Vừa nghĩ đến bảo vật truyền thừa, trong lòng Sở Vân đã âm thầm cảm thấy đáng tiếc, còn phải đợi thời gian rất lâu khu rừng vô tận mới mở ra. Nếu bản thân có thể lấy ra năm món bảo vật truyền thừa, sẽ có đề thăng rất lớn đối với bản thân.
- Ghê tởm, Bắc Quang Quang bỏ chạy rồi, sau này an nguy của Tiểu Phi Yến phải làm sao?
- Cái này khó làm. Bắc Quang Quang sở hữu Triêu Tư Mộ Tưởng đạo pháp thuộc tính tâm, chỉ cần nghĩ đến mục tiêu là trước mắt có thể hiện ra hình ảnh mục tiêu rõ ràng, phối hợp với con mắt sắc lang, quả thực là hợp nhau lại càng tăng thêm sức mạnh.
Nhìn thấy Bắc Quang Quang đào tẩu, chúng nữ Yên Chi Môn đều oán hận dậm chân, nghiến răng nghiến lợi, vô cùng không cam lòng.
- Nếu Dịch Thiên Kinh của ta có thể tấn chức đến cấp số Linh Yêu, phối hợp với Hà Lạc Đồ, là có thể che đậy loại đạo pháp này. Ngoài ra, nếu là có thể tìm được đạo pháp Hóa Tâm, hoặc là Tiểu Tự Tại vô hình thuật, cũng có thể tránh khỏi sự dòm ngó của loại đạo pháp này.
Dịch Yên cả giận nói.
Hóa tâm đ*o pháp mà nàng nói chính là một bộ phận trong hóa đạo. Tiểu Tự Tại vô hình thuật, càng là đạo pháp trong truyền thuyết, sớm đã thành thất truyền.
- Vậy phải làm thế nào mới được?
Hoa Mai cũng cảm thấy có chút khó làm, bị Bắc Quang Quang theo dõi, Tiểu Phi Yến sẽ gặp nguy hiểm. Ai biết tên dâm tặc này sẽ xuất hiện lúc nào?
- Thật ra ở đây ta có một cách.
Sở Vân bỗng nhiên mở miệng nói.
- Sao?
- Có cách nào?
- Chính là hành động sau này, để Phi Yến bên cạnh hai vị môn chủ, như vậy không tốt sao?
Sở Vân đưa ra biện pháp giải quyết.
Phi Yến nghe xong, thiếu chút nữa nhảy dựng lên, vô cùng vui mừng. Như vậy không phải từ nay về sau, nàng có thể tham dự hành động lớn của Yên Chi Môn sao?
Mặc dù vừa nghĩ đến Bắc Quang Quang, trong lòng nàng còn có chút sợ hãi. Thế nhưng lập tức bị cảm giác an toàn khi ở cạnh môn chủ và hưng phấn khi tham gia hành động trọng đại sau này thay thế.
- Ài... Cũng chỉ có thể làm như vậy.
Hoa Mai thở dài một hơi, nhìn Tiểu Phi Yến đang vô cùng vui sướng, bất đắc dĩ lắc đầu.
Sở Vân cũng gật gật đầu.
Hắn biết, kiếp trước từ khoảng thời gian này, ban đầu Phi Yến luôn luôn theo môn chủ Yên Chi Môn, sau đó chân chính xuất thân, dựng nên tên tuổi trong giới du hiệp. Ngày sau Yên Chi Môn trở thành thế lực nhất lưu, môn chủ Hoa Mai biến thành nữ trung cường nhân, một trong những đại lão của giới du hiệp. Còn Phi Yến nàng cũng trở thành nhân vật đứng thứ 3 trong Yên Chi Môn.
Tuy rằng không biết, kiếp trước có phải cùng một nguyên nhân dẫn đến Phi Yến trẻ tuổi như vậy đã tham gia vào hành động mạo hiểm môn phái hay không? Nhưng không cần bàn cãi, chính là nhờ sự ma luyện này, mới có thể giúp Phi Yến có những thành tựu ngày sau.
Về phần Bắc Quang Quang, Sở Vân đã quyết định, sau khi đề thăng tu vi của Linh Yêu Nguyệt Thỏ, sẽ giải quyết mối họa này.
Nhưng mà sự thực, lại chứng minh số phận là không thể nào đoán trước được.
- Một nhân loại nho nhỏ như ngươi, chỉ dựa vào một chút mánh khóe là có thể thoát khỏi sự truy đuổi của lão nương sao?
- Vân Sí Hổ, người này không phải điểm quan trọng. Người chúng ta muốn tìm chính là một thiếu niên!
- Hừ! Hủ Độc Bích Hổ, ngươi yên tâm, lão nương ta có đạo pháp truy tìm của chủ nhân truyền thụ, ai có thể thoát khỏi sự truy bắt của ta? Ngươi hãy xem, cho dù nhân loại kia có độn pháp tinh thông, trơn trượt như chạch. Nhưng một khi lão nương ta xuất núi, trổ chút tài năng, cũng dễ như trở bàn tay. Hừ! Rõ ràng hắn muốn chạy trốn trước mặt lão nương ta, quả thực không biết lượng sức mình!
Lúc này, đột nhiên có ba đạo thân ảnh từ phía xa xa bay tới.
Dẫn đầu là một vị phụ nữ trung niên tự xưng là lão nương, thân thể béo tốt, bưu hãn, hào khí tỏa ra bốn phía. Tất nhiên Bắc Quang Quang đang cố gắng thoát khỏi người này!
Hai người còn lại, cũng không phải ai khác. Chính là hai đầu Kiếp Yêu Hủ Độc Bích Hổ và Ma Thiên Tử Thứu.
- Không ổn rồi, đây đã là vùng đất nằm ngoài Khu rừng vô tận. Ba đầu Kiếp Yêu này, rõ ràng đã vượt qua lãnh thổ của yêu thú, một mực đuổi tới!
Khí tức của Kiếp Yêu ùn ùn kéo đến, khiến Sở Vân biến sắc.
Nói chung, yêu thú đều hoạt động trong một vùng lãnh thổ riêng. Phần lớn yêu thú sẽ không vượt quá lãnh thổ của chính mình, hành sự trong lãnh thổ của yêu thú khác.
Thế nhưng ba đầu Kiếp Yêu này đuổi theo, đó là chuyện thực!
- Hoa môn chủ, các người đi đi. Người mà ba đầu Kiếp Yêu này muốn tìm chính là ta!
Trong lúc khẩn cấp, Sở Vân không kịp giải thích, chỉ hét lớn một tiếng. Lập tức dùng Hồng Yêu không màu trên người mình, mạnh mẽ bắn ra.
- Ha ha, tìm được rồi! Ngươi định chạy đi đâu?
Yêu khí trên mình mẫu yêu dẫn đầu sôi trào, ánh mắt như đao, thoáng chốc đã phát hiện ra Sở Vân. Lập tức giơ tay lên, đánh mạnh vào khoảng không.
Nhất thời Sở Vân cảm thấy trong không trung có một luồng áp lực ập tới. Quả thực giống như ngọn núi theo gió thổi qua, đập vào chính mình.
Trong luồng khí tức của Kiếp Yêu, nhất thời Hồng Yêu không màu bị đánh trúng, bị thương nhẹ. Sắc mặt Sở Vân trắng bệch, đành phải lộ rõ thân hình.
Keng!
Hắn rút Túy Tuyết Đao ra, gọi Thiên Hồ bảo vệ xung quanh. Trong lòng biết mình không phải đối thủ, nhưng chiến ý không hề suy giảm.
- Chính là hắn, chính là hắn!
- Tìm được rồi, rốt cục tìm được rồi!
Hủ Độc Bích Hổ và Ma Thiên Tử Thứu trông thấy Sở Vân liền ngửa đầu lên trời cười ha hả, thần tình hiện lên vẻ đắc ý xen lẫn vui mừng. Trên người bọn chúng tản ra luồng khí tức Kiếp Yêu cuộn trào mãnh liệt, ai lấy đều phải kinh sợ. Chúng nữ Yên Chi Môn không ngờ tình thế lại thay đổi nhanh như vậy, đều vô cùng hoảng sợ, sắc mặt như tro nguội.
Đối mặt với một đầu Kiếp Yêu, đã là rơi vào tình thế một phần sống chín phần chết. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Hiện tại đối mặt với ba đầu Kiếp Yêu liên thủ, căn bản không còn hi vọng sống.
- Kết trận!
Hoa Mai cắn răng gào lớn, phát ra mệnh lệnh. Nàng cầm Đông Sương Ngạo Mai Thương trong tay, tư thế hiên ngang, nàng chính là người đầu tiên chạy đến bên cạnh Sở Vân, hành động bày tỏ quyết tâm cùng tiến không chịu thoái lui...
- Kết trận, cùng nhau chống cường địch!
Các chúng nữ đều đồng lòng, kết thành viên trận bao quanh bên người Sở Vân.
Đối mặt với ba đầu Kiếp Yêu, các nàng coi cái chết như không, dĩ nhiên tất cả đều lâm trận không lùi bước.
Yên Chi Môn!
Đây là một đám nữ tử, có thể khiến các đấng mày râu phải hổ thẹn! Đúng là một môn phái dũng cảm không biết sợ!
- Các nàng...
Sở Vân ngây người.