Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 716-1: Mạnh mẽ hơn không biết bao nhiêu lần (Thượng)

Trên người khoác long bào màu xích hồng, bởi vì chất liệu đặc thù của long bào, hơn năm nghìn năm qua, đến nay vẫn duy trì ánh sáng hoa lệ ban đầu.

Hắn lẳng lặng lơ lửng giữa không trung cách mặt đất hơn mười mét, mặc dù cảm thấy phấn khởi, hưng phấn bởi vì sắp khởi xướng công kích với cấm chế vị thần bày ra.

Nhưng hắn vẫn có thể thu liễm tâm tình của mình rất tốt, kiên nhẫn chờ đợi thời cơ tốt nhất.

Thời gian lặng lẽ trôi qua, vẻ mặt của Xích Mi Quỷ Đế cũng khó tránh khỏi nổi lên chút gợn sóng.

Hắn khẽ cúi đầu, dùng một loại ngữ điệu trầm thấp nhẹ nhàng tự nói:

- Còn thời gian một que hương...

- Còn chưa xong sao?

Trong một khu rừng rậm ở vùng ngoại thành huyện Ôn Lạc, Diệp Dương Thành khẽ nhíu mày nhìn chăm chú vào bốn quang cầu lớn chừng quả bóng rổ, tản mát ra bốn loại tia sáng bất đồng trước mắt, trong đôi mắt lộ ra tinh quang nhàn nhạt.

Hắn cũng không biết rõ quá trình luyện linh hồn chi hạch, cũng không biết mình nên tách ra một tia năng lượng tinh thần dung hợp vào trong linh hồn chi hạch của bốn quỷ vương trước mặt lúc nào. Nếu như bốn quỷ vương này làm đàng hoàng, Diệp Dương Thành dĩ nhiên cũng vui vẻ nhìn thấy bốn thủ hạ của mình gia tăng thực lực thậm chí vượt qua đám thần sử cấp ba Dương Đằng Phi, nhưng nếu như bọn họ muốn làm chút động tác...

- Hừ.

Từ trong xoang mũi truyền ra một tiếng hừ lạnh rất nhỏ, ngay sau đó Diệp Dương Thành thu hồi ánh mắt trên người bọn họ, ngược lại nhìn về phía chín gã thần sử cấp ba đang đứng giữa không trung trận địa sẵn sàng đón địch, vẫy vẫy tay, nói:

- Các ngươi xuống đây đi.

- Vâng... Chủ nhân.

Chín tên thần sử cấp ba nhất tề khom người đáp ứng, từ giữa không trung nối đuôi nhau hạ xuống thành một hàng trước mặt Diệp Dương Thành.

- Ngươi thử một chút xem, xem vật này có trợ giúp với các người hay không.

Diệp Dương Thành không nói nhiều, trực tiếp lấy ra một gốc cây huyết hồn hoa từ trong không gian Cửu Tiêu, đưa tới trước mặt Dương Đằng Phi, sau đó hắn lên tiếng nói:

- Cẩn thận phân biệt, nhưng nếu gặp nguy hiểm..., liền trực tiếp từ bỏ, đừng miễn cưỡng chống đỡ.

- Vâng... Chủ nhân.

Nhận lấy gốc cây huyết hồn hoa từ trong tay Diệp Dương Thành, đầu tiên Dương Đằng Phi ngây ra một lúc, tiếp theo hiểu ý, nặng nề gật đầu.

Từ sau khi đám người Dương Đằng Phi bước vào tầng thứ thần sử cấp ba, Diệp Dương Thành cũng đã dựa theo linh hồn chi hỏa của bọn hắn, đưa cho bọn hắn công pháp tu luyện thích hợp, nhưng tính đến trước mắt, ngoại trừ Hình Tuấn Phi đã trở thành chủ nhân thần ngục, trở thành thần ngục Diêm La, chín thần sử cấp ba còn lại vẫn có chút chậm tiến bộ.

Đơn giản mà nói, Hình Tuấn Phi tu luyện âm thần quyết, cần thần ngục phối hợp mới có thể hoàn thành lột xác từ tầng thứ ba đến tầng thứ tư, có thể nói thực lực bây giờ của hắn chính là xứng đôi với thần ngục, tương lai rất có thể trực tiếp móc ngoặc với thực lực mạnh yếu của cả địa phủ.

Chưa nói đến Hình Tuấn Phi cuối cùng có thể tu thành âm thần đại đạo hay không, ít nhất nhìn trước mắt, hắn cũng là thần sử cấp ba duy nhất trong mười thần sử cấp ba dưới trướng Diệp Dương Thành đã tìm được cách tu luyện, hắn lột xác trở thành thần sử cấp bốn có lẽ đã là kết quả đương nhiên.

Nhưng bọn người Dương Đằng Phi đến hiện tại vẫn chưa thể tìm được ngoại lực phối hợp cần thiết của mình, tuy nói pháp quyết đã thuộc làu, nhưng bọn họ vẫn mơ hồ cảm thấy mình còn cách pháp quyết tu luyện chân chính một khoảng cách xa.

Muốn thông qua phương thức tu luyện bình thường hoàn thành tấn chức tầng thứ ba đến tầng thứ tư, trong mười thần sử ngoại trừ Hình Tuấn Phi đã có một chút manh mối, chín thần sử cấp ba còn lại vẫn đầu đầy mê hoặc.

Những tình huống này Diệp Dương Thành cũng hiểu rõ, nhưng hắn không biết nên giải quyết như thế nào, hiện tại kêu Dương Đằng Phi thử một chút công hiệu của huyết hồn hoa, chính là muốn cố gắng trợ giúp bọn họ đột phá bình cảnh?

Suy nghĩ của Diệp Dương Thành, Dương Đằng Phi dĩ nhiên cũng có thể cảm nhận được, cho nên, sau khi hắn nhận lấy huyết hồn hoa từ trong tay Diệp Dương Thành, tựa hồ không có chút do dự, lập tức điều ra linh hồn chi hỏa màu xám tro từ trong cơ thể của mình, bám lên huyết hồn hoa, bắt đầu luyện.

Diệp Dương Thành không nói một lời đứng ở chỗ cũ, nhìn Dương Đằng Phi lợi dụng linh hồn chi hỏa của mình luyện huyết hồn hoa thành chất lỏng giống như máu tươi, ngay sau đó, chất lỏng này được linh hồn chi hỏa nung khô, hóa thành một đoàn hơi nước màu đỏ tràn ngập ra.

- Xì... Á...

Huyết hồn hoa hóa thành hơi nước tiếp xúc với linh hồn chi hỏa của Dương Đằng Phi, phát ra một tiếng vang cờ-rắc, khi Diệp Dương Thành cho là xảy ra vấn đề, không nhịn được sẽ phải xuất thủ xua tan những hơi nước màu đỏ kia, Dương Đằng Phi lại vô cùng kinh ngạc ồ lên một tiếng, hô:

- Điều này sao có thể?

……………..

- Thình thịch thình thịch...

Linh hồn chi hạch bị một đoàn linh hồn chi hỏa đỏ ngầu kéo dài nung khô đột nhiên phát ra bốn đạo huyết quang vạn trượng, còn không đợi Xích Mi Quỷ Đế phục hồi tinh thần, lại nghe được một trận tiếng vang thình thịch, giống như khí cầu bị đâm bạo.

- Khốn khiếp.

Vừa nhìn thấy này bốn viên linh hồn chi hạch bất chợt nổ tung, trong thứ nguyên không gian phút chốc âm phong trận trận, Xích Mi Quỷ Đế nổi giận đến cực hạn, trong nháy mắt gầm thét vang dội cả không gian thứ nguyên.

Bốn viên linh hồn chi hạch bị hắn dùng linh hồn chi hỏa nung khô, chính là sinh mạng của bốn quỷ vương đỉnh cấp, cũng là nguyên nhân lớn nhất khiến Xích Mi Quỷ Đế có thể khống chế bọn họ, sai khiến bọn họ.

Xích Mi Quỷ Đế hoàn toàn không nghĩ tới, bốn quỷ vương đỉnh cấp bị hắn lấy đi linh hồn chi hạch, lại dám phản bội hắn.

Một loại sát cơ mãnh liệt bắt đầu nảy sinh trong đầu hắn, gào thét điên cuồng, vang vọng hồi lâu trong không gian thứ nguyên:

- Thật to gan, bốn cẩu nô tài... Bổn đế nhất định sẽ tận tay chấm dứt mạng chó của các ngươi.

Không nói đến, Xích Mi Quỷ Đế cảm nhận được bốn quỷ vương đỉnh cấp đào thoát khỏi khống chế của mình nổi giận đến trình độ như thế nào, trong khu rừng rậm ở ngoại ô huyện Ôn Lạc, bốn quỷ vương đỉnh cấp đã hoàn thành luyện linh hồn chi hạch cũng từ từ lộ ra hình thể của mình, thần sắc trên mặt vô cùng quái dị, còn mang theo vẻ khó có thể tin.

Bốn quỷ vương đỉnh cấp đưa mắt nhìn nhau, ngây ra hơn nửa phút, Âm Thủy quỷ vương mới ngơ ngác nói: -

- Thành công.. rồi sao?

- Hình như là vậy...

Âm Hỏa Quỷ Vương cũng không dám xác định gật đầu, chần chờ nói:

- Hình như... Hình như đã thành công?

- Thật sự như vậy sao?

Cảm xúc của bốn quỷ vương từ từ dâng cao, ôm chặt lấy nhau, hét lớn:

- Thật sự thành công rồi.

Hơn ngàn năm bị Xích Mi Quỷ Đế sai khiến như chó săn, giờ khắc này bất chợt được giải thoát, cảm giác vui sướng chỉ trong nháy mắt cắn nuốt tất cả lý trí của bốn quỷ vương này, bọn họ ôm lấy nhau vừa la vừa nhảy, vừa khóc vừa cười, nếu như không phải cảm nhận được cảm xúc mừng như điên trong đôi mắt bọn họ, Diệp Dương Thành thậm chí sẽ cho rằng bọn họ bị huyết hồn hoa phá hoại linh hồn, biến thành ngu ngốc.