Trong khu phố từ con nít đến người gần trăm tuổi đều biết đến cậu Tư Chướng. Người ta khẻ bảo với nhau, cậu ta là người đàn ông cặc dài. Lối phố bàn tán như vậy nhưng chính mắt thấy, chắc chắn chẳng mấy ai. May ra, cô Tím, bây giờ là vợ của anh chàng Bợn mới rõ sự thể ra làm sao.
Chuyện tình giữa cậu Tư Chướng với cô Tím xôn xao lẩy lừng một dạo. Người ta kể cho nhau nghe, đàn ông phải nứng cặc, đàn bà nứng lồn chạy nhông nhông chẳng những như bò cái đến mùa động đực mà phải kiếm nơi chốn, đụ một phát, cơ thể mới hoàn về chổ cũ. Lai lịch của cậu Tư Chướng và cô Tím nặng về dâm tính khi hàng xóm đề cập đến họ.
Vì thế khi nói đến chuyện đụ đéo của Chướng và Tím, nam cũng như nữ, máu chạy rần, nứng cặc nứng lồn, bồn chồn rạo rục. Cậu Tư mang cái tên Chướng, cô Tím mang cái tên Tím cũng là định mệnh. Cậu Tư chuyên trị chướng đụ, đụ chướng. Cô Tím có tật bẩm sinh, đụ đến tím mép lồn mới thõa mãn vu sơn khoái lạc Cái tên Tím, cô ấy mang định mệnh là thế đó.
Tư Chướng tên thật, Chướng Côn, sinh trưởng trong gia đình có của nổi của chìm từ ba đời để lại, ruộng đất không cò bay thẳng cánh nhưng khó dễ những loài chim vổ cánh chắp, không biết liệng sãi cánh. Cơ ngơi, gia phả ở miệt quê, đến đời ông Chướng Củ, là bố của Chướng Côn thì lên ở phố tỉnh. Lúc bấy giờ cậu đúng mười lăm tuổi rưỡi.
Lý do bỏ làng bỏ nước ra đi cũng vì cha thương con, tránh cho con khỏi làm bậy ở cái vùng, ho đầu này, vùng đầu kia nghe rõ như đếm, tiếng tốt đồn gần, tiếng xấu đồn xa, mất thanh giá vô cùng.
Chướng Củ hiểu mình, hiểu luôn cả con trai. Cha nào con nấy, rau nào sâu đó là điều thường tình dễ hiểu. Riêng bà Chướng Củ khi về làm vợ họ Chướng, đêm tân hôn động phòng, bà kinh hoàng củ cặc của chồng. Sao mà to thế, nắm vào lòng bàn tay không xuể.
Cái đêm hôm để đời ấy, bà âu yếm đặt vào bảo tàng kỷ niệm khó phai mờ trong ký ức. Khó phai mờ đó không ngoài sự ám ảnh con cặc bự của chồng và còn kinh hoàng khi nó nứng, nó chui vô lồn tê cứng cả thân thể bà. Nhớ lại bà thương tiếc thời gian trôi nhanh.
Tuy nhiên khoái lạc hưởng được trọn đời là điều trời thương, trời phú, có điều cậu Củ gốc tá điền, sức sung mà cặc bự, gân phồng, có ngạnh như khe lòng súng trường, nên khi đụ, lồn to, mu búp, hột le chổng đứng cũng không cầm được vị trí, nhờ thế lổ lồn mở đồng xu, thông suốt, trơn tru, cặc lớn dễ dàng trườn vào như lươn, bà vừa sướng vừa sợ.
Có những lúc, cậu Củ hung quá, bà tưởng như lồn bà gáy nghẻn, gà sống bị chồn cáo cắn cổ Sự sướng tột độ trong tuổi thanh xuân, bà kềm chế mang bầu để hưởng lạc. Lắm lúc trong thâm tâm bà hảnh diện lấy đươc tấm chồng cặc bự. Sướng đó, cực đó, ông trời cũng oái ăm lắm, những thằng chồng cặc to lại thích đụ nhiều, đụ của lạ, chẳng bao giờ trung thành với lồn vợ.
Phải chăng về tâm lý, đụ khắp nơi là một hình thức đi rao hàng cặc cho gái mê tơi.Vì thế, bà Củ sợ có bầu, chồng bà hoang đàng, mất chồng lúc nào không biết. Lúc chưa có bầu, bà đã ngậm đắng nuốt cay lắm bận. Sau buổi chợ chiều, trở về, bà bắt gặp ông Củ đụ con sen ngay ở trên giường.
Cái giường mà được ông Củ đụ hằng đêm, hằng ngày, gọi là đêm bảy ngày ba mà cặc vẫn cứng, lồn vẫn tươi, vợ chồng phấn chấn, yêu đời, bắt được tại trận, cảnh tượng ngao ngán, bà chết đứng giữa khung cửa trong khi con sen sướng rên còn ông Củ nắc ào ào.
Những tháng bầu bì, bà canh chừng chồng còn vất vả khổ thân không thể tả được. Vì bà hiểu rõ tính tình chồng bà hơn ai hết, hỏ một tí là ông nhà kiếm đường đi đụ. Bà sinh nở lần thứ tư mới giữ được cậu Tư Chướng như cây ăn trái đậu cành, còn mấy lần trủớc không hư thai thì sinh ra èo oặt qua đời. Mỗi lần như thế bà thường đi lễ chùa đình van nài cầu khẩn.
Nguyên nhân xẩy ra nguyên cớ bà Củ chỉ cầm chừng về sự dâm của hai vợ chồng. Ông ham đụ, bà cũng đụ cần mẫn nên mới ra nông nổi như thế đó. Khi cậu Tư Chướng ra đời bà mừng hết nước mắt nhưng mửng mà lo, cha nào con nấy chẳng sai chút nào cả. Bà có cảm tưởng cặc của con to hơn thân thể.
Tử cái thuở này đến thuở về sau, bà Củ tiếp nối sự canh cánh bên lòng vửa chồng vừa con, cũng chung qui con cặc bự. Mãi cho đến lúc cậu Tư Chướng trưởng thành, hai vợ chồng Chướng Củ về già trọng lễ nghĩa đôi chút và giữ thể danh giá gia đình có tiền của nên dời nhà lên tỉnh lỵ làm ăn. ở tỉnh đất rộng lắm người thì tiếng xấu đồn xa, đồn gần cũng không nhằm nhò.
Trở lại chuyện tình lẩm liệt của Tư Chướng với con Tím, nghe mà đàn ông không
nứng là kẻ liệt dương, đàn bà không nứng lồn là loại bệnh hoạn liệt âm lạnh cảm.
Tím, gái mơn mởn, nhà ở đầu phố. Đẹp gái, mình dây.Trai hay gái mình dây là thầy ăn, thầy đụ. Cái khoảng 12 tuổi nứng cặc máu, 16 nứng cặc gân. Tím con của một ả gái nhảy về chiều, không biết cha mình là ai.
Mẹ Tím hết lòng nuôi con. Tím đẹp, ngoan, ăn nói hấp dẫn, ngoài 25 tuổi thân hình đẩy đà mông nở, vú căng, mu lồn căng phồng như gò ở đáy quần trước. Trai tơ, đàn ông xồn xồn thường thì thầm vói nhau, thấy Tím là nứng cặc, giá đụ được một cú, sướng tê người.
Mẹ đẻ Tím, trời ban phát cho Tím có thân hình, đáng chổ nơ, đáng chổ u, đáng chổ nhô, vô cùng hấp dẫn. Những nơi phát triễn, mầu mỡ ấy chứng minh được sự sung sức, tràn đầy dâm dật hàng đầu.
Tím có nhiều người tình qua thời gian ngắn của từng người. Nên có tiếng lào xào, Tím thay nhân tình như thay áo, thay nịt vú, thay quần lót nhỏ xíu úp trên mu lồn. Nhưng rồi mùa xuân năm đó, Tím gặp được cậu Tư Chướng. Lúc đó người ta mới vở lẻ ra, thợ đụ hội tụ và họ sẽ ăn đời ở kiếp với nhau.
Nhà Tím ở cạnh nhà Tư Chướng. Chướng để ý Tím đã lâu mà không có dịp làm quen. Nhà Tím, nhà Tư Chướng, cả hai đều có vườn nhỏ ở đằng sau, chỉ ngăn cách nhau cái hàng rào thưa bằng gỗ tạp. Tư Chướng bắt gặp Tím nhiều lần đứng hóng gió chiều sau vườn nhưng. không hề hỏi han, gợi chuyện. Tím cũng thấy anh hàng xóm không phải là ít. Buổi chiều, Tư Chướng thường xuyên ngồi trên chiếc ghế bành trước cái bàn tròn nhỏ xinh xắn với chai rượu mạnh, đồ nhậu, trông rất bề thế và phong lưu, nhàn tản.
Tím thấy Tư Chướng mặt mày, dáng dấp cũng bảnh, nàng thầm bảo với mình nhưng ngày qua ngày không có gì mới lạ trong trí.Vào thời khắc đó, những nhân ngãi, nhân tình của nàng tuần tự rũ cánh bay xa. Nguyên cớ rất dễ hiểu, bọn chúng là lũ gà chọi. Chọi hung hăng lắm mà là gà, chán vô cùng. Khi đụ đéo, bọn này gải ngứa làm nàng uất tận não. Cái lỗ bỏ không trăm bề kích thích, ngày ăn chẳng ngon, đêm dài ngủ không yên.
Bỗng nàng chợt thấy hình bóng Tư Chướng hiện ra trong tâm trí mà chính nàng cũng không ngờ được. Và cũng có nhân duyên, nàng đang hóng gió ở sau vườn như thường lệ, nàng nghe tiếng gọi tên mình bên kia hàng rào :
- Cô Cô Cô.em...Có phải cái này...bên nhà theo gió bay sang phải không?
Tím nhìn thẳng vào người đàn ông gọi nàng, ngập ngừng hỏi lại:
- Cái gì đó hở anh?
Vừa trả lời mà cũng vửa hỏi, đôi mắt nàng lướt nhanh trên hình hài người đàn ông. Người đàn ông đó là Tư Chướng. Nàng thích nhất cái đùm của Chướng gò đống lên ở dưới đì, dửng đưng đập vào đôi mắt không cản được. Cái củ ấy cũng là của nợ mà cũng là cục cưng, trời sinh ra mâu thuẩn lạ lùng thế đó.
Tím cầm hơi nụ cười thầm kín, tưởng tượng sau vải quần của Chướng ở khúc ngã ba đôi chân và cái thân thể nơi phần dưới lổ roan cộm u ở trạng thái bình thường quá cở vướng mắt. Huống chi khi nó nổi sùng, vải kia cũng rung rinh.
Tím cắt ngang dòng tư tưởng, hai bàn tay nàng bụm lấy lồn lúc nào không biết. Thân thể nàng nóng rủng. Vùng chĩa ba của nàng ứa nước, toan ướt quần lót rồi sẽ thấm vải quần ngoài. May mà có rạp hàng rào cản nên cậu Chướng không thấy được sự hổn loạn của Tím.
Cậu Chướng lần đầu tiên trông rõ cô hàng xóm ngộ quá. Lòng ham dâm tặc dâng tràn như cuồng bão sóng đập vở bờ. Cậu Chướng tiến lại sát hàng rào vừa tầm tay với bóp vú Tím dễ như không. Cậu Chướng vừa nói vừa cười hớn hỡ:
- Cái này và cái này...bay qua...
Chướng vừa nói ngập ngừng vừa đưa tay qua hàng rào cho Tím cái quần lót màu trắng nhỏ xíu bằng miếng vải bịt mắt chột của mấy tên hải tặc ở vào thế kỷ 16 hoặc 17. Tím đỏ mặt nhận cái quần lót từ tay Chướng.
Riêng Chướng thấy mặt con gái ngộ ngộ là muốn đụ nhưng cũng phải đè nén cỏn thủy triều dâm đang bất thần dâng lên. Nhưng phải làm quen trước đã, vội vàng cởi quần người ta đâu được, bao nhiêu kinh nghiệm chồng chất, giục tất bất đạt, cậu Chưởng bụng bảo dạ như thế.
Tím thì còn bâng quơ, Tím chưa đóng đèn Chưởng. Trong lòng thầm nghĩ, anh hàng xóm có bề xuất sắc.
Tím nhìn cái quần lót rất nhanh và nói chống chế cho đỡ ngượng:
- Của nợ này...mà cũng bay bổng như chim...phiền thật....
Tím nhấn mạnh tiếng " chim " qua âm thanh thật nhựa, miệng cười nở hoa, mắt đưa lã lơi, Chướng nghe đã thích, thấy lại càng sướng thêm. Tư Chướng sướng mở cờ, cái lồn trước mắt sẽ đụ được chỉ còn thời gian nữa mà thôi. Để gây không khí thiện cảm tiến đến thân mật, Tư Chướng nửa đùa nửa ghẹo :
- Cái gì lọt vào nhà tôi là còn đó, chẳng bao giờ mất mát...huống chi những của quí...của em...à...của cô...
Tư Chướng bỏ lững câu nói lững lơ con cá vàng mà hàm nhiều nghĩa vừa tục vừa thanh như thăm dò Tím ra làm sao đối với mình. Ai dè Tím đáp lại :
- Sợ anh không cho lại của nợ đó để làm bùa thì tối ngày thân thể em cứ dảy nảy...
Tím cũng bỏ lững câu trả lời cho Chướng nghĩ sao thì nghĩ và như thế cũng mở đường cho Chướng lắm rồi. Cậu Tư Chướng nghe những lời ấy sướng tê người. Tính bẩm sinh, cặc nứng bao giờ không biết đến khi nó chạm đến hàng rào mới giật mình nghe thấy.
Lời qua tiếng lại, tán tỉnh vừa thanh vừa tục ngâm, tình yêu nẩy nở. Từ đó đêm đêm nhà nhà tắt đèn lên giường, Tím và Chướng gặp nhau ở bờ rào này và chuyện thầm kín xảy ra...
Trăng lưỡi liềm hạ tuần vắt trên bầu trời trong vắt bean kia dãy phố lầu. Đêm về sáng ở dưới thấp tối xẩm, trên cao dãy sáng mờ vắt ngang như tấm vải trắng khổng lồ phơi dưới ánh trăng không đủ phai nhạt bóng đêm. Cậu Tư Chướng rón rén đẩy cánh cửa lá liếp mò mẩm đi qua chiếc sân nhỏ tiến ra phía bờ rào, lẩn trong bóng tối đứng đợi. Bên kia hàng rào có tiếng nói khẽ:
- Em đây nè!
Nghe tiếng nói Chướng chỉ đi nhích vài bước nơi có mái hiên chìa ra, Tím đứng ở đó. Phải nhìn gần mới thấy nàng. Vừa tới đến nơi Chướng luồn hai tay qua khe hở song song của dãy hàng rào ôm eo ếch Tím du lại sát, nếu không có những song hàng rào cản ngăn thì cặc của Chướng tha hồ cọ xát trên mu lồn của Tím.
Chướng hôn vũ bão trên trán, má, mắt, môi và nút lưỡi Tím tận tình. Tím rướn mình qua hàng rào đón nhận những nụ hôn nồng cháy đó. Nàng cũng nút lưỡi Chướng nghe chùn chụt.
Cả hai ghì lấy nhau như hai con sam nhân mùa nước lớn không buồn nhả ra. Lồn Tím căng nứng vô tận đến nổi bật thành lời :
- Nứng lồn quá, anh ơi?
Tím rên rú, Chướng phải lấy tay bụm miệng Tím lại. Và Chướng hổn hển nói :
- Anh cũng nứng như em, đâu có khác gì.
Nhưng khè khè kẽo trong nhà nghe thấy phiền lắm.
-Ngủ hết rồi, anh đừng lo xa.
- Hàng xóm nữa.
Tím đáp nhanh qua hơi thở :
- Đứa nào mà thấy cảnh này cũng nứng lồn, nứng cặc, mong được đụ thấy mồ.
Chướng nghe Tím trả lời khoái chí cười khúc khích mà vẫn không quên tiếp tục nút lưỡi.
Tím đưa hai bàn tay vít tóc Chướng lấy sức kéo vào mặt nàng càng sát bao nhiêu càng tốt bấy nhiêu để nút lưỡi chàng.
Chướng buông eo ếch, hai tay luồn dưới lớp áo bà ba của Tím từ rốn lên đến vú, bóp nhè nhẹ và mơn trớn, vê xoắn hai đầu vú. Tím nứng quá, rú lên :
- Tha cho em...anh ơi?
La thì la, rên thì rên, Tím cong cớn ghì chặt Tư Chưởng. Cái hàng rào cũng đú đởn theo sức đẩy của đôi tình nhân như hai toán kéo day cù ca cù cưa ở mức chỉ gạch ngang, phân chia giữa hai bên.
Tư Chướng cặc cương quá cờ, muốn đâm thủng cái quần ngủ vải mỏng mát rượi. Cặc Chướng to bự, lồm cộm trên thân gỗ tạp hàng rào. Tư Chướng thều thào :
- Đụ nghe em!
Tím chưa kịp trả lời, cả hai cùng nhích mình qua khe hở của hàng rào. Hai tay Chướng vờn từ đôi vú mập tròn xuống lồn Tím. Quần nàng được tụt ra lúc nào mà chính nàng nứng quá không kiểm soát.
Khi bàn tay Chướng vuốt trên lông, trên mu lồn, nàng mới biết nước lồn chảy ra đã ướt quần. Tất nhiên mòng đóc cũng chổng đứng mới đến cờ nứng dồn dập đó. Chướng sờ hai bên mép lồn, vân vê mòng đóc Tím. Lồn Tím như bánh phồng tôm dậy mỡ trong chão.
Chính Chướng trong cơn nứng tột độ mà còn hơi tĩnh táo nhận thấy lồn Tím thuộc cờ bự hiếm có và cái mòng đóc cứng, trơn tru như viên bi. Chướng banh hai mép lồn, đưa ngón trỏ vào lổ lồn, móc nhẹ nhẹ. Lúc này Tím rít lên, mười ngón tay bấm vào cổ Chướng. Tím rên lên :
- Sướng quá...Anh nè...đụ em...Đụ em...đợi gì nữa...Em sướng quá rồi...đừng móc lồn em nữa...yêu anh...yêu anh vô cùng.
Chướng không đáp lại, chàng tụt chiếc quần ngủ. Cặc Chướng như thoát khỏi gông cùm, chìa qua khe hàng rào. Tím tự động hếch lồn tới đằng trước, đồng thời đưa tay nắm cặc Chướng ấn vào lổ lồn. Không ai bảo ai cả hai đều nắc nhịp nhàng mà vần vũ. Sướng vô cùng tận, đôi tình nhân đê mê và cùng nhịp độ rên rỉ.
Cặc to lồn bự, cả hai đụ thích thú. Tư Chướng rút ra đút vào đều lấy đà đâm sâu làm Tím cường độ khoái lạc lên đến tận mây xanh, xé tan vùng tối dưới đất đen. Đầu cặc của Chướng chẳng kém đầu rùa, mơn trớ, cọ xát nghệ thuật trên mu, lổ lồn Tím.
Chưa lần nào nàng ngất ngây như lần này. Gân cặc của Chướng cha mẹ sinh ra nhưng trời ban thưởng nên có dọc khía nên mỗi lần nắc vào Tím rên sướng thấu trời.
Cái khe hở hàng rào chỉ vừa chỗ trống cho Chướng đụ Tím nhưng thật ra không thoải mái cho lắm. Nhưng trên đời đụ trộm, đụ canh chừng bao giờ cũng sung sướng tê mê. Trường hợp của Tím và Tư Chướng nằm trong lãnh vực ấy Đang đụ sướng tê, Tím vừa rên vừa nói :
- Lần dầu tiên em hưởng cảnh đụ địt này.
Nói thì nói, Tím tiếp tục hẩy lồn vào cặc nhịp nhàng và cứ sợ Chướng kéo cặc ra khỏi mép. Chướng lại hiểu nhầm, liền nói :
- Đụ đứng hơi khó khăn, nhưng thích lắm em ạ!
- Tại em hơi lùn nên lồn em không ngang ngang với cặc anh. Giá cái đì của em và của anh vừa tầm thì nắc một cú hoặc hẩy nhẹ, sơ sơ là nó vào trơn tru sướng tột đỉnh, giảm được mệt nhọc.
Tư Chướng không ngờ Tím bạo dạn nói tục một cách tự nhiên mà lúc bình thường
chuyện trò không bao giờ nghe thấy. Chứng tỏ nàng dâm. Đàn bà, con gái mà dâm dật là đàn ông khoái lắm.
Chướng khoái khi đụ mà đàn bà rên và nói tục về lồn, cặc, nứng, thì Tím đúng với chỉ số không còn chọn lựa nữa. Bất thần Tím kéo lồn ra khỏi cặc Chướng và cách khoảng khe hở hàng rào. Được có lối thoát, nước lồn chảy đầm đìa. Cặc Chướng cũng ẩm ướt không kém.
Khi Tím rút lồn ra khỏi cặc Chướng, sự cọ xát giữa đầu cặc và bên trong lổ lồn cùng mép lồn sướng rên. Nhưng lúc cặc đã ra ngoài gặp không khí thì phần hứng thú có chiều thuyên giảm. Chướng vùng la lên :
- Sao vậy em!...Anh đang còn nứng quá cỡ...
Tím vội vàng cắt ngang lời nói của Chưởng :
- Từ từ đã hết đâu mà anh lo cuống lên vậy. Tối này em cho anh đã đời luôn...
Chướng chỉ phản ứng có ngần ấy mà khỏi đợi chờ khi Tím nhanh nhẹn xoay mình quay đít về phía khe hở của hàng rào và chổng mông lên Trong lúc Chướng chờ đợi trong giây lát mà ngỡ ngàng vô cùng, đến nỗi phải thốt lên :
- Đụ đít hả em?
Tím cười khé, đáp không suy nghĩ :
- Như vậy anh đỡ khuy hai chân cho cặc ngang lồn em mà sức anh tăng. Em chổng mông là vừa tầm...Anh cứ vờ giả khờ...Không chịu đâu?
Tím nũng nịu, Chướng thấy thương lạ lùng mà càng thương bao nhiêu thì nứng cặc và tham đụ bấy nhiêu. Nhưng Chướng vẫn nói lấy lệ :
- Như thế này đụ cũng sướng. Đụ kiểu cọ ai mà không ham. Chỉ có điều hai tay anh thừa thãi, dáng ra vừa đụ vừa bóp vú của em mới đả đời.
- Anh tham lam thật...
Tím ngắt lời nửa đoạn là vì trong khi đó, Chướng đưa mào cặc quét trên mép lồn rồi đi một đường thẳng vào lổ lồn làm nàng ngưng bặt trong vài tích tắc đồng hồ. Chướng thoáng nghe bên tai :
- Trời ơi...Mẹ ơi...
Chướng cũng họa vào :
- Sướng thật!..
- Thiệt không anh
- Láo với em phải tội.
Tím đùa trong lúc đụ :
- Anh mà đía, em đụ anh gãy cặc cho mà coi Lồn em linh lắm.
Chướng thích thú vừa mĩm cười vừa nắc tới lia chia. Đít Tím chịu sức cản, lấy thế cho Chướng thuận đường nắc mà đụ tới. Cái hàng rào cản giữa đôi tình nhân bắt đầu lên tiếng ẽo ẹt vì Chưởng nắc mạnh và càng lúc càng mạnh. Còn Tím rên xiết đến ngọn vu sơn. Nước lồn chảy ra hai bên mông dưới gần nơi háng.
Chướng thấy ẩm ướt không mấy chặt cặc trong lồn Tím, liền rút cặc ra ngoài mép lồn rồi đứng lùi về phía sau, đưa cặc lùi khỏi lổ hổng hàng rào, trong khi Tím vẫn còn chổng mông đít đợi đụ nữa. Cặc Chướng ướt đến gốc, thấm qua
lông. Mào cặc đọng nước lồn ở mỏ và nơi ngấn Chướng nói:
- Lau một chút đi em.
- Em không chuẩn bị khăn.
Lấy áo của em đó!.
- Áo em mới may đâu được.
- Mai anh đền cái khác.
Thiệt không đó!
- Thiệt mà? chuyện nhỏ mà em không tin anh, rầu thấy mồ!
Tím lấy áo bà ba chùi lồn thật ráo. Nàng chùi thật nhanh như người hối hả bận rộn nhiều công việc. Như thế đủ cân đo về chuyện đụ đéo mà không suốt mạch thì khí tồn tại não.