Cầm Đế

Chương 228: Tiến hành kết hôn

Thời gian dài sau. ba người chậm rãi phân khai, trên mặt bọn họ tràn đầy nước mắt bao phủ, tất cả bi thương, kinh nghiệm thống khổ, tại giờ khắc này đều tiêu tan.

Thấy bọn họ tách ra, Vị Minh thái thượng trưởng lão mặt mang ý cười ho khan một tiếng, nói: "Nữ hoàng bệ hạ, ngài tựa hồ có chút nóng nảy rồi, ta còn chưa giao nhiếp chánh vương điện hạ cho người đâu"

Hải Dương mặt đỏ lên, gương mặt đỏ bừng hạnh phúc, nhưng nàng lôi kéo tay phải Diệp Âm Trúc như thế nào cũng không chịu buông ra

Vị Minh bất đắc dĩ nói "Cầm Đế đại nhân, nhiếp chánh vương điện hạ, sau này bệ hạ giao cho ngài rồi. Bất luận Đông Long có đối mặt cái gì, xin ngài bảo vệ an nguy cho nữ hoàng điện hạ"

"Ta sẽ, xin thái thượng trưởng lão cứ an tâm"

An Nhã mỉm cười nói: "Âm Trúc, ta đã nhận Tô Lạp làm muội muội, sau này nàng chính là thân muội muội của ta, ta chính là gia trưởng của nàng,ngươi dám khi dễ nàng, đừng trách tỷ tỷ không khách khí"

Diệp Âm Trúc a a cười khúc khích nhìn An Nhã, nhưng trong lòng tràn ngập cảm động, hắn đương nhiên biết An Nhã làm như vậy hoàn toàn vì mình. Có An Nhã cùng tinh linh tộc ủng hộ, địa vị của Tô Lạp mới ổn định được

Chủ hôn Tần Thương đứng ở một bên không nhịn được có chút buồn cười, "Xem ra ta cũng không cần hỏi lại các nàng có nguyện ý không rồi nữa nhỉ"

Ny Na cười lớn, nói "Đương nhiên là vẫn rồi. Hình thức là chủ yếu" lúc này vị trưởng công chúa trong mắt tràn ngập hâm mộ. Mặc dù cùng Tần Thương hoà hảo như lúc đầu nhưng chưa từng chứng kiến ngày nào cảm động như hôm nay.

Tần Thương gật đầu nói "được rồi" đồng thời thấp giọng nói bên tai Ny Na "Ta thiếu ngươi một hôn lễ. Đợi chiến tranh kết thúc, nhất định hoàn cho ngươi"

Ny Na mặt đỏ lên, trong mắt hạnh phúc, quang mang càng thêm sáng

Vợ chồng hai người cùng nhau đi tới phía trước, trước hướng Vị Minh cùng An Nhã tiếp đón, Tần Thương mới cao giọng nói: "Âm Trúc, ngươi nguyện ý kết hôn cùng Hải Dương không, bất luận bần cùng hay giầu sang, khoẻ mạnh hay bệnh tật, một đời chiếu cố nàng, bảo vệ nàng"

?

Diệp Âm Trúc nắm chặt tay Hải Dương, kiên định gật đầu nói: "Ta nguyện ý"

Tiếng hoan hô lại vang lên, tiếng gầm thật lớn khiến cho Tần Thương cùng Ny Na chủ hôn phải tạm dừng một lúc.

Khi tiếng gầm từ từ hạ xuống, Ny Na mở miệng hỏi: "Hải Dương, ngươi nguyện ý kết hôn cùng Diệp Âm Trúc không? Bất luận bần cùng hay giàu sang, bất luận khoẻ mạnh hay bệnh tật, cả đời thương hắn, chiếu cố hắn. Kiên cường ủng hộ hắn"

Hải Dương cũng khong giống Diệp Âm Trúc trực tiếp nói ra ba chữ ta nguyện ý, thanh âm nàng nghẹn ngào "ta chờ đợi ngày này lâu lắm rồi, hôm nay Hải Dương có thể trở thành thê tử của Diệp Âm Trúc cũng là hạnh phúc lớn nhất trong đời ta, ta nguyện ý"

Không có hoan hô nhưng giờ phút này, không biết bao nhiêu người cảm động rơi nước mắt. Tình yêu đẹp như vậy, vĩnh viễn như vậy!

Tần Thương lại hướng Diệp Âm Trúc "Âm Trúc, ngươi nguyện ý kết hôn cùng Tô Lạp không, bất luận bần cùng hay giầu sang, khoẻ mạnh hay bệnh tật, một đời chiếu cố nàng, bảo vệ nàng"

Cùng Tô Lạp lúc đó đủ loại hình ảnh bay nhanh hiện ra trong đầu, có thể ở chỗ này cùng nàng thành phu thê không dễ, bắt được lần này, quyết không buông tay

"Ta nguyện ý"

Ny Na hỏi "Tô Lạp, ngươi nguyện ý kết hôn cùng Diệp Âm Trúc không? Bất luận bần cùng hay giàu sang, bất luận khoẻ mạnh hay bệnh tật, cả đời thương hắn, chiếu cố gắn. Kiên cường ủng hộ hắn"

Tô Lạp không suy nghĩ nói luôn "ta nguyện ý, bất luận thiên hoang địa lão,biển sâu đá vụn, bất luận sanh tử, dù chỉ còn mảnh nhỏ linh hồn, ta cũng vĩnh viễn đi theo bên người hắn"

Nàng ngữ khí bình thản, nhưng loại bình đạm này khiến lời nói của nàng càng thêm chắc chắn.

Tần Thương cùng Ny Na cười nói "Lễ thành. Ta tuyên bố, Diệp Âm Trúc cùng Hải Dương, Tô Lạp chánh thức thành phu thê. Từ nay về sau thương yêu nhau, không ly khai"

Áo Lợi Duy Lạp tuyên bố "Xin mời chủ hôn, các vị chứng hôn cùng trưởng bối nhập toạ"

Tần Thương, Ny Na, An Nhã, Vị Minh thái thượng trưởng lão tại hắn đãi lĩnh nhanh chóng ngồi xuống bên cạnh Diệp Âm Trúc. Tại tiếng hoan hô trời long đất lở của Cầm thành chiến sĩ. Diệp Âm Trúc mang theo Hải Dương cùng Tô Lạp hướng trưởng bối kính trà. Hoàn thành trình tự cuối cùng của hôn lễ.

Từ quy mô, kích thước của hôn lễ,tuyệt đối là hôn lễ long trọng,nhưng trình tự vốn phải theo An Nhã an bài đã giảm đi rất nhiều.

Khi Diệp Âm Trúc mang theo Hải Dương cùng Tô Lạp đi tới trước mặt Ny Na, Ny Na mỉm cười nói "Tây Nhĩ Duy Áo không cách nào đến đây, ta đại biểu Mễ Lan đế quốc chúc tân hôn vui sướng. Thôi được rồi, Tây Đa Phu ông nội ngươi không tới được, hắn nhờ ta chúc phúc cho ngươi"

Ny Na nãi nãi, ông nội vẫn khoẻ chứ?" Hải Dương nghe Ny Na nhắc tới Tây Đa Phu, nhất thời trong mắt nước mắt không ngừng rơi. Lúc trước tới Mễ Lan, nàng rốt cuộc chưa gặp Tây Đa Phu gia gia.

"đứa nhỏ ngốc, ngày đại hỉ, không khóc"

Một yểu điệu thân ảnh bước lên đài, bước nhanh tới bên người Hải Dương, mỹ mâu trong suốt loé ra mục quang "Hải Dương, chúc mừng ngươi"

Nghe thấy thanh âm, Hải Dương thân thể chợt cứng đờ, rất nhanh quay đầu, vừa nhìn thấy người đấy, mỹ mâu lộ vẻ kinh hãi, mở ra song chưởng, cùng người đến ôm gắt gao.

Cẩm nhận tâm tình biến hoá của Hải Dương, Diệp Âm Trúc sửng sốt một chút, bởi vì chung quanh rất hỗn loạn, khí tức này dù rất quen thuộc, nhưng trong lúc nhất thời hắn cũng không nhận ra

"Hương Loan tỷ, ngươi như nào cũng tới" Hải Dương lên tiếng, rốt cuộc thân phận người đến cũng lộ ra, cũng khiến cho Diệp Âm Trúc giật mình hiểu ra. Hắn cũng không nghĩ tới, Hương Loan hôm nay tới trong đầu hắn nháy mắt hiện ra phát sinh mập mờ giữa hắn cùng Hương Loan. Nhưng nhanh chóng loại bỏ quá khứ, chính mình đã có Hải Dương cùng Tô Lạp, cũng không thể tiếp nhận thêm tình cảm nào khác nếu không như thế nào đối diện với tín nhiệm của các nàng với mình.


"Ngươi kết hôn, ta như thế nào lại không đến" Hải Dương vẫn đẹp như vậy, chỉ bất quá lúc này đây so với dĩ vàng nàng hoạt bát thiếu đi vài phần, nhưng thêm vài phần động nhân a. Nguồn truyện: Truyện FULL

Tại Mễ Lan, Hải Dương là bằng hữu duy nhất, thậm chí là tỷ muội, hai người quan hệ cực tốt, trong cuộc sống, ngày vui mừng nhất của mình, tỷ muội đến chúc phúc, còn có cái gì khiến cho Hải Dương cao hứng hơn đây? Chỉ là nàng không có phát hiện, mỹ mâu Hương Loan xuất hiện vài phần bất an cũng thương cảm ánh mắt có chút không dám cùng Hải Dương tiếp xúc.

Chánh tại đây thì, một gã tinh linh lẳng lặng lên đài, tại bên tai An Nhã nói vài câu. An Nhã vỗn mỉm cười, trong mắt nhất thời hiện ra vài phần lãnh lệ, phất tay để cho tên tinh linh kia đi xuống. Môi khẽ động, truyền âm tới Diệp Âm Trúc "Hạ lễ tới rồi"

Vừa mới kính trà xong, thần sắc Diệp Âm Trúc vẫn không đổi, mỉm cười nói "khách nhân mang hạ lễ tới"

Lời vừa nói ra, mọi người trên mặt đều không nhịn được toát ra thần sắc phẫn nộ, tại mừng rỡ, long tộc đến đảo loạn, thật sự là ghê tởm, không cần gì ủng hộ, chiến ý mãnh liệt phóng thích.

Tính tình hoả bạo Diệp ly nhịn không được đứng lên "Ba trùng ghê tởm, lần này để bọn chúng đến không về được"

Diệp Âm Trúc hai tay nắm hai vị kiều thê, đối mặt dưới đài, tại tác dụng đấu khí, xa xa thanh âm truyền đến "Cầm thành các tộc chiến sĩ, hôm nay là ngày kết hôn của ta, vốn để mọi người tận tình vui sướng, nhưng là bây giờ long tộc đến, muốn quấy nhiễu niềm vui sướng của chúng ta, vậy để chúng ta cấp cho chúng một cái giáo huấn, để cho thế nhân hiểu được, phàm xâm lấn Cầm thành, tất sát. Sau khi kích bại lũ xâm lấn, ta sẽ cùng các huynh đệ uống say"

Đứng ở bên cạnh Hải Dương, Hương Loan có chút kinh ngạc nhìn Diệp Âm Trúc, nàng cũng chưa phát hiện ra Diệp Âm Trúc thị lực mất đi nhưng rõ ràng cảm nhận được, mặc long bào màu đen, đầu đội kim quan, Diệp Âm Trúc rõ ràng khác trước kia. Hắn càng thêm thành thục, thực lực cũng càng tăng mạnh, cũng không để long tộc tiến công vào mắt, tại đai lục có mấy người được như vậy?"

Tập trung ở chỗ này, có thể nói đều là cường giả của các tộc, nghe tin tức long tộc tới, Diệp Âm Trúc nói khiến cho bọn hắn chiến ý mãnh liệt. Long tộc như thế nào lại tới? Nơi này là Cầm thành, là gia viên bọn họ, vì bảo vệ gia viên chính mình, cho dù nỗ lực tánh mạng cũng không tiếc.

An Nhã cũng Vị Minh trưởng lão nhìn nhau gật đầu, đại biểu cho hai thế lực lớn Cầm thành cùng nhau xuống đài, vì để cho Diệp Âm Trúc có thể nghỉ ngơi khôi phục tốt, tràng chiến tranh này, nàng đã chuẩn bị rất kĩ đối sách.

Trên đài, Diệp Ly một nhà cũng những người khác xuống đài, bình thai chung quanh các tộc chiến sĩ tại Đông Long bát tông tông chủ cùng các tộc trưởng đái lĩnh nhanh chóng hành động, chia làm vô số tiểu đội, nhanh chóng hướng Bố Luân Nạp sơn mạch biến mất. Trên đài chỉ còn ba người vợ chồng Diệp Âm Trúc, Tần Thương, Ny Na, Hương Loan, cùng với mười lam y tinh linh thiếu nữ dưới trác án, còn có Thiểm Lôi đáng yêu.

Ba đạo thân ảnh cao lớn bay nhanh từ Bố Luân Nạo núi non xuống, đồng thời phóng người lên, hạ xuống trước mặt Diệp Âm Trúc. Cầm đầu là một người toàn thân bao phủ trong màu tím, hướng Diệp Âm Trúc gật đầu nói "hết thảy đều chuẩn bị tốt"

Nhận lệnh Tử, Cách Lạp Tây Tư và Minh trên người phóng thích cường đại chiến ý,Diệp Âm Trúc nói "Hảo, vậy để chúng ta cấp cho long tộc một cái kinh hãi đi"

Hải Dương vẫn cầm tay Diệp Âm Trúc từ khi hắn đạn tấu khúc Phượn hoàng cầu, ngồi xuống trác án, nhấc mũ lên, hôm này nàng cũng không có dùng năng lực của Tuyết Long Báo để che dung nhan mà thay vào là một khăn hồng.

"Thật lâu rồi không cùng ngươi đạn tấu, chúng ta cầm tranh hợp bích, được không?"

Diệp Âm Trúc mỉm cười "Cầu còn không được"

Một bên Tần Thương ha ha cười "Âm Trúc, ngươi cái gì cũng không thiếu, Tần gia gia vẫn đang không biết tặng ngươi hôn lễ gì đây, tính thêm ta một người đi. Thật lâu không cùng ngươi đạn tấu. Để cho Tần gia gia nhìn thấy chánh thức thực lực của ngưoi đi"

Vừa nói, Tần Thương ở bên kia Diệp Âm Trúc ngồi xuống,may là trác án cũng đủ rộng, ba người ngồi ở phía sau không một chút chật chội

Lam tinh linh thiếu nữ, Yên La mang theo mọi người tới ngồi phía sau Diệp Âm Trúc, lấy ra nhạc khí chính mình để lên trác án, tại sau lưng Diệp Âm Trúc, dù đối mặt long tộc cường đại, các nàng không có chút nào cảm giác sợ hãi.

Tử, Cách Lạp Tây Tư, Minh, Thiểm, Lôi phân biệt đứng ở chung quanh, Ny Na cùng Tô Lạp đứng cùng một chỗ, bảy người phân biệt đứng ở sáu phương vị, tạo thành một vòng lục mang tinh bảo vệ trung ương.

Bọn họ nhân số không nhiều lắm, nhưng có thần thú, hơn nữa Ny Na cùng Tô Lạp xuất thân Pháp Lam, đủ để ngăn cản thiên quân vạn mã. Muốn phá hư Diệp Âm Trúc bọn họ đạn tấu, trước tiên phải vượt qua cửa ải bọn họ.

Hai cánh màu bạc, Ly Sát bay lượn bên cạnh Hoắc Hoa Đức, bởi vì thực lực tăng nhanh chóng,nàng bây giờ nghiễm nhiên thống lĩnh trong hàng trẻ tuổi Ngân Long thành, được Hoắc Hoa Đức trọng thị.

Hoắc Hoa Đức đái lĩnh ngân long tộc, phi hành tại phía trước, thân thể hắn không còn lớn như trước kia, nhìn qua giống như một ấu long, nhưng lân phiến màu trắng trên người đủ để tất cả cự long sùng bái, đó là thần thánh cự long.

Vài ngày trước, Ly Sát mang theo tin Diệp Âm Trúc cự tuyệt đầu hàng khiến cho Hoắc Hoa Đức giận dữ, hắn đã hạ quyết tâm,san bằng Bố Luân Nạp sơn mạch, trở thành một phần uy nghiêm của thần thánh cự long, tràng chiến tranh này cũng đánh dấu địa vị thống suất long tộc cao coa tại thượng của hắn, đồng thời cũng hy vọng sau chiến tranh,sáu long tộc vương thấy thực lực của thần thánh cự long một chút, sau này không còn dám phản kháng thống trị của mình.

"Gia gia, chúng ta thật sự huỷ diệt Cầm thành sao? Âm Trúc nói như thế nào cũng là chúng ta ngân long tộc thành viên" Ly Sát bị Diệp Âm Trúc kiêu ngạo chọc giận nhưng trong nội tâm vẫn hy vọng không là địch với hắn, càng không hy vọng thấy hắn và đồng bọn trong lửa giận long tộc tiêu tan.

Hoắc Hoa Đức hiển nhiên không để Cầm thành vào mắt, gầm giận nói "nha đầu ngốc,bây giờ đã bắt đầu, không thể ngăn cản. Diệp Âm Trúc xâm phạm ích lợi của long tộc. Không giết hắn, uy nghiêm long tộc để đâu? Huống chi sáu long thành đều đang nhìn chúng ta ngân long tộc. Hôm nay ta cũng muốn hướng bọn họ chứng minh thực lực ngân long tộc, để cho bọn người kia không dám phản kháng thống trị của chúng ta"

"Chính là, ông nội, ta có thực lực như hôm nay, có không ít trợ giúp của Diệp Âm Trúc, có thể hay không lưu hắn một mạng" Ly Sát còn muốn cố gắng cuối cùng.

Hoắc Hoa Đức trong mắt mang theo quang mang lạnh lẽo "Ly Sát, nhớ kỹ thân phận ngươi. Không ai có thể thay đổi chủ ý của ta. Hết thảy ngày hôm nay, đều là chính Diệp Âm Trúc tạo thành,nếu hắn không tàn sát long tộc, như thế nào có kết quả này. Chuyện này đã thành định cục ngươi không cần nói nữa"

Xa xa, tại không trung phi hành, cự long đã thấy Bố Luân Nạp sơn mạch.

Bố Luân Nạp sơn mạch chiếm diện tích cực rộng lớn, rất nhiều ngọn núi, tại Long khi Nỗ Tư đại lục là một mảnh hùng vĩ núi non. Khí thế rộng lớn, núi non liên miên.

Quang mang kinh ngạc từ trong mắt thần thánh cự long Hoắc Hoa Đức chợt loé, thì thào tự nhủ "Tường thành? Cầm thành cũng tại ngọn núi chế tạo tường thành"

Cũng không phải chỉ hai ngọn núi có tường thành,mà là mắt nhìn có thể thấy được, ngọn núi nào cũng do tường thành vài trăm thước tương liên,mặc dù thành tường cùng ngọn núi độ cao còn chênh lệch khôn nhỏ, nhưng đây đã là công trình cực kỳ vĩ đại. Từ không trung có thể thấy tường thành cực kiên cố, không thể trong một hai ngày hoàn thành, hơn nữa cần hao phí bao nhiêu nhân vật lực đây?

Hoắc Hoa Đức trong lòng khẽ động, chính mình đã xem thường thực lực Cầm thành, không nghĩ tới năm đó giống như con kiến hôi trước mặt mình cũng có thể tạo ra một lãnh địa như vậy.

Làm ngân long tộc thống lĩnh, trí tuệ Hoắc Hoa Đức tự nhiên có thể nhìn ra mục đích Cầm thành.

Núi non tương liên, cũng là biến Bố Luân Nạp sơn mạch thành một toà pháo đài khổng lồ. Nhìn qua chưa hoàn thành nhưng đã có hình dáng rồi, nếu thật sự hoàn thành, sợ rằng trăm vạn đại quân cũng vô pháp công thành. Tường thành cao trăm vạn? Ít nhất trước mắt loài người coò chưa có khí cụ công thành loại này. Nhất là thành tường độ dày cùng độ cao giống nhau,hai trăm thước đã ngoài. Hơn nữa tựa hồ chỉ dùng đá hoa nham để tạo thành.


Hoắc Hoa Đức có chút không nhịn được nghi hoặc, Hắc long thành không phải nói Diệp Âm Trúc, nho nhỏ Cầm thành chỉ có một chút dư nghiệt của Đông Long đế quốc sao? Nhìn công trình khổng lồ phía dưới, không có trăm vạn nhân số trong một năm, thậm chí mười năm cố gắng cũng không thể hoàn thành.

Hắn đương nhiên không biết kiến tạo tường thành chủ lực không phải là nhân loại, mà là địa tinh bộ lạc xếp đặt, ải nhân tộc đại sư, địa tinh Tê Liệt giả,Bỉ mông cùng tinh linh tộc. Một Tê Liệt giả công năng đủ để thay thế hơn ngàn nhân công. Thiết cát, vận chuyển cự thạch, đại bộ phận đều là bọn họ hoàn thành. Hơn nữa thành tường kiên cố,bao hàm vô số sắp đặt hoàn mỹ của địa tinh tộc,giảm lớn đại lượng nhân lực. Nếu không ngắn ngủi vài năm như thế nào có thể hoàn thành công trình này.

Bất quá, sau ngắn ngủi kinh ngạc, Hoắc Hoa Đức ánh mắt rất nhanh toát ra tia khinh thường. Không sai, Bố Luân Nạp sơn mạch biến thành một pháo đài là một ý nghĩ hay. Đáng tiếc chỉ có tác dụng với nhân loại và thú nhân quân đội thôi,với vĩ đại long tộc mà nói, căn bản là phế vật,bởi nếu pháo đài này có khuyết điểm thì chính là không trung.

Thành tường cao tới đâu. đối với phi hành giữa không trung, cao quý long tộc có tác dụng gì?Lần này vì uy thế long tộc, bảy long thành mang tới đây tám trăm đầu trưởng thành cự long, càng do chính bảy long vương lãnh đạo. Lực lượng như vậy, cho dù một quốc gia cũng có thể san phẳng. Chỉ cần từ không trung hạ ma pháp xuống, cho dù muốn diệt tất cả ngọn núi của Bố Luân Nạp sơn mạch cũng được.

Nghĩ vậy, kinh ngạc lúc trước biến thành kiêu ngạo, khiến cho tia cố kỵ của Hoắc Hoa Đức mọc lên lúc trước nhanh chóng biến mất.

Cự long thấy Bố Luân Nạp sơn mạch, ngồi trên đài, mọi ngưòi tự nhiên cũng thấy được cự long xuất hiện. lòng tin mười phần nhưng khi thấy trận thế long tộc không khỏi thầm giật mình.

Tám trăm đầu cự long, hình thể nhỏ nhất cũng phải hơn mười thước,vượt qua trăm thước chiều dài, đồng thời triển khai hai cánh phi hành tại bầu trời tựa như một màng mây đen thật lớn di động, già vân tế thiên.

Phi hành tại phía trước là một đầu cự long phá lệ dẫn dắt ánh mắt mọi người. thân dài ba mươi thước, thân hiện ra màu trắng nhũ, tại ánh mặt trời chiếu xuống, tựa như một khối bạch ngọc thật lớn trên không trung. Phía sau hắn, năm mươi đầu ngân long lân phiến xếp thành hàng chỉnh tề, ánh mặt trời chiếu xuống chúng nó phản xạ đều xuất bảy màu ánh sáng, không phải chỉ có ánh sáng phản xạ còn có ma pháp ba động khổng lồ, Làm ma pháp long, một đầu trưởng thành cự long có thể sử dụng toàn hệ cấm chú.

Ngân long tộc sở dĩ cường thịnh là vì ma pháp lực.Khi đông đảo ngân long tụ tập, cho dù Hắc long tộc cùng Kim long tộc cũng không dám hướng chúng nó khiêu khích. Toàn hệ cấm chú điệp gia, phục hợp cấm chú đều là ngân long tộc tinh thông, không ai có thể dùng thân thể ngạnh tiếp.

Tại sau Ngân long tộc, Hắc long cùng Kim long đều có tám mươi đầu tạo thành trận hình đi trước, chúng nó thân thể so với ngân long khổng lồ không ít, nhất là kim long tộc,phản xạ ánh sáng kim chúc sáng bóng. Thân thể bọn chúng cũng xếp hàng đầu khổng lồ của Long Khi Nỗ Tư đại lục, mỗi một đầu kim chúc long trưởng thành có thể so sánh với công kích, phòng ngự của hoàng kim bỉ mông. Đáng sợ hơn nữa là năng lực từ không trung lao xuống, cùng sức nặng là lực lượng kim chúc hoá thân, cho dù hoàng kim bỉ mông tại chúng nó trùng phong cũng không dám ngăn cản trước mặt.

Sau tam đại thượng vị long tộc,đến sau đó là thuỷ hoả thổ phong bốn long thành mấy trăm đầu cự long tạo thành một mảng rộng trên bầu trời. Chúng số lượng nhiều nhất, nhưng chiến đấu lực so với thượng vị long tộc kém hơn rất nhiều. Đa phần là bát giai cự long.

Mắt nhìn già vân tế thiên trận hình, tứ đại thần thú ánh mắt đều sáng lên, Thiểm Lôi thuần khiết ánh mắt cũng phun ra nộ quang mãnh liệt, gắt gao nhìn tại thân hình thần thánh cự long Hoắc Hoa Đức phi hành ở phía trước, các nàng còn nhớ rõ, lúc trước cha mẹ mình vì bảo vệ các nàng tại một đầu cự long như vậy nên bị huỷ diệt.

Nhìn thấy cừu địch, đôi mắt màu vàng xinh đẹp phảng phất phun ra nộ hoả.

Tử, Cách Lạp Tây Tư cùng Minh đông dạng thấy được cự long,khí thế trên người nhất thời bàng bạc nổi lên, đối với bọn họ, long tộc chính là thiên địch từ thời viễn cỗ đã như vậy. Tổ tiên của Tử, đúng là vì đánh nhau với thần thánh cự long Nặc Khắc Hi mà lưỡng bại câu thương, mắt thấy nhiều long tộc đồng thời xuất hiện như vậy,chiến ý bọn họ cũng đều thiêu tới đỉnh điểm.

Cảm thụ khí tức trong không trung có biến hoá, Diệp Âm Trúc vẫn bình tĩnh "Diễn xuất, bắt đầu thôi. Đây mới là màn huyễn lệ nhất của hôn lễ hôm nay"

Nói xong những lời này, thanh âm Diệp Âm Trúc chợt đứng lên, ngẩng đầu hướng thiên, dù hắn nhìn không thấy nhưng khí tức trên người chuẩn xác tập trung tại trên người thần thánh cự long Hoắc Hoa Đức.

"Hoắc Hoa Đức"

Giữa không trung, Hoắc Hoa Đức hai cánh phách động, sau lưng cự long cũng dừng lại.Vốn không một đầu cự long xuất hiện lo lắng, long tộc đã bao nhiêu năm không xuất hiện quy mô như thế này, tại trong mắt bọn họ, cho dù là Pháp Lam cũng tuyệt đối đủ lực để đánh một trận.

Hoắc Hoa Đức cúi đầu nhìn xuống, trong lòng chợt cả kinh, đồng tử kịch liệt co rút, ngay sau đó khí tức toàn thân nhất thời trở nên mãnh liệt nổi lên, không lồ uy áp thần thánh cự long khiến cho long tộc theo sau hắn không nhịn được phải lui về phía sau, một tầng nhũ quang mang màu trắng từ vị thần thánh cự long trên người phát ra.

Hoắc Hoa Đức biến hoá cũng không phải vì hắn thấy Diệp Âm Trúc mà hắn cảm nhận được trên bình thai rộng lớn, năm đoàn khí tức khổng lồ, làm hắn kinh hãi không hiểu, năm cỗ khí tức này đều không kém mình. Điều này sao có thể? Trở thành thần thánh cự long, hắn tự nhiên kế thừa khí tức cùng trí nhớ của thần thánh cự long,năm cỗ cường đại khí tức tràn ngập địch ý, đồng thời làm hắn sửng sốt, phảng phất nghìn năm trước đã gặp qua.

Hoắc Hoa Đức cảm giác được, sáu vị long vương cũng cảm giác được năm đại thần thú mạnh mẽ, đều từ trong tộc bay tới, tới bên người Hoắc Hoa Đức, bảy long vương hợp lực. Tại thuộc tính khí tức hỗ trợ nhau, bộc phát ra khí thế cường đại, lúc này mới ổn định được tâm tình.

Hắc long vương nhìn thoáng qua Hoắc Hoa Đức bên người "Miện hạ, là khí tức gì, vì sao lại cường đại như vậy?"

Hoắc Hoa Đức trầm giọng nói "Nếu ta cảm giác đùng, chính là tứ đại thần thú của Thú nhân tộc. Không nghĩ tới, tại đây trong Cầm thành có tứ đại thần thú tề tụ. Khó trách, khó trách, Diệp Âm Trúc dám cùng long tộc chúng ta chống lại"

Hắc long vương hoảng sợ nói "Tứ đại thần thú?chẳng lẽ là tứ đại thần thú đã trưởng thành?"

Hoắc Hoa Đức gật gật đầu, "Ta cảm giác sẽ không sai, chúng ta long tộc cùng thú nhân tộc là thiên địch,xem ra, hôm nay đánh một trận cũng không nhẹ, để cho toàn tộc chuẩn bị,chúng ta phải lợi dụng tứ đại thần thú không thể phi hành, chỉ cần huỷ diệt chúng nó, Cầm thành cũng không tính là gì, không có Thú nhân tộc cường chiến quân đoàn, chúng ta có thể dựa vào số lượng áp đảo đối thủ"

Cảm nhận được tứ đại thần thú khí tức khiến cho lòng tin của Hoắc Hoa Đức có chút dao động, nhưng chính là hắn không lùi bước. Dù sao phía sau hắn cũng có tám trăm cự long trưởng thành, tứ đại thần thú thì sao? Bọn họ chỉ có bốn người, cho dù mỗi người đều cùng mình thực lực tương đương cũng không có khả năng chống lại cả long tộc cao quý,chỉ là kim giáp cầm trùng như thế nào lại không giống với truyền thuyết, đó là hình tượng loài người mà?"

Ngay khi Hoắc Hoa Đức tự hỏi thì thanh âm Diệp Âm Trúc một lần nữa vang lên

"Hoắc Hoa Đức"

Hoắc Hoa Đức trong mắt nộ quang chợt loé "Diệp Âm Trúc tiểu nhi, ngươi dám gọi tên huý của ta"

Diệp Âm Trúc lạnh nhạt cười "Ta tại sao không dám, ngươi chính là lúc trước đã dạy ta,thực lực là tiền vốn để nói chuyện. Tại Ngân long thành, ngươi gây cho ta khuất nhục,Diệp Âm Trúc không dám quên. Hôm nay là kết hôn của ta, ngươi dẫn đông đảo long tộc đến đây, chẳng nhẽ để chúc mừng sao?"

"Chúc mừng? Diệp Âm Trúc, xem ra ngươi tự đại đến điên rồi, bây giờ ta cho ngươi hai lựa chọn, ngươi chính mình cùng tứ đại thần thú thần phục long tộc, tuỳ ý chúng ta xử trí, ta có thể buông tha Cầm thành cùng những người khác, nếu không hôm nay Cầm thành sẽ biến mất trên Long Khi Nỗ Tư đại lục"

Diệp Âm Trúc lạnh nhạt cười "Hoắc Hoa Đức,mặc dù ngươi đã tiến hoá thành thần thánh cự long đáng tiếc ngươi tính tình vẫn kiêu ngạo như vậy. Tới là khách, chúng ta trước đưa ngươi một phần lễ vật"

Hoắc Hoa Đức tức giận hừ một tiếng, thật lớn màu trắng long dực phách động, sau lưng cự long nhất thời đứng lên, phô thiên cái địa phi tới bầu trời Cầm thành, cả không trung Bố Luân Nạp sơn mạch ma pháp nguyên tố đều đứng lên, tám trăm cự long đồng thời ngưng tụ ma pháp khiến cho không trung xuất hiện thật lớn bảy màu chi quang. Kỳ cảnh tuyệt đối huyễn lệ, Diệp Âm Trúc lần đầu tiên thấy cho dù tại Pháp Lam, Pháp Lam bảy tháp chủ đồng thời thi triển ma pháp cũng không có khổng lồ khí tức như vậy.

Tứ đại thần thú cùng Ny Na sắc mặt nhất thời đều ngưng trọng, nhất là Ny Na, nàng dù đối với thực lực của mình rất tự tin, nhưng mắt thấy nhiều cự long như vậy đồng thời chuẩn bị ma pháp, không nhịn được thầm giật mình, Âm Trúc a Âm Trúc, ngươi cũng tự tin quá cho dù tứ đại thần thú cường thịnh trở lại, sợ rằng lúc này chỉ có thể bảo vệ chính mình. Chính là, lúc này Cầm thành làm sao đây? Nàng thật sự không nghĩ ra, lúc này Cầm thành có chiến đấu lực gì để chống lại cự long trên không trung. Cho dù là một trăm bỉ mông cũng không được, cự long trên không trung mà.

Diệp Âm Trúc tự tin một lần nữa để mọi người tin tưởng, hắn lần nữa ngồi xuống, lẳng lặng ngồi sau trác án, Tần Thương, Hải Dương, đều đã lấy ra nhạc khí của bọn họ. Ny Na không biêt bí mật lớn nhất của Cầm thành nhưng bọn họ biết.

Tại thần thánh cự long Hoắc Hoa Đức ra lệnh, ngoại trừ kim long tộc, các hệ long tộc đều bắt đầu ngâm xướng chú ngữ, không được bao lâu, khi ma pháp hoàn thành, thời khắc lôi đình nhất kích đã tới.

Hoắc Hoa Đức tưởng tốt lắm, đệ nhất công kích sẽ đưa Diệp Âm Trúc cùng tứ đại thần thú, tại ma pháp của tám trăm đầu cự long, hắn tin tưởng tứ đại thần thú cùng Diệp Âm Trúc giống nhau đều bị xoá sổ.

Ngay lúc này, Hoắc Hoa Đức phát hiện Bố Luân Nạp sơn mạch sinh ra một phen kì dị cảnh tượng, mỗi một toà ngọn núi, bên trên tường thành, nương theo tiếng động, một đại pháo đặc thù xuất hiện, đại pháo nhan sắc cũng không thấy được nhưng tại ánh mặt trời chiếu xuống phản xạ kim chúc sáng bóng, chính là khiến cho Hoắc Hoa Đức phát hiện bọn chúng.

Bằng cường đại tinh thần lực của thần thánh cự long, Hoắc Hoa Đức phát hiện, đại pháo trước mặt trăm khấu có dư, mà khiến người khác chú ý là Bố Luân Nạp núi non đỉnh núi cao nhất xuất hiện một đại pháo phi thường phá lệ, khổng lồ năng lượng ma pháp cơ hồ xuất hiện bên thân pháo, nhưng hắn thuỷ chung không thấy ai điều khiển pháo.

Một tia không ổn xuất hiện trong đầu Hoắc Hoa Đức, khi hắn còn không hiểu thì các đại pháo cũng nương theo xoay tròn cử động, mỗi khẩu pháo đều là hướng chỗ cự long tụ tập. Trăm khẩu đại pháo đồng thời chuyển động khiến kẻ khác giật mình không ít.

Ma tinh đại pháo Hoắc Hoa Đức cũng đã thấy qua, đấy là phòng ngự vũ khí cực mạnh của loài người nhưng hắn chưa bao giờ thấy loại tự hành vận chuyển như pháo này, không có khả năng. Ma tinh đại pháo phương pháp chú tạo đã thất truyền chỉ có các đế quốc mới có mấy khẩu thủ thành. Hơn nữa, ma tinh đại pháo uy lực hắn cũng không rõ lắm, dự cảm mãnh liệt trong lòng khiến hắn trước tiên rống giận "phòng ngự"

An Nhã lẳng lặng đứng ở trong viễn cho cổ thụ, hai tay hư phù trước thuỷ tinh cầu, thông qua hình ảnh thuỷ tinh cầu, nàng có thể thấy rõ long tộc đang phiêu phù trong không trung, ngay cả nàng cũng không nhịn được khẩn trương, đây là lần đầy Cầm thành phòng ngự lực cực mạnh triển khai, bất luận nàng hay ải nhân tộc, địa tinh đại sư đều rõ ràng năm qua tiêu hao tư nguyên Cầm thành, không biết toàn phương ma đạo pháo có bao nhiêu uy lực

Tại ma pháp lực An Nhã rót vào thuỷ tinh cầu, giờ phút này tinh thần lực của nàng thông qua toàn phương giam trắc không gian khống chế ma đạo pháo cùng hướng một chỗ. Ngay khi Hoắc Hoa Đức kinh sợ, vị pháo thai nữ vương này cũng phát động lần đầu công kích của Cầm thành.

Trăm đoàn quang mang chói mắt từ ma đạo pháo ngăm đen bắn ra, huyễn lệ quang mang trong nháy mắt ngưng tụ, trăm cột sáng khổng lồ đồng thời tạo ra một cảnh tượng huyễn lệ. Ngay trong một khắc chúng nó bộc phát, cả không gian đều vặn vẹo nổi dậy, thật lớn tiếng oanh minh, phảng phất như Bố Luân Nạp sơn mạch rống giận, lấy tịch diệt chi pháo làm đầu, tất cả ma đạo pháo đều phóng thích huyễn lệ quang mang.

Hoắc Hoa Đức mặc dù kịp thời phản ứng nhưng cự long tâm vốn khinh thị cũng không làm ra chính xác chọn.

Khi trăm tiếng oanh minh vang lên, đại bộ phân cự long đều mất đi thính giác, chúng nó ngâm xướng ma pháp ngữ cũng bị cắt đứt. Không khí bởi vì ngưng đọng ma pháp nguyên tố nhất thời nổi lên sóng gió.

Trăm đạo pháo bắn, mỗi cái đều tương đương thực lực cấm chú, nhất là tịch diệt chi pháo, có thể trong nháy mắt huỷ diệt một ngọn núi. Lực lượng phóng ra đều dùng chín cấp ma thú tinh hạch. Như vậy lực lượng kinh khủng ra sao?