Cầm Đế

Chương 266: Siêu thần khí phong bạo diệt Tư Long

Thân thể khổng lồ của Tử lơ lửng bay tới trước mặt Diệp Âm Trúc, tử quang thu lại trong nháy mắt. Thân thể hắn đã biến thành một đạo tử quang quấn quanh cánh tay phải của Diệp Âm Trúc.

Khải giáp trên tay phải của Diệp Âm Trúc nhất thời xuất hiện biến hóa rất rõ, một mũi nhọn màu tím trong suốt từ tay hắn mọc dài ra phía ngoài.

Kiếm dài hai thước, chuôi kiếm rất tinh xảo, thân kiếm rộng chừng bảy tấc, từ chuôi kiếm đến mũi kiếm đều cực kỳ hoàn mỹ. Thân kiếm sáng loáng, gần như trong suốt, tổng cộng có chín viên tinh vân màu tím đậm lóng lánh mỹ lệ.

Khác với lần trước chính là màu tím đậm lại càng thêm trong trẻo, thậm chí là gần như trong suốt (lạ nhỉ???).

Không có linh hồn chi hỏa của Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn trợ giúp, Diệp Âm Trúc cảm giác rất rõ rằng bất kể là khải giáp hay Tử Tinh tinh thần cự kiếm trong tay đều tiêu hao nguyên lực rất lớn. Mà Ma Thần Hàng Lâm của Tư Long cũng vậy, cũng không thể cùng sử dụng nhiều kiện thần khí một lúc trong thời gian quá dài.

Tư Long hóa thân thành Ma thần và Diệp Âm Trúc gần như đồng thời di chuyển lên, tiến thẳng về phía đối phương.

Lúc này đây, không bị linh hồn chi hỏa của Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn hạn chế, sau khi dùng linh hồn và máu tươi của mình hiến tế, Tư Long đã phát huy tới trình độ mạnh nhất của ma thần.

Không chỉ sức mạnh cường đại mà còn cả tốc độ. Trong nháy mắt, thân thể hai người gần như cùng biến mất. Khi bọn họ va chạm lẫn nhau, không khí cũng như ngưng đọng lại, giống như hai ngôi sao băng lóng lánh giữa không trung va vào nhau.

Bùm

Siêu thần khí Khô Mộc Long Ngâm cầm chợt vang lên giai điệu, giai điệu "Kim qua thiết mã" với khí tức chiến tranh hình thành một quầng sáng màu nhũ trắng bao quanh thân thể Diệp Âm Trúc. Dưới tác dụng của nhiều siêu thần khí, thực lực của Diệp Âm Trúc đã tăng tới một trình độ cực kỳ kinh khủng. Tử Tinh tinh thần cự kiếm vạch lên một ngôi sao băng huyễn lệ giữa không gian.

Được giai điệu "Kim qua thiết mã" trợ âm, Diệp Âm Trúc bất chấp tiêu hao đã tăng năng lực của mình tới trạng thái cực mạnh.

Tư Long tự nhiên cảm thấy không ổn, nhưng lúc này hắn biết mình tuyệt đối không thể chạy trốn. Nếu không, bị Diệp Âm Trúc đuổi kịp thì chết còn nhanh hơn.

Hai sừng của Ma thần được linh hồn chi hỏa kịch liệt thiêu đốt, khí tức hắc ám khổng lồ hòa lẫn với tà khí ngưng tụ trên người Tư Long, hình thành một ngọn lửa tràn ngập tà khí bao quanh hắn. Hai tay bắt chéo trước ngực, những ký hiệu quỷ dị bắt đầu xuất hiện trước mặt Tư Long tỏa ra ánh sáng màu xanh sẫm, thanh âm kinh khủng như đang gào rống.

- Ác Ma Pháp Tắc

Nhất thời, ánh sáng màu xanh sẫm kia phóng về phía Diệp Âm Trúc, trong đó tựa như có vô số u hồn đang điên cuồng. Tà khí mãnh liệt khiến không khí gần như hoàn toàn biến thành màu xám, thậm chí những làn mây bảy màu trên trời cũng bị che phủ.

Diệp Âm Trúc đã động. Mang theo cái đuôi lửa tím lóng lánh, hắn nghênh đón không ngần ngại. Thân thể của hắn xoay tròn, chín viên tinh vân màu tím đậm trên Tử Tinh tinh thần cự kiếm đồng thời lóe sáng.

- Tử tinh tinh thần kích quang trảm.

Tử Tinh Bỉ Mông áo nghĩa dung hợp với năng lượng của Cầm Đế, thêm cả tăng phúc của siêu thần khí Khô Mộc Long Ngâm cầm. Giờ khắc này, tất cả các siêu thần trên người Diệp Âm Trúc đều hoàn toàn phóng ra toàn bộ uy lực, dung nhập vào một kích khủng bố này, Mang theo vô số ánh sáng tinh thần như suối chảy vọt tới, trực tiếp đánh vào Ác ma pháp tắc màu xanh sẫm kia.

Va chạm kịch liệt, với thực lực thần cấp, loại va chạm này nhất thời bộc phát ra hiệu quả cực kỳ kinh khủng.

Năng lượng màu xanh đen và Tử Tinh tinh thần lực kịch liệt va chạm, gây nên thanh âm ma sát mãnh liệt. Năng lượng khổng lồ ba động, trong khoảnh khắc hình thành một lốc xoáy khổng lồ màu xanh biếc bay thẳng lên trời, mang theo cả hai luồng quang mang màu tím và màu xanh đen. Mọi người ở phía dưới hoảng sợ nhìn kỹ, quang mang màu tím xanh này không ngờ lại nhắm về phía làn mây bảy màu có ma pháp phong bạo cực kỳ mạnh mẽ.

- Âm Trúc

- Cầm Đế đại nhân

Không biết có bao nhiêu tiếng gọi ầm ĩ vang lên. Nhưng lúc này còn ai có thể ngăn cản cảnh tượng này phát sinh được chứ?

Lốc xóay màu tím xanh mang theo tất cả bay lên, năng lượng của hai bên va chạm kịch liệt,giữa không trung xuất hiện vô số vết rách rất nhỏ màu đen. Mỗi vết rách nhìn qua đều có vẻ rất sâu. Trong va chạm của năng lượng vô cùng khổng lồ đó, không gian đã bị xé ra vô số vết rách.

Ầm

Lốc xóay màu tím xanh rốt cuộc cũng xâm nhập vào làn mây bảy màu. Nhưng điều mọi người không tưởng tượng nổi chính là lốc xoáy màu tím xanh kia chẳng những không bị hủy diệt mà thậm chí còn tạo ra một lỗ thủng rất lớn trong làn mây bảy màu. Lốc xóay bay thẳng lên trời, trong chớp mắt đã thoát ra khỏi làn mây bảy màu, vọt lên giữa trời cao.

Ánh mặt trời xuất hiện trong lỗ thủng giữa làn mây bảy màu.

Những vết rách màu đen đang tham lam hấp thu mây bảy màu chạy loạn.

Tòan bộ làn mây bảy màu đều bị xé nát, mức độ dày đặc của nó dần dần giảm đi vì bị những vết rách này mạnh mẽ cắn nuốt. Theo quá trình cắn nuốt, làn mây bảy màu giảm đi, những vết rách cũng từ từ đóng lại. Áp lực trên không trung rõ ràng đang nhanh chóng yếu bớt đi.

Đó chính là ma pháp phong bạo gần như ngưng tụ thành năng lượng thiên cấm chú. Khi hai người đánh nhau chết sống thì áp lực đó tiêu tán rất nhanh. Lúc này, Diệp Âm Trúc và Tư Long đều đã thể hiện toàn bộ thực lực, vượt quá sức tưởng tượng của mọi người.

Bởi vì toàn bộ chiến sĩ của Cầm Thành và Pháp Lam đều đặt hết chú ý lên cảnh tượng quỷ dị này trên bầu trời nên chiến tranh trở nên chậm lại rất nhiều. Trừ Cốt Long vẫn hoàn toàn tập trung vào chiến trường thì chiến đấu của hai bên đã không còn kịch liệt như trước.

Ma Mút Thánh Kỵ Sĩ Sa Khuê Nhĩ dứt khoát thống lĩnh các thuộc hạ, dựa vào sức phòng ngự mạnh mẽ của voi ma mút để tạm thời ngăn chặn công kích của Bất Tử Ma Long Quân Đoàn, để cho các ma pháp sư có cơ hội để thở.

Các ma pháp sư rốt cuộc cũng lợi dụng ma pháp của mình, trợ giúp chiến sĩ Pháp Lam ngăn trở Cốt long, tạo đường rút lui cho đại quân Pháp Lam.

Nhưng lúc này, ba trăm Tử Thần Long Lang Kỵ Binh cũng dựa vào sự kinh khủng của Tài Quyết Thần Lực, mạnh mẽ tạo thành một mũi dùi giữa Pháp Lam Quân Đoàn. Chiến tích sát thương Pháp Lam kỵ sĩ của ba trăm người này không hề thua kém một ngàn cốt long chút nào.

Pháp Lam Quân Đoàn rất nhanh rút lui ra khỏi Cầm Thành. Nhưng Áo Lợi Duy Lạp không thể buông tha cơ hội tốt như vậy được, điều khiển hàng không mẫu hạm Cầm Đế Hào, hai cánh quân từ khoảng đất trống hai bên Cầm Thành cùng phát động truy kích đối với đại quân Pháp Lam, đuổi theo bọn họ ra khỏi thành.

Làn mây bảy màu giữa không trung lại dao động kịch liệt. Thân ảnh Diệp Âm Trúc và Tư Long đã hoàn toàn biến mất. Còn Cầm Đế Hào dẫn theo đại quân Cầm Thành lao ra khỏi thành, đuổi theo các kỵ sĩ Pháp Lam. Khi vừa ra khỏi thành, trái tim Áo Lợi Duy Lạp nhảy dựng lên, lập tức ra lệnh cho đại quân dừng lại.

Ngoài Cầm Thành, không biết từ lúc nào đã có sáu quân trận lặng lẽ đứng chờ. Đứng trước các trận hình có sáu người đang đứng im. Tướng mạo bọn họ đều trẻ tuổi và anh tuấn, mặc những ma pháp bào màu sắc khác nhau.

Áo Lợi Duy Lạp đã gặp người mặc áo màu lục, Diệp Hồng Nhạn cũng vậy. Con ngươi của bọn họ gần như cùng co rút lại.

Vui sướng vì sắp chiến thẳng gần như biến mất trong nháy mắt. Bất kể là trong lòng Áo Lợi Duy Lạp hay Diệp Hồng Nhạn đều biết, sáu người mới xuất hiện này còn gây ảnh hưởng mạnh hơn rất nhiều so với 3000 tên ma pháp sư vừa mới tấn công họ.


Bởi vì, sau người này chính là sáu vị tháp chủ còn lại của Pháp Lam thất tháp. Không cần hỏi cũng biết, đứng sau lưng bọn họ chính là sáu trong tổng số mười hai quân đoàn của Pháp Lam.

Pháp Lam đúng là vẫn làm đến nơi đến chốn. Lúc này, toàn bộ thực lực của Cầm Thành đều đã tham gia chiến đấu. Các chiến sĩ đều đã tiêu hao rất lớn, bất kể là thể lực hay tinh thần đều đã giảm mạnh.

Đối mặt với sáu quân đoàn sung sức do sáu vị tháp chủ Pháp Lam thống lĩnh, Áo Lợi Duy Lạp đột nhiên cảm thấy toàn thân vô lực.

Cầm Thành chẳng lẽ kết thúc như vậy sao?

Các quân đoàn Cầm Thành đều đã nghe lệnh Áo Lợi Duy Lạp, dừng chân lại. Nhưng có một quân đoàn ngoại lệ, đó chính là Bất Tử Ma Long Quân Đoàn. Trong ý thức của những cốt long này chỉ có mệnh lệnh cuối cùng của Diệp Âm Trúc, hủy diệt Pháp Lam địch quân.

Trước mặt dù xuất hiện nhiều địch nhân cũng không ảnh hưởng đến chiến ý hủy diệt của chúng. Một ngàn cốt long vừa mới rời khỏi phạm vi Cầm Thành liền giang cốt dực (cánh bằng xương) sau lưng, phóng về phía đại quân Pháp Lam trước mặt.

Lúc này còn sót lại một cánh tàn quân Pháp Lam, đột nhiên thấy viện quân do sáu vị tháp chủ thống lĩnh xuất hiện, nhất thời hoan hô ngập trời.

Trong lòng bọn họ đều la lên, Pháp Lam là bất khả chiến thắng. Sáu vị tháp chủ đều tới, cho dù Cầm Thành có mạnh mẽ hơn nữa cũng phải bị tiêu diệt.

Thấy công kích của Bất Tử Ma Long Quân Đoàn, sáu vị tháp chủ Pháp Lam gần như cùng giơ tay lên. Sáu đạo quang mang màu nhũ trắng đồng thời bay lên từ thân họ. Một tầng ma pháp dao động nhu hòa phát ra từ sáu vị ma pháp sư cường đại nhất Long Khi Nỗ Tư Đại Lục, hình thành một tấm chắn màu nhũ trắng trong suốt trước mặt Bất Tử Ma Long Quân Đoàn.

Các cốt long lập tức đâm thẳng vào tấm chắn kia. Nhưng điều ngạc nhiên là tấm chắn đó dường như cực kỳ mềm mại, không hề gây thương tổn tới thân thể chúng, chỉ bắn ngược các cốt long trở về, không để chúng tiến tới mà thôi.

Sáu vị Tháp Chủ Pháp Lam không nhìn đến đám tàn binh bại tướng này. Ánh mắt của bọn họ đều phát ra một đạo bình chướng, không ra lệnh cho Đại quân Pháp Lam phát động công kích, chỉ lặng lẽ đứng yên tại chỗ, ngẩng đầu lên nhìn vào không trung, bọn họ như đang chờ đợi cái gì đó.

Đại quân Pháp Lam không có hành động gì, Áo Lợi Duy Lạp đương nhiên sẽ không ra lệnh cho Cầm Thành chủ động tấn công. Đám Cốt Long này hắn không khống chế được, nhưng quân Cầm Thành hắn vẫn còn có thể khống chế. Sau khi có phản ứng, các mệnh lệnh liên tiếp được truyền ra. Tinh linh Tộc, Ải Nhân tộc, Lục chiến Quân đoàn của Cầm Thành, trước tiên trở lại Cầm Thành, Tử Tinh Quân Đoàn và Tử Thần Long Lang Kỵ sỹ đoàn mạnh nhất phụ trách cản phía sau, cũng từ từ lui vào trong Cầm Thành. Chỉ có ở bên trong Cầm Thành, lực chiến đấu của Cầm Thành mới có thể phát huy được mạnh nhất. Ma Đạo pháo trận vẫn còn, cho dù là hủy diệt, Áo Lợi Duy Lạp tin rằng, Cầm Thành nhất định sẽ làm cho Pháp Lam trả một cái giá rất nặng nề.

Cầm Đế hào Hàng không mẫu hạm rút lui trở về Cầm Thành cuối cùng. Nhưng hai trăm Cự Long lại không cùng lúc rút lui với nó. Chúng nó mặc dù không giống như Cốt Long đánh vào Ma pháp bình chướng mà sáu vị Tháp Chủ Pháp Lam liên thủ bố trí. Nhưng chúng nó sẽ không thể nào bỏ đi Tổ Tiên Long Tộc của mình, lặng lẽ bảo vệ bên cạnh. Một khi Pháp Lam làm ra chuyện bất lợi với Tổ Tiên chúng nó, thì cho dù là chết, đám Cự Long này sẽ trực tiếp gia nhập chiến đấu.

Quang Minh Tháp Chủ Áo Bố Lai Ân nhìn qua Cầm Đế hào Hàng không mẫu hạm đang bay vào trong Cầm Thành. Trong mắt hiện ra vẻ ngạc nhiên, những chỉ nhìn thoáng qua mà thôi, hắn lại lần nữa nhìn vào trong không trung.

Phi Mã Thánh Kỵ Sỹ Kiệt Lạp Đức, Ma Điêu Thánh Kỵ Sỹ Không Lệnh Kỳ, Mãnh Mã Thánh Kỵ Sỹ Sa Khuê Nhĩ, cùng với ba Thánh Kỵ Sỹ của ba Quân đoàn bị thua trận, lúc này đều đã đi đến phía sau sáu vị Tháp Chủ, đều cúi đầu xấu hổ.

Pháp Lam trăm năm qua không phát động chiến tranh, nhưng lần này bọn họ lại thất bại.

Sa Khuê Nhĩ có địa vị tối cao nhất trong mấy Thánh Kỵ Sỹ này, hắn đi đến gần sáu vị Tháp Chủ hơn, quỳ xuống mặt đất: "Mãnh Mã Kỵ sỹ đoàn làm ô nhục vinh quang Pháp Lam, xin các Đại sư trừng phạt."

Sáu vị Tháp Chủ không hề lên tiếng, chỉ có Hồn Tháp Tháp Chủ Mạch Khắc Mễ Lan vẫy vẫy tay, ra hiệu cho Sa Khuê Nhĩ không được mở miệng.

Sa Khuê Nhĩ ngẩn người một lát, từ từ đứng lên. Nhưng hắn không quên chức trách của mình, không nhịn được nói: "Sáu vị Đại sư, các Người không đi trợ giúp Tư Long Đại sư sao?"

Áo Bố Lai Ân lạnh nhạt nói: "Các ngươi trước hết lui lại chỉnh đốn quân lính. Chúng ta đã có chủ trương"

Bọn Thánh Kỵ Sỹ không dám nói gì nữa, cung kính đáp ứng một tiếng rồi lui lại.

Trong lúc Đại quân Cầm Thành toàn bộ lui lại vào trong Cầm Thành. Bất Tử Ma Long Quân Đoàn vẫn trùng kích vào Ma pháp bình chướng ở trước mặt. Sáu vị Tháp Chủ Pháp Lam chú ý đến biến hóa trong không trung, đột nhiên, Thất thải quang vân lại bị phá vỡ, một thân ảnh rất lớn từ trên trời rơi xuống.

"Ầm" Thân ảnh rất lớn rơi lên trên thành tường của Cầm Thành đã bị Tử Vong Điêu Linh ăn mòn, cả thành tường bị hắn làm vỡ một vết nứt sâu năm mươi thước, trực tiếp kéo xuống mặt đất mới dùng lại.

Ánh mắt sáu vị Tháp Chủ Pháp Lam nhìn theo đạo thân ảnh đó, trong mắt đều xuất hiện sự ba động khác nhau. Cùng lúc khi thân ảnh rất lớn đó rơi xuống đất, một thân ảnh khác cũng xuyên qua Thất thải quang vân từ trên trời hạ xuống.

Ma Văn Song Dực lóe lên ánh sáng tuyệt đẹp, Khải giáp màu lam bạc xuất hiện nhiều mảnh nhỏ, nhưng không bị chút tổn hại gì. Chỉ có sắc mặt Diệp Âm Trúc trở nên trắng bệch. Không cần hỏi, người bị rơi xuống mặt đất chính là Ám Tháp Tháp Chủ Tư Long.

Tư Long từ từ bò lên từ hố sâu trên mặt đất. Đôi cánh màu đen sau lưng hắn đã biến mất một cái, cánh còn lại cũng bị chặt đứt một nữa, rũ rượi buông xuống sau lưng. Lân phiến tím đen trên người cũng bị tổn hại nhiều chỗ, máu màu xanh biếc không ngừng từ trên người chảy ra. Ngay cả Hồn Châu trước ngực cũng mất đi vẻ chói mắt ban đầu.

Đúng, hắn đã thua, thua do Diệp Âm Trúc và bốn Thần Thú liên thủ, thua bởi đông đảo Siêu Thần khí.

Diệp Âm Trúc lặng lẽ phiêu phù trong không trung chứ không hạ xuống. hắn tự nhiên thấy được sự xuất hiện của Đại quân Pháp Lam cùng với sáu vị Tháp Chủ còn lại, khóe miệng cười cười trêu tức: "không ngờ rằng, Pháp Lam lại để mắt đến Cầm Thành của ta, hình như là đã dốc toàn bộ lực lượng thì phải?"

Vừa nói, theo tiếng đàn thanh thúy vang lên, Bất Tử Ma Long Quân Đoàn ngừng công kích, chúng nó từ từ lui về phía sau, đi đến phía bên cạnh Cự Long đang bảo vệ bọn họ. Bảy Cốt Long cấp bậc Long Vương gật đầu với đám Cự Long, từ từ quỳ xuống mặt đất, chỉ có Linh hồn chi hỏa khổng lồ bên trong đầu lâu là đang phát sáng.

Quang Minh Tháp Chủ Áo Bố Lai Ân cười cười, nhìn Diệp Âm Trúc ở trong không trung, hỏi ngược lại: "Chẳng lẽ, thực lực của Cầm Thành không đáng để Pháp Lam dốc toàn bộ lực lượng sao?"

Thân thể Diệp Âm Trúc từ từ hạ xuống, khí tức của hắn vẫn tập trung lên trên người Ám Tháp Tháp Chủ Tư Long.

Tư Long nhìn thấy bọn Áo Bố Lai Ân xuất hiện, cũng ngẩn người một lát. Nhưng hắn lại đối mặt với uy áp của Diệp Âm Trúc, chỉ có thể miễn cưỡng duy trì thân thể Ma Thần sắp hỏng mất. thân hình lóe lên, đi đến trước mặt sáu vị Tháp Chủ, vội vàng nói: "Mau hủy diệt Cầm Thành, nếu không tương lai nhất định trở thành mối đại họa"

Mặc dù Tư Long không biết tại sao sáu vị Tháp Chủ lại xuất hiện ở đây, nhưng hắn bây giờ rất hy vọng có thể hủy diệt hoàn toàn Cầm Thành. Nhất là Diệp Âm Trúc, điều hắn sợ nhất là Diệp Âm Trúc nói ra bí mật của hắn.

Áo Bố Lai Ân khẽ khom người với Diệp Âm Trúc, nói: "Cầm Đế, có thể để chúng ta giải quyết chuyện của mình trước được không"

Diệp Âm Trúc ngẩn người, không hiểu nhìn Áo Bố Lai Ân, trong lòng dấy lên một cảm giác kỳ lạ. Vô ý thức, nghĩ đến đánh giá của Phĩ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn trước khi Linh hồn tiêu tan về Quang Minh Tháp Chủ, lạnh nhạt nói: "đương nhiên có thể"

Tư Long hơi khẩn trương nói: "Áo Bố Lai Ân, ngươi muốn làm gì? Còn không thừa dịp bây giờ nhanh chóng hủy diệt Cầm Thành. Chẳng lẽ ngươi muốn cho bọn chúng có cơ hội khôi phục nguyên khí sao? Tên Diệp Âm Trúc này đã dẫn người của Cầm Thành giết chết đông đảo Kỵ Sỹ của chúng ta như vậy, tội đáng chết vạn lần"

Áo Bố Lai Ân hừ lạnh một tiếng, ánh mắt trở nên ngưng động: "không, kẻ đáng chết là ngươi mới đúng"

Tư Long cả kinh, vô ý thức lùi lại vài bước: "ngươi nói cái gì?"

Trong mắt Áo Bố Lai Ân hiện lên vẻ thống hận, khí tức của sáu vị Tháp Chủ gần như đồng thời trở nên mạnh mẽ, Ma pháp bích chướng trước mặt lập tức tan biến, Áo Bố Lai Ân đi đến bên cạnh Tư Long: "Tư Long, ngươi là phản đồ. Dám làm ra chuyện đại nghịch bất đạo. Ta hỏi ngươi, Phĩ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn Đại sư vì sao mà chết?"


Tư Long trầm xuống, nhưng thực lực của hắn dù sao rất cường đại, rất nhanh ổn định tâm thần, tỉnh táo nói: "Áo Bố Lai Ân, ta không biết ngươi đang nói cái gì"

Áo Bố Lai Ân lạnh nhạt nói: "Sao? Ngươi còn không chịu thừa nhận sao? Được rồi, nhìn xem nàng là ai?" Một đạo thân ảnh từ phía sau sáu vị Tháp Chủ đi ra.

Nhìn thấy người này, vẻ mặt Tư Long liền như tro tàn.

Người vừa đi ra từ trận doanh của Pháp Lam chính là quang minh thánh nữ Mã Lệ Na bị Tư Long dùng Ma thần phong ấn nhốt lại, đệ tử của Quang Minh Tháp Chủ Áo Bố Lai Ân.

Áo Bố Lai Ân trầm giọng nói: "Năm đó, khi Phĩ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn Đại sư chuyện không may, ta vẫn luôn có cảm giác kỳ lạ. Phĩ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn Đại sư, cho dù không cách nào thành công đột phá đến thần cấp, ít nhất cũng có thể lưu cho chúng ta một chút tin tức. Khi Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn đại sư phát động trùng kích vào Thần Cấp, từng nói cho Sư phụ của ta, nếu như hắn thất bại, cũng sẽ lưu lại kinh nghiệm khi trùng kích Thần Cấp, cung cấp kinh nghiệm cho các vị Tháp Chủ Pháp Lam sau này. Nhưng, ngày đó ngươi từ trong Ám Tháp đi ra, nói cho chúng ta biết Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn đại sư thất bại mà chết, nhưng lại không lưu lại cái gì. Mặc dù Sư phụ ta lúc đó cũng không nói gì thêm, nhưng người trước lúc lâm chung đã bảo ta đề phòng ngươi nhiều hơn"

Tư Long lúc này đang nhìn quang minh thánh nữ Mã Lệ Na: "không, chuyện này không thể nào. Ngươi làm sao có thể trốn ra từ trong Ma thần phong ấn của ta" Lúc này, hắn đã không còn chút chờ may trong đầu, vô ý thức nói ra sự thật.

Mã Lệ Na đi đến bên cạnh Sư phụ, lạnh lùng nói: "Tư Long Sư phụ. Ngươi đã phán đoán sai liên hệ giữa ta và Sư phụ. Liên hệ của chúng ta còn dày đặc hơn sự tưởng tượng của ngươi. Ngày đó, khi ta biết mình không thể nào may mắn tránh thoát. Đã lợi dụng thời gian cuối cùng, phát ra tin tức với Sư phụ, cũng tăng lên Tinh Thần lạc ấn của mình. Ngươi nghĩ đến chỉ là khí tức Quang Minh của ta. Nhưng lại quên ta còn là một Ma pháp sư không gian hệ. Thông qua việc truyền tin cuối cùng, Sư phụ đã tìm được vị trí của ta. Lần này, sau khi ngươi dẫn Đại quân rời khỏi Pháp Lam. Sư phụ đã tìm được ta, dưới sự cố gắng của Người và năm vị Sư phụ, đã giải trừ được Ma thần phong ấn mà ngươi thi triển với ta. Mọi chuyện xảy ra ở Lam Địch Á Tư, ta đã nói cho Sư phụ biết"

"Áo Bố Lai Ân, ta quá xem thường ngươi" Tư Long nhìn chằm chằm vào Quang Minh Tháp Chủ vẫn đứng trên mình ở Pháp Lam, hắn rất không cam lòng.

Áo Bố Lai Ân thở dài một tiếng: Tư Long, trên Thế giới này không có một bức tường nào mà gió không thể xuyên qua. Ngươi giết sư phụ, che đậy đồng môn, tự tiện thi triển năng lực ở Thế giới Nhân loại, đã đi ngược lại Pháp Điển. Tội không thể dung tha, niệm tình chúng ta bao năm qua, ngươi tự sát đi"

Vẻ độc ác trong mắt Tư Long dần nhạt đi, máu trong thân thể Ma thần cũng trở nên gấp gáp, trong mắt hắn, thần quang đã sớm biến mất, vẻ mặt chỉ còn chua xót: "Ta thua, ta vẫn thua. Cả đời theo đuổi cường đại, nhưng bước sai một bước, bước sai một bước. Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn sư phụ, ta rất xin lỗi, tham lam đã hủy hoại ta. Sư phụ, để ta xuống dưới đất sám hối với Người"

Vừa nói, Tư Long từ từ giơ tay phải mình lên, nhắm mắt lại, thân thể tập trung lên trên bàn tay, khí tức Tử Vong mãnh liệt làm cho bàn tay của hắn biến thành màu xanh biếc.

Đột nhiên, bàn tay hạ xuống, vỗ thẳng vào đầu mình.

Áo Bố Lai Ân thầm than trong lòng, hắn dù sao cũng là đồng môn với Tư Long bao nhiêu năm, nhìn thấy kết cục của Tư Long như vậy, trong lòng cũng có chút không đành lòng. Nhưng tội của Tư Long thật không thể tha thứ. Hắn là người đứng đầu của Thất tháp Pháp Lam, hắn tuyệt đối không thể vì tình riêng.

Trong lòng sáu vị Tháp Chủ Pháp Lam đều nghĩ rằng Tư Long sắp tự sát. Thì bàn tay phải tràn đầy lực lượng của Tư Long đột nhiên lệch ra, lòng bàn tay hướng ra ngoài, khí tức Tử Vong khổng lồ phát ra, cũng không phải đánh vào Quang Minh Tháp Chủ Áo Bố Lai Ân ở gần hắn nhất. Mà là nhằm vào quang minh thánh nữ Mã Lệ Na bên cạnh Áo Bố Lai Ân.

Mặc dù Tư Long đã sa cơ lỡ vận, nhưng hắn dù sao cũng là Ám Tháp Tháp Chủ, thực lực đạt đến Thứ Thần Cấp bát giai. Một kích tập trung toàn bộ lực lượng này, cũng không phải là quang minh thánh nữ Mã Lệ Na còn chưa đạt đến Thứ Thần Cấp có khả năng ngăn cản.

Tư Long tính toán rất chính xác. Hắn hiểu rõ, cho dù Ma Thần Hàng Lâm của mình chưa giải trừ. Nhưng vết thương cũ tái phát cùng với vết thương mới mà Diệp Âm Trúc gây ra cho hắn, thì không chiếm được chỗ tốt gì ở trên tay Quang Minh Tháp Chủ Áo Bố Lai Ân. Nế như công kích này nhằm vào Áo Bố Lai Ân, thì nói không chừng sẽ trực tiếp bị phản phệ.

Nhưng Mã Lệ Na thì khác. Là đệ tử duy nhất của Áo Bố Lai Ân, hắn phát động công kích với Mã Lệ Na không sợ Áo Bố Lai Ân không cứu. Mà trong sáu vị Tháp Chủ Pháp Lam còn lại, có thể làm cho Tư Long e ngại,cũng chỉ có một mình Áo Bố Lai Ân mà thôi.

một chưởng đánh ra, khí tức Tà ác điên cuồng phát ra. Ma Thú thân thể cao đến mười thước của Tư Long trong nháy mắt bộc phát, Huyết nhục, Khải giáp, xương cốt hóa thành một làn sương mù màu xanh biếc, lao thẳng đến các vị Tháp Chủ Pháp Lam. Mà bản thể của hắn trong nháy mắt khi vụ nổ diễn ra, đã lợi dụng lực trùng kích cường đại bay lên bầu trời Cầm Thành, nhanh như điện lao về phía xa xa.

Đây là lực lượng cuối cùng của Tư Long. Lúc nguy ngập đến tính mạng, toàn bộ tiềm lực của hắn đã được bộc phát. Là Ám Tháp Chi Chủ, Sinh mệnh lực của hắn rất mạnh mẽ. mặc dù lần này đã bị thương rất nặng. Nhưng Tư Long tin rằng, chỉ cần còn sống, hắn sẽ có cơ hội. Cho dù tiềm tu mấy chục năm, cuối cùng hắn cũng có thể khôi phục đến trạng thái tốt nhất.

Tính toán của Tư Long rất chính xác. Áo Bố Lai Ân đã cho hắn cơ hội như vậy. Nhìn thấy Tà Khí điên cuồng lao về phía Mã Lệ Na. Vị Quang Minh Tháp Chủ rất hoảng sợ, thân hình lóe lên, đã che ở trước mặt Mã Lệ Na.

Công kích của Tư Long không chỉ có từ mặt trước, mà là trực tiếp từ trên không trung chụp xuống. Áo Bố Lai Ân đầu tiên thi triển thánh quang linh trận hoàn toàn bảo vệ thân thể mình và Mã Lệ Na ở bên trong. Vừa thừa nhận Tà khí khổng lồ đánh vào, vừa nhanh chóng phát Quang Nguyên tố của mình ra ngoài.

Năm vị Tháp Chủ còn lại cũng bị kinh hãi. Mặc dù đều thi triển Ma pháp phòng hộ để ngăn cản một kích cuối cùng của Tư Long. Nhưng bọn họ cũng mất đi cơ hội đuổi theo Tư Long. Tư Long lợi dụng lực lượng cuối cùng để chạy trốn, tốc độ rất nhanh, gần như đã biến thành một ảo ảnh mắt thường khó có thể nhìn thấy.

Nhưng mà, sáu vị Pháp Lam không thể nào đuổi kịp, không có nghĩa là tất cả mọi người không có cách nào đuổi theo hắn. Diệp Âm Trúc ở trong không trung vẫn luân tập trung vào Tư Long. Ngay cả khi Tư Long nói muốn tự vẫn, hắn cũng không hề buông lỏng.

Một người có thể vì lợi ích của mình mà giết Sư phụ, sao có thể cam tâm tự sát chứ? Diệp Âm Trúc hiểu rất rõ tính cách của Tư Long, cũng được Phĩ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn Đại sư nói rất nhiều. hắn thậm chí còn hiểu rõ sự ích kỷ của Tư Long hơn các vị Tháp Chủ Pháp Lam kia.

Tư Long đột nhiên bộc phát, đã sớm nằm trong suy đoán của Diệp Âm Trúc, bốn Thần Thú ngoại trừ Thiểm Lôi biến thành Ma Văn Song Dực vẫn còn trên cơ thể hắn, thì ba Thần Thú còn lại đã trở lại bản thể đứng bên cạnh Diệp Âm Trúc.

Trong tay không có Tử Tinh Tinh thần Cự kiếm, ngay cả Siêu Thần khí Khô Mộc Long Ngân Cầm Diệp Âm Trúc cũng đã thu hổi. Nhưng Tư Long vẫn không thể nào tránh được sự truy sát của hắn.

Một tròn, một dài, hai thanh Chiến Chùy không một tiếng động xuất hiện trong lòng bàn tay Diệp Âm Trúc. Hai tay trong nháy mắt chụm lại, quang mang màu Lam tím phóng lên cao. Một khắc sau, một đoàn quang mang màu trắng hình tròn mang theo tiếng sấm đánh, đã được Diệp Âm Trúc ném ra ngoài.

Không khí hoàn toàn bị xé rách. Tiếng va chạm chói tai khiến cho xuất hiện một loạt không gian Liệt phùng. Quang mang màu trắng trong nháy mắt đuổi theo Tư Long ở trong không trung, kèm theo tiếng sấm nổ rung trời, tiếng kêu thảm thiết của Tư Long truyền khắp toàn trường. Thân thể đang bay lên rất nhanh của hắn, trực tiếp bị đánh nát trong không trung, rơi xuống mặt đất.

Bị Diệp Âm Trúc công kích, thân thể Tư Long một lần nữa rơi xuống mặt đất, tuy nhiên, lần này hắn đã không thể đứng lên được nữa.

Quang mang màu trắng cũng không hề biến mất dù đã đánh trúng Tư Long,

Quang mang thu liễm lại, một thanh Chiến Chùy có hình thù kỳ lạ xuất hiện trong không trung.

Hai đầu chiến chùy rất sắc, ở giữa có hình tròn, đầu chùy to như đầu người.

Hai bên Chùy khắc đầy hoa văn, nhìn qua rất nhu hòa, nhưng lại tràn ngập Lôi Nguyên tố bá đạo.

Lôi Thần Chi Chuy, đây mới thật sự là Lôi Thần Chi Chuy. Phân biệt ở hai thanh Bích chiến chùy bao năm, rốt cuộc đã lại dung hợp lại trên chiến trường của Cầm Thành và Pháp Lam. Kích thứ nhất của nó đã hủy diệt một gã cường giả siêu cấp đạt đến Thứ Thần Cấp bát giai. Cho dù là Diệp Âm Trúc, khi cảm nhận lực công kích của Siêu Thần khí Lôi Thần Chi Chuy cũng không khỏi giật mình.

Khí tức tà ác ẩn chứa trên người Tư Long, bị Diệp Âm Trúc sử dụng kỹ năng Phong Bạo Chi Chùy của Lôi Thần Chi Chuy nổ tan. Lôi lực kinh khủng chẳng những phá hủy toàn bộ Kinh mạch, xương cốt trong cơ thể Tư Long. Thậm chí ngay cả Linh hồn của hắn cũng bị đánh tan. Đối phó với Ma pháp sư Ám Ma Hệ như Tư Long, lực sát thương của nó đã thể hiện một cách hoàn mỹ. Năng lực Phá tà của Lôi Thần Chi Chuy thì cho dù là Tư Long ở trạng thái mạnh nhất cũng chưa chắc có thể ngay mặt chống lại nó.

Tất cả biến hóa chỉ trong mấy cái nháy mắt đã kết thúc. Khi Tư Long bị Lôi Thần Chi Chuy đánh rơi, Diệp Âm Trúc và ba Thần Thú cũng đồng thời từ trong không trung hạ xuống, trực tiếp hạ xuống cạnh Tư Long. Diệp Âm Trúc tuyệt đối không cho hắn cơ hội trở mình.

Sau lưng Tư Long, bị uy lực của Phong Bạo Chi Chủy làm vỡ ra một lỗ hổng rất lớn. Càng quỷ dị là, bị thương nặng như vậy mà không có một giọt máu nào chảy ra. Đó là bởi vì Kinh mạch và Huyết nhục trong cơ thể Tư Long bị Lôi lực khổng lồ đốt cháy.

Sinh mệnh lực của Tư Long quả thật rất mạnh mẽ, bị thương nặng như vậy, hắn còn không có lập tức chết đi. Linh hồn từ từ tan biến, con ngươi của hắn đã biến thành màu xám trắng. Khuôn mặt khẽ co rút lại, đôi mắt như cá chết nhìn Diệp Âm Trúc, từ trong mắt hắn, Diệp Âm Trúc cảm nhận đôi chút giải thoát.

"Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn sư phụ, ta rốt cục đã báo thù được cho Người" Lôi Thần Chi Chuy từ trên trời rơi xuống, trở lại trong tay Diệp Âm Trúc.

"Sư… Phụ… ta… ta sai rồi. Ta… Thật sự…. sai…. Ta lập tức sẽ đến …. Dưới đất…. tìm…. Người…. Nếu như…. có…. Một…. cơ hội…. ta …. Tuyệt đối sẽ không …. Lựa chọn như vậy….. Diệp….. Âm…. Trúc, ngươi….. thắng….. ngươi….. mới là….. đệ tử….. chân chính của ….. Sư ph….. nhưng mà…… Tô….. Lạp" nói đến đây, Ma pháp sư cường đại rốt cuộc đã chết đi.

Linh hồn khổng lồ của Tư Long hóa thành một luồng khí bay ra từ Mi Tâm, không có tiêu tan. Trừ trên người hắn, Hồn Châu sáng bóng khẽ bay lên, khí lưu màu xám như tìm được chỗ ra, trực tiếp dũng mãnh tiến vào bên trong Hồn Châu.

Lập tức, Hồn Châu mất đi ánh sáng lại xuất hiện, Linh hồn ba động cường đại tràn ngập trước người Diệp Âm Trúc. Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn

Diệp Âm Trúc không sợ Linh hồn của Tư Long ảnh hưởng đến Linh hồn lạc ấn của Phĩ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn bên trong Hồn Châu. Bởi vì Linh hồn của Tư Long đã bị lực phá tà của Lôi Thần Chi Chuy làm cho hoàn toàn vỡ nát, trong nháy mắt khi rời khỏi thân thể Tư Long đã hoàn toàn mất đi ý thức. Diệp Âm Trúc là một Vong Linh Ma pháp sư, nên hắn cảm nhận điểm nảy rất rõ ràng.

Giơ hai tay lên, Diệp Âm Trúc thu hồi Lôi Thần Chi Chuy lại, trịnh trọng tiếp lấy Hồn Châu vào trong tay, hai chân co lại, từ từ quỳ xuống mặt đất.

Giọt nước mắt trong suốt chảy ra từ cặp mắt trong suốt của hắn: "Phĩ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn Sư phụ, phản đồ rốt cuộc đã chết. Con đáp ứng Người đã làm được, tìm lại Hồn Châu của Người. Người yên tâm đi, bất luận là nỗ lực như thế nào, con đều nhất định giúp Linh hồn của Người sống lại"

Nói xong, hắn cung kính lạy ba lạy với Hồn Châu.

Nói ra cũng kỳ lạ, sau khi Hồn Châu mất đi sự khống chế của Tư Long, như hiểu được lời Diệp Âm Trúc nói. Khi hắn vừa mới lạy đến cái thứ ba, đột nhiên tránh thoát khỏi tay Diệp Âm Trúc, hóa thành một vệt sáng màu đen chui vào mi tâm Diệp Âm Trúc, trực tiếp biến mất trong cơ thể hắn.

Một cảm giác hiểu rõ xuất hiện trong đầu Diệp Âm Trúc. Hắn rõ ràng cảm giác được, Hồn Châu đã tiến vào Tinh thần chi hải của hắn, cũng xoay quanh Linh hồn lạc ấn của hắn. khí tức Linh hồn cũng trở nên ngưng thật, khống chế Cốt Long đã không cần đến tiếng đàn nữa, chỉ cần ý chí là đủ để chỉ huy Vong Linh sinh vật chung cực này rồi.

"Cầm Đế, cảm ơn ngươi đã giúp chúng ta đánh chết phản đồ của Pháp Lam. Nhưng ta nghĩ, cũng nên giải quyết vấn đề giữa chúng ta" Sáu thân ảnh lặng lẽ đi đến trước mặt Diệp Âm Trúc, không có Kỵ Sỹ Pháp Lam đuổi kịp, nhưng sáu người này gây cho Diệp Âm Trúc áp lực cực lớn.

Từ từ đứng lên, cố gắng ưỡn ngực, Diệp Âm Trúc lạnh lùng nói: "ngươi muốn chiến, vậy thì chiến"

Âm Trúc rốt cuộc đoạt lại được Hồn Châu của Sư phụ, nhưng mâu thuẫn giữa Cầm Thành và Pháp Lam có phải càng sâu đậm hơn không?