Chân Tiên

Chương 1010: Chinh chiến Chư Thiên


Cổ Thần hét lớn một tiếng, hai tay khẽ động, đại sát chiêu tuyệt thế cuối cùng Bàn Cổ Luân được thi triển trong nháy mắt, sát na oanh kích vào thân thể Ma Tổ.

Một tiếng kêu thê lương thảm thiết mà ngắn ngủi chợt vang lên, thân thể Ma Tổ bị oanh kích tan thành vô số mảnh nhỏ trong nháy mắt, bất tử bất diệt chi thân đã bị đánh tan vỡ.

Bàn Cổ Luân, ẩn chứa tất cả lực lượng quy tắc Cổ Thần nắm giữ, thậm chí ngay cả quy tắc thiên địa, quy tắc sinh mện không trọn vẹn cũng được dung nhập trong đó, tạo thành lực lượng hiện tại vô địch.

Nhất là quy tắc thời gian, Cổ Thần ẩn chứa ba loại lực lượng lớn, tương lai, quá khứ, hiện tại, nắm giữ đối với quy tắc thời gian đã bước vào điện phủ quy tắc thời gian, Bàn Cổ Luân oanh kích vào người Ma tổ, không chỉ có lực lượng vô địch, còn có lực lượng quy tắc thời gian vô cùng vô tận.

Ma Tổ không chỉ có thân thể bị lực lượng hiện tại vô địch đánh vỡ bất tử bất diệt chi thân, oanh thành vô số mảnh nhỏ, thậm chí ngay cả nguyên thần cũng bị thương nặng. Trong nháy mắt, tựa hồ Ma Tổ đã sống qua hàng trăm vạn năm, trọn một kỷ nguyên, sinh mệnh hoàn toàn trôi qua, nguyên thần hấp hối, giống như đốm lửa tàn trong gió, phiêu phiêu đãng đãng, bị vây giữa sinh và tử, gần như vẫn lạc.

Hai vị cự đầu Nguyên và Khâu nhất thời kinh hãi dựng tóc gáy, bật người đứng lên, trong mắt để lộ vẻ sợ hãi thật sâu.

Cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn có bất tử bất diệt chi thân đại thành, trừ phi thọ nguyên hao hết, bằng không bất tử bất diệt.

Tuyên cổ tới nay, không có tu vĩ nào có thể đánh chết được cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn, cho dù là Hồng cũng chỉ có thể trấn áp được Chiến thần Hình và Long tổ, không thể đánh chết.

Thế nhưng, hiện tại, định nghĩa cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn không thể chết đã bị đánh vỡ rồi, uy hiếp của tử vong đã bao phủ Nguyên và Khâu, trong lòng xuất hiện sợ hãi vô cùng sâu sắc suốt bao nhiêu năm qua chưa từng xuất hiện, tưởng chừng đã không còn, tựa hồ bọn họ biến trở lại thành tu sĩ ngày xưa, phải nơm nớp lo sợ trước mặt các cường giả mạnh hơn.

Về phần cường giả trận doanh Vạn Giới, toàn bộ hoàn toàn sợ ngây người.

Cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn cũng bị đánh chết rồi, đồng thời còn là đánh chết trong nháy mắt, đây là khái niệm gì? Hoàn toàn vượt qua nhận thức của các tu sĩ.

Ma Tổ bị đánh chết trong nháy mắt, có chút không quá hợp, bởi vì nguyên thần của Ma Tổ vẫn còn lưu lại một tia tàn niệm cuối cùng, không hoàn toàn bị diệt sát sạch sẽ, tuy rằng giống như tàn lửa trong gió, nhưng chung quy vẫn để lại một tia sinh cơ lay lắt.

Một tia nguyên thần còn lưu lại của Ma Tổ thê lương tru lên, tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi:

- Không có khả năng! Không có khả năng! Không có khả năng! Coi như là Hồng cũng không thể giết ta, ngươi sao có khả năng phá vỡ bất tử bất diệt chi thân của ta trong nháy mắt? Ngươi sao có khả năng phá hủy được thọ nguyên dài tới một kỷ nguyên của ta? Điều này không có khả năng… Không có khả năng!

- Hừ hừ… Đám ếch ngồi đáy giếng các ngươi, sao có thể hiểu được thủ đoạn của sư phụ ta, trước mặt sư phụ ta, không có cái gì là không có khả năng, Ma Tổ, vừa rồi ngươi đùa giỡn ta, ta muốn tự tay giết chết ngươi, quy tắc tử vong --- Diệt cho ta!

Thân ảnh Côn Bằng chợt lóe, liền bay tới trước mặt nguyên thần tàn dư của Ma Tổ, một chưởng chụp xuống, trong lòng bàn tay của hắn xuất hiện một tự phù tiên thiên "tử" thật lớn.

Ma Tổ bị chữ "tử" ẩn chứa quy tắc tử vong bắt trúng, trong sát na tia nguyên thần còn lưu lại cũng bị diệt sát sạch sẽ.

Một vị cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn, chỉ trong vài lần hô hấp đã mất đi tính mệnh, thần hình câu diệt.

Định nghĩ bất tử bất diệt chi thân lại một lần nữa bị Cổ Thần đánh vỡ rồi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Lần trước Cổ Thần diệt sát Thiên đế Kim Ô, tuy rằng ngộ ra Nhân Quả Luân, Sinh Tử Luân, nhưng cũng chỉ tìm hiểu trong thời gian ba năm.

Sau đó Cổ Thần ở bên trong vũ trụ chi tâm, tìm hiểu các loại lực lượng quy tắc, tu vi đột phá tới cảnh giới Nhị sinh Tam, dung hợp các loại lực lượng quy tắc, cùng với Bàn cổ đại đạo dung hợp luyện thành đại sát thuật chung cực Bàn Cổ Luân, thực lực xảy ra biến hóa về chất, chân chính đạt tới cảnh giới đỉnh cao nhất con đường tu đạo.

Lần này giết chết Ma Tổ, chỉ dựa vào Nhân Quả Luân và Sinh Tử Luân đã khiến Ma Tổ bị thương nặng, sinh cơ đại diệt, Bàn Cổ Luân vừa ra càng trong nháy mắt phá diệt bất tử bất diệt chi thân, để một vị cự đầu, trong mấy lần hô hấp, hoàn toàn thần hình câu diệt, triệt để vẫn lạc.

Từ hai lần giết chết cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn có thể nhìn ra được, thực lực của Cổ Thần đã đạt tới cấp độ vô cùng kinh khủng.

Nếu như thực lực của Hồng không có tiến bộ, vẫn chỉ giống như một nghìn năm trước lúc đánh một trận với Cổ Thần, hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của Cổ Thần.

Về phần Thiên chi cổ thần, thực lực so với Hồng một nghìn năm trước hơn kém không nhiều, Thiên chi cổ thần không thể tu luyện, chỉ có thể hấp thu tín ngưỡng sinh linh cường hóa bản thân, biên độ tiến bộ cực kỳ nhỏ bé, Cổ Thần có thể xác định, nếu gặp phải Thiên chi cổ thần một lần nữa, hoàn toàn có thể chiến thắng.

Ma Tổ bị diệt, tu sĩ Ma Môn cảm thấy ruột gan như vỡ ra, sợ hãi không ngớt.

Cự đầu Ma Môn cũng bị giết chết, sinh mệnh của bọn họ trong tay Cổ Thần giống như con kiến hôi, chỉ cần Cổ Thần nguyện ý, chỉ cần nhẹ nhàng sờ một cái là có thể giết chết toàn bộ, một người cũng không để lại.

Ma Môn không có tín nghĩa, Ma Tổ vừa chết, chúng tu sĩ Ma Môn là nhóm đầu tiên vỗ tay hoan hô:

- Giết hay lắm, giết hay lắm… Chúng ta đã sớm bị Ma Tổ áp bách quá lâu rồi, chúng ta là thân bất do kỷ, hiện tại chúng ta thoát ly khỏi Ma Môn, Cổ Thần cự đầu, người đại nhân có đại lượng, đừng chấp nhặt với đám cặn bã nho nhỏ chúng ta, chúng ta nguyện ý theo người, làm nô bộc của người, vì người sai phát, chúng ta và Ma Môn không có một chút quan hệ, tuyệt đối không có quan hệ gì.

Những tu sĩ trận doanh Vạn Giới khác đối với tu sĩ Ma Môn đều nhìn bằng ánh mắt phi thường khinh bỉ, thế nhưng, tu sĩ Ma Môn không chút phật lòng, có sinh mệnh dài lâu, đối với trường sinh càng thêm coi trọng, để có thể sống sót được một mạng, một chút tôn nghiêm thì có là cái gì.

Trên thực tế, Cổ Thần đối với bọn họ căn bản không nhìn, chỉ có Côn Bằng vô cùng hưng phấn bước tới phía trước chúng tú sĩ Ma Môn, nói:

- Các ngươi tính là cái gì, nào có tư cách theo sư phụ ta? Bất quá, các ngươi có thể theo Côn Băng tổ sư ta, thế nào?

- Cảm tạ Côn Bằng tổ sư, chúng ta nguyện ý, chúng ta nguyện ý…

Chúng tu sĩ Ma Môn nhất thời gật đầu như gà mổ thóc, đồng thời tựa hồ cảm giác phi thường vinh hạnh.

Thực lực của Côn Bằng tổ sư càng cường đại, bọn họ theo một chủ nhân càng cường đại hơn, sao có thể không muốn?

Đối với Côn Bằng làm cái gì, Cổ Thần không hề ước thúc, thân ảnh của hắn chợt lóe, liền bước tới Tu Di Tinh, ánh mắt nhìn lướt qua hai vị cự đầu Nguyên và Khâu.

Cổ Thần nói:

- Từ nay về sau, trận doanh Vạn Giới lấy ta làm chủ, nghe ta hiệu lệnh!

Nguyên và Khâu nhìn nhau, biết Cổ Thần thế mạnh, hai người cùng kêu lên nói:

- Phật (Nho) môn nguyện ý lấy Cổ Thần cự đầu làm chủ.

Hai vị cự đầu Nguyên và Khâu đều đã cúi đầu rồi, Phật môn và Nho môn tự nhiên không có dị nghị, Long tộc, Đạo môn và Cổ Vu Điện hiện tại giống như rắn mất đầu, toàn bộ dựa vào Chiến thần Liệt chống đỡ, Cổ Thần vốn là người của Cổ Vu Điện, hiện tại muốn thống nhất Vạn Giới, sao có thể không đồng ý?

Còn lại Ma Môn, đã lấy Côn Bằng làm thống lĩnh, càng không có dị nghị.

Cổ Thần xuất mã, trong nháy mắt trận doanh Vạn Giới năm bè bảy mảng rốt cuộc cũng ngưng tụ thành một chỉnh thể, từ hơn mười vạn năm trước, trận doanh Vạn Giới rốt cuộc cũng có một bước thống nhất sự nghiệp chân chính.

Từ trong miệng hai vị cự đầu Nguyên và Khâu, rốt cuộc Cổ Thần cũng biết, sau ngày tấn công Thiên cung, hạ lạc của đám người Chiến thần Hình, Long tổ, Tiêu Diêu Tiên Tổ.

Nguyên nhìn thời cơ không thích hợp, thấy Hồng xuất hiện đã sớm bỏ trốn mất dạng, vì vậy trốn khỏi Thiên cung, những người khác chờ Hồng đánh tan đạo ý chí ảnh tượng của Côn Ngô Tiên Đế, cuối cùng không thể thoát thân.

Chiến thần Hình và Long tổ là hai vị cự đầu thiên địa vô lượng kiếp địa viên mãn, Hồng cũng không thể giết chết, vì vậy đã trấn áp hai người trong Ngọc Huyền Thiên của tam đệ tử Huyền.

Về phần Tiêu Diêu Tiên Tổ cùng với Bảo Tháp Thiên Vương đã không còn tin tức, hai người là cường giả thiên địa vô lượng nửa kiếp, bất tử bất diệt chi thân vẫn chưa đại thành, lực lượng của Hồng đã đạt tới trình độ chư thân cũng phải đối mặt với hoàng hôn, nói không chừng đã có thực lực diệt sát được cường giả thiên địa vô lượng nửa kiếp. Kết cục của Tiêu Diêu Tiên Tổ và Bảo Tháp Thiên Vương hiện tại phi thường không ổn.

Sát ý trong lòng Cổ Thần đối với Hồng lại tăng thêm vài phần. Tiêu Diêu Tiên Tổ và Bảo Tháp Thiên Vương đều là người ủng hộ kiên định theo di chí của Côn Ngô Tiên Đế, hai người đối với Cổ Thần đều đã từng có ân huệ, nếu thực sự vẫn lạc trong tay Hồng, Cổ Thần tuyệt đối sẽ giết chết Hồng, báo thù thay hai người.

Ngoại trừ mấy tin tức này ra, Cổ Thần còn thu được một tin tức khác, có thể nói là tin tức rất kỳ quái.

Hồng từng đến trận doanh Vạn Giới, thế nhưng không hề triển khai giết chóc đối với cường giả trận doanh Vạn Giới, mà trực tiếp giam giữ một người, sau đó lập tức rời đi.

Người bị bắt đi chính là đại đệ tử của Cổ Thần, Quân.

Cổ Thần vẫn suy đoán lai lịch của Quân nhất định phi phàm, thời điểm còn là anh nhi đã xuất hiện trong vũ trụ một cách phi thường kỳ quái, chỉ sợ có liên quan gì đó đối với Hồng.

Hầu như mọi chuyện Cổ Thần đối mặt tựa hồ đều có liên quan tới Hồng, giữa hai người đã trở thành số mệnh của nhau, tuyệt đối muốn phân một trận sinh tử, bằng không không thể bỏ qua.

- Tu sĩ trận doanh Vạn Giới nghe ta hiệu lệnh, cường giả đỉnh phong thiên địa vô lượng nửa kiếp trở lên theo ta chinh chiến Chư Thiên, trận chiến đầu tiên tấn công Ngọc Huyền Thiên, diệt sát cự đầu Huyền của trận doanh Chư Thiên, cứu ra Chiến thần Hình và Long Tổ! Những người còn lại thì ở đây chờ đợi tin lành.

Cổ Thần tụ tập tất cả tu sĩ trận doanh Vạn Giới lại một chỗ, hạ đạt mệnh lệnh triệu tập.

Cự đầu thiên địa vô lượng kiếp địa viên mãn trận doanh Vạn Giới có hai người Nguyên và Khâu, cường giả đỉnh phong thiên địa vô lượng nửa kiếp thì Phật môn có hai người, Nho môn có hai người, Ma Môn có hai người, Long tộc có một người, Cổ Vu Điện có một người, cộng thêm Cổ Thần và Côn Bằng, tổng cộng có mười hai người, khởi hành tới Ngọc Huyền Thiên.

Dưới sự dẫn đầu của Cổ Thần, cường giả đỉnh phong trận doanh Vạn Giới bắt đầu cuộc chinh chiến Chư Thiên, trận chiến đầu tiên tấn công Ngọc Huyền Thiên của Huyền, một trong năm đại cự đầu trận doanh Chư Thiên.

Từ địa phương sát biên giới vũ trụ phàm gian của trận doanh Vạn Giới tới Ngọc Huyền Thiên cách Thiên Cung không xa, khoảng cách xa xôi không gì sánh được, cho dù là cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn cũng phải đại na di trên dưới mười ngày.

Côn Bằng trực tiếp hóa thành một con chim khổng lồ, mọi người đều đứng trên lưng Côn Bằng, Côn Bằng chỉ khẽ vỗ cánh một cái, mang theo mọi người, xuyên toa qua hư không ức tỉ dặm, tốc độ cực nhanh, gấp mười lần tốc độ đại na di của cường giả thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn.

Sau một ngày một đêm, Cổ Thần, Côn Bằng, Nguyên, Khâu cùng cường giả trận doanh Vạn Giới đã tới phụ cận Ngọc Huyền Khung.

Ngọc Huyền Thiên tồn tại trong vũ trụ phàm gian, thế nhưng biết được điểm không gian kết nối lại không có bao nhiêu người.

Chỉ có chủ nhân Huyền của Ngọc Huyền Thiên mới có thể tùy thời mở ra cánh cửa không gian vào Ngọc Huyền Thiên, tự do ra vào, những tu sĩ khác cũng chỉ tại thời điểm đứng gần điểm kết nối giữa hai không gian mới có thể tiến vào trong Ngọc Huyền Thiên.

Bình thường, cánh cửa không gian luôn ẩn dấu, mặc dù cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn có tu vi tương đồng với Huyền cũng không thể phát hiện ra được sự tồn tại của cánh cửa không gian, không tiến vào trong Ngọc Huyền Thiên được.

Thế nhưng, hiển nhiên Cổ Thần không giống như cường giả thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn bình thường, ánh mắt của hắn đảo qua, lĩnh ngộ đối với quy tắc không gian để hắn nhìn thấu tất cả Hư Không.

Tầng tầng lớp lớp không gian, chỉ tồn tại một điểm kết nối trong không gian, thế nhưng lại có thể nối thông với ngàn vạn không gian hư không khác nhau.

Ánh mắt của Cổ Thần rất nhanh nhìn thấu được cánh cửa không gian ẩn dấu trong chỗ sâu hư không.

- Phá…

Ngón tay của Cổ Thần điểm ra, một đạo quang mang lấp lánh đột nhiên xuất hiện tại đầu ngón tay.

Một đạo chỉ cương đẹp mắt trong nháy mắt xuất hiện phương viên mấy nghìn dặm phía trước, phập một tiếng vang lên, tựa hồ có một thứ gì đó bị đánh tan thành hai nửa, trong sát na, một tòa cánh cửa không gian từ chỗ sâu trong hư không xuất hiện, lập tức hóa thành mảnh nhỏ.

Lúc cánh cửa không gian bị nát bấy, một thông đạo không gian đen kịt xuất hiện trong hư không, Cổ Thần vung tay lên, nói:

- Đi!

Mọi người trực tiếp nhảy vào trong thông đạo hư không đen kịt, trong sát na liền vượt qua vô số tầng tầng không gian đan xen nhau, tiến vào trong Ngọc Huyền Thiên.

- Người nào, dám can đảm xông vào trong Ngọc Huyền Thiên của bản tọa?

Đám người Cổ Thần vừa mới tiến vào trong Ngọc Huyền Thiên liền nghe được một tiếng quát lớn, Huyền mang theo cơn giận lôi đình xuất hiện ngay phía trước mọi người.

Ngọc Huyền Thiên là do Huyền chế tạo, cánh cửa không gian bị hủy, tự nhiên trong nháy mắt liền có cảm ứng.