Diệp Âm Trúc, ngươi có biết ngươi đang làm gì không? Thất long thành liên minh có chừng hơn một ngàn cự long trưởng thành. Mỗi một người đều là nhục bác cùng ma pháp cường giả, hơn nữa ông nội đã xuất quan, chánh thức thành thần thánh cự long mà long tộc ngàn năm nay không xuất hiện, thất long tộc hợp lực công kích, tuyệt đối không phải chuyện đơn giản, bây giờ tại bọn họ đàm phán, vì ông nội đã thành thần thánh cự long, khoảng cách của các long thành ngày càng thu hẹp, ngươi lựa chọn là địch nhân của long tộc, không được bao lâu, đại quân của long tộc sẽ hướng bầu trời Cầm thành tiến tới, khi đó không đơn giản chỉ là nỗ lực của một người đâu"
Diệp Âm Trúc từ trên giường đứng lên, vỗ vỗ bả vai Ly Sát "ta biết,ngươi là muốn tốt cho ta, nhưng là Cầm thành không thể lui bước, cho dù đại quân Pháp Lam tới đây, ta cũng không thể lựa chọn lui lại, trở về, nói với ông nội ngươi, Diệp Âm Trúc kiêu ngạo không phục, đã rời khỏi ngân long tộc,muốn làm gì với ta cũng được, ta đợi đại quân long tộc"
Ly Sát sửng sốt một chút, lần này nàng mạo hiểm đến đây, vẫn biết trở về sẽ bị trừng phạt,hy vọng Diệp Âm Trúc mau chóng chạy xa Cầm thành, thiên hạ rộng lớn,một người cố ý che dấu, muốn tìm cũng không phải đơn giản,nhưng nàng không nghĩ đến rằng Diệp Âm Trúc cư nhiên cố chấp, chẳng những không nghe mình khuyên bảo,còn trực tiếp tỏ thái độ địch ý với long tộc, hắn từ khi nào ngu xuẩn như thế này.
"Diệp Âm Trúc, ngươi thật sự không biết sống chết là gì sao?" bởi vì phẫn nộ, thân thể Ly Sát có chút run rẩy, ma pháp nguyên tố trong không khí nhất thời đứng lên.
Diệp Âm Trúc cũng không có để ý "Ly Sát, Cầm thành cũng không đơn giản như ngươi nghĩ đâu,ta không dám nói nơi này là đầm rồng hang hổ,nhưng muốn phá huỷ Cầm thành của ta, bất luận là ai cũng phải trả giá lớn. Niệm tình ngươi, ta đối với Ngân long tộc nhất định sẽ nương tay, cửa ở bên kia, ta không tiễn, tái kiến"
"Ngươi … Hảo hảo hảo, ta muốn nhìn xem lúc đó ngươi sẽ chết như thế nào, phẫn nộ nói ra những lời này, Ly Sát nhanh chóng chạy ra ngoài, thân hình loé lên,nhanh chóng biến mất.
"Ly Sát như thế nào lại tới đây" Hải Dương cùng Tô Lạp đang cầm thức ăn từ bên ngoài đi đến, nói chuyện chính là Tô Lạp.
Diệp Âm Trúc nhún vai nói "nàng mang đến một cái tin tức không tốt, muốn ta chạy trốn"
Hải Dương cùng Tô Lạp đều là người thông minh, nghe hắn nói vậy, hai người trong lồng nhất thời trầm xuống, Tô Lạp nói "chẳng lẽ Ngân long thành hướng chàng gây bất lợi?"
Diệp Âm Trúc lạnh nhạt cười nói: "Không phải Ngân long thành, lần này chúng ta đối mặt sợ rằng là cả long tộc"
"cái gì?" Hải Dương cùng Tô Lạp đồng thời kinh hô, ở đại lục,ai không biết sự cường đại của cự long. Bình thường cự long kỵ sĩ đã là binh chủng cực mạnh, long kỵ đều là cường giả của quốc gia, đắc tội với long tộc ý nghĩa là gì, các nàng phi thường hiểu rõ.
"Như thế nào lại lo lắng như vậy" Diệp Âm Trúc mỉm cười
Hai nữ tử nhìn nhau, Hải Dương nói "Cùng chàng ở một chỗ, ta bây giờ chưa từng lo lắng chuyện gì, nhìn thái độ bình tĩnh, khẳng định đã có biện pháp"
Tô Lạp so với Hải Dương còn hiểu rõ hơn, nàng từng thấy Diệp Âm Trúc đánh lui Tư Long, thực lực của Tư Long nàng đương nhiên biết rõ, trượng phu của mình ngay cả Ám tháp chủ Tư Long còn không sợ nói gì đến người khác. Long tộc cường đại, không sai, nhưng Cầm thành nhỏ yếu sao? Có trăm đầu bỉ mông cự thú, hơn nữa Bạch cảnh tứ đại thần thú, long tộc đặt chân tới thì sao?"
Tô Lạp nói "vừa rồi, ta nhìn Ly Sát tỷ tỷ vội vàng đi, chàng như thế nào lại đắc tội với nàng, nàng thông tri với long tộc, chúng ta chẳng phải bất lợi rồi sao"
Diệp Âm Trúc than nhẹ một tiếng nói "hảo ý của Ly Sát, ta cũng biết. Ngân long vương để nàng đến đây là muốn triệu ta tới ngân long thành, tới đấy bắt ta, nhưng Ly Sát tâm địa thiện lương không có nói chuyện này. chỉ là nói cho ta biết để ta nhanh chóng chạy trốn, ta không thể đem đến cho nàng phiền toái, nàng dù sao cũng là ngân long,cho nên để nàng đi"
Hải Dương giật mình nói "nguyên lai là như vậy, Ly Sát tỷ tỷ cùng chúng ta rất tốt, không ngừng giúp đỡ, lần này trở thành địch nhân của chúng ta, sợ rằng trong lòng nàng cũng rất đau khổ"
Diệp Âm Trúc than nhẹ một tiếng, nói "Cũng không có biện pháp, ta chỉ có thể tận lực giảm thiểu thương tổn cho ngân long tộc thôi, được rồi, đã lâu không thấy tiểu Ngân tệ, tiểu tử kia phát triển như thế nào rồi? Dĩ nhiên với thực lực của nàng, tiểu tử kia khẳng định phát triển rất nhanh phải không"
Tô Lạp mặt đỏ lên, thấp giọng nói "Ân, nó phát triển rất nhanh đã sắp trưởng thành rồi"
Diệp Âm Trúc kinh hô "Tô Lạp, ngươi sao tim đập nhanh như vậy, tốc độ máu chảy cũng nhanh hơn không ít, ngươi không thoải mái sao?" biến hoá của Tô Lạp không qua được thiên nhân cảm ứng của hắn
Tô Lạp đại quẫn, lắc đầu "Không có, tốt lắm đừng nói nữa,nhanh ăn cơm đi" nàng không thể trước mặt Hải Dương nói, lần trước cùng chàng thân mật kết hợp, thực lực của mình tăng nhiều, năng lượng phượng hoàng cũng làm cho tiểu Ngân tệ tiến hoá, đang ngủ say tận lực hấp thu năng lượng.
Vừa nghe Tô Lạp nói ăn cơm, Hải Dương nhất thời hưng phấn đứng lên "Đúng vậy, ăn cơm thôi. Âm Trúc, thức ăn lần này là muội nấu,muội đang học Tô Lạp, cũng không biết có thể ăn ngon không"
Tô Lạp mỉm cười nói "Hải Dương đích thân huy thủ nấu cho chàng ăn,sau khi cùng muội học tập, ngay cả muội cũng bị đẩy dời khỏi bếp, dụng tâm nấu ăn, tứ thái nhất thang, rất là xa hoa ah"
Hải Dương tự tin đầy mình, nàng hôm nay nấu thức ăn dùng mắt thường mà nhìn cũng phải được tám phần của Tô Lạp là thành quả bận rộn từ sáng tới giờ.
"Hảo, vậy ăn cơm đi" Diệp Âm Trúc tiếp nhận bát cơm Tô Lạp đưa cho, tại ánh mắt chờ mong của Hải Dương, nhanh chóng cho một miếng vào miệng
Hải Dương có chút khẩn trương hỏi: "ăn ngon không?"
Tô Lạp ở một bên cười lớn,nói "Tỷ xem hình dáng ăn như hổ như sói của chàng, không thể ăn nhanh hơn thì rõ. Không thể nghĩ tới tỷ tỷ ngoài đàn cổ tranh tốt như vậy mà ngay cả nấu ăn cũng có thiên phú, chỉ học một lần đã có thành tựu như vậy rồi"
Hải Dương mỉm cười nói "Cùng muội vẫn còn kém xa. Tô Lạp muội cũng ăn một chút, nhận xét một chút đi. Có gì bất hảo để ta còn sửa chữa" ngoài miệng dù nói như vậy nhưng trong lòng một cỗ tiểu đắc ý. Tiếc nuối lớn nhất trong lòng nàng là không được như Tô Lạp, ngày ngày nấu mỹ vị cho Diệp Âm Trúc thưởng thức, sau này tình huống có thể cải thiện rồi.
Tô Lạp lên tiếng, nhanh chóng đưa một miếng lên miệng, ngay khi thức ăn chạm đến miệng, nụ cười trên mặt nàng nhất thời trở nên cứng ngắc, thậm chí ngay cả đũa cũng quên thu về, nhìn Diệp Âm Trúc bộ dáng như hổ như sói, lại nhìn Hải Dương, thần sắc nhất thời trở nên cổ quái
Hải Dương có chút nghi hoặc hỏi "Tô Lạp, làm sao vây?"
Tô Lạp cười khổ nói: "tỷ tỷ, người rất nhanh sẽ biết"
Hải Dương nhíu mày, trong lòng có phần bất mãn, ngay cả Diệp Âm Trúc cũng ăn nhiều như vậy, ngươi như nào lại như vậy, chẳng lẽ thưởng thức của ngươi rất cao sao?
Nhưng một tia bất mãn cũng không tồn tại lâu, ngay khi Hải Dương gắp cho chính mình một miếng thức ăn,sắc mặt nàng nhất thời thay đổi,ngay sau đó rất nhanh nàng phun ra thức ăn, sắc mặt càng thêm khó coi, nhìn Tô Lạp đối diện đang cười khổ, sắc mặt nàng nhất thời trở nên quái dị
Ngay cả Hải Dương cũng có thể nhận thức được, cái này không thể gọi là cơm được, tựa hồ cùng độc dược không sai biệt. Bốn đĩa thức ăn, phân biệt bốn loại màu sắc, một loại vị đạo chủ đạo cũng không có, cuối cùng một loại miễn cưỡng có thể coi như được, chỉ bất quá lại quá cứng,có thể so với lông của bỉ mông cự thú. Về phần thang tựu càng thảm, mặc dù nhìn qua không có gì, nhưng uống vào một ngụm, bên trong hương vị thần kì, Hải Dương nhịn không được thức ăn vào miệng đều ói ra hết.
Tóm lại có thể kết luận,về mặt nấu nướng,Hải Dương quả thật là "cường hãn" a!
Khi mà Hải Dương cố nén cảm giác xấu hổ xuống, ánh mắt quái dị nhìn sang Diệp Âm Trúc bên người vẫn ăn như hổ, mắt nàng nhất thời hồng lên, một tay nắm lấy bàn tay Diệp Âm Trúc, lúc này, từng đĩa thức ăn đã vào bụng Diệp Âm Trúc.
"Âm Trúc, thật sự rất ngon sao?" Hải Dương cắn cắn môi hỏi
Diệp Âm Trúc mặc dù không nhận được hương vị nhưng cơm lần này chính là Hải Dương lần đầu vì hắn nấu ra, nhất định hắn sẽ không nói ra. Thật sự gật đầu nói "Đúng vậy,rất ngon, làm sao vậy? Các ngươi nếu không ăn ta sẽ ăn hết đấy" lúc này hình dáng đơn thuần của hắn rất giống với lúc mới tiến vào Mễ Lan ma vũ học viện
"Âm Trúc, xin lỗi, xin lỗi, muội vốn muốn làm cho chàng ăn ngon, nhưng ai biết được lại giống độc tố như vậy, chàng còn ăn nhiều như vậy,muội…"
Diệp Âm Trúc mỉm cười, thu hồi đũa từ tay Hải Dương, tiếp tục ăn,vừa ăn vừa nói: "Ta hiểu được như thế nào là ăn ngon, đây là lần đầu tiên ngươi nấu ăn, sau này nấu nhiều một chút càng ngày càng ngon thôi, huống hồ dù có là độc tố do ngươi nấu, ta cũng sẽ ăn"
Lúc này, tâm tình hắn thật sự rất tốt, hắn giờ mới phát hiện, mất vị giác cũng không phải là chuyện xấu, dù không được thưởng thức món ăn ngon của Tô Lạp nấu, nhưng dù ăn cái gì thì cũng giống nhau.
Hải Dương một lần nữa cầm lấy đũa của Diệp Âm Trúc, nhanh chóng thu dọn đồ ăn, hơn nữa khẩn cầu Tô Lạp nấu ăn, nàng không nói thêm cái gì, nhưng trong khóe mắt toát ra cảm động khiến cho Tô Lạp có chút giật mình. Đồng thời, nàng cũng cảm giác được dù chính mình cùng Diệp Âm Trúc trong đó thêm một người Hải Dương nhưng không hề cảm thấy không thoải mái mà lại còn thêm phần ấm áp. Nơi này càng ngày càng giống một mái nhà, mái nhà trong giấc mộng ngày bé của mình.
Sau khi ăn xong, các thủ lãnh của Cầm thành đều tụ họp tại lĩnh phủ chủ, Diệp Âm Trúc mang tin tức của Ly Sát tới cho bọn họ, nằm ngoài dự liệu của hắn chính là, Cầm thành các đại chủng tộc đều toát ra chiến ý mãnh liệt.
"Long tộc?chúng ta đã nhịn lâu rồi, Cầm đế đại nhân, chỉ cần long tộc dám đến chúng ta long lang tộc dù chỉ còn một ấu tử cũng không lùi nửa bước" long lang tộc trưởng Lang Khắc cướp lời nói. Tại các chủng tộc trong Cầm thành, long lang tộc đã bị long tộc gia hại nhiều nhất, cừu hận tự nhiên sâu không tưởng. Lúc trước trước Diệp Âm Trúc gặp bọn họ đã từng nói, chỉ cần long lang tộc đến Cầm thành, nhất định sẽ không bị long tộc quấy nhiễu.
An Nhã lạnh lùng nói: "Chúng ta Cầm thành không chủ động xâm lược người khác nhưng nếu có người tìm tới cửa, chúng ta cũng không sợ. Long tộc nếu đến, cũng coi như là con tốt thí thử nghiệm,sau này nghênh đón Pháp Lam đại quân, ta pháo đài nữ vương còn chưa được thi triển lần nào a"
An Nhã tại Cầm thành địa vị cơ hồ đã bằng Diệp Âm Trúc, ngay cả Vị Minh trưởng lão cũng nhượng nàng ba phần. An Nhã đại biểu không chỉ cho tinh linh tộc, đồng thời cho Đức lỗ y cường chiến chủng tộc cùng ải nhân tộc và địa tinh tộc. Theo Cầm thành phát triển, tam địa chủng tộc ngưng tụ lại một chỗ, do tinh linh tộc cầm đầu.
Vị Minh thái thượng trưởng lão đồng ý ý kiến của An Nhã, nói "không sai, chúng ta đông long chiến sĩ đã lâu rồi không có nếm qua máu địch nhân, đổi bằng long huyết cũng là lựa chọn không sai. Nhiếp chánh vương điện hạ, hết thảy do ngài tác chủ. Ta nghĩ, chúng ta từ phương Đông triệt hồi đại quân, hẳn là trở về trước khi long tộc xâm nhập"
Diệp Âm Trúc thấy mọi người ủng hộ nhất thời tràn đầy năng lượng, gật đầu nói: "Hảo, chúng ta đây đợi long tộc tấn công, bất quá để giảm tổn thất, giác ưng kỵ sĩ, từ bây giờ, giám thị Bố Luân Nạp sơn mạch cả ngày, bán kính mở rộng gấp đôi, có tin gì nhanh chóng bẩm báo, đồng thời Cầm thành lão nhân hài tử, phụ nữ cùng công tượng tạm thời trú vào trong động cho đến khi chiến tranh chấm dứt. Tất cả các chủng tộc chuẩm bị công kích, đồng thời mời ải nhân đại sư cho chúng ta tinh hạch tiến nhập toàn phương vị ma đạo pháo, tiến vào chiến bị trạng thái.
"Rõ" mọi người đồng thời hướng Diệp Âm Trúc thi hành lễ, lúc này hắn tựa như một quân vương thống suất thiên hạ
Hết thảy bố trí trong Khẩn La Mật cổ, đại sư ải nhân cùng nhân loại công tượng tạm thời đình chỉ công tác,toàn lực chú tao toàn phương vị ma đạo pháo. Long tộc ưu thế lớn nhất chính là phi hành trong không chung cùng long ngữ ma pháp, cho dù Diệp Âm Trúc có "Cấm không cầm khúc" cùng "Long bạo cầm khúc" cũng không hạn chế được một ngàn đầu long. Toàn phương vị ma đạo pháo đã đem lực lượng phòng ngự Cầm thành lên cực mạnh Chỉ cần bức bách long tộc rơi xuống đất, vậy chúng nó chiến đấu lực sẽ giảm mạnh. Trên mặt đất, ai có thể so sánh với bỉ mông cự thú? Càng huống chi, tổng hợp thực lực, long lang kỵ binh sắp trở về cũng không kém bỉ mông cự thú.
Ngân long vương Hoắc Hoa Đức gần đây tâm tình không được tốt lắm, không lâu trước, hắn rốt cuộc đã đột phá bình cảnh, tiến nhập thân thánh cự long mà long tộc ngàn năm qua chưa từng xuất hiện, siêu cấp tiến hoá, đạt được long tộc địa vị đỉnh.
Thần thánh cự long,khi danh tiếng xuất hiện, hắn sẽ trở thành vua của long tộc. Thần thánh cự long trong truyền thuyết của long tộc địa vị so với Tử tinh bỉ mông không hề giống.
Tử thì một thân cô độc, mà Hoắc Hoa Đức thân mình đã nắm giữ Ngân long thành, nắm giữ lực lượng cực mạnh của long tộc, bây giờ trong long tộc, không ai dám đắc tội với hắn. Hắn tiến hoá, không thể nghi ngờ đem Ngân long tộc lên tới đỉnh phong.
Chỉ bất quá, Hoắc Hoa Đức đang tận hưởng tâm trạng vui vẻ không bao lâu thì sáu long vương long tộc khác đã đến. Vừa mới bắt đầu thì Hoắc Hoa Đức rất cao hứng, sáu long vương đều tỏ vẻ chúc thần thánh cự long lên ngôi vua long tộc, nhưng rất nhanh, Hắc long vương đã nêu biểu chỉ ra tội danh Cầm Đế Diệp Âm Trúc tiến hành giết hại long tộc. Mới nghe, Hoắc Hoa Đức lơ đễnh, dù sao Diệp Âm Trúc cũng không có giết qua Ngân long tộc, nhưng khi Hắc Long vương nói đến thực lực Diệp Âm Trúc đủ để cùng ám tháp chủ Tư Long chống lại, tâm tình hắn nhất thời đứng lên, làn vua Ngân long tộc, ngàn năm xuất hiện thần thánh cự long, hắn sao cho phép một gã hạ chức, một gã ngoại tịch ngân long nho nhỏ có thực lực vượt qua mình đây? Càng huống chi, Diệp Âm Trúc nắm giữ bí kỹ hạn chế long tộc, để cho một người thực lực như vậy. tồn tại, chính là một mối uy hiếp không nhỏ cho Ngân long tộc.
Tại lục long vương tỏ vẻ nhất định phải diệt trừ Diệp Âm Trúc mới bằng lòng thừa nhận địa vị đứng đầu của hắn, Hoắc Hoa Đức cũng không hề do dự, lập tức phái Ly Sát, mệnh nàng đến Cầm thành, mang Diệp Âm Trúc về Ngân Long thành, cho dù hắn thực lực cường đại thì sao? Chẳng lẽ hắn có thể chống lại thất long vương chung sức sao?
Nhưng là, khiến cho Hoắc Hoa Đức không nghĩ tới chính là, Ly Sát không có mang Diệp Âm Trúc trở về, cháu gái mình cũng bị cự tuyệt. Đương nhiên, Ly Sát cũng không có nói Diệp Âm Trúc này coi rẻ long tộc. Dù nàng tức giận, nhưng trong lòng cũng có một tia hy vọng, chỉ nói Diệp Âm Trúc từ chối rời Cầm thành, động hướng của long tộc nàng không thể nắm giữ, nàng chỉ có thể âm thầm trong lòng mong kẻ cố chấp kia sớm tỉnh ngộ, nhanh chóng rời khỏi Cầm thành còn kịp.
"Cầm thành nho nhỏ, dám khiêu chiến tôn nghiêm long tộc, thần thánh cự long tôn kính, ngài còn chờ cái gì?" Hắc long vương rống giận, hắn chính là tại Lam Địch Á Tư nhận được không ít chỗ tốt, đồng thời thù hận với Diệp Âm Trúc cũng tăng sâu, bởi vì chết trong tay Diệp Âm Trúc, số lượng hắc long là nhiều nhất. Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn
"đúng vậy, tôn kính thần thánh cự long, ngươi mau ra lệnh đi. Đây là lần đầu tiên ngài trở thành thần thánh cự long chỉ huy chúng ta long tộc thống nhất hành động. Từ bây giờ, chùng ta long tộc đã hoàn thành một cái chỉnh thể, chúng ta muốn cho loài người xem thực lực chúng ta cường đại như thế nào, đừng nói một người, một cái Cầm thành, ngay cả Pháp Lam cũng phải trọng thị sự tồn tại của chúng ta"
Âm thanh của Kim chúc long vương rất khó cảm giác, hoá thân hình dáng loài người, Kim chúc long vương da tay màu vàng lợt, cho dù Hoắc Hoa Đức đã tiến hoá thần thánh cự long cũng không thể xem thường tu luyện của kim chúc long này, hắn công kích cùng phòng ngự phi thường mạnh mẽ.
Hoắc Hoa Đức lúc này nhìn qua như một người hai mươi tuổi, tại bạch sắc trường bào bao phủ, thân thể hắn cùng khuôn mặt anh tuấn chẳng những khôi phục thời trai tráng, hơn nữa còn oánh nhận sáng bóng lộng lẫy. Giơ tay nhấc chân đều toát ra hơi thở thần thánh cự long, khiến cho chung quanh sáu vị long vương rất là ghen ghét.
"Được rồi, đã như vậy, kể từ bây giờ,Diệp Âm Trúc không còn là thành viên của ngân long tộc.lúc này đây, chúng ta muốn động thủ, hiện ra thực lực chánh thức của long tộc. Lục long vương nghe lệnh, mệnh lệnh cho các ngươi trong vòng năm ngày nhanh chóng tập kết đủ số cự long trưởng thành về đây, sau đó chúng ta san phẳng Bố Luân Nạp sơn mạch" Hoắc Hoa Đức chưa bao giờ xem trọng Diệp Âm Trúc, một gã ngoại tịch Ngân long nho nhỏ, tại hắn xem ra Hắc long vương diễn tả thực lực của Diệp Âm Trúc tuyệt đối là khoa trương, huỷ diệt một người Diệp Âm Trúc xong, nhận được sự chấp thuận của lục long vương, xem lúc đấy hắn cao quý như nào.
"Rõ, tôn kính thần thánh cự long"
Pháp Lam
Thân ảnh màu đen lẳng lặng gia nhập vào một vị trí bên trong sáu người, Tư Long đã khôi phục được hình dánh lạnh lùng vốn có.
Đang trong bế quan minh tưởng, Áo Bố Lai Ân chậm rãi mở hai mắt "Sự tình ổn thoả rồi chứ?"
Tư Long trong mắt hiện ra một tia hàn quang, lắc đầu nói "Tô Lạp bị Cầm thành mang đi, vì thời gian gấp gáp, đông long bát tông nhân số đông đảo, ta không có làm gì đựơc"
"Ân?" Áo Bố Lai Ân nhíu mày, thực lực của Tư Long, hắn phi thường rõ, bằng thực lực của hắn chẳng lẽ không có cách mang Tô Lạp từ trong tay đông long bát tông đi hay sao, một tia nghi vấn xuất hiện trong đáy lòng.
Tư Long trầm giọng nói "Đông long đế quốc thực lực mạnh hơn chúng ta tưởng, khó trách bọn chúng có thể thông qua lục đạo chi quyết. Bây giờ bọn họ đã gia nhập vòng chiến tranh của đại lục, nếu để cho bọn họ tồn tại, sợ rằng kế hoạch của chúng ta thập phần bất lợi. Lam Địch Á Tư tiến công đã bị ngăn cản, đông long chi thế không thể tồn tại lâu, chúng ta phải hành đông"
Đối với lời nói của Tư Long, mấy vị tháp chủ có phần lơ đễnh, thuỷ tháp chủ Tây Lập Tư nói: "Tư Long ngươi có hay không coi tiểu sự phóng đại, chính là gặp vấn đề gì?"
Tư Long sắc mặt lạnh lẽo "ta nói chính là sự thật, các ngươi bây giờ bỏ qua Đông long đế quốc, tương lai nhất định sẽ hối hận"
Áo Bố Lai Ân vuốt cằm nói "Sự an nguy của loài người liên quan đến củng cố phong ấn,không thể phạm sai lầm nào được, chuyện này nếu là ngươi phát hiện, mời ngươi tự giải quyết. Bất quá, chúng ta phải để cho phong ấn càng thêm vững chắc đã"
Than nhẹ một tiếng, Áo Bố Lai Ân có chút tiếc hận nói "Kỳ thật, nếu không phải Đông Long đế quốc cùng chúng ta hiểu lầm quá sâu, cho dù cùng bọn họ hợp tác cũng không có chuyện gì,chỉ cần…"
Tư Long quả quyết nói: "Đó không có khả năng, Đông Long đế quốc đối với chùng ta cừu hận có thể tưởng tượng được, chúng ta lại ban ra pháp luật tiêu diệt bọn họ, khiến cho cừu hận lẫn nhau không thể dùng ngôn ngữ hoá giải rồi. Lấy một năm thời gian, đợi cho phong ấn ổn định, ta sẽ đích thân thống lĩnh Pháp Lam kỵ sĩ đạp bằng Đông Long"
Áo Bố Lai Ân có chút quái dị liếc mắt nhìn Tư Long một cái, nhưng lại không nói thêm lời nào, bản thân Tư Long cũng ngồi xuống vị trí của mình, nhanh chóng tiến vào trạng thái minh tưởng.
Hai ngày trước, đại quân Cầm thành đóng ở đông cương Mễ Lan đế quốc đã triệt hồi, dưới Áo Lợi Duy Lạp thống lĩnh, Cầm thành đại quân thực lực tiến một bước dài, nghiễm nhiên trở thành một chi quân đội chánh quy.
Trải qua Đông Long bát tông, đệ tử bốn tông vũ kỹ truyền thụ vũ kỹ, mai lan trúc cúc tứ đại lục chiến quân đoàn đã tiếp cận lực lượng, những người này đều chọn ra từ tinh anh trong mấy trăm vạn Đông Long hậu duệ ở Cầm thành, trải qua huấn luyện cùng cố gắng tu luyện, bây giờ thực lực đều đã ngoài xích cấp
vốn một số trụ cột, thực lực lại càng cao.
Trong khi tại Tư Phúc thành, Áo Lợi Duy Lạp luyện binh theo phương thức khác thường, chia quân đoàn ra làm hai bộ phận, ngoại trừ kỵ binh cùng viễn trình công kích do Bội Cổ cùng Diệp Hồng Nhạn huấn luyện, còn lại các chiến sĩ đều trải qua địa ngục huấn luyện.
Áo Lợi Duy Lạp biết rất rõ, Diệp Âm Trúc cho mình thời gian cũng không nhiều, đại lục đang bị vây trong hỗn loạn, căn bản vốn không có thời gian cho hắn luyện binh cho nên tại Mễ Lan phương pháp luyện binh làm trụ cột, hắn gia tăng cường độ lên mấy lần. May là Đông Long vũ kỹ tứ tông đều có khả năng khôi phục thân thể, nếu không bây giờ Cầm thành đại quân tuyệt đối không thể toàn thân trở về. Nhưng dưới huấn luyện nghiêm khốc, Cầm thành chiến sĩ hoàn toàn có thể nói là ngày tiến ngàn dặm để hình dung.
Khi chiến sĩ môn phản hồi Cầm thành rồi, ngay lập tức được an bài công tác, căn bản không có thời gian cho họ nghỉ ngơi. Long tộc tuỳ thời có thể xâm chiếm, Cầm thành phải bố trí cẩn mật.
"Âm Trúc" An Nhã đi tới bên cạnh Diệp Âm Trúc đang minh tưởng. Từ sau khi thân thể phục hồi tới nay, Diệp Âm Trúc thường xuyên tới nơi này, tinh linh sâm lâm tu luyện, ở đây tự nhiên khí tức nồng nặc, đối với hắn thiên nhân hợp nhất có rất lớn chỗ tốt.
Trải qua mấy ngày thích ứng, Diệp Âm Trúc đã có thể dụng thiên nhân hợp nhất cảm thụ hết thảy chung quanh, mặc dù không thể thấy màu sắc thế giới tươi tắn nhưng cũng có thể hình dung hết thảy. Đồng thời Diệp Âm Trúc phát hiện, từ khi mất đi thị giác cùng vị giác, bốn trong sáu cảm quan của mình ngược lại càng trở nên nhạy cảm. Nhất là cảm giác cùng thính giác, mỗi lần tiến vào thiên nhân hợp nhất tu luyện, đều có nhất định tăng lên.
"An Nhã tỷ tỷ, người đến rồi" dù nhìn không thấy nhưng theo thói quen hắn vẫn mở hai mắt ra.
An Nhã đi tới bên canh Diệp Âm Trúc ngồi xuống "Âm Trúc, hôn lễ của đệ ta đã chuẩn bị tốt rồi. Chính là ngay khi long tộc công hạ lại cử hành hôn lễ sao?"
Diệp Âm Trúc gật gật đầu nói "đệ không thể chờ, đệ hy vọng lúc kết hôn thì long tộc sẽ đến, bởi vì bọn họ chính là hạ lễ của đệ"
An Nhã trầm mặc trong chốc lát nói: "Âm Trúc, có lẽ có một biện pháp để đệ khôi phục sáu giác quan"
Diệp Âm Trúc sửng sốt chuyển sang mỉm cười nói: "tỷ tỷ, tỷ không cần an ủi nữa, cũng không nên vì chuyện này mà hao phí tâm tư. Mặc dù nhìn không được nhưng đối với đệ cũng không có ảnh hưởng quá nhiều"
An Nhã giận dữ nói: "Đệ chính mình tại sao lại buông tha cho hy vọng? Nếu cả chính đệ cũng buông tha thì ai có thể giúp đệ nữa. Tỷ không cùng đệ nói giỡn, trải qua cẩn thận nghiên cứu,cùng với ma pháp đệ thi triển phân tích. Tỷ nghĩ có biện pháp ít nhất thành công tám phần để giúp đệ khôi phục lục giác"
Diệp Âm Trúc trong lòng cả kinh "Tự nhiên ma pháp sao?Không có khả năng đâu"
An Nhã lắc đầu nói: "Không, không phải tự nhiên ma pháp, tỷ cũng biết tự nhiên ma pháp không thể giúp đệ khôi phục lục giác. Dù sao cái cấm chú kia thật đáng sợ. Nó lợi dụng tính bình hành trong thế giới chúng ta, muốn phá tan tính bình hành, phải sử dụng phương pháp đặc thù, tỷ như cho ngươi sinh mệnh năng lượng khổng lồ"
"Sinh mệnh năng lượng?"
"Đúng vậy, chúng ta vẫn gọi nó là sinh mệnh lực. Mỗi loại sinh vật đều có tánh mạng năng lượng, chỉ là nhiều hay ít, sinh mệnh lực trôi qua càng nhanh tuổi thọ càng giảm. Như vậy, trong đông đảo sinh vật, long tộc có sinh mệnh lực lớn nhất, loài người có thể tu luyện tới lực lượng như long tộc nhưng như thế nào cũng không thể so sánh sinh mệnh lực với long tộc cho nên long tộc có thể sống lâu ngàn năm nhưng cường giả loài người chỉ cần chưa thoát ly phạm trù nhân loại nhiều nhất cũng chỉ có thể sống năm trăm năm tuổi.
Diệp Âm Trúc nói: "Chính là, đệ chưa bao giờ nghe nói phương pháp hấp thụ sinh mệnh lực. Hơn nữa sinh mệnh lực cùng lục giác bị mất đi của đệ có quan hệ gì?"
An Nhã nói: "Tự nhiên là có quan hệ. Lục giác cũng là một bộ phận con người, sinh mệnh lực là bổn nguyên của thân thể, lục giác cũng là một bộ phận của thân thể, tựa như linh hồn lạc ấn cùng tinh thần ý thức giống nhau. Cho nên chỉ cần sinh mệnh lực cường thịnh,tự nhiên có thể phá vỡ vong linh cấm chú nguyền rủa, để thân thể đệ dưới sinh mệnh lực khổng lồ khôi phục bình thường"
"An Nhã tỷ tỷ, tỷ nói tựa hồ có đạo lý, chỉ là sinh mệnh lực như thế nào mới có thể chống đỡ một cấm chú đây? Hơn nữa, đệ lo lắng khi lục giác hồi phục bình thường có thể ảnh hưởng tới Tô Lạp"
An Nhã lác đầu nói: "Không, sẽ không. Lục giác thuộc thân thể phạm trù, hồn phách thuộc tinh thần phạm trù, đệ dùng thân thể phạm trù của chính mình để cứu hồi tinh thần phạm trù của Tô Lạp, cái này đã thành định cục, thuộc loại không thể nghịch chuyển nguyền rủa. Đệ nghĩ lại đi, chẳng lẽ bây giờ có người đoạt lấy hồn phách của Tô Lạp, ngươi có thể hồi phục lục giác sao? Khi ma pháp đã hình thành, đã không thể nghịch chuyển. Mấy ngày nay ta tận lực nghiên cứu huyền bí của ma pháp, nếu ta đoán không sai, để khôi phục lục giác của đệ phải dùng thân thể lực lượng phá tan vong linh cấm chú nguyền rủa. Chuyện này đấu khí cùng ma pháp tuyệt không thể làm được, chỉ có sinh mệnh lực, loại thân thể bổn nguyên này mới có thể giúp đệ"
Diệp Âm Trúc biết, làm tinh linh nữ vương, An Nhã cho dù tuổi kém Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc một ít nhưng tại tri thức ma pháp, nhất là tự nhiên ma pháp tuyệt sẽ không dưới Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc, lời của nàng hoàn toàn có thể tin tưởng.
"Chính là, đệ phải đi đâu tìn sinh mệnh lực khổng lồ đây? Hơn nữa cho dù tìm được sinh mệnh lực cũng không có biện pháp chuyển hoá nó lên trên người đệ,giúp đệ phá tan vong linh cấm chú nguyền rủa"
An Nhã thở dài một tiếng nói "Biện pháp cũng không phải không có, nhưng thật sự là khó khăn, đây cũng là tại sao ta nghĩ cho đệ phương pháp khôi phục lục giác rồi nhưng không thể hưng phấn lên được. Nhớ kỹ ta từng nói với đệ viễn cổ chi thụ tiến hoàn thành vĩnh hằng chi thụ cần cái gì không?"
Diệp Âm Trúc thảng thốt nói: "Sanh mệnh chi tuyền? tỷ tỷ, tỷ nói đến sanh mệnh chi tuyền?"
An Nhã gật đầu nói: "Một giot tánh mạng chi thuỷ có thể cho viễn cổ chi thụ trở thành vĩnh hằng chi thụ trong một tháng. Mà một giọt sanh mệnh chi thuỷ đã chứa vô cùng khổng lồ sinh mệnh lực. ta nghĩ nếu đệ có thể uống một giọt tánh mạng chi thuỷ, bằng vào tánh mạng lực khổng lồ, rất có thể giúp đệ khôi phục
Diệp Âm Trúc cười khổ nói: "Tỷ tỷ, loại sự tình hư vô mờ mịt này chúng ta chính là không nên lo nghĩ đến,trước không nói sanh mệnh chi thuỷ do long thần thủ hộ,bằng vào nó vĩnh viễn di động đặc tính, cũng không phải chúng ta có thể tìm được"
An Nhã ánh mắt trở nên ảm đạm: "đúng vậy. nếu tìm được sanh mệnh chi tuyền,cho dù dụng tánh mạng, tỷ tỷ nhất định đem về cho ngươi một giọt sanh mệnh chi thuỷ"
Diệp Âm Trúc cầm tay An Nhã, nói: "tỷ tỷ, ta biết ngươi quan tâm đến đệ, nhưng đã mất đi rồi, chúng ta cũng không nên suy nghĩ nhiều, mấy ngày nay đệ một mực minh tưởng, chỉ lúc Áo Lợi Duy Lạp đại ca cùng Hồng Nhạn bọn họ trở về thì gặp mặt một chút. Sự vụ Cầm thành đều do tỷ cùng đại trưởng lão gánh vác. Bây giờ tình huống như thế nào rồi?"
An Nhã nói: "Hôn lễ của đệ cùng lễ vật cấp cho long tộc đều an bài ổn thoả. Cầm thành lão nhược phụ nhụ đều đã chuyển đến động trong núi rồi. Mai lan trúc cúc tứ đại quân đoàn phụ trách bảo vệ bọn họ. Chiến đấu lực với long tộc chủ yếu đến từ bỉ mông cự thú cùng đức lỗ y và viễn trình công kích còn lại là do cường giả chúng ta rồi. Trước mắt chúng ta sở hữu tử cấp cao thủ có thể so sánh với một quốc gia rồi. Hơn nữa còn đông long tứ tông ma pháp long tộc không đến thì thôi, chỉ cần bọn chúng dám đến ta sẽ cho bọn chúng một cái kinh ngạc"
"Âm Trúc, Âm Trúc" chánh tại đây thì một thanh âm xa xa truyền đến, bóng đen bay nhanh tới, cơ hồ loé lên đã đi tới bên cạnh Diệp Âm Trúc cùng An Nhã, tốc độ cực nhanh, khiến cho An Nhã cũng phải kinh ngạc.
"Tô Lạp, chậm một chút, phát sinh chuyện gì vậy, tại sao ngươi vội vàng như vậy?"