Suy nghĩ trong chốc lát vẫn là không có gì rõ ràng, Lăng Tịch cũng không có lại tiếp tục khó xử chính mình, đem báo bỏ một bên, vào phòng bếp chuẩn nấu cơm, vừa làm vừa nghĩ nên đi nơi nào tìm phòng ở, vốn tìm được phòng ở liền không dễ dàng, lại thế nào trong vòng hai ngày đi ra ngoài... Nam nhân có chút khó xử.
Chẳng lẽ... tìm Trọng Thần hỗ trợ sao? Chỉ duy nhất có bằng hữu là Trọng Thần. Trừ hắn ra, nam nhân không thể tưởng được còn có thể lại đi tìm ai giúp. Tự hỏi thật lâu, nam nhân vẫn còn gọi điện thoại cho Trọng Thần đại khái nói hoàn cảnh chính mình hiện tại. Nghe nam nhân có chút nói gấp, Trọng Thần rất nhiệt tình giúp nam nhân tìm phòng ở, cũng cho mượn phòng ở vài ngày, dù sao hắn nơi đó còn có gian phòng trống. Hơi chút chần chờ trong chốc lát, nam nhân vẫn là đồng ý, cũng có chút ngượng ngùng nói cảm tạ cùng Trọng Thần. Dù sao bây giờ là thật sự không có cách nào, bằng không cũng không muốn đi phiền Trọng Thần.
Từ chối việc Trọng Thần muốn giúp dọn hành lý, nam nhân chỉ cùng Trọng Thần nói vài câu mới cúp điện thoại, ngồi ở bên cạnh bàn chờ đợi Bạch Tiểu Hàn trở về. Không biết Bạch Tiểu Hàn biết bọn họ chuyển nhà sẽ có phản ứng gì. Nghĩ đến bọn họ còn phải đi nhờ Trọng Thần bên kia, nam nhân mở tủ treo quần áo lấy ra vài cái túi thật to bắt đầu sắp xếp lại hành lý.
Thoạt nhìn cũng không nhiều, nhưng một khi sắp xếp nam nhân mới phát giác, đồ linh tinh gì đó thật không ít, đồ mặc đầy hai cái túi. Lúc nam nhân tiếp tục dọn lại hành lý, ngoài phòng truyền đến tiếng đóng mở cửa, giọng Bạch Tiểu Hàn truyền đến,
"Ba, đang làm gì?"
"Tiểu Hàn đã về"
Nam nhân buông túi trong tay, đi ra rửa tay, sau đó lôi kéo Bạch Tiểu Hàn ngồi vào bên cạnh bàn, cũng đưa cho hắn một đôi đũa,
"Đến, ăn cơm trước. Hôm nay ở trường học có tốt không?"
Lăng Tịch không có nghĩ muốn cho Bạch Tiểu Hàn đến trường học để có bao nhiêu tri thức, hiện tại xem ra, Bạch Tiểu Hàn có thể sống được vui vẻ, thân thể cũng khỏe mạnh bình an, là đủ rồi.
Ở trong trường học có rất nhiều bạn cùng lứa tuổi, cùng bọn họ ở chung, Bạch Tiểu Hàn nhất định sẽ tốt hơn, ít nhất sẽ làm hắn sáng sủa rất nhiều. Huống hồ cũng phải lúc nào cũng giữ Bạch Tiểu Hàn, có trường học trói buộc, sẽ thả lòng hơn.
"Dạ tốt "
Hôm nay không ai nói hắn ngốc, thậm chí người ngồi cùng bàn còn chủ động tìm hắn chơi, hắn rất vui vẻ. Nhìn Bạch Tiểu Hàn trên mặt vui cười, nam nhân yên tâm không ít. Gắp thức ăn vào bát hắn, nam nhân thử thăm dò nói ra bọn họ muốn chuyển nhà khi nhìn đến Bạch Tiểu Hàn cũng không có phản ứng gi, nam nhân nhẹ nhàng thở ra.
Sau khi ăn cơm xong, nam nhân tiếp tục dọn dẹp sắp xếp lại hành lý. Bạch Tiểu Hàn cũng không có nhàn rỗi, chủ động đi đến bên cạnh phụ giúp.. Có Bạch Tiểu Hàn hỗ trợ, nam nhân động tác nhanh hơn không ít. Không bao lâu, bên trong gian phòng trừ bỏ mấy thứ đồ điện ở ngoài, còn lại gì đó đều được cất vào túi.