- Thời cơ, lập tức dùng Đại Đan Hỏa!
Hai mắt Sở Vân sáng ngời, kinh nghiệm chiến đấu phong phú để cho hắn lập tức phát ra một mệnh lệnh sáng suốt.
Thiên Hồ mất nửa hơi chuẩn bị mới phun ra một viên đan hỏa. Tiểu Đan Hỏa chỉ lớn cỡ nắm tay, nhưng viên Đại Đan Hỏa này lại to bằng đầu của một đứa trẻ sơ sinh. Đây là Đại Đan Hỏa, uy lực lớn gấp năm lần Tiểu Đan Hỏa!
Ầm!
Một tiếng nổ rất nhỏ, Đại Đan Hỏa đã bắn trúng mục tiểu Lợi Trảo Hầu. Lợi Trảo Hầu phát ra một tiếng rên rỉ, lập tức bị đánh chết tại chỗ. Liệt diễm bốc lên, chẳng mấy chốc đã thiêu đốt hầu hết thân thể của nó. Chỉ phút sau, trên mặt đất chỉ còn lưu lại một khối yêu tinh. Khối yêu tinh này trong suốt giống như thủy tinh. Chính là một thân tinh hoa còn sót lại sau khi yêu thú chết đi, bao gồm hồn phách, linh quang, tam giả tinh túy, cô đọng thành thứ này. Bất luận là yêu thú nào, sau khi chết đi đều sẽ cô đọng thành một khối yêu tinh. Trước khi chết, yêu thú lưu lại tinh hoa càng nhiều thì yêu tinh càng lớn.
Kiếp trước trong Tinh Hải Long Cung, sau khi Thương Lam Hải Long chết đi, ngưng tụ thành một khối yêu tinh lớn cỡ một chiếc cối xay gió. Mà bây giờ, tiêu diệt Lợi Trảo Hầu, yêu tinh thu được chỉ nhỏ cỡ như một hạt đậu nành.
Tuy yêu tinh nhỏ, nhưng đã nằm trong dự liệu của Sở Vân, yêu thú tu vi mười ba năm, có thể có bao nhiêu yêu tinh? Bất quá đối với Thiên Hồ tu vi mười năm mà nói, đây quả thực là một vật vô cùng trân quý. Ném yêu tinh về phía Thiên Hồ, nó vui vẻ kêu lên một tiếng, nhíu cái mũi nhỏ đáng yêu, để sát vào yêu tinh hút mạnh một cái. Một luồng tinh nguyên thần khí bằng mắt thường có thể thấy được, bị Thiên Hồ hút vào bên trong cơ thể.
Mà yêu tinh cũng càng lúc càng mờ nhát, chỉ trong nháy mắt, hoàn toàn biến mất giữa thiên địa.
Trái lại Thiên Hồ được yêu tinh bổ dưỡng, tu vi bản thân lập tức biến thành mười hai năm.
Thậm chí may mắn còn nhận được một môn đạo pháp mà Lợi Trảo Hầu khi còn sống tự thân lĩnh ngộ. Truyện Sắc Hiệp
Thị Huyết Thuật.
Thị Huyết Thuật là đạo pháp mà mỗi một đầu yêu thú Lợi Trảo Hầu đều có thể lĩnh ngộ. Sở Vân cũng cảm thấy kỳ quái, gật gật đầu nhưng lại lệnh cho Thiên Hồ buông tha cho môn đạo pháp này. Mặc dù nhân loại được xưng là vạn vật chi linh, nhưng cũng không thể
đồng thời chiếu cố cả hai mặt, học tập toàn bộ. Tinh lực là có hạn, một khi phân tán ra, khẩu vị quá nhiều, thường thường sẽ chẳng làm nên trò trống gì. Cái đó gọi là tham thì thâm, hơn nữa linh quang của yêu thú là cực kỳ có hạn, không thể so sánh với nhân loại. Số lượng đạo pháp học được, cũng có hạn. Cho dù linh quang của Thiên Hồ sung túc, ngộ tính rất mạnh, nhưng cuối cùng vẫn là yêu thú. Sở Vân xem chừng, tại đẳng cấp Tiểu Yêu, Thiên Hồ có thể tu hành tối đa là chín loại đạo pháp.
Cái này đã là rất nhiều rồi.
Yêu thú bình thường khi còn ở đẳng cấp Tiểu Yêu, chỉ có thể tu hành bốn tới năm loại đạo pháp là đã đạt đến cực hạn.
Thiên Hồ đã có thể tu hành gấp hai lần chúng, đây chính là tư chất tuyệt phẩm.
Bởi vậy lựa chọn đạo pháp như thế nào cũng trở thành một trong những nội dung trọng yếu để đào tạo yêu thú thành công. Tổ hợp giữa các loại đạo pháp, cũng sẽ khiến cho yêu thú phát triển theo những lộ tuyến bất đồng. Đạo pháp công kích phù hợp với kiểu yêu thú thiên hướng về công kích. Đạo pháp phòng ngự thì phù hợp với loại hình yêu thú phòng ngự. Đạo pháp phụ trợ, phù hợp với loại yêu thú mang tính phụ trợ. Lựa chọn
những loại đạo pháp nào, phối hợp giữa chúng ra sao, khảo nghiệm không chỉ là sự hiểu biết của ngự yêu sư đối với yêu thú của mình, hơn nữa còn phụ thuộc vào từng tình huống cụ thể.
Về phần bồi dưỡng Thiên Hồ theo loại yêu thú nào, Sở Vân đã sớm có kế hoạch trong lòng. Trên thực tế, Sở Vân đã sớm tính toán bồi dưỡng Thiên Hồ theo kiểu yêu thú công kích.
Mà theo chiều hướng công kích, lại được phân chia theo hai hướng thân thể đối kháng cùng đạo pháp đả kích.
Thân thể đối kháng chính là dùng yêu nguyên cường hóa thân thể, tiến hành đả kích theo kiểu cứng đối cứng, tương đương với đạo pháp Tung Dược Thuật. Còn đạo pháp đả kích thì bao gồm những loại đạo pháp như Tiểu Đan Hỏa, Thủy Đạn...
Trong nội tâm Sở Vân, Thiên Hồ trời sinh chính là hạt giống để đào tạo theo kiểu đạo pháp công kích!
Cửu Vĩ Thiên Hồ có thể học tập chín loại đạo pháp bất đồng thuộc tính. Cửu vĩ lay động, hung hỏa thao thiên, sóng dữ cuộn trào, kim mang bính xạ, thanh mộc cuồn cuộn, cuồng phong nộ lôi, thiên hôn địa ám. Chín loại đạo pháp đồng thời được thi triển, giống như là cửu thiên nổi giận, hàng lâm thiên kiến, bao phủ càn khôn, không ai có thể ngăn cản!
Cái gì mới gọi là Thiên Hồ?
Thiên Hồ giận dữ chính là thương thiên giận dữ. Cửu vĩ tề diêu, chín loại đạo pháp, có thể không chế thời tiết, sử dụng vô số đạo pháp đả kích, tạo thành vô cùng vô tận hỏa lực áp chế. Đây chính là Thiên Hồ. Trong những yêu thú tuyệt phẩm, cũng là thiên phú dị bẩm!
Không bồi dưỡng được nó trở thành yêu thú công kích đạo pháp mạnh nhất, như vậy quả thực phải xin lỗi với ân tứ mà ông trời ban cho rồi! Bất quá khoảng cách đến
cảnh giới đại thành còn quá xa xôi, là một chặng đường dài dằng dặc. Muốn bồi dưỡng Thiên Hồ được đến giai đoạn này, phải hao phí số lượng tài phú cho dù là mười
Thư gia đảo cộng lại cũng không chống đỡ nổi. Mà hôm nay, trên người Sở Vân chỉ có vài trăm miếng địa sát thạch tệ.
Nhưng không có tài phú thì không thể nào có được chín loại đạo pháp tuyệt phẩm.
Đạo pháp tuyệt phẩm là thứ mà Tiểu Đan Hỏa hàn toàn không thể so sánh. Đó chính là đạo pháp đỉnh cấp nhất trên thế gian, đối với yêu thú tu luyện đều có những yêu cầu vô cùng nghiêm khắc. Một khi tin tức bị bại lộ lưu truyền ra ngoài, lập tức sẽ khiến cho thiên hạ chấn động, kéo theo vô số cường giả ra tay tranh đoạt đoạt. Cũng may kiếp trước trong những lần tầm u thám bí, Sở Vân từng phát hiện ra trong một vài hiểm cảnh mật địa, có cất giấu đạo pháp tuyệt phẩm.
- Trong Đôn Hoàng Sa Nhãn có cất giấu một quyển kim sa kỳ thư, có ghi lại hai bản đạo pháp tuyệt phẩm hành kim cùng hành thổ. Trong Thanh Ngưu Đại Hạp Cốc có cất giấu một bộ tuyệt thế chân kinh liên quan đến ngũ hành. Trừ hai nơi đó ra, bên trong một chiếc thuyền đắm ở đáy biển, có cất giữ một ngọc giản ghi lại đạo pháp tuyệt thế của một nhân vật truyền kỳ.
Sở Vân suy nghĩ một chút, đã cảm thấy trong lòng ngứa ngáy khó chịu. Bất quá những địa phương này, không phải là bí cảnh nguy hiểm tột cùng, thì cũng có yêu thú hiểm ác sinh sống thủ hộ tại đó.