Nửa ngày sau, viện quân tiến vào Trữ gia Đảo, Trữ gia Đảo chủ trở lại gia vị, chứng kiến khắp nơi đều là cảnh tượng hoang tàn, khói lửa nổi lên khắp bốn phía Trữ gia chủ đảo, quả thực là khóc không ra nước mắt.
- Sở Vân hạ lệnh, vì tìm ra các mật tàng được che dấu, đã đốt cháy phá đổ rất nhiều công trình kiến trúc..
Người lưu lại, ngoại trừ quân phòng thủ của Trữ gia, những người còn lại Sở Vân đều không làm khó. Lúc này nhìn thấy Trữ gia Đảo chủ, liền tiến lên báo cáo. Viện quân cũng đều kinh ngạc há hốc mồm.
- Đây là Trữ gia Đảo sao?
- Tiểu Bá Vương thực sự là quá hung ác, các ngươi xem, rất nhiều kiến trúc tiêu biểu đều bị phá hủy một cách triệt để rồi.
- Trữ gia bị cướp sạch rồi, thoáng cái kinh tế đã bị thụt lùi lại năm mươi năm. Lần này Sở Vân nhất định giàu nứt đố đổ vách rồi!
Ngày xưa Trữ gia chủ đảo phồn hoa đô hội, bây giờ giống như là bị hải hải tặc càn quét qua, thua xa cả một thôn đảo vùng hẻo lánh.
- Khố tàng, đúng rồi khố tàng!
Trữ gia Đảo chủ chợt bừng tỉnh, từ trong ngốc trệ lập tức có phản ứng, hắn la to lao về một khố tàng ở gần đó.
Trống không.
Nơi này vốn đặt mấy trăm kiện yêu binh giờ đã không biến mất không thấy tăm hơi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- A! Nơi này có sáu kiện Đại Yêu binh mà!
Trữ gia Đảo chủ ôm đầu, đau lòng lớn tiếng than khóc.
- Đúng rồi, còn có chỗ kia!
Trữ gia Đảo chủ không ngừng tới lui, đảo qua mọi địa phương có ẩn giấu khố tàng.
Sạch bong bóc.
- Đan dược của ta, một ngàn tám trăm bình đan dược của ta, cứ như vậy không cánh mà bay sao!
Trữ gia Đảo chủ phát điên rồi, hai mắt đỏ quạch, nhìn những chiếc hộp trống trơn, chỗ đó đã từng đặt vô số các loại đan dược.
Đám tộc nhân Trữ gia đuổi tới, sắc mặt mỗi người đều tái nhợt, thất hồn lạc phách.
- Đợi đã, còn có chỗ đó! Đúng rồi, chỗ đó! Chỗ đó có bí tỏa, có lẽ chắc sẽ...
Trữ đảo chủ thì thào, mang theo ánh mắt hy vọng, chạy tới tòa bảo khố dưới lòng đất.
Ah... Phụt!
Hắn hộc máu, chính thức hộc máu.
Bí tỏa bị phá bỏ, đại môn bảo khố dưới lòng đất mở toang.
- Không !Không phải như vậy! Không!
Trữ đảo chủ thẫn thờ, dường như không dám đối mặt với hiện thực quán tàn khốc. Nhưng cuối cùng hắn vẫn cất bước vào bên trong bảo khố, quả nhiên bên trong không còn lưu lại một cái gì. Nơi này cất chứa đều là đồ cổ giá trị liên thành. Trong đó có ba kiện giá trị nhất, chính là tấm bình phong Hiền Phi Hoán Sa từ thời Đường Cẩm Quốc, cây quạt Hương Phi Vũ, chiếc khăn thêu hình con bướm của Đức Phi. Mỗi một kiện lấy ra
đều có thể mua một tòa hải đảo cấp trấn. Những thứ này đều là trân tàng mà lịch đại gia chủ Trữ gia cất giấu bao đời, nhưng hiện tại đều đã biến mất, toàn bộ đều tiện nghi cho Sở Vân.
- Sao hắn có thể mở cái bí tỏa này?
Trữ gia Đảo chủ cảm thấy không thể tin tưởng nổi. Hắn hắn nhìn tới bí tỏa kia, thủ pháp phá giải khá là cao minh.
- Đảo chủ, tên khốn nạn Sở Vân đã tìm ra được kim khố của chúng ta. Đệ nhất kim khố cùng đệ nhị kim khố đều đã bị vét sạch, đệ tạm kim khố bởi vì được che dấu kỹ cho nên không bị phát hiện.
Lúc này chợt có người đứng ra báo cáo.
Trữ gia trên hòn đảo này đã có lịch sử kinh doanh quá lâu đời. Thời gian lưu lại để cho Sở Vân vơ vét lại quá ít. Khó tránh khỏi bỏ sót một vài địa phương. Bất quá Trữ gia Đảo chủ nghe được những lời này lại không có nửa điểm vui mừng. Đệ nhất, đệ nhị kim khố đều là nơi cất chứa Thiên Cương Thạch tệ, đệ tam kim khố tuy lớn nhưng chỉ cất chứa Địa sát thạch tệ, xét giá trị không bằng một phần mười đệ nhất kim khố.
- Báo cáo mật khố sưu tàng đạo pháp đã bị lật tung. Đạo pháp bên trong một bản cũng không còn.
- Cái gì?
Thân hình Trữ gia Đảo chủ chấn động, lập tức la lớn:
- Trong mật khố đạo pháp còn có một mật khố nhỏ, cất giấu ba bản đạo pháp quý hiếm nhất cũng bị phát hiện sao?
Người thông báo nặng nề gật đầu. Trước mặt Trữ gia Đảo chủ lập tức tối sầm, thiếu chút hôn mê. Đả kích này thực quá lớn, ba bản đạo pháp kia đều là vật độc nhất vô nhị, tuy không phải là tuyệt phẩm, nhưng tác dụng lại vô cùng đặc biệt, được xưng tụng là nửa
tuyệt phẩm.
- Đúng rồi, phòng ngủ của ta!
Trữ gia Đảo chủ chợt nhớ ra hai kiện vật phẩm tối trọng yếu nhất, đều cất giấu ở trong phòng ngủ tiểu thiếp của mình. Hắn ba chân bốn cẳng chạy đi.
- Sở Vân, ngươi chết không được toàn thây!
Hắn vừa bước vào cửa, đã nhìn thấy vách tường bị đục một lỗ lớn. Tức sùi bọt mép chửi ầm lên, căm hận Sở Vân đến tột cùng. Trong này có cất giấu hai đồ vật. Vật thứ nhất chính là Phân Đan thủ ấn. Đây là một bản luyện đan thủ ấn thượng đẳng khi xưa Trữ gia lấy
được từ trên di hài bên trong một chiếc tàu đắm dưới đáy Xả Tảo Hải Vực. Bằng vào bản Phân Đan ấn này, ngày hôm nay Trữ gia hắn mới trở thành bá chủ trong thị trường đan dược của Chư Tinh Quần Đảo. Vật thứ hai là một phần tàng bảo đồ không trọn vẹn. Tuy rằng nó chỉ có một phần tư, nhưng lại liên quan đến Thiên Không Thành trong truyền thuyết, giá trị liên thành. Nếu thứ này rơi vào trong ngoại giới, nhất định sẽ dẫn phát một hồi gió tanh mưa máu.
- Mất hết… Mất hết rồi! Phụt!
Trữ gia Đảo chủ lại thổ ra thêm một búng máu nữa, sau đó ngửa đầu lên trời rốt cục không chịu nổi đả kích, ngã ngửa xuống lập tức ngất lịm.
Hắn vạn lần không hiểu được vì sao Sở Vân lại có thể tìm ra những chỗ này?
- Một chuyến này thực sự là thu hoạch quá lớn...
Trên đường khải hoàn trở về, trong nội tâm Sở Vân vẫn còn vương vấn cảm giác hưng phấn. Giằng co trên chiến trường cùng Viêm Gia, đã khiến tài chính của Thư gia suy sụp. Hôm nay ba chiếc bảo thuyền đều tràn đầy Thiên Cương Thạch tệ, Địa Sát Thạch tệ, đúng là giống như một cơn mưa rào giữa trời hạn. Không chỉ giải trừ
khủng hoảng tài chính, thậm chí còn dư ra rất nhiều. Trừ tiền bạc ra, còn có đại lượng yêu binh, có thể trực tiếp gia tăng sức chiến đấu của binh lính Thư gia. Năm trăm quả trứng yêu thú Hải giao, có thể dùng để luyện binh, có thể dùng để luyện khí, có thể dùng để đào tạo yêu thực. Còn có đan dược, đều là đan dược tinh phẩm trung đẳng. Những vật tư này nếu vận chuyển vào nhà kho đã thấy rỗng đáy của Thư Gia Đảo sợ là chỉ trong
nháy mắt đã tràn đầy. Đáng nhắc tới chính là bản Phần Đan thủ ấn. Đây là bản luyện đan ấn quyết thượng đẳng thứ hai mà Sở Vân lấy được.
- Phân Đan thủ ấn có thể phân chia một viên đan dược thành mười viên, thậm chí là hơn mười viên. Tuy rằng đan dược phân ra dược tính sẽ giảm thấp đi một ít, nhưng tổng thể mà nói, quả thực chính là xảo đoạt thiên công.