Tạp Nỗ Bỉ Tát Lợi dù sao cũng là thần hoàng, cường độ tinh thần lực kinh người, so sánh với nhóm đệ tử thần vương cách biệt một trời, đương nhiên, hắn chính là trời mà nhóm đệ tử là đất.
- Chính là như vậy sao?
Trải qua gần nửa giờ dẫn đường, Tạp Nỗ Bỉ Tát Lợi đã đơn giản nắm giữ cách vận dụng tinh thần lực, vừa động thủ đã đem băng đá cách đó không xa nâng lên, khống chế băng đá quay cuồng giữa không trung, trên vầng trán tràn đầy vui mừng:
- Ta hình như đã hiểu!
Diệp Dương Thành không muốn thừa nhận cũng không được, Tạp Nỗ Bỉ Tát Lợi có thiên phú cực cao, cho dù có nguyên nhân tích lũy nhiều năm, nhưng cũng không thể phủ nhận tác dụng của thiên phú.
Nhìn băng đá không ngừng bay quanh, trên mặt Diệp Dương Thành lộ ra ý cười:
- Được rồi, đặt băng đá xuống trước đi, ta sẽ dạy ngươi phương pháp khống chế chi tiết hơn.
- Được!
Tạp Nỗ Bỉ Tát Lợi gật gật đầu.
- Tinh thần lực là một loại năng lượng vô hình, sinh ra trong linh hồn, ngươi không nhìn thấy nó, nhưng có thể thông qua linh hồn cảm ứng, tra xét sự tồn tại của nó.
Diệp Dương Thành nói:
- Sau khi ngươi cảm giác được sự tồn tại của nó, ngươi sẽ có thể sử dụng nó, nhưng có rất nhiều phương thức sử dụng tinh thần lực, muốn đạt tới tình trạng thu phóng tự nhiên, ngươi còn cần tôi luyện thời gian dài.
Tạm dừng một lát, Diệp Dương Thành lộ vẻ tươi cười:
- Đương nhiên, đối với chuyện quét sạch tàn phách dị thú, trình độ khống chế tinh thần lực cũng không đặc biệt trọng yếu, hiện tại ngươi phải làm chính là đem tinh thần lực thăm dò vào từng bộ phận trong cơ thể mình, tinh tế cảm ứng thân thể của chính mình.
- Đợi sau khi ngươi tìm hiểu rõ ràng thân thể của bản thân, sẽ tiếp tục trị liệu bước tiếp theo, cũng là quá trình trị liệu trọng yếu nhất.
- Được rồi.
Diệp Dương Thành đứng lên, nói:
- Đại khái ngươi cần làm xong những việc này trước đã, tạm thời ngươi ở lại đây làm quen việc thao tác tinh thần lực, sau đó cẩn thận tra xét thân thể của mình, chờ sau khi ta trở lại chúng ta chính thức thực hiện đi.
- Được!
Tạp Nỗ Bỉ Tát Lợi lần đầu tiên tiếp xúc loại năng lượng mới, hứng trí bừng bừng đáp.
Diệp Dương Thành đi vào phòng Ma Nhĩ Khắc Thác, dù sao người này gặp phải vấn đề nghiêm trọng nhất, không giải quyết giúp hắn trong lòng Diệp Dương Thành cũng khó chịu.
- Dát chi…
Cửa phòng nhẹ nhàng đẩy ra, căn phòng chỉ chừng 15m2, bài trí đơn giản, không có chút nào phô trương.
Lúc này Ma Nhĩ Khắc Thác đã ngồi xuống cạnh bàn, đôi tay đặt trên đầu gối, ánh mắt bằng phẳng nhìn Diệp Dương Thành.
Đáng tiếc nhìn dáng vẻ của hắn, Diệp Dương Thành chợt bật cười lắc đầu nói:
- Đừng khẩn trương như thế, trầm tĩnh một chút!
Ma Nhĩ Khắc Thác đành gượng cười, đứng lên:
- Diệp Dương Thành thần hoàng bệ hạ, ta…
- Không cần phải nói nhiều như vậy, ở tình huống này nói càng nhiều càng rối loạn.
Diệp Dương Thành nói:
- Ta chỉ hỏi một câu, ngươi thật sự chuẩn bị xong chưa?
- …
Ma Nhĩ Khắc Thác im lặng, nhìn chằm chằm Diệp Dương Thành, hít sâu một hơi, gật mạnh đầu:
- Ta khẳng định mình đã chuẩn bị xong!
- Được rồi, ngươi nằm lên giường đi.
Diệp Dương Thành gật đầu, nói:
- Tận lực mở tay ra, nhắm mắt lại, như đang ngủ được rồi.
- A? Nha…
Ma Nhĩ Khắc Thác nghĩ nghĩ, bắt đầu cởi quần áo…
- Không cần cởi quần áo.
Diệp Dương Thành dở khóc dở cười, tâm tình đột nhiên thả lỏng xuống, nói:
- Ngươi nằm lên giường là được.
- Nha…
Diệp Dương Thành vung tay đánh ra một đạo Tĩnh Tâm thuật, muốn giúp Ma Nhĩ Khắc Thác bình tĩnh trở lại.
Một đạo bạch quang lao vào thân thể Ma Nhĩ Khắc Thác, nháy mắt thổi quét toàn thân hắn, chỉ một thoáng sau đã vang lên tiếng ngáy.
- Thì ra Tĩnh Tâm thuật còn có hiệu quả trợ giúp giấc ngủ?
Diệp Dương Thành khẽ cười, vung tay hít sâu một hơi.
Tàn phách dị thú đã dung hợp cùng chủ hồn Ma Nhĩ Khắc Thác, muốn đạt được hiệu quả trị liệu, nhất định phải hao phí tâm thần, trước tiên đem tàn phách dị thú tróc mở, đây là điều kiện trị liệu trụ cột nhất, là “phẫu thuật” phiêu lưu lớn nhất trong cả quá trình trị liệu.
Nhìn thấy Ma Nhĩ Khắc Thác đã ngủ say, Diệp Dương Thành cũng biết một khi mình ra tay người này sẽ tỉnh lại, sau đó lâm vào thống khổ cực hạn.
Đáng tiếc Diệp Dương Thành không biện pháp giúp hắn giảm bớt thống khổ, chỉ có thể nhanh chóng ra tay, làm cho hắn chịu ít tra tấn mà thôi.
Diệp Dương Thành tiến lên vài bước, chậm rãi đem tay phải áp lên trán Ma Nhĩ Khắc Thác, nhắm mắt lại.
Tróc mở chủ hồn cùng tàn phách dị thú không thể dùng pháp thuật giải quyết vấn đề, trong quá trình cứu chữa pháp thuật chỉ có tác dụng phụ trợ, có thể phát ra tác dụng chân chính kỳ thật là tinh thần lực của Diệp Dương Thành.
Hắn phải dùng tinh thần lực của mình bắt giữ tàn phách dị thú, sau đó mới tiến hành công tác tróc mở nó ra ngoài chủ hồn.
Tay trái Diệp Dương Thành lấy ra Quy Thuẫn Kính, truyền vào mười vạn điểm thần nguyên, ném lên không trung.
Lần này Diệp Dương Thành cũng không đem Quy Thuẫn Kính bảo hộ thân thể chính mình, mà đem phòng ngự bích hóa thành kết giới hình dạng như cái chén bao phủ toàn bộ chiếc giường.
Nhẹ nhàng nhúc nhích tay trái, thi triển một đạo Định Hồn thuật trên người Ma Nhĩ Khắc Thác, đầu tiên cần cố định chủ hồn của hắn, tránh việc phát sinh chuyện ngoài ý muốn.
Định Hồn thuật vừa phát ra, ngay lập tức đem chủ hồn của hắn giam giữ ngay trong thân thể, không hề có chút khả năng nhúc nhích.
Ngay tích tắc sau đó, tàn phách dị thú trong chủ hồn Ma Nhĩ Khắc Thác lập tức phát hiện năng lượng bên ngoài xâm lấn, nhận thấy được nguy hiểm, nó bắt đầu điên cuồng chạy trốn!
Diệp Dương Thành ngay lập tức phát hiện tàn phách dị thú đang bắt đầu bỏ chạy.
Tinh thần lực của hắn lập tức xuất động, đuổi theo tàn phách dị thú, mãnh liệt xông tới!
- Chính là hiện tại!
Trong lòng Diệp Dương Thành quát khẽ một tiếng.