Hiện nay toàn bộ Thánh nhân đều đã bị vây hãm ở trong đó, hạo kiếp Tiên Thiên Thần Ma, cửu châu vô chủ, tất cả đều là do một tay Cổ Thánh tạo thành. Mỗi lần nghĩ tới chuyện này, Sở Vân đều cảm thấy không rét mà run.
Ngọc giản mà Binh Thánh để lại không tiết lộ ra bản thiết kế của Âm Dương Đại Hậu Cung, hơn nữa còn mang đến cho Sở Vân nhận thức nghiêng trời lệch đất đối với thế cục hiện tại. Manh mối trước kia vô cùng lộn xộn, nhưng sau khi được phần ngọc giản này bổ sung. Lập tức đã dẫn đến phát sinh về chất. Những manh mối này đã liên kế chặt chẽ lại với nhau, hình thành lên một âm mưu cực lớn bao trùm khắp cửu châu. Mà biết được âm mưu này, ngoại trừ cửu thánh cũng chỉ có một người. Đó chính là Sở Vân.
- Trước có Thánh nhân sau có đại châu. Đối tượng thực sự mà Cổ Thánh muốn đối phó chính là cửu thánh. Nhưng cửu châu lại là căn nguyên lực lượng của cửu thánh, cho nên hắn đã âm thầm phát động ra đại kiếp Tiên Thiên Thần Ma - thanh tẩy cửu châu, tàn sát sinh linh. Mục đích chính là muốn tước bỏ lực lượng của cửu thánh.
- Cổ Thánh thực sâu không thể lường. Không ngờ có thể nghĩ ra thủ đoạn tước bỏ lực lượng của Thánh nhân. Xem ra những vị Thánh nhân còn lại đã liên thủ hợp sức chống lại hắn, khiến cho tình hình bên phía Hải Nhãn Thâm Uyên lâm vào cục diện giằng co.
- Nếu những Thánh nhân còn lại đã thực sự ngộ hại, thì Cổ Thánh đã sớm hiện thân công khai tiếp quản cửu châu rồi. Không tốt, nếu Cổ Thánh đã là độc thủ đứng phía sau màn, như vậy đại kiếp nạn Tiên Thiên Thần Ma càng không thể đơn giản như vậy? Xem ra cao trào của vở kịch còn chưa đến.
Bởi kiện yêu binh ngọc giản này Sở Vân đối với cục diện Cửu Châu đã có một nhận thức hoàn toàn mới. Loại nhận thức này khiến cho ánh mắt của hắn đã siêu việt tất cả những Đế Hoàng còn lại, đạt tới cảnh giới cửu châu đương kim đệ nhất nhân. Hiện tại, đại bộ phận Đế Hoàng đều cho rằng, đã vượt qua thời điểm gian nan nhất, bước vào cục diện giằng co cùng Tiên Thiên Thần Ma. Chỉ chờ tới lúc nhóm thiên vận chi tử
trưởng thành, vì chúng Đế Hoàng chỉ sẻ một phần áp lực. Đến lúc đó bọn họ còn dự lực bắt đầu tiến hành phản công, cuối cùng tiêu diệt toàn bộ đám Tiên Thiên Thần Ma này. Nhưng hiện tại, Sở Vân đã hiểu ra một vấn đề, dự đoán kia hoàn toàn sai lầm.
Đợt công kích chân chính của những Tiên Thiên Thần Ma này còn chưa bắt đầu. Cổ Thánh không ra tay thì thôi, một khi ra tay nhất định phải long trời lở đất, hủy thiên diệt địa, đồ diệt chúng sinh. Một khi cửu châu suy yếu, tín ngưỡng lực cung cấp cho cửu Thánh nhân sẽ giảm bớt một cách rõ rệt. Đến lúc đó cán cân sẽ nghiêng về phía Cổ Thánh, cuối cùng hắn sẽ là người thắng cuộc.
- Xem ra, kế hoạch của ta cũng phải cải biến.
Sở Vân tự suy ngẫm. Vốn là muốn tìm thêm vài vị khí vận chi tử, bố trí xuống cục diện, tranh đoạt lợi ích tương lai. Nhưng hiện tại xem ra, tương lai cửu châu vô cùng u tối, tiêu hao khí lực bồi dưỡng khí vận chi tử, hiển nhiên được không bù nổi mất. Thu hai người Bàn Thạch, Tiêu Yến làm đệ tử đã là đủ rồi. Sát kiếp đang đến gần, sao có thể lựa chọn những nhân tài mới xuất hiện này được nữa?
Còn không bằng dốc hết tài nguyên, luyện chế Âm Dương Đại Hậu Cung.
Chỉ cần có Âm Dương Đại Hậu Cung, liền tương đương với việc có một kiện tiểu thánh vật. Có thể khiến cho Sở Vân tại Hoàng cấp, bộc phát ra lực lượng của Ngụy
Thánh. Đây mới là thủ đoạn chân chính có thể đối phó với sát kiếp.
Hơn một tháng sau, tại Quỷ Châu.
- U Hồn Chương Ngư, dùng xúc tu cuốn lấy nó!
Trên lôi đài Tiêu gia, Tiêu Yến quát khẽ một tiếng. U Hồn Chương Ngư lơ lửng trên không trung, toàn thân tản mát ra lục mang trong suốt. Tựa như một chiếc đèn lồng mờ ảo. Dưới mệnh lệnh của Tiêu Yến, nó duỗi tám cái xúc tu ra, cuốn chặt lấy Ngạc Mộng Mã ở đối diện. Ngạc Mộng Mã là một bộ xương ngựa, nhưng toàn thân bị hỏa diễm màu đỏ thẫm thiêu đốt. Bị xúc tu cuốn chặt, Ngạc Mộng Mã rên lên một tiếng, sau đó té xuống mặt đất, trước sau không chống đỡ được đến nửa phút.
- Thắng, Tiêu Yến thực sự thắng!
- Thực khó tin, rõ ràng mấy tháng trước nàng còn xếp hạng bét trong tộc bỉ, không ngờ lần này lại có thể đoạt được danh hiệu đệ nhất?
- Tiêu Yến vốn chính là thiên tài. Xem ra đã hồi phục từ đả kích cái chết của phụ mẫu, thiên phú của nàng đã quay trở về rồi. Đọc Truyện Kiếm Hiệp
Trong lúc nhất thời, tộc nhân Tiêu gia nhao nghị luận. Vô số ánh mặt tập trung lên người Tiêu Yến đang đứng trên lôi đài. Dưới ánh mắt soi mói của đám người này, Tiêu Yến vẫn tự nhiên, dung nhan xinh đẹp không nhuốm một chút mảy may tự đắc. Nàng đứng từ trên cao nhìn xuống, quét khắp bốn phía, chứng kiến vô số biểu hiện. Có kinh ngạc, có sợ hãi, có ghen ghét, có hâm mộ, có cừu hận.
Những kẻ thường ngày tráo phúng chế nhạo nàng không dám đối diện với ánh mắt của nàng.
Giờ phút này danh tiếng của thiếu nữ vô lượng!
Nhưng thiếu nữ chỉ thở dài trong lòng. Nàng đã từng tưởng tượng qua vô số lần tình cảnh bản thân mình một lần nữa trở lại đỉnh cao, nhưng trong lòng nàng lại không cảm thấy cảm giác kích động, hãnh diện giống như là trong tưởng tượng. Ánh mắt của nàng không tự chủ lại nhìn về phía Tinh Quỷ Hồn Giới đeo trên ngón tay. Trong lòng thiếu nữ lại không tự chủ được sinh ra đủ loại tình cảm cảm kích, sùng bái, kính yêu... Nàng hiểu rõ mình có thể được như ngày hôm nay, sư phụ Sở Vân của nàng đóng vai trò quan trọng nhất.
- Tiêu Yến, rất tốt, không nhụt chí vẫn ngược dòng tiến lên, trên người ngươi ta đã thấy được sự kiên cường bất khuất của tộc nhân Tiêu gia chúng ta.
Khóe môi gia chủ Tiêu gia Tiêu Tiễn giật giật, không thể không mở miệng nói vài lời ứng phó với tràng diện. Nhưng trong lòng của hắn lại đang thầm mắng.
- Tiêu Yến này gặp được kỳ ngộ gì vậy? Ta rõ ràng đã ám toán nàng, cho nàng ăn Bình Dong Vô Vi Đan, xóa đi thiên tư trác tuyệt của nàng. Nhưng không ngờ nàng đã vực dậy được! Phụ mẫu của nàng là nhất đại gia chủ Tiêu gia, nàng biểu hiện như vậy, chẳng lẽ muốn đoạt lại vị trí gia chủ sao?
Nghĩ tới đây, trong đáy mắt gia chủ Tiêu gia hiện lên vẻ âm tàn.
- Tiêu Yến, ngươi đã đoạt được danh hiệu đệ nhất trong bỉ đấu, hai tháng tiếp theo, ngươi sẽ được hưởng đặc quyền cùng phúc danh của danh hiệu đệ nhất, hy vọng lần bỉ đấu tiếp theo ngươi sẽ càng thêm tỏa sáng.
Trong nội tâm đang tính toán độc kế, nhưng Tiêu Tiễn biểu hiện ra vẫn mười phần công chính hòa ái.
- Vâng, gia chủ.
Tiêu Yến đáp lời, nhưng trong lòng bùng lên sát cơ. Thi đấu chấm dứt, Tiêu Yến cự tuyệt hết thảy đám tộc nhân muốn lân la lấy lòng, một mình trở về phòng.