Tấm hình Tề Tuấn thân thiết bên Kiều Tiểu Ân được truyền đi một cách nhanh chóng, hầu hết mọi người đều tỏ ra sốc, không chỉ người trong hình mà còn vì chủ nhân người đăng là Tề Tuấn, người trước nay chưa bao giờ đăng bất kỳ hình ảnh hay tin tức gì vào wed nội bộ công ty.
Bên phía của Khưu Tử Văn và đám fan cuồng của cô vô cùng bất mãn và hụt hẫng, nghĩ rằng Kiều Tiểu Ân đã dùng thủ đoạn để dụ dỗ Tề Tuấn.
Người sốc nhất chính là Thiên Lam, một mặt nam thần trong mắt đã là hoa có chủ, mặc khác vô cùng tức giận việc đứa bạn thân che giấu không nói cho cô biết, làm cô còn định tác hợp Tiểu Ân cho Hàn Thế Vinh nữa cơ.
Tề Tuấn buồn cười nhìn Kiều Tiểu Ân đang ngồi cắn móng tay, vẻ mặt bất an lâu lâu lại dán mắt vào điện thoại xem những dòng bình luận.
"Thư ký Kiều, em làm việc riêng trong giờ làm việc!"
Kiều Tiểu Ân giật mình suýt làm rơi điện thoại xuống đất, cũng may cô nhanh tay còn chụp kịp sau vài lần xém rớt.
"Em xin lỗi, chỉ là em không tập trung được..."
Tề Tuấn rời khỏi ghế của mình bước tới chỗ ngồi của Kiều Tiểu Ân ngồi luôn trên bàn đối mặt với cô, hai tay chống xuống mặt bàn tạo nên tư thế vô cùng cuốn hút, Kiều Tiểu Ân chớp nhẹ mắt xua đi cái ý nghĩ đen tối trong đầu, giờ phút này còn mê trai không phải rất mất mặt sao?
"Bình thường em có để tâm đến mấy lời ra vào này đâu, kể cả khi họ xuyên tạc quá khứ của em."
Kiều Tiểu Ân ngước lên nhìn Tề Tuấn, thành thật nói: "Họ nói gì về em em đều không quan tâm, nhưng lần này còn có cả anh, em sợ họ sẽ kéo luôn anh xuống nước."
Bàn tay to lớn đặt lên đỉnh đầu cô vỗ nhẹ, Tề Tuấn ôn nhu mỉm cười, ánh mắt say sưa nhìn cô gái nhỏ trước mặt: "Cô gái ngốc, anh cũng không quan tâm đến chuyện này đâu. So với những lời bàn tán ngoài kia thì anh cần em hơn, mọi chuyện rất nhanh sẽ lắng xuống thôi."
Trái tim nhạy cảm của cô một lần nữa bay bổng bởi lời nói của anh, cô như lạc vào thế giới của riêng hai người, thế giới chỉ có ngọt ngào và tràn ngập hương vị hạnh phúc, bỏ ngoài tai nhưng thứ không vui.
"Em biết rồi."
Tề Tuấn nheo mắt nhìn lại bạn gái, khuôn mặt nghiêm nghị răng đe: "Từ giờ em trong mắt mọi người đã là bạn gái của Tề Tuấn, cho nên phải giữ hình tượng của mình."
"Em có làm gì đâu."-cô chưa hiểu ý của anh muốn nói điều gì.
Tề Tuấn véo má Tiểu Ân, giải thích cặn kẽ hơn: "Anh nhấn mạnh không được gặp riêng cái tên Hàn Thế Vinh kia nữa, bây giờ không chỉ anh, trong công ty toàn bộ coi như đều là tai mắt của anh rồi, em cẩn thận đấy."
"Hóa ra anh công khai chuyện này mục đích là để người khác giúp anh giám sát em sao? Thật gian xảo!"-cô lườm anh vờ không vui.
"Phải đó, giờ em mới nhận ra sao?"
"Sao bất công quá vậy? Người khác giám sát em còn ai giám sát anh cho em đây?"
Tề Tuấn nhún vai, tỉnh bơ nói: "Mọi người chỉ chú tâm vào em thôi, không ai rảnh quan tâm đến anh đâu."
Kiều Tiểu Ân thở mạnh ra ấm ức, cô phớt lờ anh dán mắt xuống đống giấy tờ của mình: "Sếp về chỗ ngồi đi, em còn phải làm việc."
Tề Tuấn gật nhẹ đầu tiếp thu, anh đứng dậy bước đi, nhưng không phải về chỗ ngồi mà là tiến tới chỗ Kiều Tiểu Ân đang ngồi làm cho cô bối rối nép sát ra sau ghế.
"Anh... định làm gì vậy..."
CHỤT
Anh hôn nhanh lên môi cô một cái tách ra, mỉm cười nói: "Lấy lại nụ hôn ban sáng đã bị em từ chối."
Tề Tuấn đã quay trở lại ghế ngồi được một lúc mà Kiều Tiểu Ân vẫn chưa thôi ức chế, ngẫm kỹ lại từ lúc làm bạn gái của anh cô bị anh trêu chọc không biết bao nhiêu lần mà nói, cô cũng đâu phải loại người im lặng cho qua chuyện. Nếu còn bị động mãi cả đời này cũng không thể ngóc đầu lên được với anh.
Chống tay đứng dậy khỏi chỗ ngồi, bỏ qua bước chân khập khiểng do bàn chân còn chấn thương của mình, Kiều Tiểu Ân đã đến chỗ ngồi Tề Tuấn ngồi lên đùi anh.
Tề Tuấn nhếch môi nhìn lên cô gái nhỏ đột nhiên trở nên bạo dạn, anh thích thú lên tiếng: "Em muốn gì đây?"
"Anh đoán xem?"
Kiều Tiểu Ân đưa ngón tay thon dài vuốt một đường từ gò má thanh tú xuống đến đôi môi mỏng hơi hé mở của anh, đôi mắt tà mị cùng đôi môi đỏ cố tình cắn nhẹ, trông cô toát ra một sức hấp dẫn làm bất cứ người đàn ông nào cũng phải đổ gục. Dù Tề Tuấn biết được ý đồ của bạn gái nhưng trong giấy phút anh đã bị chìm đắm vào trong mê trận do cô tạo ra.
"Không ngờ em cũng có mặt này đấy..."
Kiều Tiểu Ân rướn người phía trước kề sát môi mình lên vành tai đỏ ửng của anh, thì thầm phả làn hơi thở nóng hổi khiến toàn bộ lông tơ trên người Tề Tuấn đều dựng hết lên.
"Anh có thích em như thế này không?"