Trước mắt, chiến trường đang ở thế giằng co, chỉ khi nào cân bằng tạm thời này bị phá vỡ, thế thắng bại chỉ sợ không thể nghịch chuyển nổi. Cho nên, hắn thà cố thủ cứ điểm chứ tuyệt đối không thể kích động tiến lên. Diệp Âm Trúc giỏi sử dụng kỳ binh, nhưng tình huống chiến trường lúc này đã có chút bất lợi đối với hắn.Mở mắt ra lần nữa, Diệp Âm Trúc đã bình tĩnh hơn. Lúc này, Thâm Uyên đại quân vẫn bao vây lớp lớp như trước, nhưng chủ lực của Thâm Uyên đại quân đều đã tập trung tại một phương. Diệp Âm Trúc nhẹ nhàng tung người, hướng phía đầu thành bên này mà hạ xuống. Phụ trách trấn thủ bên này chính là Áo Lợi Duy Lạp.
Thấy Diệp Âm Trúc từ không trung hạ xuống, Áo Lợi Duy Lạp vội vã nghênh tiếp. Sắc mặt hắn có chút khó coi:
- Âm Trúc, làm sao bây giờ. Mấy sinh vật Thâm Uyên này cứ liên tục thôn phệ, thời gian tới chúng ta sẽ rất vất vả, không thể lãng phí nhiều nữa. Hơn nữa, một điều hiển nhiên là sinh vật Thâm Uyên cấp cao có năng lực thôn phệ càng mạnh mẽ hơn, chúng ta khó lòng ngăn cản được công kích của chúng.
Diệp Âm Trúc nhìn về phía Áo Lợi Duy Lạp, nói:
- Chiến đấu trực diện,kinh nghiệm của ngươi so với ta phong phú hơn, Áo Lợi Duy Lạp đại ca, ngươi nghĩ thấy chúng ta hiện tại nên làm thế nào để đối phó với Thâm Uyên vị diện?
Áo Lợi Duy Lạp nói:
- Đối với tình hình thế này chúng ta có ba cách, cách thứ nhất, chúng ta thừa dịp bọn chúng chưa hoàn thành quá trình thôn phệ, lập tức phát động công kích, không để cho bọn chúng có cơ hội thôn phệ, hơn nữa còn có thể tạo thành sát thương đối với chúng. Sau khi đánh lui địch nhân, lại dùng ma pháp đem thi thể sinh vật Thâm Uyên hủy đi. Nếu có thể thành công như lời nói, hiển nhiên đối với chúng ta là có lợi nhất. Tuy nhiên, phương pháp này cũng là phương pháp nguy hiểm nhất. Một khi thất bại, như vậy, chúng ta chắn chắn không còn đường sống. Dù sao, quân tinh nhuệ của ta trong trận chiến trước đã tiêu hao rất nhiều, ngoại trừ tử thương, lực chiến đấu giảm đi đáng kể. Mà nếu không có quân tinh nhuệ xuất chiến, không có khả năng bức lui địch nhân. Điều mấu chốt là số lượng địch nhân thực sự quá nhiều, một khi xuất phát, ưu thế phòng ngự của chúng ta sẽ mất đi, lại thoát li khỏi phạm vi của Vĩnh Hằng Chi Thụ, đối với việc phát huy thực lực của chúng ta vô cùng bất lợi. Có thể nói là lấy sở đoản của mình đấu với sở trường của địch. Cho nên phương pháp này tuy có hiệu quả rất trực tiếp nhưng cũng không thực sự khả thi.
Diệp Âm Trúc cẩn thận lắng nghe Áo Lợi Duy Lạp nói, đồng thời tay vừa nhấc lên, một cái hỏa cầu cực lớn từ trong lòng bàn tay bắn ra ngoài, bằng vào nguyên lực ngưng tụ. Đây là một cái bạo liệt hỏa cầu, trong chớp mắt liền bay về phía mảng sương mù lớn màu vàng.
- Còn hai phương pháp kia?
Áo Lợi Duy Lạp nói:
- Hai phương pháp khác chính là hoàn toàn phòng ngự cùng với công thủ kết hợp. Theo tính toán của ta, hoàn toàn phòng ngự có vẻ ổn hơn một tí. Như vậy sức chiến đấu của chúng ta có thể phát huy đến mức lớn nhất, có điều, địch nhân trên không rất khó đối phó. Số lượng thiên quỷ nhiều như vậy, hơn nữa còn có hai loại Thâm Uyên phi hành sinh vật cao cấp, ba sự tấn công trên không trung này chúng ta rất khó đối phó. Mà mất đi phòng ngự trên không, tạo cho địch nhân khoảng trống để đánh sâu vào, lúc đó chỉ sợ…..
Ý tưởng của Diệp Âm Trúc cũng không khác Áo Lợi Duy Lạp lắm, nhưng có khẳng định của Áo Lợi Duy Lạp trong lòng hắn càng thêm an tâm. Đúng như lo lắng của Diệp Âm Trúc, tại thời điểm bạo liệt hỏa cầu rơi vào phiến hoàng vụ kia, lập tức đám hoàng vụ liền thể hiện tác dụng của mình.(đám suơng mù màu vàng).
Phốc một tiếng, bạo liệt hỏa cầu trực tiếp biến mất trong hoàng vụ, không hề có bất kì hiệu quả công kích nào. Tuy đây chỉ là một ma pháp cấp thấp dùng nguyên lực mô phỏng ra, nhưng Diệp Âm Trúc là ai? Ma pháp cấp thấp trong tay hắn cũng có thể sinh ra uy lực khá lớn, nhưng khi xâm nhập vào trong hoàng vụ đã hoàn toàn biến mất. Có thể thấy được khả năng chống ma pháp của hoàng vụ mãnh liệt như thế nào.
Dưới sự bảo hộ của hoàng vụ, cho dù Ma pháp sư bên ta dùng toàn lực phát động công kích, cũng không thể tạo ra tổn thất lớn cho đối phương. Càng trọng yếu hơn là hiện nay Thâm Uyên đại quân đang chiếm thượng phong. Với khoảng cách từ pháo đài Long Khi Nỗ Tư, chuẩn xác mà nói, đại bộ phận ma pháp sư bắn ra ngoài, tùy tiện phát động công kích, đối với pháp lực tiêu hao thật lớn.
- Đại ca, bên này giao cho ngươi. Bây giờ, bốn phía tường thành đối diện với công kích của địch nhân do các ngươi trực tiếp phụ trách phòng ngự, ta không hề ra lệnh. Còn địch nhân trên không trung giao cho ta đi. Bọn chúng thực sự nghĩ rằng bằng vào mấy cái này hoàng vụ là có thể thoải mái thôn phệ rồi phát động công kích sao? Ta sẽ không để cho bọn chúng được như ý. Chỉ là, chiến đấu thực có thể sẽ xảy ra đầu tiên ở chính diện, đại ca, phòng ngự chính diện phòng ngự giao hết cho ngươi.
Áo Lợi Duy Lạp trong lòng cả kinh:
- Ngươi muốn đi chỉ huy không quân ư?
Diệp Âm Trúc bình tĩnh gật đầu.
Áo Lợi Duy Lạp liếc mắt nhìn Diệp Âm Trúc thật lâu, hắn rất rõ ràng hiện tại trên chiến trường nơi nào là nguy hiểm nhất.
Đối mặt với hàng trăm vạn âm long, hủy diệt do nữ vu chỉ huy, lại còn có đại bàng giải (con cua lớn) thực lực không rõ cùng với mấy trăm vạn thiên quỷ, một lực lượng không quân như vậy tuyệt đối không dễ dàng đối phó.
- Được, bên này cứ giao cho ta, chỉ cần ta còn sống, tất nhiên sẽ không cho địch nhân bước vào pháo đài một bước.
Ánh mắt hai người giao nhau trên không trung, đồng thời cùng vỗ mạnh tay phải vào nhau. Tiếp theo đó, Diệp Âm Trúc hạ lệnh giao việc phòng ngự bốn phía cho bốn vị phó soái, một mình hướng không trung bay lên, đồng thời, hắn hướng tinh linh tộc hạ một đạo mệnh lệnh.
-Tinh Linh Long, Song Đầu Kì Mĩ Lạp lên không.
Địch nhân đã dốc toàn bộ vốn liếng, lúc này mà dấu diếm thì cũng không phải cho lắm, cuối cùng Diệp Âm Trúc cũng đưa lá bài cuối cùng ra. Từ trong pháo đài Long Khi Nỗ Tư lại có một đội không quân bay lên. Đoàn không quân số lượng không nhiều, tổng thể cũng chỉ có một ngàn bao gồm 2 chủng loại sinh vật phi hành, số lượng đều là năm trăm. Trong đó một loại hình thể chính là so với giác ưng lớn hơn một ít, nhưng cực kỳ xinh đẹp, toàn thân là một màu trắng sữa, ngoài ra trên người có màu lam, màu tím, màu phấn hồng đan vào nhau tạo thành những đường hoa văn xinh đẹp, chiếc đuôi lớn thon dài kéo dài ra phía sau, trên người chúng tràn ngập hơi thở hết sức tự nhiên làm cho người khác có một loại cảm giác thư thái khi ngắm nhìn, chúng nó càng giống như một loài chim lớn xinh đẹp. Nhưng là, thực lực của chúng có thực sự giống như bề ngoài đáng yêu vô hại như vậy không?
Còn loại sinh vật phi hành kia hình thể to lớn, so với cự long còn muốn lớn hơn vài phần, hai cái đầu lớn nghễu nghện trên cổ, có điểm giống cự long, thân thể hiện ra quang mang màu tím chói mắt, còn có hoa văn màu xanh biếc, trên người có mênh mông ma lực dao động. Hai cái đầu lớn có điểm giống rồng, nhưng nhìn kĩ so với kiểu "đầu thằn lằn" của long tộc thì đẹp hơn nhiều, thậm chí có chút gần giống hình dạng đông phương thần long.
Loại thứ nhất đương nhiên chính là Tinh Linh Long, còn loại thứ hai chính là Song Đầu Kì Mĩ Lạp. Hai chủng loại sinh vật thuộc tinh linh tộc này đều xuất hiện sau khi có Vĩnh Hằng chi thụ, chậm rãi từ các nơi trên Long Khi Nỗ Tư Đại Lục tụ tập về Cầm Thành. Chúng nó, mới chân chính là chung cực binh chủng của tinh linh tộc.
An Nhã ngồi ngay ngắn trên lưng một đầu song đầu kì mĩ lạp, bay lên phía trên, còn kì mĩ lạp cùng tinh linh long khác đều là hành động một mình, không có kỵ sĩ.
Rất nhanh, hai đại chung cực binh chủng của Tinh Linh tộc cũng tụ hợp cùng một chỗ trên không trung cùng Cầm Đế Hào hàng không mẫu hạm chiến đấu quần. Cùng lúc đó, không quân Thú nhân tộc cũng nhận được mệnh lệnh của Diệp Âm Trúc bay lên không trung.
Không quân Thú nhân tộc quân tổng cộng có hai quân đòan số lượng năm vạn, phân biệt là lôi điểu quân đoàn cùng sư thứu quân đoàn. Tổng cộng mười vạn chiến sĩ.
Để đối kháng với địch nhân trên không trung, lúc này Diệp Âm Trúc đã đem toàn bộ không quân của Long Khi Nỗ Tư liên quân phái đến giữa không trung. Tuy liên quân không quân đã bay lên toàn bộ nhưng so sánh với phô thiên cái địa Thâm Uyên không quân thì thật sự quá ít ỏi.
Tình huống mặt trước Diệp Âm Trúc đã bất chấp, hoàn toàn giao cho bốn gã phó soái chỉ huy, hắn liên tiếp hạ lệnh, chỉ huy nhóm không quân nhanh chóng chuẩn bị chiến đấu. Sư thứu cùng lôi điểu hai quân đoàn năm vạn quân cũng không phải là quân đoàn chủ lực dùng để công kích, Diệp Âm Trúc đặt nhiệm vụ cho chúng là bảo hộ tinh linh long cùng song đầu kì mĩ lạp, không để cho đối phương gây thương tổn. Sau phát ra một số mệnh lệnh, ánh mắt của Diệp Âm Trúc và An Nhã gặp nhau trong không trung. Một lát sau thân ảnh của Diệp Âm Trúc đã xuất hiện trên đỉnh của Cầm Đế hào. Thân hình chợt lóe đã thông qua cánh cửa mới mở ra, biến mất vào bên trong.
Bởi vì tình hình chiến sự đang chuyển sang giai đoạn gấp rút, hắn cũng không hề chú ý việc Hương Loan không có mặt trên Cầm Đế hào. Diệp Âm Trúc nhanh chóng đi vào khoang khống chế âm thanh rồi lấy ra siêu thần khí Khô Mộc Long Ngâm Cầm của hắn. Cổ cầm trắng ngà như tấm ngọc thạch không hề có chút tỳ vết. Nhìn lướt qua, ánh mắt của Diệp Âm Trúc nhất thời bình tĩnh lại, hai tay vuốt ve cầm huyền.
Hải Dương ngồi xuống bên cạnh Diệp Âm Trúc, cổ tranh cầm của nàng đã sớm được lấy ra. Nhóm Lam Tinh Linh hiểu ý liền đặt hai tay của mình lên nhạc khí, sẵn sàng chờ lệnh của Diệp Âm Trúc.
- Thập Diện Mai Phục khúc.
Diệp Âm Trúc chỉ thốt lên năm từ đơn giản thì sóng gió từ cầm huyền của hắn cũng đã nổi lên. Tiếng đàn tình tang tạo nên chiến ý mãnh liệt bay xa, giấu nét tao nhã bên trong, trên khuôn mặt anh tuấn của hắn có thêm vài phần ngưng trọng.
Tình tang tính tang tình.
Tiếng đàn vang lên, Diệp Âm Trúc cũng nhắm hai mắt lại, tinh thần lực của hắn cùng hợp lại thành một với hệ thống quan sát toàn phương vị. Tiếng đàn xuyên qua Cầm Đế hào phiêu nhiên truyền ra mang theo một vòng quang mang huyễn lệ bay xuống.
Bản thân Cầm Đế hào ngoại trừ năng lực phi hành cùng năng lực công kích, còn là nơi kết tinh tâm huyết của đông đảo ải nhân tộc và đại sư địa tinh bộ lạc, bọn họ phụ trách khoách âm thương nội âm ba công kích. Bên trong Khoách âm thương tổng cộng có mười sáu cái khoách âm trận pháp giống nhau, năng lượng sử dụng đều phải lấy từ ma tinh thạch nhất đằng. Khoách âm thương bên trong Cầm Đế hào cũng là một sự tồn tại bí mật, bởi đây chính là nơi có thể đem thanh âm ngưng tụ lại một chỗ, lại tăng phúc khuếch tán. Tăng phúc thông qua khoách âm thương, uy lực của thần âm ma pháp ước chừng tăng lên gấp rưỡi, nhưng diện tích bao phủ cũng đã nhân lên hơn sáu lần. Đây cũng là lý do vì so Diệp Âm Trúc trực tiếp tiến nhập vào bên trong Cầm Đế hào, nguyên nhân trọng yếu chính là sử dụng thần âm ma pháp.
Cùng với tiếng đàn vang lên, cổ tranh của Hải Dương cũng đồng thời hưởng ứng, tử quang mềm mại phiêu nhiên luân chuyển một vòng nhỏ xung quanh thân thể nàng, dùng cổ tranh để diễn tấu khúc "Thập Diện Mai Phục" này thậm chí uy lực so với cổ cầm còn lớn hơn, thanh âm của cổ tranh vốn dựa trên sự va chạm của kim chúc mà thành, khiến cho sát khí trong khoảnh khắc trở nên nồng đậm, cầm tranh hợp bích, nhất thời đem nhũ bạch sắc quang hoàn kia lại mạnh mẽ khuếch trương. Cùng lúc đó, mười một thiếu nữ lam tinh linh đều tự đạn tấu nhạc khí của mình, dưới dẫn dắt của Diệp Âm Trúc và Hải Dương, tinh thần của các nàng đã hoàn toàn nhập vào trong nhạc khúc. Chuẩn xác mà nói, cuộc diễn tấu lúc này của các nàng đã biến thành một loại hành vi theo bản năng, dưới sự khống chế xảo diệu của Diệp Âm Trúc, lấy hắn làm trung tâm đem tinh thần lực của mười ba người hoàn mỹ dung hợp lại một chỗ.
Đây cũng không đơn giản chỉ là tinh thần cộng hưởng ma pháp, mà còn cao cấp hơn đó là tinh thần ngưng tụ, cũng lấy một người làm chủ đạo đem tinh thần ma pháp sử dụng đồng dạng như ma pháp sư ngưng tụ tinh thần lực cùng một chỗ, tăng cường bùng nổ xuất ra vô số lần. Mà thi triển ma pháp này, yêu cầu cực cao đối với tinh thần ma pháp sư. Đầu tiên, tinh thần ma pháp sư trong khi sử dụng tinh thần ngưng tụ phải có sự ăn ý và tín nhiệm rất lớn. Một khi trong lòng xuất hiện chút dao động nhỏ, liền ảnh hưởng cực lớn tới hiệu quả của tinh thần ngưng tụ. Trong quá trình sử dụng ma pháp này, tinh thần lực của các ma pháp sư khác bởi vì bị chủ đạo giả khống chế, cũng liền đem tinh thần lạc ấn tối trân quý của các nàng không chế, nếu không phải không đủ tín nhiệm. Như thế nào lại có thể làm được điều này đây?
Tinh thần lạc ấn chính là bổn nguyên linh hồn, một khi bị phá hỏng thì không chỉ là tử vong mà là thần hình câu diệt. Cũng bởi vì có điều kiện hà khắc này, cho nên ma pháp này có rất ít tinh thần hệ ma pháp sư có thể thi triển được. Mà bản thân ma pháp này tuy hiệu quả cường đại, nhưng khi thi triển muốn tiến vào được cảnh giới tinh thần ngưng tụ lại cần một đoạn dự nhiệt thời gian không ngừng.Thử hỏi đem ma pháp sư đối mặt với địch nhân, cho dù đối phương cũng là ma pháp sư, địch nhân sao có thể cho bọn họ loại dự nhiệt thời gian này?
Dự nhiệt thời gian cũng không cùng ma pháp ngâm xướng điệp gia.
Nói cách khác, trải qua dự nhiệt tiến vào trạng thái tinh thần ngưng tụ, sau đó cho dù tinh thần lực của ngươi có cường thịnh trở lại, cũng phải ngâm xướng chũ ngữ mới có thể thi triển tinh thần ma pháp. Như vậy đều khiến cho tốc độ thi triển ma pháp chậm lại. Bởi vậy, địa vị của tinh thần ngưng tụ trong tinh thần hệ mà pháp cũng giống như thần âm sư lúc trước, là một tồn tại thuộc bậc yếu kém.
Nhưng Diệp Âm Trúc thật sự là có thể thi triển được cái loại ma pháp này. Đối với người khác mà nói chỉ là đồ bỏ đi, nhưng lại dùng thần âm ma pháp hợp tấu bên trong, hiệu quả tạo ra đã khó mà tưởng tượng nổi. Bản thân hợp tấu chính là một loại hiệu quả tăng phúc, thông qua sự phối hợp các loại nhạc khí khác nhau mà đem nhạc khúc đạt tới thăng hoa. Mà thông qua tinh thần ngưng tụ, bởi vì cùng một người chỉ huy, hợp tấu có thể đạt tới giai đoạn hoàn mỹ, mà sở hữu tinh thần lực ngưng tụ cùng một chỗ trong quá trình đó khiến cho sản sinh hiệu quả tăng phúc càng lớn.
Trải qua ba năm thời gian, thực lực của Diệp Âm Trúc bởi vì đã đạt tới một bước rất khó tăng được nữa. Hắn không có đem thời gian toàn bộ lãng phí chìm đắm trong tu luyện mà hiệu quả thu được chẳng là bao, chỉ thông qua nhiều cách khác, tìm biện pháp khiến cho chỉnh thể thực lực đề thăng. Cần Đế thập nhị nhạc phường có thể nói là chung cực bí mật vũ khí của liên quân lần này, hoặc là của Cầm Thành. Tác dụng của bọn họ tuyệt sẽ không thấp hơn Cầm Đế hào chút nào, thậm chí còn lớn hơn. Có Cầm Đế hào cùng hàng không mẫu hạm chiến đấu bảo hộ, một chút dự nhiệt thời gian có đáng là gì. Bất luận là Hải Dương hay là các lam tinh linh thiếu nữ, đối với Diệp Âm Trúc đều là tín nhiệm tuyệt đối. Cho nên, điều kiện hà khắc để thi triển tinh thần ngưng tụ kia đã bị giải quyết dễ dàng.
Dưới sự dẫn dắt của Diệp Âm Trúc, tinh thần lực của mười ba người hòa vào một thể, cầm khúc thích phóng. Nhạc khúc phiêu nhiên xuất ra, Diệp Âm Trúc cũng không có ý không chế, hoàn toàn hướng tới chiến trường mà đi. Bất luận là trên không trung hay mặt đất, Thâm Uyên đại quân trong tai đều nghe được thanh âm kì dị này.
Hộ vệ đại quân nhanh chóng tản ra, tụ tập phía sau Cầm Đế hào, tập trung tinh thần lực của mười ba người, hơn nữa nhạc khí cùng khoách âm thương tăng phúc, âm ba khổng lồ kia Diệp Âm Trúc cũng không thể hoàn toàn khống chế, chỉ có thể tiến hành chỉ huy phương hướng đại khái của âm ba khuếch tán. Cho nên, lúc hắn bắt đầu diến tấu, đồng thời hộ vệ đại quân của hàng không mẫu hạm chiến đấu liền bay nhanh lại phía sau Cầm Đế hào, đây là kết quả của nhiều lần diễn luyện tại Cực Bắc hoang nguyên.
Một vòng quang hoàn màu trắng sữa cùng với nhạc khúc từ mũi nhọn của Cầm Đế hào phóng xuất ra, không ngừng khuếch tán. Có tinh thần lực của mười ba người ngưng tụ lại một chỗ, hơn nữa có thêm hiệu quả khuếch âm tăng phúc, nhũ bạch sắc quang hoàn kia bên trong lại thêm vài tia kim sắc nhàn nhạt. Đây cũng không phải là kim sắc bình thường mà là một loại kim sắc hào quang trong suốt đến cực điểm, bất chấp sự tồn tại ít ỏi bên trong nhũ bạch sắc quang mang, nhưng chính kim quang nhàn nhạt này lại khiến cho người ta phải kinh tâm động phách.
Tiểu Long Nữ thực không có đi theo Diệp Âm Trúc lên Cầm Đế hào. Lúc Diệp Âm Trúc phi thân lên khoảng không phía trước, nàng ở lại phía dưới phụ trợ Áo Lợi Duy Lạp, một khi Thâm Uyên sinh vật cấp bậc ma vương xuất hiện, cần tới thực lực của Tiểu Long Nữ. Lúc này, nàng đang đứng tại đầu thành, giật mình nhìn thấy Cầm Đế hào đang thích phóng một vòng quang hoàn, cả người bỗng thất thần.
- Đây, đây là khí tức thần cấp.
Theo bản năng, hai nắm đấm Tiểu Long Nữ bỗng siết chặt, hào quang trong mắt trở nên có chút quái dị. Thần cấp, mặc dù là không hoàn toàn, nhưng kim sắc trong suốt đến cực điểm này đúng là đại biểu của thần cấp vậy. Đúng vậy, với đại lượng tăng phúc hiệu quả, lúc này từ Cấm Đế hào phóng xuất ra khúc "Thập Diện Mai Phục" uy lực quả thật đã tiếp cận thần cấp.
Linh hồn chi hỏa của Thần Long Vương, giúp Diệp Âm Trúc thực lực từ thứ thần cấp ngũ giai lên đến lục giai, hơn nữa tinh thần lực Hải Dương cùng mười một vị lam tinh linh thiếu nữ dung hợp lại một chỗ, với hiệu quả của Thập Diện Mai Phục một trong tam đại thần khúc của Cầm Tông. Siêu thần khí Khô Mộc Long Ngâm Cầm cùng với nhạc khí của Hải Dương các nàng tăng phúc cùng với Cầm Đế hào, uy lực của một khúc thần âm ma pháp nhất thời được khuếch trương tới cực hạn.
Hai tay Diệp Âm Trúc đồng thời múa trên bảy sợi dây đàn, những động tác khảy rung láy vuốt vỗ liên tục khiến cho siêu thần khí Khô Mộc Long Ngâm Cầm không ngừng phát ra những âm thanh trong trẻo. Động tác của Hải Dương cũng không có chậm hơn so với Diệp Âm Trúc nửa phách, sau khi cổ cầm vang lên, cổ tranh cũng tiếp nối theo sau quyện với tiếng cầm, làm cho người ta cảm giác được một loại cuồng phong bão vũ dày đặc. Kỹ xảo "Bán Phát Luân", lúc nhanh, chậm liên tục không ngừng, lập tức đem người nghe mang tới vùng quê trống trải cùng an doanh cát trại trong chiến tranh, tiếu tấu tự do, lực độ càng ngày càng mạnh mẽ. "Thập Diện Mai Phục" đã chính thức tiến vào những tiết tấu chính.
Kim quang trong suốt tựa hồ khiến cho Thâm Uyên sinh vật khủng hoảng, Thần Âm quang hoàn vốn là đang tiến hành cắn nuốt một mảng lớn Thâm Uyên đại quân trên không trung bỗng phiêu sái tạm dừng một lát rồi lại bắt đầu phát động công kích.
Dưới mặt đất đại quân thả sức thôn phệ, cùng với vô số thanh âm thét lên hướng tới thành đầu phát khởi trùng phong, Thâm Uyên đại quân từ trên không trung cũng nhanh chóng đánh tới Cầm Đế hào.
Theo như lời Diệp Âm Trúc là sẽ không cho đối phương được như ý, có thể thôn phệ dễ dàng vậy sao?
Một khi khiến cho thần âm ma pháp đạt tới đại phúc, phát huy được hiệu quả chân chính của nó, Thâm Uyên đại quân phía dưới cũng sẽ không thong dong được như lúc này.
Diệp Âm Trúc bằng vào thần âm ma pháp của chính mình cùng với Cầm Đế thập nhị nhạc phường, trước tiên phát khởi công kích bức bách Thâm Uyên đại quân.
Đây là đòn sát thủ của Diệp Âm Trúc, cũng có thể nói là chỗ dựa lớn nhất của hắn lúc này. Đương nhiên một khi phát động đòn sát thủ cuối cùng này, khảo nghiệm phòng ngự lực của Cầm Đế hào cũng đã kết thúc, bắt đầu trở thành mục tiêu công kích lớn nhất của địch nhân.
Khi thấy nhìn thấy một vòng quang hoàn không ngừng khuếch tán, Tam yêu vương kia có chút giật mình, trong lòng rốt cục hiểu được vì sao lại càm giác quen thuộc khi gặp lại thân ảnh đó. Nam nhân kia, quả nhiên không phải thuộc người trong vị diện của chúng ta, hắn lại là một nhân loại. Nghĩ đến những khủng hoảng lúc trước từng xuất hiện ở trong lĩnh chủ. Trong mắt tam đại yêu vương của Hắc Yêu quốc đồng thời hiện lên một đạo sát khí mạnh mẽ.
Lần trước lấy thận phận Cao Tư Ba xuất hiện bên trong Hắc Yêu quốc đế lĩnh, Cao Tư Ba không thể phát huy được uy lực chân chính của cầm khúc này. Nhưng giờ đây, Diệp Âm Trúc cũng toàn lực đạn tấu, hiện tại, một khúc "Thập Diện Mai Phục" này chính là nhất thủ cầm khúc mà uy lực hắn diễn tấu lớn nhất từ trước tới nay.
Đám Thâm Uyên sinh vật phía dưới, hơn nữa Thâm Uyên sinh vật cấp thấp ở gần. Khi cầm khúc này vừa mới bắt đầu đã xuất hiện rối loạn, bất chấp nam, nữ vu môn không ngưng phát ra tiếng hét lanh lảnh sắc nhọn, ý đồ giảm bớt ảnh hưởng của cầm khúc. Nhưng cầm khúc này đã một chân bước vào thần cấp lại có thể để bọn họ ngăn cản sao?
Nhạc khúc thần kì kia phảng phất như là vang vọng từ sâu bên trong linh hồn, bất chấp là diện tích bao phủ to lớn nhưng uy lực vẫn vô cùng kinh người.
Lúc này, dưới phạm vi tẩy lễ rộng lớn của cầm khúc, đám Thâm Uyên sinh vật dần phân hóa cấp cao, thấp. Cấp thấp nhất là Thực Thi quỷ và Ác Liêm, cầm khúc vừa bắt đầu liền xuất hiện tao loạn, hiệu quả của "Thập Diện Mai Phục" chỉ có một, đó chính là giết chóc điên cuồng.
Đã bị nhạc khúc công kích, linh hồn của những Thâm Uyên sinh vật cấp thấp này căn bản không có nửa phần năng lực chống cự, đã bắt đầu trở nên rối loạn, hoàn toàn mất đi lý trí, bộc lộ ra bản năng giết chóc.
Một ít sinh vật cao cấp như Ma Chu cùng với Thứ Xà có thể phun hủ thực toan dịch cũng có chút hỗn loạn, nhưng ít nhất chúng vẫn có thể xác định phương hướng vọt tới phía trước. Còn đám Ác Liêm cùng Thực Thi quỷ này một khi bị ảnh hưởng của cầm khúc trở nên hỗn loạn mà lao tới, lập tức bị Cầm Đế hào tiêu diệt không chút lưu tình. Tăng Ác cũng có chút hỗn loạn giống vậy, so với tình huống của Ma Chu cũng không tốt hơn là mấy, trận hình không còn trật tự, thân thể phì nộn không ngừng tiến về phía trước, ôn dịch trên người phóng ra loạn xạ không thể khống chế được, lại còn ảnh hưởng tới các Thâm Uyên sinh vật khác tiến lên.
Mà nhóm Thâm Uyên sinh vật cao cấp càng thêm sợ hãi cùng bất an. Nhạc khúc vừa mới bắt đầu, bọn họ đã nhanh chóng phát động tiến công, nhất thời nam, nữ vu thét lên không ngừng, các loại ma pháp phụ trợ liên tục phát động trên người Thâm Uyên sinh vật cấp thấp cùng trên người bọn họ, ý đồ ngăn cản tác dụng mà cầm khúc mang tới. Hoàng vụ do ma hạt phún thố này tuy có thể ngăn cản ma pháp nguyên tố, nhưng đối với thần âm ma pháp, trực tiếp phát ra từ linh hồn thì nửa phần tác dụng ngăn cản cũng không có, chỉ biết kêu khổ không thôi.
Phía sau Thâm uyên đại quân, mấy chục đầu Âm Long chậm rãi bay lên, thẳng tới Cầm Đế hào, liên tiếp những tiếng rít kỳ dị lệnh cho Thâm uyên không quân phía trước tản ra tạo thành một cái thông đạo. Trên lưng mỗi Âm Long đều có một Thâm Uyên sinh vật cao cấp ngồi đó. Nhìn hình dạng của chúng gần giống nhân loại thì có thể nhìn ra địa vị của những sinh vật tại Thâm uyên vị diện. Trên lưng mấy chục đầu Âm long này, đúng là nhóm Thâm uyên ma chủ cùa Thâm Uyên tứ quốc. Bọn họ rốt cuộc xuất hiện khi Diệp Âm Trúc thi triển thần âm ma pháp.
Mặc dù số lượng của Thâm Uyên đại quân cũng không nhiều lắm, nhưng là khi mấy Thâm Uyên ma chủ này xuất hiện, liên tiếp xướng lên mấy tiếng rít sắc nhọn lại hình thành một bức chắn khổng lồ, ngăn cản trước mặt Cầm Đế hào. Liệu có thể giảm được hiệu quả của nhạc khúc "Thập Diện Mai Phục" chăng?
Dưới sự chỉ huy của bọn họ, Thâm uyên không quân tạo thành hình vòng cung ép tới Cầm Đế hào hàng không mẫu hạm. Bên trong Khoách âm thương, Diệp Âm Trúc nở một nụ cười băng lãnh, rốt cục xuất hiện rồi ư?Nhưng là chỉ bằng các ngươi, còn chưa đủ sức đâu. Thi triển ra vương bài cuối cùng của mình, mục đích của Diệp Âm Trúc rất đơn giản, bức cho cường giả chân chính của Thâm uyên tứ quốc phải xuất hiện, không chỉ là mấy ma chủ trước mắt này mà còn là những nhân vật ở sau lưng bọn họ, Tứ đại ma vương thống trị Thâm uyên vị diện.
Khúc "Thập Diên Mai Phục" lại vang lên lần nữa, tay phải Diệp Âm Trúc nhẹ nhàng hạ ngón trỏ trên cầm huyền, phát ra một tiếng đàn phá không. Tinh thần bình chướng kia do bốn mươi Thâm uyên ma chủ cùng nhau thi triển cũng kịch liệt run rẩy. Tốc độ cầm khúc lại càng nhanh hơn, hai tay Diệp Âm Trúc tạo nên một chuỗi huyễn ảnh, cầm khúc lúc đầu còn đang trầm thấp nhất thời trở nên trào dâng. Ngón tay liên tục sử dụng thủ pháp "Trường Luân Câu Phất Luân", khiến cho cầm khúc từ đệ nhất giai đoạn mạnh mẽ tiến nhập đệ nhị giai đoạn "Xuy Đả".
Một vòng thần âm quang hoàn nhu hòa khuếch tán chợt xảy ra biến hóa. Bây giờ không còn khuếch tán nữa, mà như tia chớp phóng về phía trước, rồi ngay ở trên không trung hóa thành từng đạo quang nhận trùng kích hình tròn.
Nói về linh hồn lực, Diệp Âm Trúc thậm chí có thể cùng Tiểu Long Nữ tranh đua, tuy trong mấy chục Thâm Uyên ma chủ trước mắt này đã có hơn mười người thực lực là Thứ Thần cấp, nhưng năng lực linh hồn của bọn họ lại kém quá xa so với Diệp Âm Trúc. Càng huống chi, đây là đã thông qua khoách âm thương làm tăng hiệu quả lên. Thêm vào đó Cầm Đế thập nhị nhạc phường hợp tấu sau đó sinh ra âm nhận, cũng không phải chỉ đơn giản là cao tần âm nhận của một mình Diệp Âm Trúc. Nhạc khúc vang lên, cùng với những tiếng oanh minh trên chiến trường hòa vào làm một. Tinh thần cường hãn trực tiếp xuất hiện ở giữa không trung. Toàn bộ giai điệu trong lúc trào dâng cũng không mất đi trầm ổn, kiên định mà uy nghiêm. Phảng phất có vô số đại quân dường như đang từ xa tới gần, chậm rãi theo bốn phương tám hướng vọt tới.
Cùng lúc đó, các ụ pháo trên Cầm Đế hào hàng không mẫu hạm được mở ra toàn bộ, các khẩu pháo chĩa ra phía trước, hồng sắc quang mang nồng đậm bao trùm các nòng pháo.
Thân thể của bốn mươi ma chủ đồng thời run rẩy, nhắm chặt hai mắt, không ngừng phát ra tiếng kêu đanh sắc, sắc mặt bọn họ nhìn qua có vẻ rất khó coi, phảng phất như là dang phải chịu đựng một loại thống khổ cực kỳ mãnh liệt. Cùng lúc đó, thân thể bọn họ cũng không ngừng co rút. Nhưng đám Âm Long cũng không hề có ảnh hưởng gì, trên cả chiến trường binh chủng duy nhất trong Thâm Uyên đại quân không bị ảnh hưởng bởi thần âm ma pháp chính là mấy Thâm Uyên sinh vật không có linh hồn này.
Một tiếng rít đặc biệt vang lên, ba nghìn Hủy Diệt đại quân chợt động, chúng bắt đầu gia tốc, vọt tới phía trước Thâm Uyên không quâ, hai cái đầu đồng thời chớp lóe, đều tự phun ra một đạo tử hồng sắc quang mang, hội tụ trong không trung thành một cỗ phóng tới Cầm Đế hào.
Bốn mươi gã ma chủ rõ ràng cảm giác được tinh thần lực của bọn họ dù có dung hợp lại một chỗ cũng rất khó ngăn chặn được Diệp Âm Trúc cùng Cầm Đế thập nhị nhạc phương hợp tấu khúc "Thập Diện Mai Phục", linh hồn bọn họ dù chỉ một bước nữa là tiến vào thần cấp, dưới sự trùng kích của cầm khúc kia thì bất kỳ lúc nào đều có thể bị phá tan, đành phải mượn ngoại lực ngăn cản và phá vây.
Ba ngàn đạo Tử hồng sắc quang mang to lớn vạch ngang hư không, oanh kích thẳng đến Cầm Đế hào. Trong chớp mắt đã tới nơi. Mà lúc này, năm trăm đạo lam tử sắc quang mang sau một trận ì ùng kịch liệt phát ra, tốc độ cực nhanh, ngăn đón tại phía trước Cầm Đế hào, vừa lúc ngăn trở ba ngàn đạo tử hồng sắc quang mang.
Bên cạnh Cầm Đế hào, một mảng lưới lôi điện khổng lồ đan vào nhau, thổ tức của Hủy Diệt oanh kích phát ra va chạm với lưới lôi điện, nhất thời sinh ra nguyên tố dao động mãnh liệt. Thanh âm ầm ì không ngừng vang lên, một vòng quang mang lam tử sắc tản ra, cố gắng ngăn trở một kích hủy diệt này.
Phát ra lôi điện chính là Song Đầu Kì Mĩ Lạp đang cùng với tinh linh nữ vương An Nhã bay lên không trung, một cái đầu của nó đang phóng ra lôi điện.
Công kích của Hủy Diệt, chính là đệ nhất Thâm uyên không quân, ở phiá sau bọn họ, đại lượng không quân bay tới, tiến thẳng đến Cầm Đế hào.
Lúc này, nhóm Thâm Uyên ma chủ đã khiến cho phạm vi công kích của khúc "Thập Diện Mai Phục" bị thu hẹp, chỉ có thể duy trì trong một phạm vi nhất định trên không trung. Mà trên mặt đất Thâm Uyên sinh vật đã thoát khỏi ảnh hưởng, bắt đầu hướng tới pháo đài công kích. Phủ phục trên lưng Ma Ngưu, Ma Hạt không ngừng phún ra một khẩu hoàng vụ, Thâm Uyên đại quân ẩn vào trong hoàng vụ, che dấu bước tiến.
Áo Lợi Duy Lạp sắc mặt ngưng trọng, đã có thí nghiệm của Diệp Âm Trúc, hắn biết hoàng vụ này của địch quân tác dụng chủ yếu là dùng để ngăn cản ma pháp bên mình. Hiện tại, thi triển ma pháp nếu không đồng nhất sẽ bị đối phương ngăn trở toàn bộ cho dù có được khả năng tăng phúc. Nhưng không có ma pháp sư trợ giúp, băng vào năng lực cận chiến sao có thể ngăn trở Thâm Uyên đại quân này?
Mười vạn Ma Hạt, tác dụng trọng yếu chính là khắc chế ma pháp sư nhân loại, nếu không thể đẩy lui đám quái vật hủy diệt này khỏi chu vi pháo đài thì trận chiến này sẽ vô cùng khó khăn.
- Không cần lo lắng, ngươi chỉ cần ngăn trở địch nhân công thành, đám Hạt Tử này giao cho ta giải quyết. Nguồn truyện: Truyện FULL
Một thanh âm trầm đều đột nhiên vang lên bên trái Áo Lợi Duy Lạp, khi hắn giật mình quay đầu lại vừa lúc thấy được thân ảnh tử sắc cao lớn kia.
Đúng vậy, chính là Tử cùng Tử Tinh quân đoàn đã trở lại.
Bất chấp còn cách thời gian ước định một đoạn nữa, nhưng Tử lại có thể quay trở về. Tiền tuyến khẩn trương thế nào hắn hiểu rất rõ, pháo đài Long Khi Nỗ Tư yếu tắc bất kỳ lúc nào cũng có thể gặp phải công kích mãnh liệt của địch quân. Cho nên tuy là Tử mang theo Tử tinh quân đoàn quay trở lại Long Khi Nỗ Tư Đại Lục bổ cấp, nhưng hắn cố gắng rút ngắn thời gian, vừa lúc thời khắc mấu chốt này mà về tới.
- Bạch Kim bỉ mông vương, Tử thần ba trăm chiến sĩ, Nặc vân, Pháp Lam Phi Mã kỵ sĩ đoàn, Ma Điêu kỵ sĩ đoàn, Huyễn ảnh kỵ sĩ đoàn theo ta xuất chiến. Bất luận các ngươi sử dụng phương pháp gì, chỉ cần có thể chém giết Hạt Tử trong địch quân là được.
Bất chấp Bạch kim bỉ mông vương vẫn còn mệt mỏi chưa có khôi phục, nhưng hiện tại cũng tiến lên. Nếu không giải quyết đám Hạt Tử này, ma pháp sư cũng không thể phát huy hiệu quả. Tử tuy vừa mới trở về, nhưng hắn cũng là người thông minh, vừa quan sát một chút, sau đó đã nắm vững được đặc điểm của Ma Hạt.
Ma Hạt phun ra hoàng vụ không thể nghi ngờ chính là biện pháp khắc chế ma pháp hiệu quả lớn nhất, nhưng là năng lượng của chúng nó cũng có hạn, cần phải không ngừng cắn nuốt Thâm Uyên sinh vật cấp thấp để bổ sung tử năng của bản thân, mới có thể phun ra hoàng vụ. Mà hoàng vụ này trong không khí có thể tồn tại được một thời gian nhưng uy lực lại không ngừng yếu đi, phải phun ra liên tục để có thể duy trì chiến đấu kéo dài. Cho nên chỉ cần giải quyết đám hạt tử này, nguy cơ hoàng vụ này không công cũng tự phá. Trong Pháp Lam kỵ sĩ đoàn, chỉ có hai phi hành kỵ sĩ đoàn, lúc trước bị Cầm Thành đánh cho tàn phế, trải qua vài năm mới vất vả khôi phục lại. Bọn họ chính là Phi Mã kỵ sĩ đoàn và Ma Điêu kỵ sĩ đoàn, mà ở trong Pháp Lam kỵ sĩ đoàn, còn có một kị sỹ đoàn lấy tốc độ làm chủ, chính là bài danh đệ nhất Huyễn ảnh kỵ sĩ. Tọa kỵ của Huyễn ảnh kị sĩ đều là một loại ma thú đặc thù, gọi là Huyễn ảnh thú, tốc độ của chúng có thể gấp đôi so với phong hệ cự long trưởng thành, trên toàn Long Khi Nỗ Tư đại lục, chính là ma thú có tốc độ nhanh nhất.
Mệnh lệnh đã ban, Tử cùng ba kỵ sĩ đoàn hợp lại một chỗ, lao ra khỏi pháo đài Long Khi Nỗ Tư.