Một vị cường giả Hoàng cấp từ từ bay đến trước mặt Sở Vân và Bạch Đế.
Thân hình hắn to lớn, béo phệ, tươi cười hòa ái dễ gần. Trán đầy đặn, mũi thẳng, vẻ mặt phúc tướng.
Toàn thân mặc trường bào tơ lụa Đường Cẩm Quốc màu vàng, mặt trên người hắn gắn những khối Địa Sát thạch tệ, Thiên cương thạch tệ.
- Nhân Hoàng đại nhân.
Bạch Đế và Sở Vân ôm quyền hành lễ.
- Ha ha, Bạch Đế chúng ta lại gặp mặt.
Nhân Hoàng gật đầu về hướng Bạch Đế, lại nhìn Sở Vân tươi cười.
- Linh Đế, ta cuối cùng đã gặp được ngươi. Quả thật là tuổi trẻ Tuấn Kiệt, phong thái khác người thường.
Sở Vân thoáng cười:
- Tạ ơn Nhân Hoàng đại nhân tán thưởng.
- Ai nha, cái gì mà đại nhân với không đại nhân.
Nhân Hoàng xua tay, hành động cử chỉ đều lộ ra một sự thiện ý dễ gần.
Nhìn hắn giống như một cái cờ rực rỡ. Trong các Đế Hoàng, hắn nổi tiếng là thương gia giàu có nhất, lớn nhất.
Không sai, hắn chuyên buôn bán, chủ yếu là buôn bán dân cư. Hắn lĩnh ngộ Thần thông bản mạng tên là Địa Sinh Thiên Diễn. Có thể tăng cường tốc độ sinh sản thật lớn của Yêu thú, Yêu thực cùng với nhân loại.
Bởi vậy, hắn được gọi là Nhân Hoàng.
Rất nhiều Đế cấp cao đoạn, cường giả Hoàng cấp muốn di chuyển dân cư, người nghĩ tới đầu tiên chính là hắn. Đây là bởi vì trong Cửu Châu cấm không cho di chuyển dân cư.
Cửu Châu là thế giới tiên nang của các đại Thánh Nhân, các cường giả Đế Hoàng cấp làm như vậy, chẳng khác gì là trộm cắp. Đương nhiên, cũng không phải là hoàn toàn không được điều động dân cư ở trong lục địa của trận doanh mình. Nhưng cần phải trả cho Thánh Nhân rất nhiều giá trị cống hiến.
Tương lai nếu Sở Vân muốn di chuyển người của Chư Tinh Quốc, cũng phải trả Tinh Thánh rất nhiều giá trị cống hiến.
Điều này có nghĩa là, hắn nên hoàn thành rất nhiều nhiệm vụ cho Tinh Thánh.
Giá trị cống hiến là cường giả Đế Hoàng cấp do hoàn thành nhiệm vụ, thật vất vả có được. Để di chuyển dân cư, số giá trị cống hiến rất lớn, không gì bù đắp được.
Nhân Hoàng vô cùng nhạy bén đối thị trường, hơn nữa bản thân hắn được ông trời ưu đãi, đã bắt đầu sinh sản dân cư ở trong thế giới tiên nang từ rất sớm, sau đó trắng trợn bán ra khắp nơi.
Nhưng giá bán của hắn thấp hơn nhiều so với giá trị cống hiến phải trả. Bởi vậy rất nhiều cường giả Đế Hoàng cấp đều hoan nghênh. Hắn tích lũy được vô số tài phú. Sở Vân buôn bán Đệ Nhị Linh Quang Đan, nếu so với hắn, hoàn toàn là gặp sư phụ.
Sở Vân và hắn từng giao tiếp không ít lần, Nhân Hoàng muốn thu mua Đệ Nhị Linh Quang Đan, mà thế giới tiên nang của Sở Vân cũng nhu cầu phát triển cấp bách, cần rất nhiều tài nguyên. Nhân Hoàng buôn bán với giá cả tương đối thấp, điều này khiến Sở Vân rất thích ý buôn bán với Nhân Hoàng.
- Đó là Linh Đế Sở Vân sao?
- Không sai, ta và hắn đã từng kinh doanh.
- Nghe nói năm nay hắn mới hai mươi tuổi, nhận được sự bồi dưỡng mạnh mẽ của Tinh Thánh.
- Không hẳn là hai mươi. Nghiêm khắc mà nói, là hơn bốn mươi tuổi. Ngươi đã quên Tinh Thánh hao phí nguyện sức nghịch chuyển thời gian Tinh Châu sao? Tuy nhiên Tinh Thánh nghịch chuyển thời gian, chủ yếu là vì Dạ Đế, kết quả hắn lại được hưởng lợi.
- Hắc, Tinh Thánh là người tính kế giỏi nhất trong cửu thánh. Tuy rằng hắn không đạt được mục tiêu, cũng bồi dưỡng ra Long Đế và Linh Đế. Coi như không lỗ vốn.
Sở Vân vừa xuất hiện, lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người ở đó.
Lúc này, đã có ba mươi vị Đế cấp và hơn mười vị Hoàng cấp đã đi tới Hải Nhãn Thâm Uyên. Bọn họ tốp năm tốp ba đứng rải rác khắp nơi, nhìn sơ qua cũng có thể hiểu ngay.
Đồng thời khi bọn họ quan sát Sở Vân, Sở Vân cũng đang quan sát bọn họ.
- Đây là Huyết Đế, đang ở Đế cấp cao đoạn, một trong những Đại Đế nổi danh nhất, đến từ Man Châu. Thần thông bản mạng của hắn tên là Huyết Hải Phù Đồ. Một khi sử dụng ra, sẽ tạo ra một biển máu, yêu vật Huyết hệ ở trong biển máu nhận được tăng phúc rất lớn.
- Đó là Phong Đế, Đế cấp trung đoạn, đến từ Đà Châu. Thần thông bản mạng của hắn là Bất Tường, rất ít khi ra tay. Nhưng mỗi lần ra tay, lại có thể triệu ra Lạc Vận Phong. Trong đội quân yêu vật của hắn, có một con Đại Phong Vương Khổng Tước, cao tới tuyệt phẩm, nhiều năm vạn, vô cùng mãnh liệt.
- Đây là Ma Hoàng, đến từ Man Châu.
Sau khi Nhân Hoàng thấy Sở Vân, không ngờ liền giữ lại. Sở Vân biết phần lớn cường giả Đế Hoàng cấp, nhưng còn có số ít cũng chưa từng gặp qua lần nào.
Nhân Hoàng liền ở bên cạnh, kiên nhẫn giới thiệu từng người với Sở Vân.
Sắc mặt mỗi một Đại Đế, Hoàng giả đều không bình thường. Không phải sát phạt ngoan tuyệt, chính là thần bí khó lường. Bản thân mỗi người cũng không thể xem
thường, đều có năng lực riêng của chính mình. Khinh thường bọn họ, chính là đùa giỡn với sinh mạng của chính mình.
Tới nơi này, Sở Vân cũng cảm thấy áp lực mơ hồ.
Những cường giả Đế Hoàng cấp này, trẻ tuổi nhất cũng phải dùng trăm năm để tính.
Nói không chút nào khoa trương, muối bọn họ nếm qua còn nhiều hơn so với cơm Sở Vân ăn. Xét về kinh nghiệm, tầm nhìn, nội tình, Sở Vân đều không thể bằng được.
Sở Vân trong cái vòng tròn luẩn quẩn này, tuyệt đối là hậu bối vãn sinh.
Một đạo thanh mang và lưu tinh cùng tới.
Là Thanh Đế và Thiết Đế.
Đôi phu thê này cũng khá nổi danh trong phạm vi các Đế Hoàng cấp. Thanh Đế ôn hòa, Thiết Đế lãnh khốc. Quả thực là hai người trái ngược, không ngờ lại trở thành phu thê, hơn nữa là phu thê tình thâm, khiến người khác cực kỳ hâm mộ.
Thấy Sở Vân, Thanh Đế thoáng sửng sốt, chợt cười gật đầu về hướng Sở Vân. Thiết Đế thì khoanh tay đứng ngoài quan sát, lãnh khốc đến mức giống như một pho tượng.
- Nghe nói năm đó, Thiết Đế vừa thấy Thanh Đế liền trúng tiếng sét ái tình, triển khai nhiệt tình đeo bám. Theo đuổi tới năm trăm năm, trong lúc liên tiếp gặp phải nguy cơ sinh tử, lúc này Thanh Đế mới bị hắn cảm động, đồng ý gả cho hắn.
Rốt cuộc, Nhân Hoàng đúng là cường giả lâu đời, đối với lịch sử của các cường giả Đế Hoàng cấp đều thuộc như lòng bàn tay.
Sở Vân cảm thấy bất ngờ, thật không ngờ Thiết Đế lạnh khốc như thế lại là một kẻ si tình.
Hắn đưa ánh mắt nhìn về hướng Thiết Đế, lại thấy hai mắt Thiết Đế tỏa ra hàn quang bốn phía, đang nhìn hắn, trong ánh mắt tràn ngập sự cảnh cáo.
- Ha ha, ngươi phải cẩn thận. Lòng dạ Thiết Đế này rất hẹp hòi, đặc biệt quan tâm tới lão bà của hắn.
- Ai dám chú ý tới Thanh Đế, hắn liền coi là đại địch. Có một lần Sa Đế đùa giỡn Thanh Đế, bị Thiết Đế biết được, truy sát Sa Đế suốt một trăm hai mươi năm. Giống như phát điên, ngay cả việc phát triển thế giới tiên nang của mình cũng không chú ý.
Kết quả Sa Đế cũng miễn cưỡng dây dưa với hắn hết một trăm hai mươi năm, mỗi ngày đều trốn đông trốn tây. Cuối cùng vẫn là Binh Thánh ra mặt điều giải.
Nhân Hoàng lại nói ra một sự việc thú vị.
Cuối cùng, hắn đột nhiên bổ sung một câu:
- Đương nhiên, nếu ngươi thật sự động tâm, bản hoàng tuyệt đối sẽ ủng hộ ngươi. Tiểu tử Thiết Đế kia chẳng có chút thú vị gì cả, cả ngày chỉ biết đánh đánh giết giết. Thanh Đế gả cho hắn, quả thực là một đóa hoa cắm ở trên bãi phân trâu. Ngươi cướp được Thanh Đế về Tinh Châu chúng ta, Tinh Thánh đại nhân cũng sẽ ủng hộ.
Sở Vân không khỏi trợn trắng mắt. Nhân Hoàng quá điên cuồng, một chút khí độ của Hoàng giả cũng không có.
Không ngờ lại khuyến khích hắn đi đoạt thê.
Thời gian dần trôi qua, càng ngày càng nhiều các cường giả, chạy tới nơi này.
Tần Đế và Long Đế cùng tới.
- Đại nhân, ngươi xem bên kia. Tiểu tử Sở Vân kia lại quan hệ với Nhân Hoàng. Nếu vậy muốn đối phó với hắn sẽ có thể gặp nhiều phiền phức. Truyện Sắc Hiệp
Long Đế giọng căm hận nói.
- Không nên gấp gáp, sẽ đối phó với hắn khi nào có cơ hội. Việc cấp bách vẫn truyền thừa của Cổ Thánh. Ngươi nhất thiết không thể vì nhỏ mất lớn.
Tần Đế dùng ánh mắt tối tăm nhìn về phía Sở Vân, nhưng lại lập tức thu hồi ánh mắt.
Một đạo quầng trắng mờ nhạt chợt hiện, Dạ Đế cũng đến đây.
Hắn vẫn mang mặt nạ bảo hộ, toàn thân mặc hắc bào, hắn đến đã gây ra một chấn động nho nhỏ.
- Là hắn, Dạ Đế!
- Cuối cùng Dạ Đế đã đến đây. Đáng giận, nỗi nhục bị đánh bại lần trước, ta nhất định phải trả lại.
- Khẳng định hắn đến vì truyền thừa của Cổ Thánh. Một năm nay, hắn bách chiến bách thắng, danh tiếng có một không hai.
- Tuy rằng hắn chỉ là Đế cấp trung đoạn, nhưng Hóa Đạo thật sự là rất sắc bén. Chiến lực của hắn đã được công nhận, ở Đế cấp tuyệt đối xếp hàng trước năm. Ta rất chờ mong được thấy hắn và Huyết Đế, Thú Đế, Tần Đế đánh nhau.
Các cường giả Đế cấp không ngừng nghị luận. Ngay cả ánh mắt rất nhiều Hoàng giả cũng chú ý quan sát hắn.
Qua mặt nạ không thể nhìn thấy bất kỳ biểu tình gì của Dạ Đế. Hắn lẳng lặng đứng thẳng ở một chỗ, vẫn không nhúc nhích. Ánh mắt chỉ là nhìn quét qua Sở Vân một cái, sau đó giống như lão tăng nhập định, nhắm mắt dưỡng thần, ngạo khí trùng trùng.
Ở đây, có người nào không phải truyền kỳ, có người nào không có ngạo khí? Nhưng thấy Dạ Đế có tư thế như thế, trong lòng khó chịu, nhưng không có người nào đến đi tìm hắn.
Cho tới bây giờ, không ai dám khinh thường hắn. Hóa Đạo Chi Pháp nghịch thiên, tuyệt đối là khắc tinh của lưới pháp tắc đạo pháp, hung danh đã truyền khắp toàn bộ Đế Hoàng cấp.
- Các vị, đây là một thịnh thế trước nay chưa có. Chưa bao giờ có một ngày như vậy. Chúng ta có thể tề tụ một chỗ. Không nói những lời vô nghĩa, muốn vào Hải Nhãn Thâm Uyên, cần mọi người đồng lòng đồng sức, cùng nhau thông qua các trạm kiểm soát.
Mắt thấy thời cơ gần tới, Thiên Hoàng thản nhiên mở miệng.
Tuy rằng hắn được gọi là Thiên Hoàng, nhưng hình tượng và danh hiệu khác nhau một trời một vực. Tướng ngũ đoản, da vàng như nến, mi trọc mũi tháp, mắt tam giác.
Hắn và Viêm Hoàng, Cốt Hoàng cùng nhau phát hiện truyền thừa của Cổ Thánh.
Nhưng khi bọn hắn muốn tiến vào Hải Nhãn Thâm Uyên, lại phát hiện ở cửa vào Hải Nhãn Thâm Uyên có một số lớn yêu vật Tiên Thiên Hỗn Độn sinh sống.
Số lượng những yêu vật Tiên Thiên Hỗn Độn, nhiều như thế, dù tập hợp sức của Tam Hoàng, cũng không có cách nào đột phá. Huống gì trọng bảo ở trước mặt, mặt và tâm Tam Hoàng không hợp. Mỗi người đều đề phòng nhau, mười phần sức mạnh cũng chỉ có thể phát huy ra năm phần, cũng đã tổn thất rất lớn.
Bởi vậy Tam Hoàng không thể không buông tha, sau khi xác định được tọa độ trong định tinh bàn, bọn họ vội vàng chạy về Cửu Châu. Mỗi người đều kêu gọi bạn bè. Vì vậy, tin tức được tiết lộ ra ngoài, dẫn tới chấn động Cửu Châu, ngay cả Cửu đại Thánh Nhân đều rất
quan tâm.
Thiên Hoàng đã oán giận lại càng thêm bất đắc dĩ.
Oán giận chính là, rõ ràng mình thăm dò Hỗn Độn Hải, cực cực khổ khổ mới phát hiện bảo tàng tuyệt thế, lại để những người này không công được lợi. Điều bất đắc dĩ chính là, hắn còn phải dựa vào những người này để xử lý đám yêu vật Tiên Thiên Hỗn Độn với số lượng thật sự khổng lồ kia. Chỉ có Đế Hoàng Cửu Châu đồng lòng hợp lực mới có hy vọng công phá.
Thiên Hoàng vừa nói xong, mọi người cũng không có gì để nói, rất cả đều đồng ý.
Mọi người cùng một mục đích, muốn tiến vào Hải Nhãn Thâm Uyên, điều kiện tiên quyết chính là tiêu diệt đàn yêu vật Hỗn Độn đang chặn đường này.
Sau khi thương nghị một hồi, vài vị cường giả Đế cấp bay vào Hải Nhãn Thâm Uyên đầu tiên. Chưa bao lâu, bọn họ bắn trở ra, vẻ mặt đầy căng thẳng. Ở phía sau bọn họ, một đoàn yêu vật Tiên Thiên Hỗn Độn đông đúc, hùng hổ xung phong liều chết qua đây.
- Chuẩn bị chiến đấu!
- Giết!
- Loại bỏ những Hỗn Độn yêu vật này, tiến vào Hải Nhãn Thâm Uyên.
Mọi người đều mở tiên nang bên hông, từng đàn yêu vật từ trong thế giới tiên nang đi ra, vây chặt lấy đàn yêu vật Tiên Thiên Hỗn Độn này!
…
Không thể dùng lời nói mà hình dung được cảnh tượng hùng vĩ và tráng lệ này.
Vô số thế giới tiên nang, có núi băng tuyết địa, có sấm sét như ngục, có khi là u ám thảm cảnh, có khi là hoa cỏ lục cốc.
Các cường giả Đế Hoàng cấp, trấn giữ trung ương, lấy tư thế cường hãn đứng đầu thế giới, nghênh đón đàn yêu vật Tiên Thiên Hỗn Độn đánh thẳng vào.
Rầm rầm ầm!
Chiến đấu khai hỏa, Thiên Kiếp bão táp, nguyên khí chấn động. Có người sử dụng ra Thần thông bản mạng, có người huy động đại quân yêu vật, có người chỉ huy Yêu vật Tiên Thiên.
Rống!
Một con yêu vật Hỗn Độn xông tới. Sở Vân đã sớm chuẩn bị trận địa sẵn sàng đón quân địch. Thiên Hồ, Túy Tuyết Đao, Băng Hà Kiếm vân vân, tổng cộng mười bốn đầu Yêu vật Tiên Thiên, cùng nhau tấn công.
Con yêu vật Tiên Thiên Hỗn Độn này có tu vi không cao, chỉ có ba trăm vạn năm. Nó rít gào nhảy vào địa bàn của Sở Vân, vừa muốn tàn sát bừa bãi và phá hoại, lập tức thấy hoa mắt, bị mười bốn Yêu vật Tiên Thiên khác nhau vây quanh.
Tiếng kêu lập tức bị kiềm hãm, ngay sau đó phát ra tiếng kêu rên.
Tiếng kêu rên vô cùng khốc liệt, giằng co trong một khắc, sau khi bụi bay hết, nó hấp hối quỳ rạp trên mặt đất, không thể động đậy. Trên người đầy vết thương, ba con mắt tràn ngập không cam lòng và oán độc thật sâu.
Oa.
Trước khi chết, nó mở cái miệng khổng lồ ra, phun ra một vài yêu vật Hậu Thiên Hỗn Độn trong cơ thể.
Hơn một nghìn con yêu vật Hỗn Độn, lập tức phân tán, nhằm về phía Sở Vân.