Ngọc quang không chỉ có tác dụng phòng bị, mà có có công hiệu trị liệu. Hóa thành yêu nguyên. không ngừng bổ sung tới Tuyền Phong Phiến, Vạn Lý Trường Giang Đồ, Quân Tử Bội và Tật Phong Kính Thảo Hài.
Thần tình Sở Vân lạnh lùng như băng, mắt điếc tai ngơ không để tới tiếng cầu xin tha thứ của Ngọc Thư Sinh. Mấy ngày này, hắn vẫn luôn khổ tu âm nghệ, nghiên cứu Bát Quái Trận, hắn đang cần đối tướng để luyện tập. Hiện tại Ngọc Thư Sinh chủ động tìm tới của, đúng là không gì tốt hơn thế.
Hắn càng đánh lại càng thuận lợi, uy lực của trận pháp càng lúc càng mạnh. Ngọc Thư Sinh đầy bụi bẩn, cảm thấy áp lực càng lúc càng lớn. Nguyên bản hắn còn kêu lớn cầu xin tha thứ, thế nhưng rất nhanh chỉ có thể chống đỡ, cũng không có dư lực kêu lớn.
Sau một canh giờ, Sở Vân tự cảm thấy Bát Quái Chiến Trận này đã được tôi luyện thành thục. Đột nhiên, âm điệu tăng mạnh, xuất ra toàn lực.
Phịch một tiếng, kiện Vạn Lý Trường Giang Đồ cũng không thể chống đỡ được, bị hỏa lực cuộn trào mãnh liệt đánh thành một khối yêu tinh, rơi xuống phía dưới.
- A! Vạn Lý Trường Giang Đồ của ta!
Ngọc Thư Sinh kêu lên một tiếng thảm thiết bi ai.
Phịch!
Lại một tiếng nữa, Quân Tử Bội của hắn cũng tiêu tán.
- Quân Tử Bội!
Ngọc Thư Sinh đau đớn, khóe mắt hắn như muốn chảy máu.
Phịch!
Lại thêm một tiếng nữa, Tuyền Phong Phiến của hắn cũng không chống đỡ được nữa, hoàn toàn bị đánh tan. Hồng Yêu không màu tiến nhập qua đây, thoáng chốc trói chặt hắn. Tiếp đến Thiên Hồ... Nhất tề xuất thủ, mạnh mẽ trấn áp, áp giải hắn tới trước mặt Sở Vân.
- Quỳ xuống!
Túy Tuyết Đao mạnh mẽ ấn Ngọc Thư Sinh quỳ xuống đất.
- Linh Yêu của ta! Ngươi biết 3 đầu Linh Yêu này, đã hao tổn bao nhiêu tâm huyết của ta không? Ngươi, ta quyết không đội trời chung với ngươi!
Ngọc Thư Sinh quỳ trên mặt đất, trên mình đầy vết máu. Hắn thương tiếc yêu vật, khiến toàn thân hắn run lên, gào thét hướng về phía Sở Vân.
- Không thức thời vụ.
Sở Vân hừ lạnh một tiếng, trong lòng khẽ động, sắc mặt Túy Tuyết Đao lạnh lùng như băng, ngón tay sờ sờ, như nhào bột mì.
- Ahaaa!
Ngọc Thư Sinh ngửa mặt lên trời kêu lên tiếng kêu thê thảm, vai phải hắn hoàn toàn tê liệt, lộ ra một mảnh xương cốt trắng xóa, máu tươi phun ra như mưa.
- Ngươi không thể giết ta, ngươi không thể giết ta! Ta là hoàng tử Giang Hán Quốc, ngươi dám khơi mào chiến tranh giữa Giang Hán Quốc và Dao Sơn Quốc sao?
Ngọc Thư Sinh kinh hoàng kêu lớn, nguyên bản hắn tao nhã thư sinh. Lúc này tiên huyết đầy người, nhe răng trợn mắt, sắc mặt vô cùng khó coi.
- Ta không muốn giết ngươi. Nói cho ta biết bí mật của Thông Linh Xà, ta sẽ để cho ngươi một con đường sống.
Sở Vân nói.
- Được, được. Những gì ta biết, ta sẽ nói với tiền bối!
Ngọc Thư Sinh thấy được một tia hi vọng sống sót, vội vàng gật đầu, nói ra những gì mình biết.
Sở Vân nghe vậy, thanh âm cũng có chút run lên:
- Cái gì? Ngươi nói Thông Linh Xà này có thể hấp thụ linh quang của kẻ khác, tặng lại chủ nhân?
Năng lực của Thông Linh Xà khiến Sở Vân vô cùng khiếp sợ. Loại yêu tuyệt phẩm đã sớm diệt vong từ thời thượng cổ, rõ ràng có thể câu thông linh quang, hấp thụ linh quang, tăng lại cho chủ nhân của chính mình!
Điều này có tác dụng gì?
Cho tới nay, nhân tố lớn nhất kìm hãm ngự yêu sư chính là linh quang.
Linh quang trong cơ thể không đủ, tựa hồ không thể gánh vác được nhiều yêu vật.
Thông Linh Xà có ý nghĩa gì, thoáng chốc Sở Vân đã nhận định rõ ràng. Nói cách khác, có được Thông Linh Xà, vấn đề linh quang của chính mình sẽ được giải quyết một cách triệt để.
Có thể đề thăng linh quang trong cơ thể, tại Tinh Châu cũng chỉ có 4 loại linh đan: Thiên Linh Chân Tâm Đan, Tạo Hóa Đan, Âm Dương Hỏa Hợp Đan, Niết Bàn Chuyển Sinh Đan.
Hiện tại, Sở Vân đã ăn 2 loại đan dược, trong cơ thể đã sinh ra tinh kháng dược rất lớn. Nếu như sau này gặp phải vấn đề thiếu linh quang, cũng chỉ có thể tìm 2 loại đan dược còn lại, để giải quyết vấn đề này.
Thế nhưng hiện tại, xuất hiện Thông Linh Xà, đã cung cấp cho Sở Vân một cách thức đột phá đầy xảo diệu.
- Thảo nào, trước kia Vạn Thú Vương coi trọng quả trứng yêu thú này như vậy. Bất quá thiên địa công bằng, vạn vật cân đối, yêu thú nghịch thiên như vậy, cũng có thể có chỗ thiếu hụt... Nhất định Ngọc Thư Sinh này vẫn có điều giấu diếm.
Nghĩ tới đây, sắc mặt Sở Vân trầm xuống, đột nhiên quát lớn:
- Rõ ràng ngươi còn có điều giấu di ếm ta? Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!
Nhãn thần hắn thoáng ra hiệu, Túy Tuyết Đao phía sau liền lộ ra vẻ lãnh khốc cay nghiệt y hệt Sở Vân, hắn lập tức duỗi tay đặt lên vai khác của Ngọc Thư Sirửi.
Hàn ý cay nghiệt, lập tức kích thích toàn thân Ngọc Thư Sinh run lên.
- Vì sao hắn biêt ta có điều giấu diếm?
Trong lòng hắn vô cùng sợ hãi, trong miệng vội vàng hét lớn.
- Ta, ta chưa nói hết, Thông Linh Xà cũng có chỗ thiếu hụt. Thông Linh Xà phòng ngự rất kém, rất dễ bị chết. Tuy rằng nó có thể hấp thụ linh quang của vạn vật, thế nhưng linh quang của loài người mới có thể có hiệu quả tăng phúc linh quang trong cơ thể ngự yêu sư.
- Mau nói...
Ánh mắt Sở Vân giống như hồ sâu, ngữ khí lạnh lùng, trên mặt không hề biểu hiện cảm xúc.
Đối mặt với Sở Vân như vậy, Ngọc Thư Sinh cảm thấy một cổ áp lực khổng lồ, giống như chính mình là thỏ trắng nhỏ bé đang đối mặt với sự chất vấn của mành hổ.
- Còn, vẫn còn... Chính là đề thăng tu vi của Thông Linh Xà, ngoài cách hấp thụ nguyên khí ra, không thể hấp hấp thụ yêu tinh. Nó chỉ có thể hấp thụ hồn tinh. cũng chỉ có hấp thụ hồn tinh, mới có đề thăng tu vi của nó một cách nhanh nhất.
Ngọc Thư Sinh có nén nỗi đau trên vai, thở hổn hển nói.
- Hồn tinh?
Sở Vân nghe vậy, liền nhíu mày. Đọc Truyện Kiếm Hiệp
Thông Linh Xà có ba điểu yếu. Điểm yếu thứ nhất chính là phòng ngự, tuy rằng thoạt nhìn như vô hình vô chất, thế nhưng rất dễ bị giết chết.
Cái này cho thấy, nó không thể dùng chính diện đối chiến. Bất quả có thể dùng làm yêu thú phụ trợ thuần túy. Điểm này, hoàn toàn khác Hoàn Chuyển Đan Nguyên Thụ. Hoàn Chuyển Đan Nguyên Thụ có thể luyện đan, trong tình huống không đủ chiến lực, có thể sử dụng đạo pháp Mộc Hành làm lực lượng chiến đấu.
Mà Thông Linh Xà không thể được, hoàn toàn không có năng lực chính diện tác chiến.
Khuyết điểm thứ 2, chính là chỉ có thể hấp thụ linh quang của loài người, mới có thể có tác dụng đề thăng linh quang trong cơ thể Sở Vân.
Điều này cũng có thể lý giải.
Suy cho cùng hồn phách sản linh, mà hồn phách của con người hoàn toàn khác hồn phách của các loại khác. Bởi vậy linh quang của các loại khác cũng không giống linh quang của con người.