Nhân số thần vương cùng thần hoàng có mặt nơi này hơn một vạn người, nguyên bản dựa theo suy nghĩ của Diệp Dương Thành, chỉ cần mang theo hơn ngàn người đã đạt được mục tiêu viên mãn.
Nhưng phản ứng nhiệt liệt của mọi người khiến cho hắn trở tay không kịp, cuối cùng ngoại trừ một bộ phận thần vương cùng thần hoàng quyến luyến Vũ Không đại lục không lựa chọn rời khỏi, số lượng thần vương muốn đi theo đạt tới 729 người, mà số lượng thần hoàng vượt hơn ba ngàn người.
Mọi người đi theo Diệp Dương Thành lên một hòn đảo ngoài biển sâu, hoàn thành một lần biến chất trọng yếu nhất cả đời này của họ.
Mà những người lựa chọn ở lại, lục tục rời khỏi đường ven biển tam khu…rất nhiều năm sau, những người lựa chọn lưu lại đều vô cùng hối tiếc.
Diệp Dương Thành cũng không giải thích rõ cho họ biết, tuy rằng họ rời khỏi Vũ Không đại lục, nhưng cũng không phải vĩnh viễn không thể trở về…trên thực tế, tai họa dị thú đã được hoàn toàn giải quyết, cấm chế phóng trục địa chỉ sợ sẽ tan thành mây khói.
Nói cách khác, Vũ Không đại lục từ một nhà giam lớn biến thành một thế giới độc lập tự chủ, chỉ cần họ nhớ kỹ tọa độ không gian đại lục, cơ hồ tùy thời đều có thể trở về thăm quê hương…
Diệp Dương Thành lựa chọn giấu diếm, là vì hắn muốn tìm những người có tính liều mạng, đập nồi dìm thuyền đi theo mình, như vậy mới phù hợp điều kiện của hắn!
Bởi vì chỉ cần những người này rời khỏi Vũ Không đại lục, đều sẽ bị dán lên chiêu bài của hắn! Các chủ thần trong bổn nguyên vũ trụ không phải đều bao che thật nhiều thần minh sao?
Huống chi hiện tại thực lực của hắn đã vượt qua chủ thần, đã có điều kiện kéo bè kéo cánh cho chính mình.
Sau khi trở lại bổn nguyên vũ trụ, Diệp Dương Thành chỉ thua kém thần vương, nếu không có thuộc hạ, còn ra thể thống gì?
Thân thể hắn đã đạt tới bất hủ chân khu, sau khi trở lại bổn nguyên vũ trụ có thể bắt đầu dung hợp tinh vực, tinh vực lại lớn bao nhiêu? Diệp Dương Thành cảm thấy được, 3846 thần minh dưới tay mình, chỉ sợ còn không thỏa mãn được nhu cầu của một tinh vực.
Huống chi trong bổn nguyên vũ trụ, mặc dù nói một thần vương một tinh vực, một chủ thần một tinh hệ…nhưng trên thực tế đây? Một chủ thần quản lý một tinh vực thậm chí mấy tinh vực còn ít sao? Một thần vương quản lý một tinh khu thậm chí nhiều tinh khu cũng không phải là chuyện thường thấy?
Thực lực của hắn nằm giữ chủ thần cùng thần vương, nhưng…một thần vương quản lý vài tinh khu, hắn chỉ cần một tinh khu vậy được rồi chứ?
Diệp Dương Thành không nói rõ tình hình thực tế, tuy Khải Lạc Khốc Kỳ cảm thấy có chút kỳ quái nhìn nhìn hắn, nhưng cũng không nói lời nào.
Nếu Diệp Dương Thành chủ động che giấu, hắn làm học sinh cũng không thể đi vạch mặt lão sư của mình đi?
- Đầu tiên, ta thật cao hứng các ngươi có thể quyết định theo ta rời đi Vũ Không đại lục, ta tin tưởng ngày sau các ngươi sẽ cảm thấy may mắn vì quyết định này!
Diệp Dương Thành cười nói:
- Ta nói rồi, bất kỳ người nào nguyện ý đi theo ta rời khỏi, đều có được một mảnh thần cách trân quý, là ván cầu tốt nhất cho các ngươi tiến vào bổn nguyên vũ trụ…duy nhất!
Vừa nghe những lời này của hắn, ánh mắt mọi người kích động, đầy chờ mong lắng nghe.
Diệp Dương Thành cười cười nói:
- Nhưng tuy thần cách đều phi thường trân quý, nhưng vẫn có phân chia cao thấp, ta không khả năng cho mỗi người các ngươi thần cách giống như nhau, bởi vì mỗi thần cách đều độc nhất vô nhị!
Nói tới đây, hắn đưa ra quyết định của chính mình:
- Bởi vậy ta cho rằng trong các ngươi hẳn nên liệt ra một bài danh khiến người tin phục, ta sẽ dựa theo bài danh khác nhau mà phân phối thần cách khác nhau, mỗi người đều có cơ hội lấy được thần cách cấp cao…ân, chính là như thế.
Dựa theo bài danh khác nhau phân phối thần cách khác nhau? Diệp Dương Thành vừa dứt lời, lập tức nhận được lời phụ họa của mọi người.
Rất nhanh, quy tắc tranh tài được mọi người quyết định ra, các thần vương so đấu cùng nhau, thần hoàng so đấu cùng thần hoàng, võ giả hai cấp bậc phân chia ra hai chiến trường bất đồng, tránh cho các thần vương than thở bất công.
Sau khi chế định xong quy tắc, Diệp Dương Thành bắt đầu kiểm kê thần cách trong thứ nguyên không gian của mình, ân, số lượng thật không ít…
Cuối cùng đã xác định ban thưởng bài danh, đối với thần vương, ba mươi thần vương bài danh phía trước có tư cách đạt được một mảnh thần cách trung cấp, từ ba mươi mốt trở xuống là sơ cấp thần cách.
Bên phía thần hoàng, hắn hào phóng hơn rất nhiều, năm trăm thần hoàng bài danh phía trước đều là trung cấp thần cách, từ năm trăm lẻ một trở xuống là sơ cấp thần cách.
Quy tắc trận đấu cùng ban thưởng đều đã xác định, mọi người lập tức tản ra, bắt đầu tiến hành đối chiến.
Lúc này mười thần hoàng tối cường cũng không nhịn được nữa, xuất hiện trước mặt Diệp Dương Thành…
Khắc Lai Mạn Đình bị mọi người đẩy ra làm đại biểu, có chút ngượng ngùng, nhưng cấp bậc cao thấp của thần cách quan hệ đến địa vị ngày sau của họ trong bổn nguyên vũ trụ, điều này làm sao có thể để cho họ giữ được bình tĩnh?
Vì thế Khắc Lai Mạn Đình có chút ấp úng nói:
- Diệp…Diệp Dương Thành thần hoàng bệ hạ…ngài xem họ đều đang so đấu, vậy chúng ta…
- Nga, các ngươi không cần so đấu làm gì.
Diệp Dương Thành cười nói:
- Mỗi người cầm lấy một mảnh thần cách cấp cao nhanh chóng dung hợp đi, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, trong vòng mười ngày chúng ta sẽ rời khỏi Vũ Không đại lục!
- Cấp cao thần cách?
Khắc Lai Mạn Đình ngẩn người, nhưng nàng đương nhiên không ngu ngốc, hiểu được ý nghĩa như thế nào!
Khắc Lai Mạn Đình quá đỗi vui mừng, liên tục gật đầu đồng thời quay lại vẫy nhóm người Á Hi Bá Ân…
Ba ngày sau bản danh sách bài danh mới tinh xuất hiện, bởi vì Diệp Dương Thành dựa theo bài danh phân chia thần cách, cho dù có người trong lòng không quá thoải mái cũng chỉ có thể tự nhủ mình xui xẻo.
Sau khi phân chia xong thần cách, mọi người nghe theo Diệp Dương Thành hướng dẫn dung hợp, trải qua một lần biến chất trọng yếu nhất trong đời.
Lúc này Diệp Dương Thành lấy ra hồng sắc tiểu cầu mà Kreis Baar giao cho hắn, chuyển động trong tay.
Hiện tại trong lòng hắn đang do dự có nên thông tri cho Kreis Baar hay không đây?
Lúc ấy hắn tiến vào Vũ Không đại lục, Kreis Baar chỉ chờ mong hắn thăng chức trung giai thần, mà hiện tại hắn đã là chủ thần, hơn nữa còn mang theo hơn ba ngàn võ giả bản địa trở thành thần!
Không biết trong lòng nghĩ thế nào, dù sao hắn nghĩ nghĩ một lúc lâu, cuối cùng thu tiểu cầu vào thứ nguyên không gian.
- Không phải chỉ là mở ra hàng rào không gian thôi sao? Với thực lực bây giờ của ta hẳn có thể làm được rồi chứ?
Trong mắt hiện lên ý cười, Diệp Dương Thành lẩm bẩm, biến mất trên không.
Sáu ngày trôi qua, mọi người đã dung hợp xong thần cách, trên mặt tràn ngập tươi cười.
- Nhé, đều đã tỉnh lại?
Đã quay quanh không trung Vũ Không đại lục suốt sáu ngày, Diệp Dương Thành quay về trên đảo, nhìn thấy mọi người đã tỉnh lại, rơi xuống cười nói.
- Thế nào, còn thuận lợi đi?
Diệp Dương Thành hỏi.
- Diệp Dương Thành thần hoàng bệ hạ, chúng ta…
- Dừng lại, dừng lại!
Vừa thấy Diệp Dương Thành, mọi người lộ ra sắc mặt mừng như điên, nhưng còn chưa nói hết lời đã bị hắn ngăn cản lại.
Diệp Dương Thành cười nói:
- Các ngươi đã hoàn thành xong biến chất, từ nay về sau đã là thần minh bổn nguyên vũ trụ, những xưng hô thần vương thần hoàng đừng dùng tới nữa.
Hắn nghĩ nghĩ nói:
- Nếu không đi tới bổn nguyên vũ trụ sẽ bị những thần minh khác nghe được chế giễu.
- Ách…
Mọi người trợn tròn mắt, không xưng hô như vậy họ phải gọi là gì? Đã sử dụng suốt bao nhiêu năm rồi làm sao mà sửa?
Diệp Dương Thành tùy ý nói:
- Sau khi đi tới bổn nguyên vũ trụ, mỗi người các ngươi sẽ có xưng hô riêng của mình, tỷ như ta, trong bổn nguyên vũ trụ có phong hào là Ngự Long thần tôn, cũng là xưng hô duy nhất.
- Cho nên các ngươi không cần phải rối rắm vấn đề này…Ân, còn ba giờ nữa rời khỏi Vũ Không đại lục, chính các ngươi tự ngẫm lại xem mình nên gọi là gì, phong hào là tự mình nghĩ ra.
- Nha…
Mọi người liền phản ứng, thì ra làm thần minh trong bổn nguyên vũ trụ còn có thể tự phong hào cho mình sao?
Cuối cùng vô số danh xưng không ngừng tuôn ra, tỷ như Cuồng Chiến thần tôn, Đại Đao thần tôn, Kim Mi thần tôn…bất kỳ tên gì cũng có thể nghĩ ra.
Một màn làm Diệp Dương Thành cười ngất đã xảy ra sau đó…
Một nam tử dáng người trung đẳng dương dương đắc ý xuyên qua đám người, đột nhiên có một nữ tử gọi hắn:
- Cự Cước thần tôn, ngươi có thể tới đây một chút không?
- Ngọc Thủ thần tôn, ngươi gọi ta có việc?
Nam tử lại xưng hô phong hào của nữ tử kia…
Nghe những phong hào này, Diệp Dương Thành chợt cảm thấy phong hào của mình thậm chí là tốt nhất trên đời này…
Nhẹ nhàng ho khan một tiếng, Diệp Dương Thành nói:
- Thời gian đã tới, mọi người chuẩn bị một chút, chúng ta nên rời đi.
- Đều đã chuẩn bị xong!
Một nam tử lên tiếng:
- Diệp Dương Thành thần tôn bệ hạ, mời ngài chỉ dẫn phương hướng cho chúng tôi đi!
- Đi theo ta!
Diệp Dương Thành lắc đầu cười, phóng lên cao, bay thẳng vào tận sâu trong biển khơi.
Mọi người cùng đuổi theo sau lưng hắn…
Gần nửa giờ sau, Diệp Dương Thành xuất hiện trên bầu trời một tiểu đảo, ngẩng đầu nhìn lên không trung, nói:
- Mọi người chú ý một chút, đợi lát nữa khi ta ra tay, mọi người tận lực bảo hộ an toàn của bản thân, đừng để năng lượng rối loạn trào ra từ thông đạo làm thương tổn!
- Dạ…
Mọi người liền đáp ứng, sau đó tản ra xa, mơ hồ vây thành một hình tròn.
Diệp Dương Thành vung tay, tinh thần lực bàng bạc tràn ra ngoài, hướng không trung hung hăng đánh tới!
Cùng lúc đó hắn điều động Cửu Tiêu lực, khống chế một đoàn áp khí thật lớn đánh thẳng vào hàng rào không gian.
- Oanh oanh…
Hai tiếng nổ mạnh nhất thời vang vọng cả Vũ Không đại lục!
Năng lượng hàng rào không gian bị phá hư, nguyên bản năng lượng vốn rối loạn lập tức càng thêm hỗn loạn.
Diệp Dương Thành lại vung tay, từng đạo ám kim sắc lưu quang bắn ra ngoài, đánh thẳng lên hàng rào không gian trên bầu trời.
Trong tiếng nổ lớn đinh tai nhức óc, Diệp Dương Thành tìm thấy được khe hở, hai tay hắn hợp lại tách ra, khe hở như bị nắm giữ lập tức bị xé thành lỗ hổng lớn.
- Ông ông ông…
Năng lượng tuôn tràn xuống, Diệp Dương Thành nghịch lưu bay lên, thân hình chấn động tản ra kim quang chói mắt bắn thẳng vào trong lỗ hổng lớn kia.
Rất nhanh, một kim sắc thông đạo xuất hiện giữa không trung…
- Mọi người lập tức tiến vào thông đạo, nhanh!
Diệp Dương Thành quay đầu hô lớn.
- Sưu sưu sư…
Mọi người lập tức vọt thẳng vào thông đạo, bước lên đại đạo kim quang đi thông bổn nguyên vũ trụ…