Chí Tôn

Chương 232: Xử trí Thư phu nhân, dò xét lăng mộ (hạ)


Vẻ tiếc nuối hiện lên trên khuôn mặt hắn, sau đó là đến ánh mắt mông đợi nhìn về phía Sở Vân.

- Đại thúc cứ yên tâm. Ta đi dò xét lăng mộ dưới đáy biển, nhất định sẽ cố gắng hết sức.
Sở Vân nói.

- Vậy ta trông cậy vào thiếu đảo chủ người! Được rồi, ta tặng ngươi tiễn mô phỏng theo Lưu Tinh Tiễn chính tông của Mông Nguyên quốc chủ. Có thể đạt được bảy phần uy lực của Lưu Tinh Tiễn chính tông. Đọc Truyện Online
Trước khi đi, Du Nha Đại Sư cầm một bó tiễn để vào tay Sở Vân.

Nhất thời trên mặt Sở Vân lộ rõ vẻ vui mừng.

Mông Nguyên quốc chủ tặng cho hắn ba mươi Lưu Tinh Tiễn chính tông, vốn hắn mang theo hai mươi
tiễn trên người, trong đại chiến đã dùng hết sạch. Mười tiễn khác, hắn giao cho Du Nha Đại Sư, để hắn có thể phỏng chế theo.

Lưu Tinh Tiễn chính tông do Mông Nguyên Quốc đặc chế, Du Nha Đại Sư lại có thể mô phòng được bảy phần, khiến hắn có chút vui mừng.

Hải vực Xà Tảo, ở sát biên giới hải vực Trữ gia. Đêm đó, để tránh bị phát hiện... Chỉ có hai người Sở Vân và Kim Bích Hàm bí mật cưỡi Mật Tiềm Chu phỏng chế, từ ngoài khơi lặn xuống.

Tuy rằng Mật Tiềm Chu không có đủ khả năng lặn vào biển sâu giống như Mật Tiềm Chu chính thống. Thế nhưng Mật Tiềm Chu này cũng có chút đặc sắc riêng. Thân thuyền làm bằng gỗ phối hợp với một đạo pháp đặc biệt, chỉ cần không gặp phải chiến lực Linh Yêu, căn bản không thể bị phát hiện.

Trong biển rộng, không bao giờ thiếu sinh vật sinh sống. Nó mang theo một vẻ đẹp đặc trưng, dường như khiến cho người ta nhìn mãi không chán.

Thoáng hiện lên trong tầm mắt, các loại tôm, cua, cá đặc sắc ngủ đông tại hải sa, có khi còn thấy Bảo Thạch Hải Đồn nhoáng lên trong phạm vi nhìn.

Trong khi có hải thuyền đi qua, Sở Vân liền điều khiển Mật Tiềm Chu xuống sâu thêm một chút. Xuyên thấu qua cánh cửa, có thể trông thấy đáy thuyền khổng lồ, bóng đen rọi ngay trên đầu. Khi không có hải thuyền đi qua, Sở Vân liền ngoi lên một chút, ánh chiếu rọi trên mặt biển. Từ đáy biển nhìn lên, quả thực là một cảnh diệu kỳ.


Sóng biển màu xanh lam bập bềnh, bầu trời tại tầm nhìn hiện tại có một loại mỹ lệ khá biệt.

- Thiên La Hầu, ta cũng có nghe qua danh tiếng của hắn. Có người nói chiến lực bình thường, nhưng mà là cường giả rất nổi tiếng.
Trong lúc nhàn hạ, Đôn Hoàng công chúa liền nhắc đến Thiên La Hầu.

- Đó là bởi vì Thiên La Tán, có thể khắc chế sấm sét điện khí. Yêu vật độ kiếp, phần lớn đều là lôi kiếp. Thiên La Hầu liền trở thành người có điều kiện tốt nhất trợ giúp độ kiếp. Hắn trở thành thượng khách thường xuyên qua lại với các thế lực, tiếng tăm lừng lẫy.
Sở Vân cười nói.

- Đáng tiếc năm tháng không buông tha người, cuối cùng hắn cũng bị tiêu hủy theo thời gian. Ngự yêu sư chỉ khi đạt được Thánh Cấp mới có thể chân chính trường sinh bất tử. Cho dù là Hoàng bảng, Đế bảng, Vương bảng, bất quá sinh mệnh cũng chỉ được mấy vạn năm, một ngày nào đó cũng sẽ hóa thành đất vàng.
Kim Bích Hàm cảm thán nói.

- Từng cường giả đều có một cố cự đặc sắc động lòng người. Chỉ cần khi sống xuất sắc, làm sao phải ngại thời gian và năm tháng phai nhòa?
Sở Vân rộng lòng, hắn cũng đã chết quá một lần, càng quý trọng sinh mệnh, càng cảm thấy thông suốt.

Đi liên tục một ngày một đêm. Khi trời sáng, rốt cục hai người cũng đã tới hải vực Xà Tảo.

Phạm vi hải vực Xà Tảo rất rộng, phạm vi khoảng gần nghìn hải lý. Thuộc về vùng biển quốc tế, xung quanh
tiếp giáp với bốn gia đảo Trữ, Vệ, Mã, Viêm.

Ở đây quanh năm không có tàu thuyền qua lại. Xà tảo là một loại yêu thực, giống như một con rắn dài, đuôi rắn sinh trưởng giữa bùn trong đáy biển, đầu rắn dạt dào theo nước biển, bắt bầy cá, tôm xung quanh. Khi tàu thuyền đi qua đó chúng sẽ vồ lấy. Dùng thân tảo
cứng cáp trắng mịn, xiết thật chặt hải thuyền, sau đó cuốn vào đáy biển, từ từ hưởng thụ mỹ thực.

Một cây yêu thực Xà Tảo đương nhiên cũng không có gì đáng sợ. Thế nhưng hàng nghìn hàng vạn yêu thực Xà Tảo sinh trưởng cùng ở một chỗ thì sao?

Theo thời gian trôi qua, dần hải vực Xà Tảo thuộc về Chư Tinh Quần Đảo, là khu cấm tàu thuyền qua lại.


Bất quá, Mật Tiềm Chu thực sự rất an toàn.

Mật Tiềm Chu chân chính có thể tránh né các loại yêu thú trong biển sâu, có thể tiến hành khảo sát và khai thác. Sở Vân cưỡi Mật Tiềm Chu này, chỉ cần không động tới yêu thực Xà Tảo cấp Linh Yêu, tất nhiên sẽ không bị phát hiện.

Cho dù là vậy, nhưng Sở Vân không dám sơ suất, điều khiển Mật Tiềm Chu từ từ đi về phía trước.

- Ước chừng nơi này có hàng nghìn hàng vạn Xà Tảo, cấp Tiểu Yêu, Đại Yêu chí ít cũng tới một nghìn đầu.

Thậm chí có hai người may mắn trông thấy, hai đầu Xà Tảo cấp Linh Yêu đang nội đấu ở đây.

Mặc dù biết rằng Mật Tiềm Chu cách âm, thế nhưng khi Sở Vân nói chuyện, không tự giác thấp giọng hơn.

Sắc mặt Kim Bích Hàm trở lên ngưng trọng:
- Nói như vậy, bị Xà Tảo quấn vào chỗ này, chẳng phải cửu tử nhất sinh sao? Kỳ lạ! Phiêu lưu như vậy, vì sao Trữ gia vẫn muốn khai phá hải vực này?

- Trong lịch sử Chư Tinh Quần Đảo, từng có một khoảng thời gian, mọi người không ý thức được sự nguy hiểm của hải vực Xà Tảo. Ở đây đã từng mở đường đường biển. Kết quả có rất đoàn thuyền đã bị đắm chìm, trên những đoàn thuyền này có rất nhiều bảo vật, hoặc là những bài thuốc gia truyền thất tryền ... Có người nói Trữ gia đã khai thác phiến hải vực này, đã đào bới được bí quyết luyện đan đã thất truyền hơn 400 năm. Chính là dựa vào phương pháp luyện đan thượng đẳng, cho nên đan dược của bọn họ đã đứng đầu trên thị trường.
Sở Vân giải thích.

Kim Bích Hàm hiểu được, hít vào một hơi thật sâu. Cảm thán nói:
- Đây đúng là một hiểm địa, cũng là một vùng đất trù phú, thật xứng đáng với danh hiệu của nó.

Dựa theo những gì Trữ Khi Sương nói ra, biết được lăng mộ của Thiên La Hầu nằm trên phía tây nam hải vực Xà Tào. Chỉ là phạm vi quá lớn. Hai ngày sau, hai người liền bắt đầu tìm kiếm ở chỗ này.

Quá trình tìm kiếm hết sức thong thả.

Hải vực này, đầy rẫy yêu thực. Khi vừa mới sinh trưởng, cấp Ấu Yêu, thân tảo vừa cao vừa nhỏ lại mềm dẻo, hiện màu xanh biếc đẹp mắt. Mà yêu thực cấp Tiểu Yêu, thông thường gốc rễ yêu thực dài hơn mười trượng, chiều rộng khoảng năm sáu trượng. Gốc rễ tảo cắm sâu vào trong biển, ngọn tảo trực tiếp ngoi lên gần tới mặt biển, dạt dào theo nước biển.

Mật Tiềm Chu đi xung quanh chúng thật giống như con côn trùng bám trên thân cây lúa mạch.

Yêu thực khổng lồ như vậy, rễ cây mọc san sát nhau, tươi tốt sánh ngang rừng rậm nguyên thủy. Có thể khiến công tác tìm tòi khó có kết quả hơn.

Nhất là nước biển ở đây, hiện lên một màu xanh biếc. Thân yêu thực bập bềnh theo nước, ánh sáng chiếu trong nước rất có hạn, bóng tối uốn lượn rất đáng sợ. Một lúc sau, mang đến cho người ta áp lực cực lớn.