến cuối cùng này – nhà Đức Giê-hô-va, dĩ nhiên có Ngài ở đó, chờ đợi chúng ta cùng những điều thích thú khác nữa. Sứ đồ Phao-lô nói "Hiện nay mão triều thiên của sự công bình đã để dành cho ta... không những cho ta mà thôi, nhưng cũng cho mọi người yêu mến sự hiện đến của Ngài" (II Ti-mô-thê 4:8).
Xin đọc lại Thi-thiên 23 lần nữa, nếu chưa thuộc, mời bạn học thuộc. Điều gì bạn học được và áp dụng vào đời sống hằng ngày khi học Thi-thiên 23 lần này?
Lạy Chúa, xin giúp con luôn thỏa nguyện trong Ngài, vì Ngài là tất cả cho cuộc đời con.