Cấm Đoạn Chi Luyến

Chương 276

Lăng lão gia đề nghị, làm cho Lăng Tịch hoàn toàn ngây ngẩn cả người, chậm chạp nói không ra lời.

"Cũng đúng, đề nghị nghe quả thật tương đối khó chấp nhận, ta cũng là cẩn thận nghĩ về tình huống của con, mới có thể nghĩ ra cái biện pháp này. Nếu con không tiếp thụ được thì coi như ta cái gì cũng chưa nói qua.

Bất quá... con cùng Tiểu Duệ, đều là người thân của ta, ta không muốn nhìn các con quan hệ xấu như vài năm gần đây. Tiểu Duệ mấy năm nay, trong lòng vẫn rất khổ. Ta hy vọng, hắn có thể vui vẻ hạnh phúc. Ta nói điều này, con có thể hiểu chưa?"

"Dạ."

"Mấy ngày nay, Tiểu Duệ vẫn phiền lòng, con hẳn là rõ ràng. Tần Tường hẳn là cũng không dễ chịu gì? Lăng Tịch, cho mình một chút thời gian, suy nghĩ cho kỹ, sau đó lại quyết định nên đi làm như thế nào. Đừng bởi vì vội vàng quyết định, mà làm cho mình về về sau hối tiếc."

"Con đã biết."

Bị Lăng lão gia nói như thế, tim nam nhân rối loạn. Có lẽ, nam nhân sẽ không vì lựa chọn ở bên cạnh Lạc Phi mà hối hận. Hối hận chính là, không có làm tốt bổn phận với Tần Tường và Lăng Duệ làm cho quan hệ của bọn họ bị méo mó, dẫn tới cục diện không thể thay đổi.

Như Lăng lão gia nói, Tần Tường, Lăng Duệ, Lạc Phi, đều quan trọng giống nhau. Hơi chút khác chính là, Lạc Phi là người tri kỷ đáng tin, còn nợ Tần Tường rất nhiều, sớm đã thành thói quen chiều chuộng Lăng Duệ.

Chẳng lẽ phải cùng bọn họ ở chung một chỗ? là quan hệ yêu đương với nhau sao? Rất hoang đường.

Bản thân không chấp nhận được, huống chi là ba người kia vô cùng kiêu ngạo? Để cho bọn họ ở chung? Làm sao có thể!!!

Lăng lão gia cầm lấy cây gậy, chậm rì rì nói:

"Lăng Tịch à, Tiểu Duệ đi lâu như vậy còn không có xuống dưới này, con có thể lên tìm hắn được không? Con đi xem, nếu hắn không tìm được, con giúp hắn tìm xem."

"Dạ, được."

Nhìn nam nhân lên lầu, Lăng lão gia nhanh chóng lấy điện thoại ra, gửi tin ngắn đến điện thoại Lăng Duệ.

Lầu hai, thư phòng.

Nhìn nội dung tin nhắn, Lăng Duệ rất hưng phấn. Hắn mới vừa rồi còn sợ ông ngoại gạt hắn, giờ khắc này, nội tâm hắn sôi trào.

Nghe ngoài cửa tiếng bước chân càng ngày càng gần, Lăng Duệ khẩn trương không tự chủ được liếc về phía cửa phòng. Rất nhanh, tiếng bước chân dừng trước cửa.

"Tiểu Duệ, ở bên trong sao?"

"Ở... ở bên trong."

"Không có tìm được quyển sách kia sao? Lăng thúc đợi lâu không thấy con xuống dưới, bảo ta đến xem."

"Ta biết."

"Hả?"

"À, không có gì, không có gì."


"Vậy... Ta tới giúp tìm sách."

Nam nhân hiện tại nhìn Lăng Duệ, sẽ không khỏi suy nghĩ, đã cảm thấy rất không được tự nhiên. Nam nhân tránh đi tầm mắt Lăng Duệ, bước nhanh đến bên bàn. Nhưng mà trên bàn trừ bỏ một ít văn kiện, giấy viết thư linh tinh gì đó, cũng không có sách vở gì.

Hay là... Lăng lão gia nhớ lầm? Nam nhân nghĩ nghĩ, quyết định đi xuống hỏi ông.

Nam nhân vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy Lăng Duệ theo dõi mình. Tầm mắt của hai người đụng nhau, Lăng Duệ liền mau dời đi tầm mắt, làm bộ như đang xem tranh trên tường.

Nếu như là trước kia, có lẽ nam nhân sẽ không nghĩ nhiều, nhưng vừa rồi nghe Lăng lão gia nói qua tình cảm của Lăng Duệ, nam nhân không thể không lo lắng.

Nam nhân bên tai đỏ lên, không hiểu vì sao phát nóng.

"Ngươi đi đâu vậy?"

Vừa rồi đột nhiên thấy nam nhân lỗ tai đỏ lên, Lăng Duệ đang rất buồn bực, lại nhìn thấy nam nhân muốn đi ra ngoài, vì thế, hắn nhanh chóng bắt được nam nhân, không cho rời đi.

"Ta... Ta đi hỏi Lăng thúc, ông ấy muốn xem sách gì."

"Đừng đi, ông ấy không tìm sách."

Lăng Duệ đem nam nhân kéo qua đặt ở trên bàn, khống chế nam nhân gắt gao

"Ông ấy gạt ngươi."

"Gạt ta?"

Giờ phút này, Lăng Duệ khoảng cách thật sự gần, thậm chí nam nhân có thể cảm giác được nhiệt khí của Lăng Duệ phun tới mặt mình. Hoàn cảnh này, lại có vẻ rất là ái muội, làm cho nam nhân cảm thấy càng nóng hơn.

"À, ông ngoại là muốn, cho chúng ta một cơ hội. Vừa rồi ông ấy hẳn là đã cùng ngươi nói rồi? Ta thích ngươi, cho nên ông đã cho phép chúng ta, liền an bài như vậy."

Nghe được Lăng Duệ chính miệng nói ra, nam nhân hô hấp bị kiềm hãm, ngực cũng nhảy lên, tim đập nhanh hơn không ít.

"Không tức giận ta sao?"

Dựa theo người bình thường suy nghĩ, biết mình bị người tính kế, hẳn là sẽ nổi giận mới đúng chứ. Sao nam nhân một chút tức giận đều không có? Vẻ mặt, còn quái lạ như vậy.

Nam nhân giờ phút này, cũng không có tức giận, chỉ là cảm thấy Lăng Duệ quá thân cận, làm cho bản thân rất không thoải mái.

Mắt nhìn gương mặt Lăng Duệ rất gần, nam nhân thoáng vươn tay để lên ngực Lăng Duệ đẩy ra.

Lăng Duệ mất hứng siết chặt môi, nhìn chằm chằm nam nhân. Này chết tiệt nam nhân, lại đẩy hắn ra!! Thật sự là đáng giận.

Hắn thiếu chút nữa đã quên, nam nhân đã bị cho uống thuốc. Nhìn bộ dáng kia, hẳn là đã ngấm thuốc. Hiện tại không ăn, còn đợi khi nào?! Nếu chờ nam nhân thanh tỉnh chạy trốn, hắn sẽ khóc chết đi.


Chuyện lần này, cũng không phải nam nhân cam tâm tình nguyện, mà là hắn cùng ông ngoại lừa nam nhân tới. Cho nên, hắn càng muốn làm cho nam nhân cảm nhận được thoải mái, nếu có thể làm cho nam nhân thích ở cùng hắn, lại lưu luyến thân thể hắn, vậy không thể tốt hơn.

Hạ quyết tâm, Lăng Duệ liền bật người hành động. Lăng Duệ đầu tiên là đưa điện thoại di động bỏ vào học bàn, lại nắm chặt tay nam nhân, mang theo hắn đi ra ngoài.

"Tiểu Duệ,....."

"Sau này nói sau."

Lăng Duệ cắt lời nam nhân, đem nam nhân đưa đến phòng mà ông ngoại đã chuẩn bị, lại dùng chìa khóa mở cửa phòng.

Cửa vừa mở ra, một loại mùi hương xong vào mũi hai người.

Ông già đã làm cái gì? Xuân dược?!

Lăng Duệ nhăn mặt nhíu mày, đem nam nhân đẩy mạnh vào trong phòng, lại nhanh chóng đóng cửa lại, cũng sử dụng cái chìa khóa khóa trái cửa. Bảo đảm nam nhân không có cơ hội đào thoát đi ra ngoài.

"Tiểu Duệ, có chuyện gì?"

Nam nhân sợ hãi, muốn đi trở về, lại bị Lăng Duệ chặn ngang ôm lấy, cũng ôm đi đến giường lớn phủ kín cánh hoa hồng bên trong gian phòng.

"Mở quà."

Lăng Duệ cảm thấy rất vừa lòng. Bởi vì hắn cảm thấy nam nhân trần trụi nằm ở trên những cánh hoa đỏ tươi khẳng định càng mê người đi.

"Mở... mở quà gì? Buông ra, ta muốn đi ra ngoài."

Không biết vì cái gì, tiến vào phòng này, đã cảm thấy khó chịu lợi hại. Loại khó chịu, là cảm giác dục hỏa bốc lên. Đặc biệt Lăng Duệ càng gần, loại cảm giác này càng mãnh liệt.

"Ngươi nha, ngươi chính là quà của ta."

Lăng Duệ nắm cằm nam nhân, làm cho đầu của nam nhân hướng một bên, nhìn về phía tấm hình dán ở đầu giường

"Một hồi, chúng ta thử tư thế này được không?"

Phía đầu giường dán đầy hình ảnh khiêu dâm, làm cho nam nhân càng cảm thấy khí huyết dâng lên.

Đó là hình ảnh hai người nam dây dưa cùng một chỗ, mà ngay cả nơi riêng tư cũng phơi bày rõ ràng. Có nhiều loại tư thế giao hợp. Từ truyền thống đến khó khăn, mà ngay cả tư thế khoa trương cũng có vài tấm. Đây quả thực, quả thực là đông cung đồ!!

Nhìn nam nhân mặt hồng hồng, Lăng Duệ nhịn không được chọc chọc hai má nam nhân, cười gượng một tiếng,

"Đẹp mắt không?"

"..."

"Khụ... Cái kia, ta cũng là lần đầu tiên xem, đều là ông ngoại làm thành như vậy, không liên quan ta. Nếu vậy... Chúng ta thử nghiên cứu một chút? Hình như thật nhiều tư thế."

Đầu giường, đặt vài món cần dùng gì gì đó. Có bao cao su, dầu bôi trơn,  thậm chí dương cụ cao su, còng tay, tất cả đều có. Ông già, chuẩn bị thật đúng là đầy đủ.

"Tiểu Duệ..."

"Ta đây."

Nam nhân giọng yếu ớt giống như là một con mèo kêu, ở trên ngực Lăng Duệ cào cào, làm Lăng Duệ ngứa ngáy hận không thể bật người xé hết quần áo nam nhân ăn tươi nuốt sống.

Nhưng nghĩ đến đây là lần đầu tiên của bọn họ, nam nhân lại là bị hạ thuốc, Lăng Duệ vẫn là nhẫn nhịn, quyết định quân tử một chút, chậm rãi để lưu ấn tượng tốt nhất cho nam nhân .

Nhẫn, nhẫn! Chính là lúc này làm thế nào nhẫn? Hắn nhịn không được. Còn nhẫn cái rắm! Làm rồi nói sau!