- Ha ha!
Sở Vân ngửa đầu cười lớn một tiếng, sau đó dùng ánh mắt bức người nhìn thẳng vào Tiên Nang Vương.
- Đúng vậy. Ta làm như vậy chính là muốn gây khó dễ cho ngươi. Có bản lĩnh ngươi đi tìm người khác giúp. Vì sao lại đặc biệt tới tìm chúng ta? Ngươi nói hay không? Không nói, tất cả cũng không cần phải bàn nữa!
- Vô Song Vương! Ngươi thật sự nghĩ bản vương không nhờ được các ngươi giúp thì không thể làm được sao?
Tiên Nang Vương tức giận, đứng dậy, miệng hùm gan sứa hét lớn.
- Ngươi có tin bản vương sẽ đi hay không?
Sở Vân cười lạnh một tiếng, hắn đã nhận ra Tiên Nang Vương đang chột dạ. Hắn cũng đứng thẳng thân mình. Ánh mắt sắc bén nhìn Tiên Nang Vương, lạnh lùng nói.
- Ngươi còn muốn đi? Hừ! Hôm nay không nói ra bí mật này, ngươi sẽ chết ở Chư Tinh Quốc!
- Ngươi, ngươi!
Trong lúc nhất thời, Tiên Nang Vương chỉ ngón tay vào Sở Vân, lắp bắp, không nói nổi một câu hoàn chỉnh.
Tinh Nữ ở bên cạnh trợn mắt há hốc mồm nhìn chằm chằm vào Sở Vân. Nàng không ngờ được Sở Vân bề ngoài tao nhã như thế, thanh tú tuấn mỹ, không ngờ là một kẻ không nói lý như vậy, quả thực là quá cường đạo!
Tiên Nang Vương tức giận đến mức muốn phát cuồng.
Sao lại có thể xảy ra chuyện như vậy được?
Hắn đường đường là Tiên Nang Vương, lại bị người uy hiếp!
Người này, còn là một hậu bối trẻ tuổi xuất đạo gần mười năm. Điều này đối với hắn mà nói, quả thực là vô cùng nhục nhã.
Nhưng sự thật là, hắn còn đánh không lại vãn sinh hậu bối này!
Cho nên hắn bị uy hiếp, cũng không biết phải làm thế nào. Thậm chí còn muốn cân nhắc, nếu không thuận theo Sở Vân, như vậy hậu quả sau đó sẽ rất đáng sợ.
- Tiên Nang Vương, ngươi phải suy nghĩ cho rõ. Là ngươi đến cầu chúng ta giúp, thái độ của ngươi là gì? Hử? Muốn dùng bí mật thành Đế đến áp chế chúng ta bán mạng thay ngươi sao? Thức thời đi, hiện tại ngươi nói cho ta biết bí mật này. Nếu không ta cũng chỉ hiếu động lấy một cánh tay!
Trong mắt Sở Vân lóe ra, toàn thân đều tản mát ra khí tức cực kỳ nguy hiểm.
Điều này không khỏi khiến Tiên Nang Vương kinh hồn bạt vía. Hắn vội vàng quay đầu về phía Tửu Hào Vương vẫn ngồi yên lặng, với ánh mắt cầu cứu. Nhưng Tửu Hào Vương lại ngoảnh mặt làm ngơ, an trên ghế cúi đầu uống rượu.
Trong lòng Tiên Nang Vương không khỏi trào lên một cảm giác bi thương oán hận mãnh liệt. Cuối cùng hắn đã hoàn toàn hiểu rõ – quan hệ giữa Tửu Hào Vương và Sở Vân rất mật thiết! Vì bí mật thành Đế, bọn họ liên hợp với nhau muốn đối phó mình. Nếu mình không đáp ứng, không chỉ có Sở Vân, có khả năng rất lớn là Tửu Hào Vương cũng muốn ra tay!
- Không, ta không thể nói ra bí mật này! Cho dù chết, ta cũng sẽ không nói ra.
Tiên Nang Vương cũng không ngu ngốc, một khi hắn nói ra bí mật này, ngược lại khiến Sở Vân và Tửu Hào Vương không cần phải kiêng dè, hắn chết càng nhanh hơn.
Ngay sau đó, giọng điệu hắn lại hòa hoãn:
- Ta có thể thề với lưới Tinh Châu cao nhất, chỉ cần các ngươi trợ giúp ta, sau khi rèn luyện thành công tiên nang tuyệt phẩm, ta sẽ nói cho các ngươi bí mật này. Về việc này, các ngươi cũng nên tin ta chứ?
- Phương pháp hướng về hướng lưới pháp tắc để thề là lời thề nặng nhất của Ngự yêu sư, chắc chắn phải chấp hành. Nếu không thiên địa không tha, bị lưới pháp tắc bài xích, ngay cả Vương cấp đỉnh phong cũng không thể tấn chức được. Thậm chí còn bị Thiên Kiếp vô cùng vô tận đến tra tấn và hủy diệt người vi phạm lời thề.
Tửu Hào Vương sờ sờ cằm mình, gật đầu. Hắn vẫn khá hài lòng về đề nghị này.
Sở Vân lại không hài lòng.
Hắn hừ lạnh một tiếng, sát khí chợt hiện ra trong mắt:
- Thế này còn tốt hơn, ngươi nói cho chúng ta biết bí mật thành Đế trước, chúng ta thề với lưới pháp tắc, một khi nhận được tin tức thực sự, chúng ta nhất định cố gắng hết sức có thể trợ giúp ngươi rèn tiên nang tuyệt phẩm.
Thấy Tiên Nang Vương mở miệng, muốn nói chuyện, Sở Vân lại lập tức nói tiếp:
- Ngươi câm miệng cho ta, ngươi đồng ý cũng được, không đáp ứng cũng được, đây là cơ hội duy nhất của ngươi.
Lại là một sự uy hiếp trắng trợn.
Hơn nữa còn là bị bị một hậu bối như thế uy hiếp!
Tiên Nang Vương xiết chặt hai nắm tay, cánh tay nổi gân xanh. Đây là cố tình làm mất mặt hắn trước mặt mọi người, căn bản không để cho hắn chút thể diện nào. Nhưng thực lực của hắn không mạnh bằng Sở Vân. Hắn bị uy hiếp như vậy cũng không biết làm thế nào
khác!
- Chỉ cần ta chế luyện thành tiên nang tuyệt phẩm, chỉ cần ta chế luyện thành công! Trước tiên, ta sẽ giết ngươi Sở Vân! Nhất định phải giết thằng nhãi con này. Vô pháp vô thiên, không coi ai ra gì!
Trong lòng Tiên Nang Vương điên cuồng rít gào.
Sở Vân thông qua Lục Dục Tâm Ma Hạt cảm thụ được rõ ràng toàn bộ cảm xúc kích động của hắn.
Sở Vân thầm cười lạnh. Người như thế nên đối đãi như vậy. Hắn đã lặng lẽ hạ quyết tâm, coi như chế luyện thành tiên nang tuyệt phẩm, hắn cũng phải cướp về tay.
Đi ngược lại lời thề thì thế nào? Cùng lắm thì đến Đan Châu. Ở Đan Châu, lưới pháp tắc Tinh Châu xen vào cái rắm!
Về phần Chư Tinh Quốc bên này, không phải còn có Lục Kình Tiên Thiên sao? Cùng lắm thì học tập Lục Kình Vương, trốn ra biển sâu. Dù sao đi nữa có Thụy Lão Nhân che lấp thiên cơ, hải vực Tinh Châu lại rộng lớn như thế, muốn tìm Lục Kình, quả thực chính là mò kim đáy bể, Ngay cả đại Đế cũng không thể làm được.
Đương nhiên đây chỉ là đường lui vạn bất đắc dĩ.
- Được rồi, ta lại nhượng bộ một bước cuối cùng.
Sau khi trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng Tiên Nang Vương cũng mở miệng.
- Ta có thể nói cho các ngươi bí mật này trước, nhưng trước đó, các ngươi phải hướng về lưới pháp tắc Tinh Châu thề, không được động thủ với ta, toàn lực trợ giúp ta chế luyện tiên nang tuyệt phẩm này.
Sở Vân và Tửu Hào Vương trao đổi ánh mắt một chút, lập tức tuyên thệ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Tiên Nang Vương gật đầu, lời thề của hai người cũng không có bất kỳ lỗ hổng nào. Đương nhiên cho dù có lỗ hổng, trí tuệ Vương cấp cũng hoàn toàn có thể phát hiện.
- Được rồi, hiện tại ta nói cho các ngươi biết, bí mật thành Đế, chính là phải tạo ra một tiên nang tuyệt phẩm.
- Hả?
- Tiên Nang Vương, ngươi có ý gì?
Giờ phút này, không chỉ Sở Vân, ngay cả Tửu Hào Vương cũng giận tím mặt.
Ai chẳng biết Tiên Nang Vương tạo ra tiên nang tuyệt phẩm, là có quan hệ với bí mật thành Đế. Lời nói này với chưa nói, có gì khác biệt?
- Chờ một chút, chậm đã! Các ngươi nghe ta nói cho hết lời đã.
Thấy Tửu Hào Vương cũng đứng dậy, vẻ mặt đầy phẫn nộ, giọng điệu Tiên Nang Vương cũng trở nên luống cuống.
- Vậy ngươi nói mau đi.
Tửu Hào Vương trầm giọng nói.
- Đừng đùa giỡn linh tinh nữa.
Sở Vân lạnh như băng, phụ họa một câu.