Chí Tôn

Chương 678: Giả đan


Quái Tiên không có thiên phú luyện đan. Tuy rằng các Cực Nhạc Tiên Phi đã thành Tông Sư, nhưng liên lụy đến nguyên tinh Tiên Thiên, mối quan hệ quá lớn. Một ngày bí mật này lộ ra sẽ hấp dẫn cao thủ Đế Hoàng cấp, bởi vậy càng không thể tùy ý mà lộ mặt.

Tính kỹ, Sở Vân chỉ có thể tham gia Bách Gia Đan Hội lần này. Nhưng hết lần này tới lần khác, thân thể hắn là Tiên Thiên, không thể sở hữu đan tâm.

- Lúc trước công tử không thể kìm giữ đan tâm, là bởi vì thân thể công tử là Tiên Thiên, mà đan tâm lại là trung tâm phối hợp thân thể với, hồn phách, linh quang. Hiện nay, thân thể công tử đã là thân thể Thánh nhân. Hồn phách và linh quang thì lại mới chỉ đến trình độ Đế cấp sơ giai. Thực sự, hai mặt này chênh lệch quá lớn. Trên thế giới này, sợ rằng không còn một viên đan tâm nào có thể phối hợp được ba phương diện, bù đắp được cho sự chênh lệch quá lớn này.

Một vị tiên phi thử trình bày nguyên nhân.

Sở Vân nghe vậy chỉ có thể thở dài, nhưng tiên phi bất chợt lại nói:

- Tuy rằng không thể sở hữu đan tâm, nhưng chuyện phụt lên đan khí thì có thể. Chúng ta có thể chế luyện một viên giả đan. Đến khi hành động, công tử dùng nó như đan tâm. Nó là cấp số tuyệt phẩm, có thể chịu được Tiên thiên chi khí, nhưng công năng của nó không thể phối hợp ba phương, bởi vậy chỉ có thể là giả đan.

Trước kia, khi các Cực Nhạc Tiên Phi mới vào Đan Châu, luyện đan thuật toàn thân đã bị áp chế, ngược lại trình độ không bằng khi ở Tinh Châu. Nhưng hiện nay, năng lực của các nàng trong lĩnh vực luyện đan đều tăng mạnh. Các vị luyện đan Tông Sư liên tiếp mọc lên như nấm. Cho tới bây giờ đã có mười tám vị luyện đan Tông Sư, những người am hiểu luyện đan còn lại đều là luyện đan đại sư.

Năng lực tăng nhanh như gió, khiến các nàng có thể giúp Sở Vân thoát khỏi khó khăn trong lĩnh vực luyện đan.

- Chỉ có điều muốn chế luyện ra giả đan, phải tiêu hao một lượng lớn dược liệu cấp tuyệt phẩm. Giả đan có thể phải chống lại uy lực của thân thể Tiên Thiên, không phải là dược liệu tuyệt phẩm không thể chế luyện được. Về phương diện thời gian, cũng tiêu hao không ít thời gian, không thể một lần là xong được.

Sau khi các tiên phi bàn bạc một hồi lâu đã nói với hắn như vậy.

Trong tay Sở Vân không có dược liệu tuyệt phẩm, trái lại Yêu vật Tiên Thiên lại có không ít, nhưng lại dùng để trấn áp mắt trận. Tuy rằng không có trong tiên nang tuyệt phẩm, nhưng thật sự muốn tìm, bản thân Sở Vân hoàn toàn chẳng có gì cả.

Sở Vân suy nghĩ một phen, lập tức bỏ ý định tự mình liệu. Bản thân mình không quen với con người và địa hình ở Đan Châu, muốn đi tìm kiếm dược liệu tuyệt phẩm, không nói tới hiệu suất cực thấp, còn có thể gây ra động tĩnh lớn khiến cao thủ Đế cấp, Hoàng cấp chú ý.

Đi Trần gia đòi, cũng không thỏa đáng. Trần gia là gia tộc xuống dốc, cho dù có tích trữ một lượng lớn dược liệu, nhưng dược liệu tuyệt phẩm cấp số, chỉ sợ là vô cùng ít ỏi, căn bản không thỏa mãn được nhu cầu của mình. Ngược lại muốn làm cho đối phương một ân tình thật lớn, thì cái được không bù đắp nổi cái mất.

Bởi vậy thực sự không có tính khả thi, phương pháp có hiệu suất cao, chỉ còn lại có một thứ.

Tinh bài.

Tinh bài như phương kính, ghi chép về giá trị cống hiến của Sở Vân đối với phe Tinh Châu, đồng thời cũng có tác dụng định vị, có thể tùy thời mở ra tinh quang đại đạo, truyền người hoặc vật tới. Nguồn: https://truyenfull.vn

Sở Vân lấy tinh bài ra, thôi động lên, bỗng nhiên thấy nó phát ra ánh sáng tinh quang.

Phía trái Tinh bài hiện lên một con số nho nhỏ "Tám mươi". Đây là điểm thưởng dành cho hắn sau khi hắn hoàn thành nhiệm vụ cứu trợ Bạch Đế.

Giá trị tám mươi điểm cống hiến có thể đổi lấy bao nhiêu dược liệu tuyệt phẩm?

Trong lòng Sở Vân không có câu trả lời. Hắn cầm tinh bài xem lướt qua một hồi, dần dần hạ quyết tâm.

Giá trị ba điểm cống hiến có thể đổi lấy một yêu thú tuyệt phẩm cấp số Đại Yêu. Năm điểm cống hiến đổi lấy một Kiếp Yêu. Dược liệu tuyệt phẩm thì càng rẻ hơn, được cả một đống. Giá cả một điểm rất thông thường, hai điểm đã vô cùng ít ỏi. Ra giá ba điểm cống hiến thì có thể hiếm thấy.

Điều khiến Sở Vân thực sự có một chút mừng rỡ chính là, những dược liệu này, được phát ra khắp nơi. Tinh Châu chỉ sản xuất một phần. Dược liệu ở tám Châu còn lại thì xuất hiện rất nhiều. Những dược liệu này đều do cao thủ Đế cấp Hoàng cấp ở Tinh Châu khi chấp hành nhiệm vụ đã thuận lợi bắt được. Hình như chỉ tự mình giữ lại một phần nhỏ, để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào, còn lại đều ném cả trong Tinh Thánh cung, đổi lấy giá trị cống hiến, tăng thêm vào thu nhập.

Trên thực tế tới Đế cấp Hoàng cấp, họ cũng không mấy quan tâm tới những dược liệu nho nhỏ này, mà là quan tâm tới việc đổi chủng tộc yêu thú, yêu thực đất rừng, có thể sinh sản ra yêu binh cường lực, cùng với sự sinh tồn trong cuộc sống nhân loại.


Nhu cầu quyết định giá trị, cho nên những dược liệu này mới rẻ như vậy.

Bởi vậy, tuy rằng Sở Vân có điểm cống hiến không nhiều lắm, nhưng hoàn toàn có khả năng mua được những dược liệu tuyệt phẩm này. Chỉ có điều, tuy những dược liệu tuyệt phẩm này, đơn giá tuy rằng không cao, đều là tích lũy qua các thời kỳ, tổng sản lượng vô cùng khả quan. Sau khi Sở Vân mua hết dược liệu tuyệt phẩm, giá trị cống hiến cũng chỉ còn lại có mười bảy điểm.

Những dược liệu tuyệt phẩm này giao cho các Cực Nhạc Tiên Phi, Sở Vân cũng không hề quản việc này.

Luyện đan Tông Sư tại Đan Châu cũng là hiếm thấy. Hiện nay đã có mười tám vị luyện đan Tông Sư, cùng với mấy vị luyện đan đại sư cùng hợp lực, chế luyện đan tâm cho Sở Vân. Nếu tin tức này được công bố đi ra, chỉ sợ sẽ làm cho cả Đan Châu đều phải ngạc nhiên đến mức không thốt lên được một lời nào.

Đội hình này thật sự là quá xa hoa!

Trừ điều đó ra, lại có nhiều dược liệu tuyệt phẩm như vậy, mặc dù là giả đan, Sở Vân cũng không khỏi có chút chờ mong.

Theo như lời các Cực Nhạc Tiên Phi đã nói, mặc dù là đan giả, nhưng chỉ cần không ngừng săn sóc ân cần, một ngày nào đó cũng có thể chân chính trở thành đan tâm, trợ giúp cho Sở Vân.

Bởi vậy Sở Vân mới không tiếc tiêu hao giá trị cống hiến, cố hết sức làm cho viên giả đan trở thành đan tâm tối cao.

Giả đan không thể làm một lần là xong. Dựa theo sự phỏng đoán của các tiên phi, chí ít cũng cần đến mười tám ngày mới có thể chế luyện thành. Sở Vân còn chưa đợi được giả đan ra lò, đã phải nghênh đón trận đầu tại Bách Gia Đan Hội.

Bách Gia Đan Hội phân thành thi Huyện, thi Quận, thi Tỉnh, thi Châu. Bốn lần tỷ thí cứ từ từ tiến dần lên, nhiều lần chọn lựa, càng đến các cuộc lựa chọn phía sau càng đông tới mức chưa bao giờ có, độ khó cũng tăng lên không biết bao nhiêu cấp. Trần gia muốn có
tên trong trăm đội mạnh nhất cũng có nghĩa là phải muốn đoạt được tư cách tham gia cuộc thi Châu.

Trong sân của cuộc thi huyện, được mở tại chủ thành Trần gia. Tham gia cuộc tỷ gồm hơn ba trăm đội. Mỗi chi đội gồm ba tuyển thủ chủ lực, năm người dự bị, tổng cộng có tám người dự thi. Sở Vân tính sơ qua, chỉ tính cuộc thi huyện đã có hơn hai nghìn tám luyện đan sư tham gia. Con số này thật khiến người ta phải tặc lưỡi.

- Không ngờ có nhiều luyện đan sư như vậy. Thật không hỗ danh là Đan Châu.

Nhìn cục diện ầm ĩ, trong lòng Sở Vân cảm khái.

Đó là một sân lớn rộng khoảng nghìn mẫu, chia thành năm mươi sân nhỏ. Mỗi sân cùng đồng thời triển khai các cuộc tỉ thí luyện đan. Lúc này Sở Vân nhìn quét một vòng, chỉ thấy mặc dù người tới trong sân rộng chưa đông, nhưng cũng đã chen chúc xô đẩy, rộn ràng nhốn nháo.

Không nói người tới tham gia tỷ thí, ngay cả người tới xem cũng liên tục tới. Xa xa có thể nhìn thấy cả đám người đang chen chúc xô đẩy nhau. Mà Trần gia là người đứng ra tổ chức, đã dùng phiếu làm phương thức để khống chế nghiêm ngặt số khán giả tới xem.
- Đây là lần đầu tiên Vô danh công tử tới tham gia Bách Gia Đan Hội sao?

Thấy dáng vẻ của Sở Vân hết nhìn đông lại tới nhìn tây, Trần Vũ Tình đứng bên cạnh, khẽ cười nói.

Ban đầu, Sở Vân ở Công Tôn gia tự xưng mình là "Vân công tử", nhưng sau lại biết được chuyện của Sở gia và Vân gia, liền không tự xưng là "Vân" nữa. Tại Đan Châu này, dòng họ cực kỳ quan trọng, không thể tùy ý lấy loạn. Sở Vân không muốn vì phương diện này lại khiến người khác chú ý tới mình. Cho nên, khi hắn tới Trần gia, tùy ý lấy "Vô danh" làm tên gọi.

Lúc này nghe Trần Vũ Tình hỏi mình, Sở Vân liền gật đầu, thành thật mà nói, đây là lần đầu tiên hắn tham gia.

Trần Vũ Tình cũng không cảm thấy như vậy là khó hiểu. Vì lấy tuổi tác của Sở Vân, đây là lần đầu tiên tham gia Bách Gia Đan Hội cũng là chuyện rất bình thường. Nàng liền đưa ra lời khuyên:

- Vô danh công tử không cần quá khẩn trương. Đây chỉ là cuộc thi huyện. Thực lực của chúng ta ở đây cũng là đội số một hoặc số hai. Trong huyện này, đội có thể thực sự địch nổi chúng ta cũng không nhiều.

- Hừ, tuy rằng ngươi là một trong những chủ lực của chúng ta, nhưng chỉ cần có bản công tử và Vũ Tình ở phía trước, hai thắng một bại cũng không có vấn đề gì. Ngươi khẩn trương cái gì? Ngươi thực sự cho rằng phải dựa vào sức của ngươi sao? Ngươi chỉ cần đi lướt sau sân là được rồi.

Triệu Phì cười lạnh liếc mắt nhìn Sở Vân, trong ánh mắt tràn ngập vẻ khinh thường.

Nụ cười trên mặt Trần Vũ Tình cứng đờ, sau đó liền nói:


- Triệu công tử, nói không thể nói như vậy được. Ai không có lần đầu tiên. Khi ta lần đầu tiên tới tham gia Bách Gia Đan Hội, cũng mới chỉ có tám tuổi, là đội viên dự bị. Khi đó ta nhìn cục diện này, toàn thân vì khẩn trương run lên.

Trong lòng Phì công tử đầy tức giận. Hắn đã coi Trần Vũ Tình như vật của riêng mình, tuyệt đối không quen nhìn thấy nàng và người khác nói chuyện với nhau. Nhất là Sở Vân có tướng mạo tuấn lãng, khí chất xuất chúng hơn người.

- Vũ Tình, nàng thực sự muốn đặt hy vọng ký thác trên người như thế sao? Ta van nàng, hắn là lần đầu tiên tham gia Bách Gia Đan Hội, nàng cho rằng hắn có thể có biểu hiện tốt lắm sao? Đi, đi, nhanh đi đến sân số một nào.

Nói xong, cũng không thèm liếc mắt nhìn Sở Vân, thô bạo tóm lấy cánh tay Trần Vũ Tình kéo đi, để Sở Vân đứng yên tại chỗ.

Trong lòng Trần Vũ Tình vô cùng tức giận, muốn giãy khỏi tay Triệu Phì, nhưng cuối cùng đành phải nhẫn nại xuống. Chỉ có điều nàng cũng không nói chuyện với Sở Vân nữa.

Trong lòng Nàng cũng thừa nhận: Triệu Phì nói cũng có đạo lý. Vô Danh công tử này, tuổi còn trẻ, bất quá chỉ mới tham dự lần đầu tiên, có thể có biểu hiện ưu tú gì?

Đây chính là Bách Gia Đan Hội, là thịnh hội lớn nhất ở Đan Châu!

Bao nhiêu luyện đan sư ưu tú đều tới chỗ này? Chỉ dựa vào vận khí và thiên phú, tuyệt đối không đi xa được.

Ngẫm lại bản thân mình được coi như luyện đan sư có thiên phú trác tuyệt, biểu hiện lần đầu tiên tham gia luyện đan hội, có thể tính một chút.

- Triệu công tử, chờ chúng ta.

Mấy người đi cùng, vội vã đuổi theo.

Nhìn mọi người đi xa dần, Sở Vân thản nhiên người.
Hắn đã từng nhìn thấy cảnh tượng như thấy này nhiều lần, chẳng qua lần này có vẻ thú vị náo nhiệt mà thôi, nói cái gì mà khẩn trương?

Chẳng qua, nếu bọn họ đã nghĩ như vậy thì cứ cho là như vậy đi.

Sở Vân lắc đầu, không nhanh không chậm đi về phía sân số 1.



- Rất giỏi, tuổi còn trẻ, đã là luyện đan đại sư...

- Có Trần Vũ Tình ở đây, chắc chắn Trần gia muốn đại triển quyền cước tại Bách Gia Đan Hội.

Trước kia, Trần gia là gia tộc hạng nhất, tuy rằng hiện nay bị thất thế, nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, thực lực vẫn hơn người.

Trong tiếng bàn luận của mọi người, đối thủ của Trần gia chán nản bại trận, lưu lại đội luyện đan của Trần gia đang chiếm lấy sân số một.

Trần Vũ Tình thật sự là người có thiên phú về luyện đan, tuy rằng kém hơn Cực Nhạc Tiên Phi, nhưng cũng vượt qua mức tầm thường. Biểu hiện của nàng khiến mọi người nhìn chăm chú.

Thực lực của Triệu Phì còn cách luyện đan đại sư một bước, nhưng tại đây cũng không hề lo lắng vượt qua đối thủ.

Về phần Sở Vân, ngay cả khi không thường xuyên luyện đan, nhưng linh quang Đế cấp thôi động, trí tuệ cao thâm, ngộ tính trác tuyệt, làm được một nửa cũng thắng được đối thủ với điểm số sít sao.

Sau mấy ngày như vậy, đội ngũ Trần gia đã chiến là thắng, không có một trận bại nào, trở thành đội hoàn toàn xứng đáng để dẫn đầu, danh tiếng có một không hai.

Đương nhiên người tiến bộ lớn nhất vẫn là Sở Vân.

Đối với bất luận thuật luyện đan nào, các Cực Nhạc Tiên Phi cũng đều có thể phân tích, nói hết sự tinh túy. Kỹ thuật luyện đan Sở Vân tiến triển cực nhanh, biến chuyển từng ngày với tốc độ ngày càng tăng.

Vừa mới bắt đầu, hắn còn chỉ có thể làm được một nửa. Mỗi một cuộc thi đều thắng rất miễn cưỡng. Nhưng càng về sau, hắn càng vững vàng. Khi cuộc thi huyện kết thúc, hắn đã tiếp cận rất sát với trình độ luyện đan đại sư, so với thực lực của Triệu Phì còn mơ
hồ vượt qua một chút.

Đương nhiên, phần lớn thực lực của hắn đều được cất dấu, không biểu hiện ra ngoài.

- Vị này chính là đại sư Gia Môn, hắn gia nhập với chúng ta, tham gia cuộc thi Quận tiếp theo.

Trần Vũ Tình giới thiệu với mọi người.