Chí Tôn

Chương 362: Thiếu nữ khả ái Tiểu Phi Yến (thượng)


- Sơn Tiêu đẳng cấp Linh Yêu!
Sở Vân khẽ nói ra lai lịch của yêu thú này.

Sơn Tiêu là một loại yêu thú hình thành từ thạch tinh trong thâm sơn. Đừng nhìn nó giống như tinh tinh, kỳ thực thân thể của nó đều được ngưng tụ từ đất đá, không hề có huyết nhục, gân cốt. Nó là yêu thú hành thổ thuần túy, lực phòng ngự cực kỳ trác tuyệt.

Nhất là trong thâm sơn, nó lại có thể mượn nhờ thổ nguyên khí dồi dào từ rừng núi, có được ưu thế sân nhà cực lớn.

Rống!

Sơn Tiêu mở chiếc mồm rống như chậu máu phát ra tiếng gào thét tràn đầy phẫn nộ.

Lập tức thiên hôn địa ám, cát đá bay loạn xạ, tiếng gầm cực lớn thôi động không khí hình thành cự phong. Cây cối tươi tốt trong cánh rừng bao la bạt ngàn chập chờn theo cơn gió, vô số chim thú bay loạn khắp nơi.

Cự phong ập xuống, Sở Vân đứng thẳng ở trên cự
thạch, vạt áo như chiến kỳ, phất phới bay. Mái tóc đen sau lưng cuồng loạn, trong mắt chợt lóe tinh mang.

- Kỳ quái, Sơn Tiêu là loại yêu thú quanh năm ngủ say bên trong thâm sơn. Nếu không phải là sơn băng địa liệt kinh động đến, nó sẽ không xuất hiện. Sao tự dưng lại đùng đùng nổi giận thế kia? Không tốt, nó đang hướng đến chỗ này.

Đại địa chấn động, sơn loan run rẩy. Sơn Tiêu đẳng cấp Linh Yêu giống như một tòa núi nhỏ màu xanh đen, gấp rút xông về phía Sở Vân.

- Cũng tốt, mượn đầu Linh Yêu hoang dã này tiến hành huấn luyện chiến đấu. Thần Huy, ứng chiến. Lúc này cùng dĩ vãng bất đồng, ta sẽ không chỉ huy nàng. Chiến đấu như thế nào, tất cả đều phải dựa vào một mình nàng.
Sở Vân chợt nhìn thiếu nữ Thiên Hồ ra lệnh.


Thần Huy lần đầu tiên nhận được loại mệnh lệnh như vậy, trong mắt lóe lên một tia do dự nhưng lập tức được thay thế bởi chiến ý dâng chào.
- Vâng, chủ nhân!

Thiếu nữ Thiên Hồ đạp dưới chân hai đan hỏa luân, nhất phi trùng thiên.

Đây vốn là đạo pháp "Tẩu Hỏa Phi Thiên", hôm nay Thiên Hồ đã có hồ vĩ (đuôi hồ ly) hành phong, bản thân có thể mượn sức gió, bay lượn trên bầu trời, lại được môn đạo pháp này gia trì, tốc độ nhanh như tên bắn, thoáng chốc đã tiếp cận Sơn Tiêu.

Rầm rầm rầm!

Ngón tay nàng khẽ vẫy, lập tức sáu loại đạo pháp kim, mộc, thủy, hỏa, thổ phong, điên cuồng công kích lên thân thể khổng lồ như một ngọn núi của Sơn Tiêu, tỏa ra vô số ánh lửa cùng tro bụi. Trong lúc nhất thời, Sơn Tiêu vốn đang cuồng bạo lập tức bị nhấn chìm trong ánh sáng chói mắt từ phát ra từ đủ loại đạo pháp.

- Tồn tại ngang hàng cùng ta, đây không phải địa bàn của ngươi. Sơn Tiêu đại nhân ta phẫn nộ, không phải là nhằm vào ngươi. Ngươi có thể đi. Đọc Truyện Online
Trong tiếng nổ mạnh liên miên bất tuyệt chợt truyền ra thanh âm trầm thấp, nặng nề của Sơn Tiêu.

Thiên Hồ được Sở Vân nuôi dưỡng từ nhỏ, phong cách chiến đấu của nàng cũng mang theo bóng dáng của Sở Vân. Cuồng mãnh bạo liệt, vừa khai chiến lập tức điên cuồng công kích, khí thế vô cùng hung mãnh. Cho dù Sơn Tiêu là địa đầu xà nơi này, cũng bị đánh cho không ngóc đầu lên được, không thể không nhận thua. Nói chung, yêu thú tuyệt phẩm tồn tại đồng cấp, vẫn phân biệt ra sức chiến đấu cao hay thấp. Sơn Tiêu là yêu thú
tư chất thượng đẳng, nhưng trước mặt Thiên Hồ tư chất tuyệt phẩm, vẫn bị đánh cho không có lực hoàn thủ.

- Không được đây là mệnh mệnh của chủ nhân, Thần Huy phải chấp hành đến cùng. Sơn Tiêu ngươi giác ngộ đi!
Thiên Hồ quát nhẹ, thanh âm mềm mại, vang vọng khắp núi rừng.

- Rống! Khinh người quá đáng!
Sơn Tiêu trong cơn giận dữ, kiên trì ngăn cản từng đợt công kích đạo đạo pháp của Thiên Hồ, song chưởng mở ra, thổ nguyên khí cuồn cuộn kéo đến ngưng tụ thành một khối cự thạch hình tròn.

Cổn thạch phi nham!


Khối cự thạch như một tòa núi nhỏ bị Sơn Tiêu mạnh mẽ ném ra. Cự thạch cắt ngang không khí, gào thét bắn tới thiếu nữ Thiên Hồ Thần Huy.

Diệt Thế Hồng Liên!

Thiên Hồ không hề sợ hãi, nàng kế thừa phong cách chiến đấu của Sở Vân. Bắt đầu khởi động yêu nguyên toàn thân, chiếc miệng nhỏ khẽ hé, phun ra một đóa hồng liên cỡ nhỏ. Hồng liên trông rất sống động, xẹt qua bầu trời kéo theo một một đạo hồng quang vô cùng xinh đẹp. Uy lực của đạo pháp tuyệt phẩm cường đại đến cực điểm, rất nhanh hỏa nguyên khí xung quanh đã bị hồng liên hấp thụ sạch sẽ. Hồng liên nhanh chóng phóng đại lên, chẳng mấy chốc đã to bằng một chiếc chiến xa. Nó hung hăng va vào tảng cự thạch, sau đó ầm, một tiếng nổ cực lớn vang lên. Thế bay của cự thạch bị chặn đứng, bề ngoài hiện ra vết rạn nứt, hỏa diễm màu hồng nóng bỏng từ trong khe hở phún xạ ra. Rất nhanh cự thạch đã nổ tung, đất đá bị thiêu cháy bắn ra khắp bốn phía.

Vốn núi rừng xanh biếc chợt xuất hiện một tầng đỏ thẫm.

Trên mặt Sở Vân cũng bị chiếu rọi một tầng ánh lửa. Trong mắt hắn lộ ra biểu tình vui vẻ, so với lực công kích của đạo pháp Diệt Thế Hồng Liên trong trí nhớ, lần công kích này khiến hắn phi thường hài lòng. Thiên Hồ trải qua mấy ngày huấn luyện, lực khống chế đối với các loại đạo pháp đã được gia tăng rất lớn, đã có thể tùy úy khống chế uy lực của Diệt Thế Hồng Liên.

- Rất tốt! Thiên Hồ mười phần linh, đã hiểu được lời ta dặn nó lúc trước. Chỉ có tùy tâm khống chế được lực lượng cường đại, mới chân chính là cường đại.

Sơn Tiêu lại càng hoảng sợ, Cổn Thạch Phi Nham là đòn sát thủ của hắn, là đạo pháp công kích lợi hại nhất trong tay hắn. Không ngờ trước mặt vị kia lại bị phá hủy một cách dễ dàng đến như vậy.

- Thiên Hồ! Ngươi là Thiên Hồ!
Nó nhận ra thân phận của Thần Huy, ý chí chiến đấu lại càng yếu ớt.

- Đừng đánh, lần này coi như là Sơn Tiêu ta có mắt không tròng!
Sơn Tiêu lập tức muốn chạy trốn, Thiên Hồ vẫn không bỏ qua.

- Ngươi không thể đi, mệnh lệnh của chủ nhân, không được trái lời.
Giọng nàng dịu dàng lời nói nhỏ nhẽ, một thân váy áo trắng tinh, phấn quang mềm mại, thanh thuần đáng yêu. Nhưng trên thực tế lại vô cùng dũng mãnh, đủ loại đạo pháp liên tiếp được tung ra. Chỉ cần sức lực một cũng tạo thành vô số lưới hỏa lực. Phong nhận, đan hỏa, băng hoàn, phi thạch, đủ loại đạo pháp bộc phát ra ánh sáng chói lọi, hình thành một thể, khí thế hào hùng, nguy nga tráng lệ. Hôm nay Thiên Hồ chỉ có hành
hỏa cùng hành thủy, nhưng được đạo pháp Tăng Quang Thiêm Thải tăng phúc, khiến cho các loại đạo pháp phổ thông trung đẳng hạ đẳng cũng đạt tới uy lực của nửa
tuyệt phẩm. Thành tựu của Thiên Hồ trong việc phát ra đạo pháp công kích, đã được thể hiện một cách rất rõ ràng.

Tuy Sơn Tiêu có chiến lực Linh Yêu nhưng bị đánh đến không hề có lực hoàn thủ.

Không thể không vận dụng đạo pháp đột thủ, rút lui vào bên trong lòng núi.