Editor: Nơ
Hôm nay Yến Bạch mặc áo hoodie màu trắng có mũ, bên dưới là quần jean xanh và một đôi giày thể thao màu trắng, hoà lẫn trong nhóm sinh viên đại học, một chút khác biệt cũng không có.
Trong giảng đường chật kín chỗ ngồi, vậy mà trong nháy mắt cô vẫn có thể nhìn thấy anh ở giữa biển người, Trì Noãn Noãn cũng không cảm thấy có gì không đúng.
Khi Yến Bạch ổn định chỗ ngồi, cô đã thấy được.
Đầu ngón tay của Trì Noãn Noãn ấn vào giữa mắt kính, cô nhìn người ở hàng cuối cùng đang cố gắng giảm bớt sự tồn tại của mình hết mức có thể, nhưng sau khi bắt gặp ánh mắt của cô, Yến Bạch giống như bị giáo viên bắt tại trận, lập tức thẳng sống lưng nghe giảng, Trì Noãn Noãn không nhịn được mà cong khóe môi.
Giáo sư Trì mỉm cười, sinh viên dưới bục giảng như muốn bùng nổ!
Từ trước đến nay giáo sư Trì ít khi cười nói, hóa ra cười lên lại rất đáng yêu!!
Trời ạ! Tiết học này quá đáng giá!!
Yến Bạch nghe thấy cậu học sinh bên cạnh không kiềm chế được mà nhéo cánh tay một cô gái khác kêu gào, vô cùng khoa trương, anh không khỏi nhướng mày.
Anh biết, cô gái nhỏ là đang cười với anh.
Trên bục giảng, giáo sư Trì đã bắt đầu tiết học hôm nay, có lẽ là muốn chiếu cố nữ ngôi sao da trắng ngồi ở hàng ghế đầu tiên, nên giáo sư Trì đã giảng rất chậm và dễ hiểu hơn, các ví dụ trong quá trình này cũng rất sinh động.
Mạnh Dĩnh cũng cảm thấy thế, cảm thấy bản thân có thể tiếp thu! Bởi vì cô ấy, nghe! Hiểu! Rồi!!
Vì vậy, sự ngưỡng mộ của Mạnh Dĩnh dành cho giáo sư Trì liên tục tăng lên, đến mức cô ấy dám giơ tay đặt câu hỏi trong giờ học.
Trì Noãn Noãn gật đầu: "Bạn học này, bạn có thắc mắc gì sao?"
Mạnh Dĩnh nhìn thấy ánh mắt của Trì Noãn Noãn dừng ở trên người mình, cô ấy kích động chỉ ngón tay về phía mình, sau khi được nụ cười ôn hòa của Trì Noãn Noãn khích lệ, cô ấy vừa căng thẳng vừa phấn khích đứng lên, lắp bắp nói: "Em, vừa rồi em không hiểu lắm, về..." Mạnh Dĩnh kết thúc câu hỏi trong sự thấp thỏm.
Trì Noãn Noãn có chút bất đắc dĩ, bởi vì câu hỏi của Mạnh Dĩnh là câu hỏi kiểu Baidu cơ bản nhất, bất kỳ học sinh nào có mặt tại đây cũng đều có thể trả lời cô ấy, nhưng cô vẫn kiên nhẫn và giải thích chậm rãi cho Mạnh Dĩnh.
Lúc đầu các học sinh khác cũng rất khó hiểu, làm thế nào mà bạn học này lại có thể trà trộn vào lớp của giáo sư Trì, chẳng lẽ là đến từ trường khác, nhưng ngay sau đó, tất cả mọi người đều bị thu hút bởi sự dịu dàng và nụ cười của giáo sư Trì.
Trời ạ, hôm nay giáo sư Trì khác quá! Đáng giá! Tiết học này quá đáng giá!
Không đúng, đợi đã, giọng nói của bạn học vừa đặt câu hỏi có chút quen tai, hình như cũng rất quen mắt?
Hai cô gái ngồi ở hàng ghế phía trước Yến Bạch ngay lập tức nhận ra người bạn đã đặt câu hỏi vô ích kia!
"Hình như là Mạnh Dĩnh?"
"Aaaa thật sự là Mạnh Dĩnh! Tớ chắc chắn sẽ không nhận sai! Hơn nữa ngày hôm qua chị ấy còn nhấn thích video giảng bài của giáo sư Trì!"
"Thật sự là chị ấy!!"
Càng ngày càng có nhiều bạn học nhận ra Mạnh Dĩnh, mà bản thân Mạnh Dĩnh cũng không ngờ rằng mình đã hóa trang thành như vậy mà vẫn có thể bị nhận ra.
Cô ấy nín thở cúi đầu, cố gắng giảm bớt sự tồn tại của mình, hy vọng mọi người đừng chú ý đến cô ấy.
Nhưng mà, những giọng nói không kiềm nén được trong lớp càng ngày càng nhiều.
Mạnh Dĩnh mím môi, nếu cứ tiếp tục như vậy sẽ gây phiền phức cho giáo sư Trì!
Quyết định thật nhanh, Mạnh Dĩnh quyết định nhanh chóng chuồn đi, để lại lớp học cho giáo sư Trì.
Cô ấy thật là bất cẩn, vừa rồi nghe giảng đến mức mê mẩn nên không cẩn thận giơ tay đặt câu hỏi!
Ngay khi cô ấy cúi đầu định đứng dậy chuồn đi, người trên bục giảng chợt vỗ tay.
Hai tiếng "Bôm bốp" vang lên.
"Vừa rồi tôi đã trả lời câu hỏi của bạn Mạnh Dĩnh, có ai muốn hỏi gì nữa không?" Một tay Trì Noãn Noãn chống xuống mặt bàn, ánh mắt quét về phía sinh viên dưới lớp.
Tất cả mọi người đều không ngờ giáo sư Trì sẽ trực tiếp tiết lộ thân phận của Mạnh Dĩnh, ngay cả Mạnh Dĩnh cũng không ngờ đến!
Chỉ có Yến Bạch ngồi ở hàng cuối cùng nhíu mày càng ngày càng chặt.
Cô gái nhỏ đang giải vây cho Mạnh Dĩnh.
Người dưới bục giảng bắt đầu nhốn nháo hết cả lên.
"Aaa thật sự là chị ấy! Chị ấy cũng đến nghe tiết dạy của giáo sư Trì!"
"Đây là lần đầu tiên tôi tiếp xúc gần với Mạnh Dĩnh như vậy! Aaaa tôi sắp chết mất!"
"Em là fan trung thành của Mạnh Mạnh! Hiện tại chết không hối tiếc!"
"Mạnh Mạnh, em yêu chị!"
Thấy tình hình ngày càng mất kiểm soát, Mạnh Dĩnh từng chứng kiến nhiều trường hợp lớn hơn như vậy cũng có chút luốn cuống tay chân, cô ấy không biết mình nên rời đi hay là chào mọi người, cô ấy thực sự không muốn gây thêm chuyện rắc rối cho giáo sư Trì.
Mạnh Dĩnh ngẩng đầu lên, nhìn Trì Noãn Noãn bằng ánh mắt chứa đầy sự xin lỗi, thấy Trì Noãn Noãn cũng đang nhìn mình, còn khẽ gật đầu với cô ấy, hơn nữa còn hơi mỉm cười.
Cô đang đeo kính, nhưng nụ cười mỉm dưới cặp kính lại làm cô ấy yên tâm.
"Xem ra có ngôi sao lớn tham gia lớp học với mọi người, nên tính tích cực của mọi người cao hơn hẳn." Trì Noãn Noãn nhướng mày, "Tôi cũng không ngờ gần đây có nhiều sinh viên đến lớp của tôi như vậy, nhận được sự ưu ái của mọi người, nên sau này tôi sẽ cố gắng cho mọi người thật nhiều bài tập nhé."
Đám sinh viên ban đầu la hét ầm ĩ vì Mạnh Dĩnh: ""
Trì Noãn Noãn: "Bất kể là ai, bất kể là có thân phận gì, tôi đều sẽ đối xử bình đẳng với tất cả các bạn đến lớp của tôi, vì vậy bài tập hôm nay tôi sẽ không thủ hạ lưu tình."
Phía dưới có người kêu: "Vậy Mạnh Mạnh cũng phải làm bài tập sao?!"
Trì Noãn Noãn: "Đương nhiên. Nhưng bạn Mạnh Dĩnh có nền tảng yếu nên tôi sẽ cho cô ấy bài tập riêng."
Sinh viên phía dưới: ""
Mạnh Dĩnh: ""
Trong nháy mắt, bên dưới vang lên tiếng cười long trời lở đất.
Đúng là giáo sư Trì vẫn là đỉnh nhất, ngôi sao lớn đến dự thính vẫn phải nộp bài tập, cái này chắc hẳn sẽ lên hot search chưa đầy một giây?.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Hôm Nay, Vợ Chồng Cậu Ba Bỏ Nhau Chưa?
2. Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!
3. Gặp Em Đúng Lúc
4. Cô Vợ Hờ Của Cố Tổng
=====================================
"Ha ha ha ha ha."
"Được rồi, cười đủ chưa?" Trì Noãn Noãn vỗ tay, "Vậy thì mọi người muốn tiếp tục chào đón thần tượng hay là muốn tham gia lớp học? Bài tập của tôi hôm nay đều có liên quan đến nội dung của tiết học này."
Sau khi tiếng kêu rên phía dưới qua đi, cả lớp đều bắt đầu nghiêm túc nghe giảng, dù sao thì bài tập của giáo sư Trì thực sự rất khó, nếu không chú ý nghe giảng trong lớp thì sẽ không thể hoàn thành bài tập, đợi đến khi giáo sư Lý trở về, nhìn thấy bọn họ trong tình huống không hoàn thành bài tập, chắc chắn sẽ đánh rớt cả đám!
Thấy lực chú ý của mọi người cuối cùng cũng không đổ dồn vào mình, Mạnh Dĩnh thở phào nhẹ nhõm.
Sau tiết học, lòng bàn chân của Mạnh Dĩnh như được trét dầu, vọt ra ngoài như một cơn gió, sinh viên bên dưới cũng chưa kịp phản ứng.
Khi Mạnh Dĩnh ngồi lên xe bảo mẫu, cô ấy nhận được tin nhắn WeChat từ giáo sư Trì.
Nói một cách chính xác, chính là bài tập qua WeChat.
Mạnh Dĩnh: "..."
Làm thật luôn!
Mạnh Dĩnh đến trường Đại học Q để dự thính lớp học của giáo sư Trì, nó đã nhanh chóng bay lên vị trí đầu tiên của bảng hot search, Mạnh Dĩnh nhìn thấy hot search thì thở dài, sau này làm sao có thể vào lớp của giáo sư Trì được nữa?
Chuyện hot search Trì Noãn Noãn không rõ lắm, hiện tại cô đang rất đau đầu.
Khuôn mặt của bạn nam trước mặt đang đỏ bừng, giống như sợ cô từ chối, cậu ta nhét ly trà sữa vào tay cô rồi bỏ chạy.
Trì Noãn Noãn: "..."
"Bạn học." Trì Noãn Noãn gọi một bạn nữ đi ngang qua đây, "Bạn có biết cậu bạn vừa rồi không?"
Vừa tan học, mọi người chia ra thành từng nhóm nhỏ để đi ra ngoài, bạn nữ này đang khoác tay một bạn nữ khác, sau khi nghe Trì Noãn Noãn nói thì lập tức trở nên hưng phấn.
"Giáo sư, đó là hotboy khoa máy tính của trường chúng ta!"
"Ha ha ha, ngay từ buổi đầu tiên của giáo sư thì hotboy này luôn là người chiếm chỗ ngồi ở hàng đầu tiên, chỉ vì muốn gần cô hơn!"
"Giáo sư, hotboy thích cô đó!"
Trì Noãn Noãn hơi xấu hổ, trên lý thuyết thì cô bằng tuổi những sinh viên này, nhưng tuổi tâm lý của cô lại trưởng thành hơn họ rất nhiều, lớn lên dưới áp lực của thiên tài, cô đã học được cách thận trọng, và cũng học xong những thứ mà cô không cần thiết ở tuổi này.
Thấy mấy cô gái cười rúc rích, cơn xấu hổ qua đi, Trì Noãn Noãn bình tĩnh hỏi họ: "Vậy các bạn có quen với cậu ấy không?"
Cô bạn lắc đầu, rồi lại gật đầu, cuối cùng kết luận một câu: "Có quen."
Trì Noãn Noãn gật đầu, "Vậy thì tốt. Cái này, bạn giúp tôi trả lại cho cậu ấy." Sau khi đưa trà sữa cho cô gái, Trì Noãn Noãn lại nói: "À phải rồi, giúp tôi nói với cậy ấy là hãy chăm chỉ học tập."
Mấy cô gái nhìn nhau, cuối cùng cũng gật đầu nhận lấy ly trà sữa.
Trì Noãn Noãn cầm cuốn sổ đi đến văn phòng, nhưng không ngờ vừa quay đầu lại đã nhìn thấy Yến Bạch đang đợi cách đó ba bước chân.
Trong nháy mắt, Trì Noãn Noãn có chút hoảng hốt không thể giải thích được.
Về phần hoảng hốt cái gì, cô cũng không biết.
Sắc mặt của Yến Bạch rất tệ, đầu tiên là nhìn thấy cô gái nhỏ bênh vực Mạnh Dĩnh, sau đó lại nhìn thấy chàng trai đưa trà sữa cho cô, anh còn để ý thấy, vài chàng trai khác đều đang xô xô đẩy đẩy, cố gắng tiến lên để tỏ tình với cô.
Yến Bạch cảm thấy, cái ngôi trường này thật sự quá nguy hiểm!
Anh chỉ muốn một tháng này trôi qua thật nhanh.
Nhìn cô gái nhỏ đi về phía mình, Yến Bạch tự nhủ, đừng ghen đừng ghen đừng tức giận, hiện tại anh chưa là gì của cô, anh không có tư cách này, nhưng dù vậy, trong lòng anh vẫn rất chua.
Chỉ là, vị chua đó tan đi rất nhanh...
Các bạn học xung quanh lần lượt chào hỏi Trì Noãn Noãn, Trì Noãn Noãn gật đầu đáp lại, sau đó đứng trước mặt Yến Bạch, chỉnh lại ống tay áo cho anh, động tác rất tự nhiên.
"Đi thôi."
Chỉ một động tác này, mọi cảm xúc của Yến Bạch hoàn toàn biến mất.
Sau khi phản ứng lại, anh liền đuổi theo Trì Noãn Noãn, "Sao em không hỏi tôi tại sao lại ở đây?"
Trì Noãn Noãn thuận theo anh: "Vậy tại sao anh lại ở đây? Không đi làm sao?"
Yến Bạch cao ráo, đôi chân lại dài, anh cố gắng giảm tốc độ để sánh bước bên cô gái nhỏ, trên mặt mang theo nụ cười: "Tôi muốn nghe em giảng bài nên mới đến."
Nghe vậy, Trì Noãn Noãn nói "Ồ" đầy sâu xa: "Vậy bạn học Yến nghe được nội dung gì rồi? Có điều gì không hiểu không?"
Một tiết học chỉ lo nhìn người, Yến Bạch không hề nghe giảng: "..."
Nhìn thấy vẻ mặt ngây ngốc của anh, tâm trạng của Trì Noãn Noãn rất tốt, gương mặt nhuốm ý cười, "Bài tập được giao hôm nay, bạn học Yến nhớ giao cho tôi trước tiết học vào ngày mốt."
Yến Bạch: "..."
Sau khi quay lại văn phòng thu dọn đồ đạc, Trì Noãn Noãn chuẩn bị quay lại phòng thí nghiệm, nhưng vừa ra đến cửa, cô đã đụng phải lồng ngực của Yến Bạch vẫn luôn đi theo cô.
Yến Bạch cúi đầu nhìn cô, đôi môi mím chặt thả lỏng, ngượng ngùng nói: "Phải làm thật sao? Có thể không làm không?"
Người đàn ông gục đầu xuống, nhìn cô bằng đôi mắt đen láy, điều đó khiến cô liên tưởng đến một chú chó lông vàng đang làm nũng.
Cô muốn xoa đầu chú chó lớn này.
Trì Noãn Noãn nhấn mạnh chính kiến, nói với anh: "Không thể, có gì không hiểu thì có thể hỏi tôi, nhưng cần phải giao bài tập trước tiết học vào ngày mốt."
Khóe miệng Yến Bạch co rút, vừa muốn cười nhưng lại có chút bất đắc dĩ, cuối cùng đành thỏa hiệp: "Là em nói đấy, có gì không hiểu sẽ hỏi em."
Trì Noãn Noãn nhún vai: "Đương nhiên, giáo sư Trì nói lời giữ lời."
Nghe thấy cô nói đùa với mình, Yến Bạch trầm tư một chút, cảm thấy chuyện làm bài tập này cũng coi như là đáng giá.
Cả hai vừa đi xuống cầu thang vừa nói chuyện, lúc vừa ra khỏi tòa nhà bên hông giảng đường thì có người chặn đường.
Là hotboy đã tặng trà sữa cho Trì Noãn Noãn!
Yến Bạch lập tức nhíu mày, nụ cười ban đầu trở nên lạnh lùng trong nháy mắt.
Hotboy lại không nhận ra sự thù địch của anh, mọi sự chú ý đều đổ dồn vào Trì Noãn Noãn.
Hotboy đang cầm ly trà sữa vừa bị trả lại, lúc nhìn thấy ly trà sữa bị trả lại, tâm trạng của cậu ta vô cùng thấp, sau khi tâm trạng qua đi, cậu ta lại trở nên tỉnh táo!
Trà sữa bị trả về thì có thể đại biểu cho cái gì, trước hết phải để cho giáo sư Trì hiểu được tấm lòng của mình, dù có bị từ chối hay không cũng phải dũng cảm nói thích!
Vì vậy, Trì Noãn Noãn nhìn thấy chàng trai đẹp trai ngời ngời trước mặt đang đỏ mặt nói với cô: "Giáo sư, em thích cô, hãy làm bạn gái của em nhé!"
Trì Noãn Noãn cũng đoán trước được những gì cậu ta sẽ nói, nhưng không ngờ cậu ta lại tỏ tình trực tiếp như vậy, trong lúc nhất thời, Trì Noãn Noãn không phản ứng lại.
Trái lại, Yến Bạch đứng ở một bên, lòng bàn tay đã đổ đầy mồ hôi vì căng thẳng.
Anh chợt phát hiện, so với chàng trai trước mặt thì anh dường như thiếu đi một ưu thế quan trọng ——
Anh không phải là hotboy trẻ tuổi!
Trước đây, Yến Bạch không quan tâm đến tuổi tác, nhưng bây giờ, khi nhìn thấy cậu nhóc tràn đầy năng lượng trước mặt, anh bỗng nhiên trở nên quan tâm.
Có khi nào cô sẽ để ý đến chuyện anh lớn hơn cô năm tuổi không?
Ngay tại thời điểm Yến Bạch đang suy nghĩ miên man, anh liền nghe thấy Trì Noãn Noãn nói với hotboy, "Cảm ơn bạn đã thích tôi, nhưng xin lỗi, tôi không thể nhận."
Hotboy đã sớm đoán được, vẻ mặt bi thương thoáng qua rồi biến mất, cậu ta lại lộ ra hàm răng trắng, nở nụ cười đẹp trai tỏa nắng, "Không sao, em chỉ muốn nói với giáo sư một tiếng, nhân tiện em cũng muốn nói, về sau em sẽ theo đuổi cô, mong cô chuẩn bị sẵn sàng."
Trì Noãn Noãn: "?"
Chẳng phải cô đã từ chối rồi sao?
"Bạn học này, có thể là bạn không hiểu ý tôi, tôi..."
Không đợi cô nói hết, hotboy đã ngắt lời cô, hỏi cô: "Hiện tại giáo sư Trì đã có bạn trai chưa?"
Cậu ta chuyển chủ đề nhanh chóng, Trì Noãn Noãn phản ứng chậm hơn một chút, cô lắc đầu.
Nụ cười của hotboy càng thêm sâu, "Thế giáo sư Trì đã có người mình thích chưa?"
Người mình thích?
Ngay khi câu hỏi này được đưa ra, trái cổ của Yến Bạch vô thức lăn lộn, cả người căng chặt.
Mà Trì Noãn Noãn theo bản năng muốn nhìn Yến Bạch, nhưng cô vẫn không hành động, vẫn tiếp tục lắc đầu.
Gió đầu thu không lạnh như vậy, thậm chí còn có chút ấm áp bao bọc, nhưng Yến Bạch lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo.
Hotboy lập tức mừng rỡ, "Nếu đã như vậy, em sẽ làm cho giáo sư thích em! Trước khi giáo sư có người mình thích, chẳng phải em vẫn có cơ hội sao?"
Hotboy nói xong, cũng không cho Trì Noãn Noãn cơ hội phản bác, cậu ta lập tức xoay người rời đi.
Trì Noãn Noãn: "..."
Sau khi trải qua chuyện vừa rồi, trên đường trở về, bầu không khí trong xe phảng phất một chút vi diệu.
Hôm nay Yến Bạch không lái xe đến đây, chủ yếu là muốn đi nhờ xe của Trì Noãn Noãn, nhưng bây giờ bầu không khí trong xe khác với lúc trước, lạnh lẽo vô cùng.
Trì Noãn Noãn nhìn về phía ghế phụ mấy lần, muốn tìm chủ đề, nhưng không biết nên tìm chủ đề gì.
Yến Bạch im lặng quay mặt nhìn ra ngoài cửa sổ xe, trong lòng đang nghĩ phải đẩy nhanh tiến độ để khiến cô gái nhỏ yêu mình.
Cả hai không ai nói chuyện, cứ như vậy đi thẳng đến phòng thí nghiệm.
Lúc Yến Bạch bước xuống xe, Trì Noãn Noãn gọi giật anh lại.
Người đàn ông đứng bên ngoài xe, đôi mắt đào hoa như ngọc lưu ly đen hơi cụp xuống, trông có chút tủi thân.
Bị suy nghĩ của chính mình làm cho khó hiểu, nhưng nhìn thấy dáng vẻ này của Yến Bạch, Trì Noãn Noãn hiếm khi luống cuống chân tay, "Anh, làm sao vậy?" Cô suy nghĩ một chút rồi nói, "Vừa rồi trên đường trở về trông anh không vui lắm, là có tâm sự gì sao?"
Qua một lúc sau, người đàn ông đứng bên ngoài xe mỉm cười với cô, nhưng nụ cười này có chút miễn cưỡng, "Không có gì, em trở về phòng thí nghiệm đi, buổi tối ăn thịt heo xào chua ngọt."
Trì Noãn Noãn mím môi, đáp "Ừm".
Trì Noãn Noãn cũng không nghĩ nhiều, vì Yến Bạch đã nói bọn họ là bạn, hơn nữa với thân phận của Yến Bạch, Trì Noãn Noãn không quá để tâm đến lời tỏ tình của anh, cô thực sự tương đối chậm chạp trong phương diện tình cảm, lúc yêu đương với Tiết Ứng Chi, cũng là Tiết Ứng Chi dẫn đường cho cô, vì vậy muốn để cô biết là anh đang ghen, là đang không vui vì sợ cô ngại tuổi tác của anh quá lớn, điều đó thật sự làm khó cô.
Nhưng mà, liên tiếp mấy ngày, tâm trạng của Yến Bạch đều không cao, Trì Noãn Noãn càng ngày càng cảm thấy không đúng, đương nhiên so với Yến Bạch không ổn, thì cô cảm càng thấy mình là người không ổn nhất.
Nguyên nhân là mấy ngày nay cô đều nhìn thấy Mạnh Dĩnh đến tìm Yến Bạch.
Kể từ khi bị phát hiện trong tiết học hôm đó, Mạnh Dĩnh không đến lớp nữa, nhưng thỉnh thoảng vẫn tìm Trì Noãn Noãn trên WeChat để "học bù", và cô ấy cũng dành nhiều thời gian hơn cho Yến Bạch.
Đưa cà phê cho Yến Bạch, làm bữa ăn tình yêu cho Yến Bạch, tạo cơ hội ngẫu nhiên gặp được Yến Bạch, và còn tổ chức sinh nhật cho Yến Bạch.
Trì Noãn Noãn không biết sinh nhật của Yến Bạch, vì vậy khi thấy Mạnh Dĩnh ăn mặt xinh đẹp xuất hiện dưới tầng lầu nhà Yến Bạch với một chiếc bánh lớn trên tay, trong lòng Trì Noãn Noãn đột nhiên trở nên nặng nề.
Không biết mấy ngày nay bị làm sao, khi nhìn thấy Mạnh Dĩnh theo đuổi Yến Bạch nhiệt tình như lửa, cô luôn rất bức bối.
Cho dù lần nào cô cũng nghe thấy Yến Bạch từ chối, nhưng Mạnh Dĩnh quá nhiệt tình, ngay cả cô cũng suýt bị sự nhiệt tình của Mạnh Dĩnh làm cho cảm động.
Vào lúc này, trông thấy Mạnh Dĩnh ôm bánh kem lớn tươi cười rạng rỡ với Yến Bạch, Trì Noãn Noãn đột nhiên dừng bước.
Quả nhiên, ngay giây tiếp theo, cô đã nghe thấy Mạnh Dĩnh nói với Yến Bạch: "Chúc mừng sinh nhật Yến Bạch, dù anh có từ chối em bao nhiêu lần đi chăng nữa, chẳng phải trước khi anh có bạn gái thì em vẫn sẽ có cơ hội sao? Có thể cho em một cơ hội đi vào tim anh không?"
Giữa chừng hai người họ nói gì thì cô không nghe thấy, cô chỉ cảm thấy mấy lời này rất quen tai.
Giống như lời mà hotboy kia đã nói với cô.
Trì Noãn Noãn nhíu mày.
Trì Noãn Noãn cũng không quá ác cảm với hành động của hai người Mạnh Dĩnh và hotboy, ai cũng có quyền thích một người, bọn họ đều cố gắng hết sức để không gây quá nhiều phiền phức cho đối phương, hơn nữa còn mạnh dạn theo đuổi người mình thích và cố gắng đến gần người đó hơn, bản thân của việc này không sai.
Huống chi, Mạnh Dĩnh chưa bao giờ lợi dụng cô để theo đuổi Yến Bạch chỉ vì cô và Yến Bạch là bạn bè.
Hotboy kia cũng vậy.
Tuy nhiên, sau một thời gian dài, việc theo đuổi như vậy sẽ trở thành kẻ bám đuôi, gây phiền phức cho người được theo đuổi.
Mà Yến Bạch, dường như cũng đang gặp rắc rối giống cô.
Bởi vì cô thấy anh nhíu mày, không lấy bánh mà quay người bỏ đi sau khi nói gì đó.
Lông mày Trì Noãn Noãn giãn ra ngay lập tức.
Sau đó, cô không hề tùy tiện xuất hiện, mà là đợi Mạnh Dĩnh rời đi mới lên nhà.
Mạnh Dĩnh chắc chắn không muốn bị người khác nhìn thấy cảnh tượng như vậy.
Lúc lên lầu, Trì Noãn Noãn còn đang nghĩ nên tổ chức sinh nhật cho Yến Bạch như thế nào, cô không biết hôm nay là sinh nhật của anh, thậm chí còn không có thời gian chuẩn bị quà sinh nhật.
Và, cô cũng đang nghĩ, rốt cuộc bản thân đang bị làm sao, sự khó chịu đó không thể giải thích được, lúc đầu cô còn cho rằng, có phải là vì mình đã thích Yến Bạch rồi không, nhưng lại cảm thấy không phải, cô và Yến Bạch ở chung một chỗ giống như bạn bè ăn ý.
Đã từng trải qua sự phản bội về mặt tình cảm, thật ra cô cũng không vì chuyện đó mà mang nhiều khúc mắc đối với cảm xúc của mình, Tiết Ứng Chi không đáng để cô thất vọng về việc "Thích" một người, chỉ là, hiện tại cô đã bắt đầu mê man.
Không biết thế nào mới gọi là thích, có phải như cách mà cô đối xử với Tiết Ứng Chi trước đây hay không? Nhưng hình như cô không đối xử như thế với Yến Bạch.
Cho nên, rốt cuộc là làm sao vậy?
Đang nghĩ ngợi, cửa thang máy mở ra.
Ngay lúc cửa thang máy mở ra, cô nhìn thấy người đàn ông đứng trước cửa nhà mình.
Dáng người cao lớn, khuôn mặt điển trai, nhưng toàn thân lại bao phủ bởi một luồng khí thấp.
"Yến Bạch." Trì Noãn Noãn kêu anh một tiếng.
Người đàn ông ngẩng đầu, đầu mày nhíu chặt.
Nhìn thấy anh mặt ủ mày chau, Trì Noãn Noãn đoán rằng anh đang gặp rắc rối vì chuyện của Mạnh Dĩnh, cũng không biết tại sao, vào lúc này, cô đột nhiên không kiềm chế được mà nói với anh, "Tôi có thể giúp anh."
Yến Bạch khó hiểu.
Cô nói: "Hoặc là nói, chúng ta có thể giúp đỡ lẫn nhau."
"Làm bạn trai của tôi đi, Yến Bạch."