Edit: V.O
Cửu Phượng chê bai, thô lỗ ném Lê Dịch Minh mềm nhũn dưới đất vào ôn tuyền:
"Ngươi nhìn lại ngươi đi, giống hình dạng gì? Vì một nữ nhân có đáng giá không?"
Lê Dịch Minh nhắm mắt lại, vẫn không nói gì thêm, Cửu Phượng biết hắn cố ý, không muốn nói chuyện với mình đúng không, Cửu Phượng cứ muốn ép hắn nói:
"Nha đầu gọi là Cẩm Tịch đó, mới vừa rồi ta đã xem giúp ngươi, ngươi có muốn biết nàng ta còn có thể tỉnh lại hay không không?"
Lê Dịch Minh nghe nói như thế, quả nhiên mở mắt trong nháy mắt, hắn nhìn chằm chằm người trước mặt, sao hắn lại quên, Cửu Phượng chính là "y giả" giỏi nhất Ma tộc, mặc dù Cửu Phượng chưa bao giờ cứu người, nhưng hắn thích giải phẫu xác chết, lóc xương róc thịt người sống hằng năm, tóm lại hiểu rõ thân thể người khác hẳn với người thường.
"Coi như ta thiếu ngươi một nhân tình."
Lời của Lê Dịch Minh khiến Cửu Phượng lấy được sự thỏa mãn trước nay chưa từng có, quen biết Lê Dịch Minh mười năm, Cửu Phượng lại ngày ngày mong đợi
//