Nhiệm vụ của Tô Lạp là nhẹ nhàng nhất mà cũng ít thu hút sự chú ý của mọi người nhất. Hằng ngày ngoài việc chiếu cố Diệp Âm Trúc, thời gian còn lại ngồi cạnh hắn, lẳng lặng nhìn hắn làm việc. Mà Diệp Âm Trúc nói chuyện gì cũng không cần phải quá để ý hay giữ kẽ với nàng ta.
- Tô Lạp mấy người bọn Thường Hạo ăn cơm xong chưa?
Diệp Âm Trúc vừa ăn vừa hỏi. Mặc dù thức ăn của Địa Tinh tộc chế biến rất tinh xảo, nhưng không biết tại sao hắn thích ăn nhất là cơm do Tô Lạp nấu. Hắn cũng từ chối thức ăn do Địa Tinh Đại trưởng lão gửi tới.
Tô Lạpchống cùi chỏ trên bàn, nhìn Diệp Âm Trúc ngấu nghiến thôn tính thức ăn, trên mặt không nhịn được nở nụ cười:
- Yên tâm đi, mọi người đều ăn xong rồi. Hải Dương cùng Lam tinh linh môn ăn cùng một chỗ, nàng để ta chuyển cáo với ngươi, là bây giờ Lam tinh linh môn đã tiến bộ rất nhiều về nhạc lý. Ngươi nếu có thời gian thì đến chỉ dạy cho các nàng một ít.
- Ừ, biết rồi, đợi cơm nước xong đã. Ta còn phải tìm Lỗ Tây Nặc trưởng lão thương lượng vài chuyện đã.
Tô Lạp nhìn Diệp Âm Trúc.
- Âm Trúc, tại sao ngươi làm cái gì cũng đều chuyên chú hết vậy?
Diệp Âm Trúc nuốt một miếng thức ăn.
- Tại sao phải hỏi như thế? Có lẽ là thói quen từ nhỏ do học cầm tạo nên. Tần gia gia từng nói, bất luận muốn làm tốt chuyện gì, nếu không thể chuyên chú, thì không có khả năng hoàn thành. Cho nên, trong lúc luyện cầm ta đã học được cách chuyên chú.
Tô Lạp mỉm cười nói:
- Ngươi biết không? Lúc ngươi chuyên chú làm việc, nhìn rất ngây thơ khờ khạo, nhất là lúc gảy đàn.
Diệp Âm Trúc nuốt nốt miếng cơm cuối cùng, nói:
- Tại sao các ngươi luôn nói là ta khờ, phải chăng ta thật sự ngốc lắm hả?
Tô Lạp nhìn hắn chăm chú, trong lòng thầm nghĩ: "Ngươi đương nhiên ngốc, ngươi là thiên hạ đệ nhất ngốc tử". Nhưng ngoài miệng lại không có nói thêm gì:
- Được rồi, ngươi không phải muốn tìm Lỗ Tây Nặc trưởng lão có việc sao? Mau đi đi, ta muốn thu dọn phòng, không đi cùng ngươi đâu.
- Ừ.
Diệp Âm Trúc đứng lên, đi ra ngoài. Không biết tại sao, hắn có ý nghĩ, là Tô Lạp mấy lúc gần đây, tâm tình trở nên càng ngày càng khó hiểu, tựa hồ không giống với trước kia. Mặc dù đang nói chuyện với mình hay khi đối mặt với những người khác, hắn thường xuyên thấy được tâm trạng bi thương trong ánh mắt. Diệp Âm Trúc tin tưởng, mình không có phán đoán sai lầm.
Không có thời gian để nghĩ ngợi nhiều, Diệp Âm Trúc rời phòng đi ra. Đến thẳng chỗ viễn cổ chi thụ của An Nhã mở ra truyện tống pháp trận, tự mình truyền tống đến địa bàn Ải Nhân tộc, dù sao truyện tống pháp trận này cũng không nhiều, chỉ có mình bằng vào tử thủy tinh cầu mới có thể sử dụng. Phạm vi của Bố Luân Nạp sơn mạch vô cùng rộng lớn. Nếu mỗi lần đi tìm Ải Nhân tộc hoặc Địa Tinh đều phải đi bằng chân thì thật sự quá mệt mỏi rồi. Thực lực càng mạnh thì phạm vi truyền tống càng tăng. Bây giờ Diệp Âm Trúc một mình truyện tống sẽ không tiêu hao nhiều pháp lực lắm.
Ải Nhân tộc xây dựng phi thường nhanh, bọn họ là một dân tộc am hiểu cách kiến tạo. Trong vòng hơn mười ngày, với sự trợ giúp của Địa Tinh bộ lạc, bọn họ đã khai tạo huyệt động. Diệp Âm Trúc cũng rốt cục kiến thức được thế nào là Địa Tinh khai phá giả.
Đó là một cự nhân hoàn toàn do kim chúc tạo thành, cao hơn tám thước, có thể hoạt động ở mọi loại địa hình nhờ có kết cấu cực kì phức tạp. Địa Tinh khai phá giả họat động nhờ ma tinh thạch cung cấp năng lượng. Chỉ cần một gã Địa Tinh khống chế, dưới tác dụng của các cơ quan, muốn khai phá hay làm một việc nặng nào đó cũng đều rất dễ dàng. Ít nhất bằng vào thân thể nhỏ yếu của Địa Tinh, nếu không có sự hỗ trợ của Khai phá giả này thì tuyệt đối không thể làm được. Điều kỳ diệu nhất của Địa Tinh khai phá giả là hai tay, có thể đổi thành các loại linh kiện khác nhau, như vậy có thể sử dụng vào nhiều mục đích khác nữa.
- Diệp lĩnh chủ. Ngươi đã đến rồi.
Lỗ Tây Nặc đang cùng Lỗ Đặc Tư đang thương lượng. Từ vẻ vui mừng trên mặt bọn họ cũng có thể nhìn ra Bố Luân Nạp sơn mạch làm họ hết sức hài lòng.
- Lỗ Tây Nặc trưởng lão. Lỗ Đặc Tư tộc trưởng.
Diệp Âm Trúc hướng hai người chào hỏi.
Lỗ Đặc Tư nói:
- Diệplĩnh chủ. Phiến lãnh địa của ngươi thật là cường đại, chẳng những độ ấm thích hợp, hơn nữa môi trường cũng tốt lắm, có nhiều ngọn núi, an toàn sẽ được đề cao, tộc nhân của ta, ngày hôm qua còn phát hiện được ở phía đông một ngọn núi có một mỏ sắt tinh khiết. Ta đang muốn cùng ngươi thương lượng một chút, xem có thể hay không nhượng cho chúng ta Ải Nhân tộc tiến hành khai thác?
Diệp Âm Trúc suy nghĩ một chút, nói:
- Khai thác đương nhiên không thành vấn đề, hoàn toàn do Ải Nhân tộc tiến hành chú tạo, nếu các ngươi muốn tìm kiếm vật tư gì, có thể đi hỏi An Nhã tỷ tỷ. Nhưng các ngươi cũng biết, bây giờ Cầm thành vừa mới bắt đầu kiến thiết. Nơi nào cũng cần tiền, cho nên ta hy vọng khi Ải Nhân tộc làm ra vũ khí có thể chuyển nhượng cho chúng ta một ít với giá thấp. An Nhã tỷ tỷ đang quản lý việc mua bán tại Thước Lan đế quốc và phía tây của A Tư Khoa Lợi vương quốc, để duy trì chi tiêu của cầm thành.
Lỗ Tây Nặc sang sảng nói:
- Việc này không thành vấn đề, Diệp lĩnh chủ đã cung cấp cho chúng ta nhiều phương tiện như thế, Ải Nhân tộc tuyệt không phải tri ân bất báo. Chú tạo, là bẩm sanh của chúng ta, cũng không phải dùng nó để làm giàu. Chú tạo đối chúng ta mà nói, chính là niềm vui lớn nhất. Được rồi, chỉ cần là chúng ta chú tạo ra trang bị vũ khí, đều cũng do Cầm thành xử lý, nhưng các ngươi phải cung cấp tất cả vật tư thường ngày cho chúng ta.
Diệp Âm Trúc giật mình nhìn Lỗ Tây Nặc:
- Trưởng lão, ngài nói là Ải Nhân tộc chú tạo tất cả trang bị vũ khí đều do chúng ta xử lý? Việc này không được, sẽ thiệt cho các ngươi.
Lỗ Tây Nặc cười hắc hắc, nói:
- Ngươi khoan nói vội, ta còn chưa nói xong đâu, cái này đương nhiên là có điều kiện, đầu tiên, toàn bộ tài liệu để chú tạo do các ngươi xuất, chúng ta chỉ là tiến hành chú tạo cùng luyện quáng thạch.
Diệp Âm Trúc vuốt cằm nói:
- Đương nhiên, đây cũng là điều kiện tiên quyết khi các ngươi quyết định đến cầm thành định cư.
Lỗ Tây Nặc nói:
- Tiếp đến, Diệp lĩnh chủ, nói thật đi, ngươi có trong tay tài liệu đặc thù thật là làm ta si mê. Bất luận ngươi muốn chú tạo cái gì, ta hy vọng ngươi giao cho chúng ta đặc thù tài liệu, ta cam đoan, chúng ta sẽ cố gắng hoàn thành chú tạo, càng là thượng đẳng tài liệu, mới có thể làm ta tòan tâm, đương nhiên, tất cả thành phẩm đều là của ngươi tất cả.
Diệp Âm Trúc sảng khoái nói:
- Không thành vấn đề, ta tin tưởng Ải Nhân tộc. Ta cũng không cần nhiều đồ lắm, sau này các ngươi chú tạo gì, cần sử dụng gì, ma ngân cùng kim cương tinh ta đã để cho Hồng Linh đề luyện. Trong vòng một năm là có thể hoàn toàn đề luyện xong, có khỏang một tấn ma ngân cùng mười tấn kim cương tinh. Ta còn có một chút đồ, cũng để cho các ngươi tùy thời sử dụng.
Vừa nói xong, Diệp Âm Trúc tay phải vung lên. Tại Tu di thần giới chỉ, quang mang chợt lóe, không để Lỗ Đặc Tư cùng Lỗ Tây Nặc kịp phản ứng, mặt đất trong phòng đã bị chiếm hơn một nửa.
Hắc ám khí tức, lạnh như băng với thân hình thật lớn nhất thời dọa bọn họ nhảy lên. Bất quá, bọn họ rất nhanh đã nhận ra vật gì.
- Hắc Long?
Lỗ Tây Nặc kinh hô một tiếng.
Diệp Âm Trúc nói:
- Đúng vậy, đây là đầu Hắc Long, do Tử giết chết. Thân thể hẳn là có thể dùng làm tài liệu để chú tạo ma pháp vật phẩm sao.
Hắn từng đưa Hắc Long cho Mã Lương đề luyện thành Họa tông ma pháp vật phẩm, Mã Lương chỉ có một khối nghịch lân, một cây long nha, một cây Long trảo trước, một quả long mục.
Cũng bởi vì không có Hắc Long huyết, nên hắn không cách nào triệu hoán Hắc Long thông qua "Họa" hiệu quả, mà thi thể Hắc Long không thể lãng phí, Diệp Âm Trúc đã giữ lấy.
Lỗ Tây Nặc kích động nói:
- Đương nhiên, mặc dù ta không thích Long tộc. Nhưng không thể không thừa nhận thân thể Long tộc là bảo vật. Như vậy, một đầu trưởng thành Hắc Long, cốt cách, Long lân, cùng với thân thể, mỗi một bộ phận đều là chú tạo tài liệu a! Tốt quá, có hẳn một đầu long đầy đủ làm chú tạo dụng, Diệp lĩnh chủ. Ta đại biểu Ải Nhân tộc cảm tạ sự hào phóng của ngươi.
Diệp Âm Trúc mỉm cười, nói:
- Không có gì, đầu Hắc Long bị giết chết đã khá lâu, nhưng vì để trong không gian giới chỉ nên thi thể cũng không có vấn đề gì, xin mời trưởng lão giữ đi, khối an kim cũng cấp cho ngài.
- Không cần đâu.
Lỗ Tây Nặc ngăn cản Diệp Âm Trúc, chỉnh sắc nói:
- Ta rất cảm ơn lĩnh chủ đại nhân đã tín nhiệm chúng ta, nhưng an kim thật sự rất trân quý, hay là ngươi bảo tồn ở nơi nào đi, nếu sau này cần chú tạo, chúng ta sẽ yêu cầu ngươi. Ta sẽ trực tiếp hỏi ngươi để lấy, nói thật, tất cả đều rất là hưng phấn. Đã lâu rồi chúng ta Ải Nhân tộc không có tài liệu tốt như vậy để chú tạo.Kim cương tinh, ma ngân, an kim, Hắc Long thân thể. Không một ngoại lệ đều là tài chất tốt nhất a!
Diệp Âm Trúc trong lòng thầm nghĩ, ta còn chưa đưa ra cái tốt nhất. Dù sao thì vừa mới bắt đầu hợp tác, hay là giữ lại một ít, sau này có cơ hội sẽ dùng.
- Lỗ Tây Nặc trưởng lão. Ngài còn có yêu cầu gì nữa không?
Lỗ Tây Nặc vội vàng lắc đầu, nói:
- Không. Có nhiều tài liệu thượng đẳng như vậy cho chúng ta chú tạo, có thể sự dụng hết kĩ nghệ của Ải Nhân tộc rồi, huống chi còn có thành quả nghiên cứu của Địa Tinh, ta thật sự là may mắn quá, bây giờ, ta phát hiện chính mình đã thích thú với lãnh địa này rồi.
Diệp Âm Trúc từ không gian giới chỉ lấy ra toàn ma đạo pháo đồ chỉ, đưa cho Lỗ Tây Nặc.
- Trưởng lão. Ta còn nhớ kỹ ngày đó ta cùng An Nhã tỷ tỷ đến tìm các ngươi? Vốn là ta muốn trợ giúp các ngươi chú tạo vật này, đương nhiên, tài liệu do ta cung cấp. Ngài xem, cái này có thể chú tạo hay không?
Khi hiệp ước với Địa Tinh bộ lạc còn chưa hoàn thành, để Địa Tinh khai phá giả và Địa Tinh bộ lạc hoàn toàn tín nhiệm đối với tương lai Cầm thành, Ma Đạo Pháo cần phải được tiến hành chú tạo.
Nhìn đồ họa, thần sắc Lỗ Tây Nặc trở nên khẩn trương, ánh mắt nhạy cảm mà chuyên chú. Cẩn thận nhìn đồ họa trong tay, không bỏ qua cho dù là một chi tiết nhỏ nhất.
Diệp Âm Trúc cũng không vội. Lỗ Đặc Tư mặc dù là Ải Nhân tộc trưởng, nhưng đối với chú tạo cũng là người ngoài, tay xuất ra một bình rượu ngon, vừa uống vừa nói chuyện với Diệp Âm Trúc.
Lỗ Tây Nặc quan sát gần một canh giờ.
- Hay thật, thật sự là làm lão phu ngạc nhiên a! Sợ rằng cũng chỉ có Địa Tinh nhất tộc mới có thể xếp đặt tinh xảo như thế, cái này có uy lực như thế nào ta cũng không cách nào dám chắc. Nhưng cách xếp đặt thật xảo diệu cũng là trước giờ chưa từng thấy, dĩ nhiên cũng có thể công kích toàn phương vị, không hề có góc chết. Hoàn toàn có thể công kích đối phương mọi lúc mọi nơi, cái này quả thực là quá thần kỳ rồi. Diệp lĩnh chủ, ngươi muốn chế tác nhiều loại đại pháo này sao?
Diệp Âm Trúc gật đầu, nói:
- Đúng vậy, đây là thành quả thử nghiệm của Địa Tinh, tên là Ma Đạo Pháo, cũng là vũ khí phòng ngự hữu dụng nhất của Cầm thành. Không biết trưởng lão có thể chú tạo? Chú tạo một đại pháo như vậy phải mất bao nhiêu thời gian?
Lỗ Tây Nặc trong mắt lộ ra vẻ cuồng nhiệt,
- Đương nhiên có thể chú tạo, tại Long Khi Nỗ Tư đại lục, sợ rằng ngoại trừ Ải Nhân, không ai có thể chú tạo đại pháo tinh xảo như thế. Bất quá, trong đó có mấy nan điểm. Đầu tiên, bởi vì linh kiện quá nhiều, trong đó còn có rất nhiều tiểu bộ phận. Trong lúc chú tạo, tài liệu cũng phải đủ cứng cỏi mới được, nếu không sẽ không cách nào vận chuyển đại pháo. Trung tâm của đại pháo là pháp trận họat động bởi tinh thạch, pháp trận, ta có thể tiến hành điêu khắc, nhưng tinh thạch sẽ do các ngươi đi tìm.
Diệp Âm Trúc vuốt cằm nói:
- Cái này không thành vấn đề, trưởng lão, ngài có thể tính toán, chú tạo một Ma Đạo Pháo phải cần bao nhiêu thời gian?
Lỗ Tây Nặc suy nghĩ một chút nói:
- Lần đầu tiên chú tạo, ta cần ít nhất phải nửa năm thời gian, hơn nữa là do Ải Nhân tộc tứ Đại trưởng lão chúng ta cộng đồng chú tạo.
Diệp Âm Trúc trong mắt hiện lên một tia thất vọng, nửa năm chú tạo một quả pháo, vậy có chút quá lâu.
Lỗ Tây Nặc nhân là lão thành tinh, tự nhiên nhìn ra được ý tứ Diệp Âm Trúc, mỉm cười nói:
- Diệp lĩnh chủ không nên gấp, bởi vì là lần đầu tiên chú tạo vật tinh xảo, chúng ta phải cần sự tỉ mỉ để có thể nghiên cứu thấu triệt, chỉ cần tạo được một pháo, sau này tái chú tạo sẽ dễ dàng hơn, bất quá, ta hy vọng ngươi có thể cung cấp cho ta tài liệu tốt nhất, ta có dự cảm, đây thậm chí có thể là nhất kiện siêu cấp vũ khí.
Diệp Âm Trúc nói:
- Ta nghĩ thế cũng tốt lắm rồi. Chú tạo như vậy một quả pháo, ít nhất phải cần hơn một tấn kim chúc, ta nghĩ mấu chốt chính là bộ vị pháo thân. Hồng Linh có hơn một tháng thời gian là có thể đề luyện ra một tấn kim cương tinh, toàn bộ cho các ngươi dùng để chú tạo Ma Đạo Pháo. Về phần điêu khắc pháp trận, không thể sử dụng kim chúc, phải sử dụng ma ngân. Được rồi, nếu cần thiết, thậm chí có thể sử dụng an kim.
Lỗ Tây Nặc trợn mắt há hốc mồm nhìn Diệp Âm Trúc,
- Diệp lĩnh chủ, ngươi thật sự muốn chú tạo pháo như thế?
Diệp Âm Trúc sửng sốt, nói:
- Như thế nào, có cái gì không ổn sao?
Lỗ Tây Nặc dùng sức nuốt ực một cái thốt,
- Không phải không ổn, là xa xỉ, quá xa xỉ rồi, ta chưa từng nghe nói qua, dụng kim cương tinh cùng ma ngân chú tạo vật phẩm thật lớn như thế, ngươi có biết hay không, dùng hai chủng loại đồ vật đồng thời để chú tạo. Mặc dù chỉ là một bộ phận nhỏ, ta cũng một cách tự tin chế tạo được hồn khí cho vũ khí không? Mà ngươi dùng để chú pháo, thật sự là để cho ta đau khổ a! Ta theo như lời lúc trước cần chất liệu cứng rắn. Kỳ thật, chỉ cần dung hợp tinh thiết một chút với kim cương tinh, cũng đủ để dùng để chú pháo rồi.
Diệp Âm Trúc mỉm cười, lắc đầu, nói:
- Không. Cái này là chúng ta lần đầu tiên hợp tác, cũng là Ải Nhân tộc lần đầu tiên chú tạo ở Cầm thành lãnh địa. Chẳng lẽ trưởng lão không hy vọng làm ra nhất kiện tác phẩm có thể truyền lưu thiên cổ sao? Hãy làm theo ta nói đi, kim chúc sau này còn có thể tìm. Còn trưởng lão chú tạo đại sư, ta đi đâu mà tìm đây?
Lỗ Tây Nặc trong mắt hiện lên vẻ cảm động, đây gọi là tri ngộ chi ân a! Hắn biết rõ một tấn kim cương tinh là trân quý cở nào, cơ hồ là có thể mua hẳn một tòa thành thị a! Huống chi còn có ma ngân. Lỗ Tây Nặc ánh mắt đột nhiên trở nên cứng cỏi,
- Nếu chỉ trực tiếp dùng kim cương tinh và ma ngân để chú tạo, không cần cùng cương thiết tiến hành dung hợp, chúng ta nội trong bốn tháng nhất định sẽ hoàn thành Ma Đạo Pháo này. Bất quá, thỉnh Diệp lĩnh chủ cho ta một chút an kim, nếu sử dụng nhiều tài liệu xa xỉ như thế, chúng ta sẽ xa xỉ tới cùng. An kim cùng ma ngân dung hợp cùng một chỗ, có khả năng sinh ra hiệu quả tuyệt đối kinh khủng. Ngươi nói đây là chúng ta lần đầu tiên hợp tác, nếu không lợi dụng cơ hội như vậy để làm ra một kiện thần khí, chúng ta Ải Nhân tộc sẽ dựa vào cái gì để xưng hào đây?
Đương lúc Diệp Âm Trúc rời đi, cả Ải Nhân tộc đều đứng lên. Theo Lỗ Tây Nặc mệnh lệnh, các loại công tác chuẩn bị tiền kì cho chú to lập tức triển khai. Mà ở phía Cầm thành, Hồng Linh cũng đã lấy ra hơn mười thiên kim cương tinh và ma ngân. Dưới sự trợ giúp của Diệp Âm Trúc, nhóm tài liệu đầu tiên đã được đưa tới, mặc dù số lượng chưa đủ, nhưng Ma Đạo Pháo là do rất nhiều linh kiện tạo thành, đã có thể bắt đầu chú tạo được rồi.
Giao việc chú tạo cho Ải Nhân tộc. Diệp Âm Trúc lập tức yên lòng, hắn tin tưởng Ải Nhân tộc tuyệt sẽ không để cho mình thất vọng. Mặc dù thời gian để làm xong Ma Đạo Pháo có lâu, nhưng hắn cũng không có mặt ở đây trong khoảng thời gian ấy.
Cầm thành là nơi hiểm yếu trên lục địa. Bốn ngàn tráng niên đã bắt đầu dựa theo Tinh linh môn phương pháp huấn luyện. Bố Luân Nạp có núi cao trùng điệp, cung cấp cho bọn hắn điều kiện tốt nhất để rèn luyện thân thể. Mà nguời của Cầm thành, chính là xuất thân thợ săn, thân thủ so với người bình thường mạnh hơn nhiều. Dưới sự huấn luyện một cách hệ thống và bài bản, chỉ cần có thời gian nhất định, bọn họ tự nhiên sẽ trở thành mạnh mẽ hơn nữa.
Màn đêm phủ xuống, Diệp Âm Trúc một mình nằm ở trên giường, nhìn nóc nhà và trời đêm, hắn biết mình thật là may mắn, có nhiều người trợ giúp như vậy, rất nhiều chuyện cũng không cần tự mình xử lý. Từ khi Tử kéo Áo Lợi Duy Lạp gia nhập, số lượng đã khuếch trương đến một trăm, hoàng kim Bỉ Mông cùng ngân Bỉ Mông cũng đạt tới mức ba và sáu, thực lực đại tăng. Hơn nữa, ba đầu băng cực ma viên, cùng thuộc hạ là lục chích cửu cấp ma thú, có Tử cùng Bỉ Mông tọa trấn tại Bố Luân Nạp, Diệp Âm Trúc không có gì phải lo lắng.
Bây giờ Bỉ Mông cự thú cũng do Tử chỉ huy, bắt đầu tiến bộ, bọn họ muốn làm là khai phá nham thạch cứng rắn nhất. Với trăm thốn lợi trảo, dù là đá hoa cương cứng rắn nhất cũng không gây trở ngại gì cho họ. Theo yêu cầu của Tử, bọn họ lấy đá hoa cương cắt thành khối hình lập phương một thước, để tùy thời sử dụng. Coi như là duy trì trạng thái thân thể cho Bỉ Mông cự thú tu luyện.
Đối với mệnh lệnh của Tử, Bỉ Mông cự thú sẽ không dám có gì hàm hồ, bọn họ mỗi ngày đem cự thạch tốt nhất đưa đến bên ngoài Cầm thành. Tầm nhìn của An Nhã xa vời, đem núi non Bố Luân Nạp kiến thiết thành một tòa siêu cấp yếu tắc thành thị, không chỉ có là nguyện vọng của nàng, mà cũng là nguyện vọng của Tử. Mặc dù bây giờ, Cầm thành còn chưa có nhiều người đến ở cùng kiến tạo phòng ngự, nhưng Tử đã bắt đầu hành động, sau này sự thật chứng minh lựa chọn của hắn chính xác tới mức nào.
Thuộc hạ của An Nhã, tinh linh môn đang huấn luyện tân binh, mà An Nhã tự mình làm một chuyện rất có ý nghĩa, nàng cùng Địa Tinh bộ lạc hợp tác. Địa Tinh bộ lạc phụ trách trồng trọt để cung cấp thức ăn bình thường thay vì phải ăn dã thú. Thí dụ như trư là một loại thú mà An Nhã đem đến khu núi non Bố Luân Nạp, gần Cầm thành. Lợi dụng khí tức sinh lực của viễn cổ chi thụ, gieo trồng mầm thực vật, không cần thời gian quá dài, viễn cổ chi thụ với khí tức sinh mệnh khổng lồ đã có tác dụng. Tân chủng loại lương thực một năm gieo trồng tuyệt đối có thể tạo ba lần gặt hái. Một thời gian nữa Cầm thành sẽ đạt được mục tiêu tự cấp tự túc, như vậy không chỉ có có thể tiết kiệm rất nhiều, đồng thời cũng sẽ không bị hạn chế gì cả.
Lúc này, trời đêm đã trở nên ấm áp hơn. Ngày đã đến. Không đến một tháng nữa, Mễ Lan ma võ học viện sẽ lại khai học rồi.
Mấy người bọn Yên La đối với âm nhạc càng hiểu rõ, làm Diệp Âm Trúc cũng không khỏi ngạc nhiên. Từ trên người các nàng, Diệp Âm Trúc phảng phất thấy được chính bản thân khi còn bé. Nếu không phải Lam tinh linh môn bị kích thích quá mãnh liệt, các nàng thậm chí có thể trở thành Xích Tử cầm tâm tu luyện giả. Diệp Âm Trúc cũng tin tưởng, bằng vào thiên phú của các nàng cùng trước kia hấp thủ đại lượng tự nhiên nguyên tố tại tinh linh sâm, trong thời gian ngắn nội lực sẽ tăng lên tới hoàng cấp ma pháp lực là không có vấn đề gì. Sau này sự cải thiện tùy thuộc vào cố gắng của các nàng, Mễ Lan ma võ học viện Thần âm hệ là loại ma pháp thích hợp nhất để các nàng học tập.
Đáng tiếc không có nước, nếu Cầm thành có nguồn nước, vậy càng thêm hoàn mỹ, Diệp Âm Trúc đột nhiên nghĩ tới được vấn đề này, nhưng là, hắn cũng không có quá nhiều lo lắng, dù sao, An Nhã là một vị tự nhiên hệ đại ma đạo sư, tùy tiện có thể phóng thích mấy cái thủy hệ cao cấp ma pháp, Cầm thành cũng sẽ không bị thiếu nước.
Lúc này, tại Cầm thành, tất cả cơ sở đều đã hoàn bị, nhưng phát triển thì còn cần thời gian và tiền bạc, cho dù Cầm thành có rất nhiều chuyện có thể tự giải quyết, nhưng không cách nào có đủ số tiền cần thiết.
Diệp Âm Trúc từ lúc sanh ra đến nay, lần đầu tiên phát hiện tiền là trọng yếu như vậy. Cảm giác này cho dù tại lúc đầu hắn bị Tô Lạp trộm đi không gian giới chỉ cũng không có xuất hiện. Trong lòng âm thầm quyết định, một khi trở lại Thước Lan, việc đầu tiên muốn làm chính là kiếm tiền.
Trong một tháng thời gian còn lại, không có chuyện gì cụ thể phải làm, Diệp Âm Trúc dùng đại bộ phận thời gian để khảy đàn, không chỉ để tự tu luyện, đồng thời cũng là vì mười một Lam Tinh Linh mĩ nữ khai mở âm nhạc chi môn.
"Bồi Nguyên Tĩnh Tâm khúc" đối với các nàng có tác dụng rất lớn, đương nhiên, khi Diệp Âm Trúc đạn cầm, không chỉ là Hải Dương, mười nữ hài Tử, còn có không ít thường khách, trong đó phải kể cả An Nhã, Tô Lạp, Tử cùng Sơn Lĩnh cự nhân Minh, thậm chí còn có Cầm thành binh lính. Không một ngoại lệ, không ai không thích cầm khúc của Diệp Âm Trúc.
Ảnh hưởng của âm nhạc là vô giới hạn, mà Diệp Âm Trúc đem cầm ma pháp "Bồi Nguyên Tĩnh Tâm khúc" cải tạo thân thể bọn họ, thực lực càng nhỏ yếu, trình độ cải tạo lại càng cao, binh sĩ Cầm thành là được hưởng lợi nhiều nhất.
Đứng ở trên đỉnh núi, nhìn xuống phía dưới Cầm thành, bốn ngàn Cầm thành binh lính đang thao luyện, trải qua thời gian hai tháng cố gắng, trên thân thể của Cầm thành binh lính, tố chất đã được đề cao không ít. Nhưng vẫn còn xa để đạt tới mức yêu cầu của Diệp Âm Trúc. Phát triển thì cần có thời gian, nhưng chờ đợi thật là lâu và thống khổ. Sau khi trở lại học viện, nhất định phải đi tìm một ít vũ kỹ thích hợp cho Cầm thành binh lính tu luyện, hiển nhiên là phương pháp rèn luyện của Long kỵ binh loài người.
- Âm Trúc, chúng ta đã thu thập xong rồi, bây giờ đã đi chưa?
Tô Lạp không một tiếng động xuất hiện sau lưng Diệp Âm Trúc.
Diệp Âm Trúc trong mắt toát ra một tia không muốn.
- Thật không muốn rời đi, nhìn Cầm thành một ngày một biến hóa, ta rất vui mừng, ta cố gắng cũng không có uổng phí, chỉ là chờ đợi thật là làm ta thống khổ.
Tô Lạp mỉm cười, nói:
- Chuyện gì cũng đều không có khả năng giải quyết cùng một lúc. Bây giờ tất cả hết thảy đều đã triển khai rồi, không nên gấp. Đợi sau này Ma Đạo Pháo chú tạo xong, có Địa Tinh bộ lac gia nhập, Cầm thành kiến thiết sẽ nhanh hơn. Ngươi còn trẻ a! Mười năm nữa, Cầm thành nhất định sẽ thay đổi lớn.
- Mười năm a …
Diệp Âm Trúc than nhẹ một tiếng, ánh mắt đã trở nên xa vời.
Tô Lạp đi đến bên người Diệp Âm Trúc, cùng hắn sóng vai,
- Mười năm không lâu lắm đâu. Bất quá, Âm Trúc, ngươi phải chú ý đến bí mật, ngươi hiểu được ý ta không?
Diệp Âm Trúc gật đầu,
- Cầm thành có hơn hai vạn dân cư, ta không thể hạn chế tự do mọi người, ngoại trừ biết ta đang luyện binh, còn lại đều không hay biết gì hết. Địa Tinh, Ải Nhân, Tinh Linh, đều là đáng tín nhiệm, tạm thời không có vấn đề gì.
Tô Lạp gật đầu, nói:
- Mặc dù như thế, vẫn còn phải đề phòng. Làm lĩnh chủ, ngươi có bốn ngàn tư binh, mặc dù vượt qua tiêu chuẩn một ngàn, nhưng Thước Lan đế quốc sẽ không để ý. Nhưng một khi phát hiện ngươi ở nơi này, cùng sống với viễn cổ tam đại chủng tộc, ngươi sẽ có phiền toái, lòng người khó liệu, chính vì vậy, cẩn thận một chút vẫn hơn.
Diệp Âm Trúc nói:
- Ngày hôm qua ta cùng An Nhã tỷ tỷ bọn họ cũng nói qua chuyện này, yên tâm đi, nơi này có An Nhã tỷ tỷ và Tử, sẽ không có phiền toái gì đâu, mười năm là mười năm, tốt lắm, mười năm thành lập căn cơ thuộc về chính mình cũng không sai, ít nhất trong tương lai có thể bảo vệ thân nhân ta cùng các bằng hữu. Tô Lạp, chúng ta đi.
Không cần đi xa, Diệp Âm Trúc cáo biệt Tử, An Nhã cùng dân chúng Cầm thành, bằng vào Tồn trữ sinh mệnh bảo thạch, mang trên người, dùng cái đơn giản không gian truyện tống trận, thuận lợi về đến Thước Lan ma võ học viện.
Nhìn bụi đất trong phòng, cảm thụ được không khí quen thuộc. Diệp Âm Trúc trong lòng không khỏi nhịn được một trận ấm áp. Mặc dù đã có Cầm thành, nhưng ở trong lòng hắn, học viện vẫn như trước là một trong những nơi mà hắn thích nhất. Nơi này, không gì có thể so sánh được.
Tồn trữ sinh mệnh bảo thạch quang mang lóe ra, Mã Lương, Thường Hạo, Hải Dương, Tô Lạp trước sau xuất hiện trước mặt Diệp Âm Trúc. Bởi vì tạm thời không có chỗ trú, Lam Tinh Linh môn chỉ có tạm thời ở lại trong bảo thạch, phải đợi lúc tân học viện năm nhất báo danh sẽ đi ra.
- Rốt cục đã trở về rồi, cảm giác làm đệ tử vẫn là tốt nhất.
Dùng sức vặn vẹo thân thể một chút, Mã Lương nhìn Diệp Âm Trúc toát ra một tia cười nhàn nhạt.
Diệp Âm Trúc mỉm cười nói:
- Đúng vậy! Học viện cho ta cảm giác tốt nhất, lần này các ngươi đều cũng khổ cực rồi. Qua nửa tháng nữa, ta còn muốn trở lại một lần cực bắc hoang nguyên băng sâm để gặp Nguyệt Minh. Tốt lắm, mọi người cũng trở về nghỉ ngơi đi, chúng ta lần này đi một vòng trở về, ngày mai là tân sanh báo danh, cũng còn một đoạn thời gian nữa mới đi học lại.
Thường Hạo cười khổ nói:
- Âm Trúc, ngươi còn cần học tập sao? Ta nghĩ học viện không có gì để dạy ngươi nữa.
Diệp Âm Trúc chánh sắc nói:
- Đương nhiên phải học tập, hiện thực lực của ta còn không đủ. Trong rất nhiều phương diện đều phải đề cao. Nguồn: https://truyenfull.vn
Đương nhiên hắn chỉ đề cập đến phương diện khác chứ không kể cầm khúc. Về phương diện âm nhạc, tại Thước Lan ma võ học viện không ai còn có thể dạy hắn được.
Mã Lương cười hắc hắc nói:
- Âm Trúc, chúng ta lập tức sẽ trở thành nhị niên cấp đệ tử, không ngờ ta cùng Thường Hạo lại trở thành duy nhất nhị niên cấp tham gia tân sanh, lần này ngươi cũng tham gia chứ?
Diệp Âm Trúc cười, nói:
- Ngươi nói gì vậy? Tàng bảo khố của Học viện có không ít hảo đồ vật, rất phong phú a.
Mã Lương chán nản nói:
- Xong hết rồi, tên biến thái này, một khi tham gia, chúng ta còn có thể có cơ hội gì? vô sỉ, quá vô sỉ.
Diệp Âm Trúc trên mặt tươi cười, lộ ra một hàm răng trắng bóng.
- Ta có răng, ngươi nói ta vô sỉ, rõ ràng là ô miệt, chúng ta đây tân sanh đại tái kiến đi, đã lâu không có tiếp đấu, thật ngứa tay.
- Ách … lão đại, ngươi coi như chúng ta chưa nói cái gì hết, ta đi trước đây.
Mã Lương cùng Thường Hạo bỏ chạy, trong phòng chỉ còn lại có Diệp Âm Trúc, Hải Dương cùng Tô Lạp ba người.
Hải Dương có chút phát sầu nói:
- Xong hết rồi, ta cũng không biết như thế nào giải thích với Hương Loan tỷ, lần trước cùng các ngươi đi, ta chính là trốn đi.
Diệp Âm Trúc nhún vai, nói:
- Không có cách nào khác, giải thích hay không cũng không sao, ngươi nói bị ta mang đi.
Hải Dương mặt trắng bệch, không còn chút máu, liếc hắn một cái.
- Âm Trúc, ngươi thật xấu.
Diệp Âm Trúc ngẩn ngơ,
- Này, ta làm sao? Ân, nhất định là Mã Lương bọn họ lây bệnh cho ta rồi, đúng vậy, là như thế đó.
Hắn dám chắc ý nghĩ của chính mình, đáng thương cho Mã Lương cùng Thường Hạo, lại không biết có người nói xấu sau lưng.
Tô Lạp tại một bên cười trộm, nhưng cũng không có mở miệng, Hải Dương có chút không muốn, nhìn Diệp Âm Trúc liếc mắt, một cái, nói:
- Ta cũng trở về đây, nếu Hương Loan tỷ tìm ta gây phiền toái, ta sẽ nói là bị ngươi mang đi.
Hải Dương đi, Tô Lạp đến bên người Diệp Âm Trúc, đẩy hắn một cái.
- Tô Lạp. Ngươi định làm gì?
Diệp Âm Trúc nghi hoặc hỏi.
Tô Lạp nói:
- Ngươi đã trở về, có không ít người phải đi gặp đi, tỷ như viện trưởng sư phụ, hoặc là hệ chủ. Ta muốn thu dọn phòng, nhiều bụi như vậy làm sao ở đây được a!
Bị Tô Lạp đưổi ra khỏi phòng, Diệp Âm Trúc trong lòng lại có một cảm giác ấm áp. Tô Lạp không cần gì cả, mà lại cần cù chăm sóc hắn. Diệp Âm Trúc in chắc, khi trở về, túc xá tuyệt đối sẽ khôi phục lại như trước. Tô Lạp nói cũng đúng, mình khi trở về, quả thật có rất nhiều sự việc muốn làm, người thứ nhất muốn tìm chính là Ny Na chủ nhiệm.
Nơi ở của Ny Na là một tòa biệt thự nằm bên trong Thần âm hệ túc xá. Bây giờ là buổi sáng, chưa khai học, Diệp Âm Trúc đi đến trước biệt thự, dù sao quy mô của Thần âm hệ không lớn.
Hảo, không khí thật thoải mái a! Bên trong Học viện các loại thực vật đều đã sinh trưởng. Diệp Âm Trúc cảm thấy không khí trong lành gây cho hắn cảm giác thỏai mái, kế đến là độ ấm. Cầm thành tại cực bắc hoang nguyên cùng Thước Lan đế quốc giao tiếp, độ ấm thấp hơn nhiều. Lúc này thông qua truyện tống pháp trận trở lại học viện, Diệp Âm Trúc lúc này mới nhớ tới độ ấm bất đồng, với Nguyệt thần thủ hộ, để giữ ấm, hắn phải mặc thêm nội y, lúc này đã tiến vào mùa lạnh rồi.
Trước hết đi gặp Ny Na nãi nãi rồi hãy về túc xá thay quần áo, Diệp Âm Trúc rất nhanh đi tới Ny Na biệt thự, đưa tay gõ cửa.
- Người nào đó!
Thanh âm Ny Na từ trong túc xá truyền ra.
- Ny Na nãi nãi, là ta, Diệp Âm Trúc.
Trong biệt thự yên lặng một chút, ngay sau đó, một thanh âm rít gào từ bên trong phát ra,
- Tiểu tử thúi, ngươi còn biết trở về a!
Cánh cửa mở ra, vẻ mặt giận giữ của Ny Na nhất thời xuất hiện trước mặt Diệp Âm Trúc, dọa hắn phát khiếp.
- Ny Na nãi nãi, ta …
Diệp Âm Trúc vừa muốn giải thích. Ny Na đã có thay đổi, một tay nhéo cái lổ tai hắn.
- Ngươi cái gì, trước tiên tiến đến cho ta.
Đối với Ny Na, bất luận là bởi vì do Tần Thương hay là do bản thân đối với hắn rất tốt, Diệp Âm Trúc trong lòng đều cũng tràn ngập vẻ tôn kính, một chút cũng không dám phản kháng, tùy ý để Ny Na làm gì thì làm.
- Ny Na nãi nãi, xin ngài nhẹ tay.
Diệp Âm Trúc thống khổ hô một tiếng.
- Tiểu tử ngươi cũng biết đau? Đi nghỉ hè mà cũng không nói cho ta biết đi đâu, ngươi còn muốn tốt nghiệp chứ?
Ny Na tức giận trùng trùng nói, nhưng tay vẫn nhéo cái lổ tai Diệp Âm Trúc.
Diệp Âm Trúc cười khổ nói:
- Ngài lúc ấy cũng nói, nghĩ hè thì cứ đi, sao ta lại không đi chứ?
Ny Na cả giận nói:
- Thúi lắm, ngươi đừng quên thân phận kia của ngươi, chính là trợ lý giáo sư. Chẳng lẻ ngươi sẽ không cần chuẩn bị sao? Ngươi đi nơi nào, phải báo cho ta biết nghe chưa? Tần gia gia của ngươi, cái lão hỗn đản, giao tiểu hỗn đản cho ta, vạn nhất ngươi có chuyện gì, sau này, ta làm sao giải thích với hắn?
- Chuyện này... Ny Na nãi nãi, ngài đừng nóng giận nữa, ta biết sai rồi.
Diệp Âm Trúc biết, bất luận chính mình giải thích như thế nào bây giờ cũng không có hiệu quả. Ny Na mặc dù đang phẫn nộ trong lòng, nhưng đối với hắn rất là ân cần, cho nên chỉ cần trực tiếp thừa nhận sai lầm. Không nên chọc tức nàng nữa.