Chân Tiên

Chương 145: Chấn kinh tứ tọa


Vô Chân đi bên cạnh Hư Tử Uyên cho đến khi đến chỗ dược đỉnh số 10.

Hư Tử Uyên rõ ràng không có hứng thú với những gì hắn nói, lạnh lùng nói:

- Sư huynh, muội phải giám sát các tân đệ tử luyện dược, huynh cứ tự nhiên...

Vô Chân nói:

- Đâu có phải muội luyện dược? Không phải chỉ là xem thôi sao? Sư huynh kể cho muội nghe chuyện bên ngoài...

Hư Tử Uyên nghiêm mặt, đi sang một bên không để ý đến hắn nữa.

Những gì Vô Chân vừa nói, Cổ Thần nghe không sót câu nào, trong lòng vừa giận lại vừa hiếu kì. Theo như những gì Vô Chân nói thì Lý Nghiêm chết dưới huyền băng tử diễm của Tà Băng Tông, huyền băng tử diễm đó liệu có phải là tử diễm băng viêm trong tay Cổ Thần?

Không để Cổ Thần nghĩ nhiều, Hoàng Dược Tiên đã bước đến bên dược đỉnh số một, lớn tiếng nói:

- Đại hội đan dược bây giờ bắt đầu.

Cổ Thần và Hoàng Phủ Cực, lập tức đến trước dược đỉnh, Hoàng Dược Tiên hỏi:

- Hai người các ngươi, ai luyện đan trước?

Hoàng Phủ Cực lập tức cướp lời nói:

- Đệ tử luyện trước.

Cổ Thần nhún nhún vai, thể hiện tùy ý, Hoàng Dược Tiên nói:

- Hoàng Phủ Cực, ngươi luyện đan trước, Cổ Thần, ngươi lùi về phía sau.

- Vâng, thủ tọa sư bá.

Hai người đồng thanh trả lời, sau đó, Cổ Thần lùi sang một bên.

Tiên Thiên chân khí truyền nhập hai tai, Cổ Thần chuyên chú nghe Vô Chân nói chuyện. Mặc dù Hư Tử Uyên không có hứng nghe, nhưng Vô Chân vẫn hào hứng kể, một năm qua hắn gặp những tu sĩ nào, đi những đâu, điều tra gì về ma tu Tà Băng Tông...

Cổ Thần thầm cảm thấy ngạc nhiên, tin Ma tu Tà Băng Tông trùng xuất thế gian tại sao lại khiến Đế Đình, bát đại tu tiên thế gia, Hư Thiên Tông, Huyền Âm Tông, Thi Hồn Tông.... các thế gia, tiên tông, chính ma lương đạo tu sĩ nhất tề xuất động, kiếp trước hắn chỉ biết Tà Băng Tông là tông phái tà đạo lớn một ngàn năm trước, chứ không biết Tà Băng Tông lại có sức hút lớn đến vậy?

Không lẽ, Tà Băng Tông vẫn còn bảo vật quan trọng gì để các phương thế lực phải động thủ?

Cổ Thần nghĩ đến Càn Khôn Trạc lấy được chỗ Ma tu Tà Băng Tông, phải có tu vi Thần Hải cảnh mới có thể luyện hóa linh lực của Ma tu Tà Băng Tông trong đó, đến lúc đó, để xem thật kĩ những thứ bên trong, biết đâu lại có bảo bối gì.

Cổ Thần lùi lại rồi, Hoàng Dược Tiên hỏi Hoàng Phủ Cực:

- Hoàng Phủ Cực, ngươi cần nguyên liệu linh dược gì?

Hoàng Phủ Cực đáp:

- Đệ tử cần linh tâm thảo, tử nguyên hoa, hoàng tinh chi hai trăm năm mỗi loại một gốc...

Lúc Hoàng Phủ Cực nói những lời này, khóe miệng hơi nhếch lên một chút, có vẻ đắc ý, giống như tất cả mọi người đều đang để ý đến những gì hắn nói.

Trên thực tế, đúng như Hoàng Phủ Cực nghĩ, giọng của hắn mặc dù không cao, nhưng vẫn khiến tất cả đệ tử quanh đó đều phải chấn động, ngay cả Hoàng Dược Tiên cũng có một tia kinh ngạc, hơn nữa, còn thêm một phần thích thú.

Linh tâm thảo, tử nguyên hoa, hoàng tinh chi hai trăm năm sẽ luyện ra được thứ gì? Đó đều là nguyên liệu để luyện nguyên linh đan hạ phẩm, nguyên linh đan hạ phẩm là đan dược tứ phẩm...

Nói cách khác, nếu như Hoàng Phủ Cực luyện ta nguyên linh đan hạ phẩm, hắn chính là một đan dược tứ phẩm sư.

Nhập môn mới được một năm mà đã trở thành đan dược sư tứ phẩm, bây giờ đệ tử Bách Thảo Phong cũng chỉ có Hư Tử Uyên mới đạt được tốc độ đó.

Bách Thảo Phong lại xuất hiện một thiên tài luyện đan, Hoàng Dược Tiên không vui sao được?

- Chậc chậc, lúc nãy mới nghĩ Hoàng Phủ sư đệ luyện ra đan dược tam phẩm ta đã chấn động lắm rồi, không ngờ, đệ ấy lại luyện được đan dược tứ phẩm... Một năm mà trở thành đan dược sư tứ phẩm, mười năm mới có một.

- Đúng vậy, mười năm trước cũng chỉ có Hư sư tỷ mới nhanh như vậy, Hoàng Phủ sư đệ quả nhiên là thiên tài luyện dược, sau này nhất trở thành đan dược sư thất phẩm, cuối cùng, trở thành trưởng lão Bách Thảo Phong.

- Ha ha... Hoàng Phủ sư đệ thiên phân tốt, đúng là một thiên tài luyện đan, ha ha, đúng là một thiên tài đan dược sư...

- Hắc hắc... có người méo mặt rồi...cái mà họ cược là mười cái bạt tai đấy, hắc hắc...

- Đúng vậy, đợi lát nữa có trò vui để xem, hắc hắc, Hoàng Phủ sư đệ trở thành đan dược tứ phẩm sư, người kia thua chắc...

...

...

Đệ tử đứng bên dược đỉnh số 1 thi nhau nghị luận, mặc dù Cổ Thần nghe thấy không sót một chữ, nhưng, hắn chỉ coi như gió thoảng bên tai thì cứ để cho nó bay qua, mặt vẫn tươi tỉnh, không hề chịu nửa phần ảnh hưởng.

Rất nhanh, đã có đệ tử mang đến linh tâm thảo, tử nguyên hoa, hoàng tinh chi hai năm trăm nắm đến cho Hoàng Phủ Cực. Hoàng Phủ Cực nhận linh dược, để sang một bên, lập tức triển thị Hư Viêm Quyết, bàn tay đặt xuống dưới đỉnh, từ lòng bàn tay xuất hiện một đường hỏa diễm hư huyễn.

Một lúc sau, dược đỉnh bị nung đỏ rực, Hoàng Phủ Cực bắt đầu luyện dược, hắn thi triển hỏa lực Hư Viêm Quyết tứ trùng, mất hơn nửa canh giờ để luyện ta nguyên linh đan hạ phẩm hoàn hảo.

Thu nguyên linh đan hạ phẩm vào trong hộp, Hoàng Phủ Cực mang đến trước mặt Hoàng Dược Tiên nói:

- Mời thủ tọa sư bá kiểm nghiệm.

Việc kiểm tra đan dược luyện ra có đạt tiêu chuẩn hay không là công việc của người giám sát. Hoàng Dược Tiên quan sát một lúc, mặt lộ vẻ vui mừng, nói:

- Đan dược tứ phẩm, loại tốt.

Đan dược sư khác nhau, đan dược luyện ra đương nhiên cũng có hiệu quả khác nhau, cho nên, cùng một loại đan dược cũng có phân thành tốt xấu.

Loại hoàn chỉnh, loại xuất sắc, loại tốt, loại hợp tiêu chuẩn và loại không đạt tiêu chuẩn là cấp độ tốt xấu của một loại đan dược. Loại hoàn chỉnh là loại đan dược hoàn hảo vô khuyết, có thể phát huy một trăm phần trăm dược lực. Loại xuất sắc có thể phát huy chín mươi phần trăm dược lực, loại tốt có thể phát huy tám mươi phần trăm dược lực, loại đủ tiêu chuẩn phát huy sáu mươi phần trăm dược lực, loại không đủ tiêu chuẩn, phát huy dưới sáu mươi phần trăm dược lực.

Viên thuốc của Hoàng Phủ Cực đạt loại tốt đã là rất không tệ.

Hoàng Phủ Cực cười toe toét đứng sang một bên, lúc đi qua chỗ Cổ Thần, ánh mắt lộ vẻ khinh bỉ ha ha cười. Nguồn truyện: Truyện FULL

Cổ Thần chẳng thèm để ý, trực tiếp bước đến bên dược đỉnh, Hoàng Dược Tiên hỏi:

- Cổ Thần, ngươi cần nguyên liệu luyện đan gì?

Cổ Thần chắp tay nói:

- Khởi bẩm sư bá, đệ tử cần linh tâm thảo, tử nguyên hoa, hoành tinh chi trưởng thành năm trăm năm trở lên, mỗi loại một gốc...

Cái gì...? Linh tâm thảo, tử nguyên hoa, hoàng tinh chi trưởng thành năm trăm năm trở lên....?

Tiếng Cổ Thần, như một tiếng sét, vang lên trong lòng mọi người.

Linh thảo năm trăm năm trở lên là khái niệm gì?

Linh thảo hai trăm năm có thể luyện ra đan dược tứ phẩm, linh thảo ba trăm năm có thể luyện ra đan dược ngũ phẩm, linh thảo bốn trăm năm có thể luyện ra đan dược lục phẩm, linh thảo năm trăm năm, có thể luyện ra đan dược thất phẩm...

Linh tâm thảo, tử nguyên hoa, hoàng tinh chi trưởng thành năm trăm năm trở lên mặc dù không luyện ra đan dược thất phẩm, nhưng có thể luyện ra nguyên linh đan cực phẩm, mặc dù nguyên linh đan cực phẩm và nguyên linh đan thượng phẩm đều thuộc đan dược lục phẩm.

Nhưng....

Luyện nguyên linh đan cực phẩm khó hơn luyện nguyên linh đan thượng phẩm gấp mười lần.

Đan dược sư luyện ra nguyên linh đan cực phẩm cũng giống như đan dược sư thất phẩm luyện ra Trúc thai đan, chín mươi chín phần trăm là có thể đột phá phẩm cấp.

Mọi người tròn mắt nhìn Cổ Thần, cả quảng trường gần như lặng ngắt, ngay cả những đệ tử đang luyện đan dược cũng dừng mọi hành động, kinh ngạc nhìn hắn.

Nhập môn mới một năm mà muốn luyện đan dược lục phẩm, hơn nữa còn là nguyên linh đan cực phẩm mà chín mươi chín phần trăm đan dược lục phẩm sư không thể luyện ra.

Trừ Hư Tử Uyên, không ai tin những gì Cổ Thần nói là thật.