"Thích không?"
Tần Tường đem dụng cụ lấy ra
"Có phải rất vừa lòng? Đem mắt nhắm lại làm gì? Thẹn thùng?"
Nam nhân nhắm mắt bất an run rẫy, không để ý đến Tần Tường.
"Như thế nào? Ngại không đủ sao?"
Tần Tường nắm cằm Lăng Tịch, dùng sức mạnh khiến cho nam nhân mở mắt ra, sau đó đưa dụng cụ đến môi nam nhân
"Không hài lòng món quà này? Ngại không đủ dùng?"
"Hạ lưu!"
"Ta hạ " lưu? Vừa rồi là ai ở chỗ này hưng phấn quá độ, đến ta vào đây lúc nào cũng không biết. Ngươi nói. Rốt cuộc ai mới hạ lưu?"
Nhìn nam nhân trên mặt hiện lên xấu hổ và giận dữ, Tần Tường vươn tay chỉ thông thả vuốt nhẹ cánh môi nam nhân, ánh mắt cười thâm sâu
"Có muốn thưởng thức màn biểu diễn vừa rồi không? Ta chép 1 đĩa cho ngươi."
Đĩa? Nam nhân mở mắt nhìn Tần Tường, đáy mắt khó hiểu.
"Đồng ý mở mắt ra rồi?"
Tần Tường đẩy cánh môi nam nhân ra, cố cạy mở răng luồng vào trong, dùng tay túm lấy cái lưỡi ấm áp.
"Đã quên cùng ngươi nói, nơi này mỗi một gian phòng đều trang bị camera, phòng làm việc của ta cũng không ngoại lệ"
Nhìn thần sắc nam nhân, Tần Tường tiếp tục nói,
"Sao trừng mắt ta có chuyện gì? Nổi giận? Ta nghĩ, tên tiểu bạch kiểm cùng tên ngốc, hẳn thật là cao hứng nhìn diễn xuất vừa rồi của ngươi."
"Ngươi..."
"Ta cái gì ta?"
Tần Tường xoay người mở ngăn kéo, lấy ra một bộ còng tay sáng loáng quơ quơ trước mặt nam nhân
"Thích thứ này không?"
Không đợi nam nhân đáp lại, Tần Tường nhanh chóng khóa nam nhân lại
"Chờ ta chơi chán tự nhiên sẽ thả ngươi. Nếu ngươi dám phản kháng, ta cũng không ngại đem bộ dáng ngươi vừa rồi chia xẻ với người khác."
"Ngươi... Vô sỉ."
Biết rõ, Tần Tường cũng không phải nói giỡn. Cảnh tượng vừa rồi không thể bị người thứ 3 nhìn đến, tuyệt đối không thể! Nhìn vẻ mặt đắc ý của Tần Tường, nam nhân vô lực nhắm mắt lại không giãy dụa.
"Vô sỉ? Ta đây khiến cho ngươi biết, cái gì mới gọi là vô sỉ."