Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 138: Tâm tình lột xác

Khi Diệp Dương Thành điều khiển 6Lão nhân ruồi trâu xuất hiện trong phòng của thư ký chính pháp ủy đồng chí thì gã đang cùng người đen lăn lộn trên giường.

Hai người đang sung sướng nên không chú ý thấy trê đầu mình có con ruồi trâu màu sắc hòa cùng trần nhà, ruồi trâu xoay quanh xem hai người đánh yêu tinh.

Vợ năm rất trẻ tuổi, vóc dáng yểu điệu, tiếc rằng nàng làm nghề bị người khinh thường, lãng phí tuổi xuân.

Diệp Dương Thành không hành động ngay, hắn đang đợi.

Diệp Dương Thành xem phim ba phút sau thư ký chính pháp ủy thua trận, gã gào rú như quỷ hú, bắ ra. Vợ năm nũng nịu khen thư ký chính pháp ủy thật lợi hại, rồi xuống giường đi vào nhà vệ sinh. Đây là cơ hội Diệp Dương Thành đang chờ.

Diệp Dương Thành bay theo vợ năm vào nhà vệ sinh, cánh cửa khép lại. Vài giây sau, Dương Đằng Phi từ bên trong phòng vệ sinh đi ra, hiển nhiên vợ năm đã đi hẹn hò cùng Chu Công.

Di động đặt trên đầu giường bỗng đổ chuông.

- Ta yêu nàng, cô nương thân mến...

Diệp Dương Thành tạm thời điều binh khiển tướng, thư ký chính pháp ủy cầm di động lên, xem dãy số xong ngây người rồi mới nhấn nút nhận cuộc gọi.

Mắt thư ký chính pháp ủy sáng lên, giọng điệu cũng thay đổi:

- Ngươi yên tâm, ta đang giải quyết chuyện này, qua mấy ngày nữa sẽ trả lời cho trả lời. Cái gì? Đặc sản miền quê?

- Được được, ta thích đặc sản miền quê nhất! Nhớ hồi ở Đại Long Hương, mùi vị đặc sản chỗ ấy thật khó quên. Rồi, ngày mai trực tiếp đưa đi nhà của ta. Ừm ừm, đất? Lão đệ yên tâm đi, ngày mai ta sẽ nói chuyện với trưởng trấn về khối đất cô nhi viện đó, kêu đàn em cứng rắn phá bỏ, trong vòng ba ngày sẽ để chỗ cho ngươi.

Thư ký chính pháp ủy nói chuyện xong cúp máy, biểu tình tràn đầy đắc ý.

Thư ký chính pháp ủy hét hướng nhà vệ sinh:

- Tiểu Lệ, ngày mai không mua xe hai mươi vạn, mua cho nàng chiếc ba chục vạn!

-...

Nhà vệ sinh yên lặng không có tiếng vang.

Thư ký chính pháp ủy ngạc nhiên, mở miệng hỏi:

- Tiểu lệ, đang làm gì vậy?

-...

Vẫn im lặng, Tiểu Lệ không trả lời, trong phòng rửa tay không có tiếng nước chảy.

Thư ký chính pháp ủy biến sắc mặt, gã gọi mấy tiếng vẫn kđược trả lời. Tâm tình thư ký chính pháp ủy hơi căng thẳng, gã không mặc áo choàng, trần như nhộng xuống giường chạy tới nhà vệ sinh.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Tiếng đập cửa đinh tai nhức óc, trong phòng rửa tay im lìm. Thư ký chính pháp ủy sốt ruột vặn nắm đấm cửa, nhưng cửa đã bị khóa trái không thể mở.

Rầm!

Thư ký chính pháp ủy đá mạnh cánh cửa, rốt cuộc cửa bật mở. Trong khoảnh khắc mùi tanh nồng nặc xộc vào mũi.

Tiếng hét chói tai hãi hùng vang lên:

- A!

Nhìn theo tầm mắt của thư ký chính pháp ủy. Trong nhà vệ sinh, Tiểu Lệ nằm sấp dưới đất trông không khác gì xác chết. Đây không phải nguyên nhân thư ký chính pháp ủy hét chói tai, mà là con gián.

Gián bò đầy đất.

Nhà vệ sinh thành thiên hạ của bầy gián, lục tục có nhiều con gián bò ra từ đường thoát nước. Gián bò đầy người Tiểu Lệ, mơ hồ thấy thân hình nàng.

Con gián như thủy triều tuôn ra từ nhà vệ sinh, chớp mắt có nhiều con gián bò lên đôi chân trần của thư ký chính pháp ủy.

- Cứu... Cứu mạng, cứu mạng!!!

Thư ký chính pháp ủy không ngồi chờ chết, biểu tình kinh hoàng nhưng gã không từ bỏ hy vọng cầu sinh. Thư ký chính pháp ủy giẫm mạnh chân hất gián bám trên chấn xuống. Thư ký chính pháp ủy không nghĩ đến mặc đồ, gã trần truồng chạy tới cửa phòng. Trong đầu thư ký chính pháp ủy chỉ có một suy nghĩ là: Chạy!

Nhưng thư ký chính pháp ủy người thoát được không?

Ngay khi thư ký chính pháp ủy kéo cửa phòng, mùi tanh càng đậm đặc hơn suýt làm gã nghẹt thở xỉu. Ngoài hành lang cũng bị lũ gián đánh chiếm.

Ngày càng nhiều con gián chiếm nửa giang sơn căn phòng. Ngay lúc thư ký chính pháp ủy căng thẳng sắp đứt dây thần kinh...

Con gián nhiều đủ chứa ba chiếc xe con bò lên khắp người thư ký chính pháp ủy thì gã từ bỏ chống cự, dừng vung hai tay hai chân, ánh mắt ngây dại.

Cùng lúc đó, Diệp Dương Thành ở trong Bảo Kinh Trấn cũng nhận được ogựi ý đến từ Cửu Tiêu thần cách:

- Thành công nghiêm trị tham quan, cộng ba trăm công đức huyền điểm. Xin người nắm giữ Cửu Tiêu thần cách không ngừng cố gắng, quét sạch không khí tham ô trong khu vực quản lý.

Mãi đến lúc này Diệp Dương Thành chợt phát hiện hắn luôn chọn sai mục tiêu, nếu sớm nhằm vào đám quan tâm, mặc dù số lượng không nhiều nhưng cực kỳ thích hợp giai đoạn đầu thăng cấp thần cách.

Một quản lý cống hiến ba trăm công đức huyền điểm cho Diệp Dương Thành, điều này khiến hắn cực kỳ bất ngờ. Đây mới chỉ là một thư ký chính pháp ủy ở thị trấn kinh tế nghèo nàn, nếu đổi lại là tham quan trong huyện chính phủ Ôn Nhạc huyện vậy... Có bao nhiêu công đức huyền điểm vào túi Diệp Dương Thành?

Nghĩ đến đây Diệp Dương Thành cảm giác tương lai tràn ngập ánh sáng. Xưa nay Trung Quốc không thiếu quan tham.

Con gián như thủy triều tuôn ra từ ống nước tập thể rút về góc âm u. Diệp Dương Thành bám xác Đại Ca ruồi trâu xoay quanh bên trên thư ký chính pháp ủy hãi hùng ngất xỉu, sau đó đập cánh bay đi.

Sau khi Diệp Dương Thành rời đi, Vương Minh Kỳ, Dương Đằng Phi bắt đầu hiệm vụ của mình. Trừ mấy thứ như sổ tài khoản thẻ ngân hàng này nọ, cái gì đứng giá là bọn họ cướp sạch.

Căn hộ to lớn rối bòng bong, không khí tràn ngập mùi tanh tưởi cống rãnh.

Mãi đến gần một giờ sáng, đại quân côn tùng của Diệp Dương Thành lần lượt giải quyết hết mười mấy lãnh đạo Vụ Hồ Trấn. Khiến Diệp Dương Thành cực kỳ giận dữ là nhiều lãnh đạo như thế nhưng không ai trong sạch, quá đáng hơn là một phó trưởng trấn của Vụ Hồ Trấn.

Diệp Dương Thành bám xác Đại Ca ruồi trâu tìm phó trưởng trấn Vụ Hồ Trấn thì lão đang làm khách trong một tiệm uốn tóc, mười mấy gái đứng đường oanh yến vây quanh lão. Chuyện này không có gì, nam nhân có tiền kiếm gái là chuyện bình thường.

Nhưng lão già này không phải mua dâm mà đang phát biểu nói chuyện, hoặc nên nói là uy hiếp. Nghe lời lão nói thì lão già này chẳng những là khách quan của tiệm uốn tóc, thật sự lão là chủ sở hữu cửa tiệm.

Đường đường là phó trưởng trấn lại làm những hành động này, Diệp Dương Thành bực mình chưa từng có. Muốn kiếm tiền cũng không có gì, nhưng ngươi đừng làm ra chuyện tai họa con gái nhà người ta!

Trong mười mấy gái điếm có vài người tỏ vẻ muốn đi trong khi lão già kia phát biểu, kết quả mấy tên du côn canh ngoài cửa xông tới đánh bầm dập kéo vào phòng nhỏ.

Diệp Dương Thành lờ mờ đoán các gái điếm này bị người lừa đến, đây là trực giác, không có chứng cứ gì. Diệp Dương Thành lựa chọn tin vào trực giác của mình, nên hắn chui qua khe cửa bay vào phòng. Diệp Dương Thành thưởng cho mấy tên du côn mỗi kẻ một mũi chích, nửa phút sau mặt bọn chúng đen thui ngã xuống.

Kết quả cuối cùng là Diệp Dương Thành triệu tập hai ngàn con muỗi bao vây lão già đó, đốt chết.

Diệp Dương Thành rời khỏi Vụ Hồ Trấn, trong đầu hiện lên hình ảnh mười mấy gái... A không, thiếu nữ bị ép bán dâm quỳ dưới đất ôm nhau khóc lóc. Hốc mắt Diệp Dương Thành ẩm ướt, không phải nổi lòng từ bi thánh mẫu mà vì xúc cảnh sinh tình.

Lần đầu tiên Diệp Dương Thành chính thức cảm giác trên vai mình gánh thêm vài thứ, cảm giác khó tả trào dâng. Giây phút đó Diệp Dương Thành hiểu rõ nhiều điều.

Trước kia Diệp Dương Thành dấu với Lục gia, tiêu diệt kẻ ác chỉ vì công đức huyền điểm. Bây giờ Diệp Dương Thành thêm một phần ý thức trách nhiệm, lần đầu tiên hắn nhìn thẳng thân phận của mình. Nếu hắn là người quản lý khu vực này vậy Diệp Dương Thành sẽ cố gắng quản lý thật tốt.

Tham quan ô lại giống như phó trưởng trấn này có chết cũng chẳng đáng tiếc!

Diệp Dương Thành khiến ruồi trâu tự mình bay hướng Bạch Hà Trấn, hắn mở mắt ra, ngồi dậy. Diệp Dương Thành vẫy tay kêu Triệu Dung Dung ngồi xuống cạnh mình, hắn ôm nàng, lặng im không nói.

Triệu Dung Dung cảm giác tâm tình Diệp Dương Thành rối loạn, nàng lặng yên tựa vào ngực hắn.

Mấy phút sau, Đại Ca ruồi trâu bay vào nhà trưởng trấn Bạch Hà Trấn. Diệp Dương Thành nhắm mắt lại, bắt đầu công tác dọn dẹp mới. Đêm nay đã định là đêm tai nạn cho đám quan tham Vụ Hồ Trấn, Bạch Hà Trấn, Diên Đãng Trấn, Bảo Kinh Trấn.

Đối với Diệp Dương Thành thì đêm nay là buổi tối lột xác, từ người xem thăng lên người quản lý.

Diệp Dương Thành không biết rằng cùng với tâm tình thay đổi, Cửu Tiêu thần cách nằm ở rái tim hắn xảy ra chút đổi thay. Hai cái ống màu bạc mỏng nhỏ vươn dài ra đâm vào mạch máu Diệp Dương Thành.

Cửu Tiêu thần cách có nhịp đập khác với trái tim giờ bắt đầu hòa làm một, Cửu Tiêu thần cách màu bạc bỗng chốc nhiễm chút sắc nhỏ rất khó phát hiện.

Trên bầu trời tối đen Bảo Kinh Trấn, trên một áng mây, có một lão nhân râu tóc bạc phơ mặc đạo bào màu trắng, tay cầm phất trần, mặt mày hồng hào đứng. Lão nhân lộ biểu tình khen ngợi nhìn nhà Diệp Dương Thành.

Lão nhân gật gù nói:

- Tiểu tử giỏi, ngộ tính không tệ, nhanh hơn ta dự đoán rất nhiều.