Cuộc thi văn so với hạng mục còn lại đặt xa hơn, dù cùng là một ngày lộ trình nhưng chung quanh canh giữ càng thêm nghiêm ngặt.
Mặt ngoài nhìn vào, cuộc thi võ (vũ bỉ) so với hạng mục khác làm người ta chú ý hơn hẳn nhưng không ai biết, mười người chiến thắng cuối cùng của văn thí lại là được trọng dụng nhất. Vũ đấu chỉ chọn ra cường giả nhưng văn đấu lại chọn ra thống suất mới của ngàn quân.
Đại lượng người đã bao xung quanh giáo tràng vây xem, có người vì muốn chiếm chỗ tốt, thậm chí đầu buổi đã tới. Lam Địch Á Tư mười vạn đại quân chỉ đảm bảo ba sân đấu không thông với ngoại giới còn đối với bên ngoài tựu chỉ là duy trì trật tự mà thôi. Dù sao đây cũng là thịnh sự, dân chúng biết càng nhiều càng tốt.
Hôm nay là ngày văn vũ đại bỉ sơ thí,buổi sáng sơ thí văn bỉ, buổi chiều là vũ bỉ, buổi tối ma pháp tỷ thí. Ma pháp tỷ thí tại buổi tối cũng để làm ma pháp quang mang dễ hấp dẫn ánh mắt chúng nhân.
Sáng sớm, Diệp Âm Trúc đã đi tới sân văn đấu. Tử, Minh cùng Cách Lạp Tây Tư vì không có thẻ bài chỉ có thể đứng ngoài đợi.
Tham gia văn không nhiều bằng vũ nhưng không thể nói là ít, tham dự giả tổng cộng một vạn. Chia làm mười tổ tiến hành, cuối cùng chọn lấy một ngàn người. Đáp được đề là vào vòng trong.
Diệp Âm Trúc nói thế nào cũng là tốt nghiệp Mễ Lan ma võ học viện, đề mục phi thường đơn giản, chỉ là một chút phương diện quân sự khoa mục vấn đáp, khi tổ thứ năm của hắn tiến hành khảo thí, hắn rất nhanh hoàn thành đề mục, là người đầu tiên rời khỏi sân.
Ba người Tử, Minh, Cách Lạp Tây Tư ở bên ngoài chờ hắn từ sớm, vừa nhìn thấy Diệp Âm Trúc đến, ba người nhất thời xông ra.
- Cầm Đế đại nhân, khảo thí thế nào?
Cách Lạp Tây Tư nhanh chóng hỏi.
Diệp Âm Trúc mỉm cười nói:
- Không có vấn đề, sơ thí đề mục không ít nhưng tương đối đơn giản. Người quen thuộc quân sự hoặc có chút kinh nghiệm thực chiến đều có thể thông qua
Tham gia văn vũ đại bỉ ngoài báo danh phí và thực lực còn quy định tuổi tác, nhất thiết phải nhỏ hơn ba mươi. Lam Địch Á Tư đế quốc tựu không hy vọng cấp nữ nhân của mình cho một lão trượng phu.
Duy nhất làm Diệp Âm Trúc ngạc nhiên là văn vũ đại bỉ cho phép nữ nhân tham gia. Hơn nữa hắn tại sân trung cũng có thể thấy Khắc Lôi Na tiểu thư xuất hiện. Mặc dù không ở cùng một tổ nhưng Khắc Lôi Na nữ hài tử xinh đẹp như vậy, dưới tình huống tiến vào sân tỷ thí, tưởng muốn không nhìn cũng rất khó.
Văn đấu chấm dứt, bốn người cũng không vội về tửu điếm, tuỳ tiện ăn điểm tâm một chút. Chờ đợi tới buổi chiều tiến hành vũ bỉ sơ thí.
Nếu buổi sáng dân chúng còn đến ít một chút. Nhưng tới giữa trưa rồi buổi chiều bên cạnh sân đấu vũ kĩ quả thật người đã chật như nêm. Phóng nhãn nhìn không cách nào nhìn thấy biên giới.
Vô số tiếng hoan hô vang kên không ngớt, tựa hồ đều hô tên người mình ủng hộ.
Vũ kĩ sân đấu là một toà thao trường lớn, nhất là phía trước là một toà bình thai.
Trên đài có một cao thai, chiếm một trăm người ngồi. Mỗi người phía trước đều có một cái bàn trên đặt một khối tinh thạch.
Chỉ cần nhìn qua vũ kỹ công hội đều nhận thức được loại tinh thạch này, đó là dùng để trắc ngiệm đấu khí cường độ, phi thường chuẩn xác, chẳng những có thể thấy cấp bậc mà cường nhược cũng có thể thấy rõ. Hiển nhiên hôm nay dùng để trắc nghiệm đấu khí của tham tái giả.
Tham gia vũ so với văn đông hơn không ít, khoảng hai vạn người, dù sao tu luyện vũ kỹ cũng phổ biến tại đại lục nhưng làm Diệp Âm Trúc thấy nhiều người như vậy cũng không nhịn được thấm hấp một ngụm lương khí. Phải biết rằng muốn tham gia vũ đấu trước tiên thực lực phải đạt đến thanh cấp mới được. Lam Địch Á Tư cùng minh hữu có thể đưa tới nhiều thanh niên như vậy chưa tới ba mươi đã đạt thanh cấp, có thể thấy được thực lực cường hãn như thế nào. Tại phương diện này, Mễ Lan đế quốc cùng minh hữu không thể sánh bằng.
Hai vạn người cư nhiên sắp xếp thành một trăm đội, kiểm tra đấu khí, trong đám người Diệp Âm Trúc thấy không ít thân ảnh quen thuộc, đương nhiên đều là những người đối đầu với hắn. Phật La quốc nguyên soái Hy Lạp Lý, mấy ngày hôm trước có gặp mặt hồng sư thân vương, còn có thất long thất quốc bài vị chiến cường giả thanh niên, cơ hồ đều trong đội nhóm.
Diệp Âm Trúc xếp hạng đội ngũ ở phía sau, hắn cố ý cởi thần nguyên ma pháp bào, tại Lam Địch Á Tư tuỳ tiện mua nhất kiện y phục võ sỹ.
Sơ thí đã bắt đầu, nơi sân vũ kỹ kiểm tra, một trăm khoả tinh thạch đã bắt đầu phóng xuất quang mang.
Mỗi người kiểm tra duy trì năm phân lực hai bên tả hữu m căn cứ đấu khí, tinh thạch phát ra quang mang, cường nhược cùng duy trì thời gian để định thực lực
Diệp Âm Trúc dù đứng ở xa nhưng nhãn lực tốt có thể thấy tinh thạch đã bắt đầu phát quang mang.
Tham tái giả dù đông nhưng phóng mắt nhìn vào phần lớn đều là thanh quang, hơn nữa thanh cấp sơ giai là chính. Có mấy người thanh quang đậm hơn cũng đã làm dân chúng bên ngoài hoan hô.
Đối với Diệp Âm Trúc mà nói chỉ là nhàm chán chờ đợi, tâm tư hắn hướng Lam Địch Á Tư hoàng cung. Tô Lạp a, Loan Phượng công chúa tột cùng có phải là nàng? Hôm nay là sơ thí, không gặp được cao tầng của Lam Địch Á Tư muốn biết Tô Lạp có phải loan phượng công chúa, chắc phải đợi ngày tái quyết.
Đang khi Diệp Âm Trúc miên man suy nghĩ, đột nhiên, một trận hoan hô rung trời vang lên, nhất thời cắt đứt suy ngĩ của Diệp Âm Trúc, chỉ thấy trên đài đông đảo thanh quang có một đạo tử quang xuất hiện. Đứng kiểm tra hiển nhiên là vị hồng sư thân vương Ba Nhĩ Đức.
Quả là tử tinh long kỵ tướng, Diệp Âm Trúc trong lòng âm thầm gật đầu. Bất quá người này dù có hồng sư trợ giúp thì có thể làm gì?
Đương nhiên đối với hồng sư và thân vương tử cấp đấu khí khinh thường, trong sân sợ rằng chỉ có mình Diệp Âm Trúc.
Tử cấp đại biểu cho cái gì? Chính là cường đại, ba mươi tuổi đã là tử cấp có thể nói vạn người có một, tuyệt đối là thiên tài trong thiên tài. Đừng nói dân chúng bên ngoài hoan hô ngay cả giám khảo nhịn không được cũng âm thầm nghị luận.
- Tên kia là ai? tử cấp, xong hết rồi, xem ra lần này không còn hy vọng rồi.
- Huynh đệ, đừng nản chí, đây cũng bình thường thôi, đấy là hồng sư thân vương. Điều kiện tu luyện chúng ta đâu có thể so sáng cùng. Dù sao vũ kỹ cũg lấy năm ngạch cơ mà, dù hắn có cường đại cũng chỉ chiếm có một ngạch mà thôi.
- Hồng sư thân vương quả thật chưa tới ba mươi sao? Trẻ như vậy làm thế nào đã tới tử cấp rồi?
- Ta cũng không rõ nhưng bất quá hắn có một đầu ma thú cửu cấp hoả sư, thực lực có thể yếu không? Nghe nói hắn còn có triển vọng kế thừa Ba Bàng vương quốc vương vị, chỉ bất quá hắn một tâm theo đuổi võ đạo, không thích quyền lực cho nên mới chỉ là thân vương thôi.
- Tại Ba Bàng hắn chính là tượng đài của vũ giả nghe nói cả Nguyên soái ba bàng cũng khiêm kính với hắn.
- Tại Ba Bàng hắn tựu xưng chiến thần. Ngươi xem, hắn tại kiểm tra phóng thích tử cấp quang mang, sợ rằng là tử cấp nhị giai rồi, sợ không nhiều năm nữa, ngay cả vị Mễ Lan nguyên soái Tây Đa Phu cũng bị hắn vượt qua
Âm thanh bàn tán vang lên không ngừng, hồng sư thân vương tại vũ đấu chiếm một điểm tốt, dân chúng xung quanh không ngừng hoan hô nhiệt tình, tiếng hoan hô đều là hô Lam Địch Á Tư vạn tuế hay ca ngợi Pháp Lam một loại.
Không biết có phải vì Ba Nhĩ Đức khiến cho tham tái giả áp lực, tại kiểm tra tiếp dù không có tử cấp xuất hiện nhưng cũng đông đảo thanh cấp, màu lam cũng dần dần nổi trội, trong đó không ít thâm lam lóng lánh quang mang. Trong nhất thời tiếng hoan hô vang lên không ngớt. Trên đài trăm khối tinh thạch đều thành tiêu điểm chú ý.
Rốt cuộc trong tiếng hoan hô, cũng đã đến phiên Diệp Âm Trúc một trăm người thượng tràng. Diệp Âm Trúc nhớ rất rõ Khắc Lôi Na có nói qua sơ thí chọn một ngàn người. Mặc dù thực lực không phải tất cả nhưng lam cấp cùng thanh cấp chênh lệch phi thường rõ ràng.
Trừ khi chính mình dùng kỹ xảo Đông Long bát tông, nếu không chênh lệch một cấp không có cách nào dùng vũ kỹ đền bù, cho nên Lam Địch Á Tư phương pháp này tương đối công bình.
Diệp Âm Trúc đặt hai tay lên tinh thạch.
Giám khảo trọng trứ nói một câu:
- Ngươi dụng đấu khí trong cơ thể vào tinh thạch, khi nào ta nói thôi thì dừng
Diệp Âm Trúc hạ ý thức, trong cơ thể đấu khí lưu chuyển, dưới cường đại lực lượng kiềm chế, màu lam nhạt hiện ra trên tinh thạch. Tham tái giả chừng hai vạn người nhưng Diệp Âm Trúc có thể chắc chắn lam cấp tuyệt đối không quá một ngàn người, hắn không muốn kẻ khác chú ý nên biểu hiện ra lam cấp sơ giai là đủ để tiến vào vòng trong là được rồi.
Quả nhiên lam quang nhàn nhạt khiến cho giám khảo chú ý, cẩn thận nhìn lam quang, giám khảo nhanh chóng ghi chép trên biểu thượng cái gì đó.
Ước chừng năm phút sau, Diệp Âm Trúc kiểm tra kết thúc.
- Tốt lắm ngươi có thể chờ ở dưới tuyên bố thành tích
Bởi vì tham tái giả tham gia đông đảo nên sơ thí đến gần tối đêm mới chấm dứt.
Trên đài, tinh thạch kiểm tra đều bị hạ xuống, một gã Lam Địch Á Tư đế quốc quan viên đi lên bình thai công bố:
- Ta tuyên bố kết quả vũ kỹ sơ thí. Gọi đến tên ai thì lên lĩnh thứ tự phục thí và phục thí trang phục, không có ai được trốn tránh.
Từng người, từng người một, khi tên được xướng, nếu cẩn thận quan sát có thể thấy, được gọi tên ít nhất cũng là thanh cấp cao giai. Diệp Âm Trúc tựu không hề lo lắng trong một ngàn người không có mình. Sau hơn năm ngàn người, hắn thấy tên mình được xướng, lĩnh lấy số thứ tự sáu trăm tám mươi ba cùng một bộ y phục phục thí.
Sau khi nhận số thứ tự cùng y phục, Diệp Âm Trúc phát hiện văn vũ đại bỉ của Lam Địch Á Tư hoàn toàn công bình. Tất cả tham tái giả đều thống nhất trang phục, gồm một bộ lam võ sĩ, một cái đầu sáo và một bài tử.
Vào phục thí, theo quy định, phải mặc y phục được phát để tiến hành. Nói cách khác không cho phép mặc khôi giáp cùng phòng cụ, như vậy đã đem chênh lệch dụng cụ của tham tái giả loại trừ. Diệp Âm Trúc phỏng đoán được, trong khi phục thí sợ rằng ngay cả vũ khí cũng được phát đồng loạt. Như vậy mới có thể hiện ra thực lực thật sự của tham tái giả.
Mà phát đầu sáo chính là vấn đề tướng mạo, hẳn để tránh cho trong khi tỷ thí, xuất thân quý tộc cùng vương tộc chiến sĩ chèn ép bình dân chiến sĩ. Sáo trang này chỉ lộ ra con mắt cùng miệng mũi, trong quá trình tỷ thí, tuyệt không thể nhìn ra thân phận của đối phương, hoàn toàn có thể phóng tay mà làm, không cần lo lắng bị trả thù. An bài chu đáo như vậy, Diệp Âm Trúc trong lòng cũng âm thầm tán thưởn. Văn vũ đại bỉ lần này xem ra Lam Địch Á Tư hoa phí không ít tâm tư.
Ma pháp sơ thí cùng vũ kỹ sơ thí không khác biệt nhau lắm. Chỉ bất qua Diệp Âm Trúc dời bước tới ma pháp sân đấu phát hiện ra tham gia ma pháp sơ thí so với vũ kỹ ít hơn nhiều lắm.
Ma pháp sân đấu cùng vũ kỹ giống nhau. Đồng dạng là một toà bình thai cùng cao thai chỉ bất quá trên bình thai chỉ có mười vị giám khảo, tinh thạch cũng được thay bằng thuỷ tinh cầu.
Tham gia thi ma pháp tuyển thủ, Diệp Âm Trúc đại khái đếm được chỉ khoảng 600 người. Sau khi nghe ngóng mới biết được, ma pháp sơ thí tuyển chọn ra một trăm người vào vòng trong.
Từ số lượng ma pháp sư mà xem, Lam Địch Á Tư chắc chắn không bằng Mễ Lan đế quốc.
Trước mặt là tất cả ma pháp sư của Lam Địch Á Tư cùng minh hữu, cho dù tất cả đều đạt tới thanh cấp thì ra chiến trường vẫn là không đủ.
Đây chính là lần đầu tiên Diệp Âm Trúc tham gia kiểm tra ma pháp, hắn mặc lại thần nguyên ma pháp bào, dù sao chỉ có mấy trăm người, hơn nữa tham gia vũ kỹ cũng không giống ma pháp, cho nên cũng không có ai phát hiện ra hắn một ngày liên tục tham gia ba tràng sơ thí.
Kiểm tra ma pháp, thí sinh phóng thích quang mang rõ ràng hơn vũ kỹ nhiều, lúc này trời đã tối. Trên đài, mười khoả thuỷ tinh cầu lần đầu phóng thích quang mang làm dân chúng hoan hô không ngớt. Tại Long Khi Nỗ Tư đại lục, ma pháp sư viễn viến hơn vũ kỹ mà địa vị cũng khác nhau, ma pháp bao giờ cũng cao quý hơn.
Bình thường ngay cả nhìn thấy một ma pháp sư cũng phi thường khó khăn, một lúc xuất hiện nhiều cường đại ma pháp sư như vậy, Lam Địch Á Tư dân chúng không hưng phấn sao được.
Thanh quang, lam quang bay đầy trời, nồng nặc quang mang trực nhập không trung, mang đến sắc thái mê huyền, kẻ khác than thở không ngớt.
- Ngươi quả nhiên đã tới.
Thanh âm mềm mại vang lên, Diệp Âm Trúc quay lại nhìn. Chính là Khắc Lôi Na tiểu thư, chỉ bất quá giờ này quang minh thánh nữ Mã Lệ Na không đi bên cạnh nàng thôi.
Một thân ma pháp bào đi đến bên cạnh Diệp Âm Trúc mới dừng lại. Ngay cả bốn gã hộ vệ hôm trước cũng không có mặt.
Ma pháp đấu bồng che đi dung nhan xinh đẹp của nàng, cũng không làm tham tái giả khác chú ý.
Diệp Âm Trúc cười khổ nói:
- Mỗi lần đều có thể gặp tiểu thư ngươi, ngươi cũng tham gia sơ thí sao?
Khắc Lôi Na mỉm cười nói:
- Đương nhiên, văn vũ đại bỉ ba năm mới tổ chức một lần. Là người Lam Địch Á Tư, ta cần nó để chứng minh thực lực. Ta không giống nam nhân các ngươi, mục tiêu là công chúa, Ta chỉ hy vọng thông qua kiểm tra để chứng thực thực lực của mình mà thôi.
Diệp Âm Trúc gật đầu nói:
- Vậy chúc tiểu thư ngươi thành công
Khắc Lôi Na nói:
- Ngươi che dấu rất tốt.
Diệp Âm Trúc sửng sốt nói:
- Sao lại nói như vậy?
Khắc Lôi Na hừ lạnh nói:
- Ngươi vẫn mặc ma pháp bào bình thường làm người khác nghĩ ngươi chỉ là đê cấp ma pháp sư nhưng có thể tham gia ma pháp trận đấu, thực lực ít nhất đã ngoài thanh cấp chứng minh ngươi ít nhất cũng là thanh cấp, như vậy không phải là che dấu sao?
Diệp Âm Trúc bất lắc dĩ nói:
- Ta có nói qua ta là đê cấp ma pháp sư sao? Tiểu thư cũng đâu hỏi ta. Cũng không phải là ta che dấu chỉ là tiểu thư đoán không đúng thôi.
Khắc Lôi Na mặt đỏ lên:
- Ta bây giờ muốn hỏi ngươi ngươi là cấp bậc gì, mời ngươi nói cho ta biết.
Diệp Âm Trúc nhoẻn miệng cười, nói:
- Khắc Lôi Na tiểu thư nhìn chằm chằm ta làm gì. Ta nói cho ngươi ta là tử cấp cửu giai ma pháp sư, ngươi tin hay không?
- Tin ngươi mới là lạ, ngoại trừ Pháp Lam, đại lục lấy đâu ra tử cấp cửu giai. Ngươi căn bản một câu thật thà cũng không có.
Diệp Âm Trúc lạnh nhạt cười nhưng lại không nói thêm cái gì. Trong lòng thầm nghĩ, nói thật thì lại không tin. Trải qua vong linh ma pháp không ngừng tu luyện, cùng với thu phục chiếm được linh hồn thần thánh cự long Nặc Khắc Hi. Trong khoảng thời gian này, hắn linh hồn lực phi thường tiến bộ, năng lực hấp thu linh hồn của Nặc Khắc Hi đã hoàn toàn ổn định, vừa vặn để hắn bước vào cánh cửa tử giai cửu cấp.
- Ngươi là đồ bại hoại không nói thật, ngươi có chắc chắn tiến vào được phục thí không?
Khắc Lôi Na nhìn vẻ mặt Diệp Âm Trúc không nhịn được trong lòng thầm giận nhưng vẫn như trước không nhịn được đặt câu hỏi.
Diệp Âm Trúc mỉm cười nói:
- Tiểu thư nắm chắc ta cũng nắm chắc. Chỉ là không biết tình hình phục thí. Có thể ta còn cùng tiểu thư làm đối thủ ah.
Khắc Lôi Na giả bộ hung hăng hình dáng:
- Ta hy vọng cùng ngươi làm đối thủ, đến lúc đó có thể danh chánh ngôn thuận giáo huấn ngươi.
Vừa nói trên tay quang mang chợt léo ma pháp trượng đã hiện ra, nhẹ nhàng gõ trên tay Diệp Âm Trúc một chút.
Pháp trượng quả nhiên là lam tinh thạch, từ phẩm chất mà nhìn, hẳn là bát cấp ma thú tinh hạch, nồng nặc thuỷ nguyên tố cực kỹ mãnh liệt, mặc dù cũng là thần khí nhưng đây là một kiện ma pháp tăng phúc ma pháp trượng.
- Nguyên lai Khắc Lôi Na tiểu thư là thuỷ hệ ma pháp sư, thất kính rồi.
Diệp Âm Trúc nói.
Khắc Lôi Na trong lòng có chút đắc ý.
- Vậy thuộc tính của ngươi là gì?
Diệp Âm Trúc hướng nàng nháy mắt nói:
- Ta là vong linh ma pháp sư
Vừa nói vừa cố tình lộ ra bộ dáng hung ác.
Vừa nghe bốn chữ vong linh ma pháp sư, Khắc Lôi Na bị doạ nhảy dựng lên, nhưng rất nhanh nàng khôi phục thần sắc:
- Không lời nào là thật, bại hoại. Ngươi không thể nói thật một lần sao? Vong linh ma pháp? Ngươi mà là vong linh pháp sư còn dám đứng ở đây. Chẳng lẽ ngươi không biết vong linh ma pháp là công địch của đại lục ma pháp sư sao? Sau này không nên nói lung tung, vạn nhất bị người nghe được ngươi có thể gặp phiền toái lớn đấy.
Vừa nói Khắc Lôi Na vừa nhìn xung quanh, thấy không ai chú ý tới bọn họ mới thở phào nhẹ nhõm.
Nhìn bộ dáng yên kiều của nàng, Diệp Âm Trúc thầm nghĩ, thật là một hảo cô nương.
- Ngươi không tin sao? Làm sao ngươi biết ta không phải vong linh pháp sư?
Khắc Lôi Na cao thấp nhìn Diệp Âm Trúc vài lần.
- Ngươi trên người không có khí tức tà ác, mặc dù có điểm thần bí nhưng khiến cho người khác cảm thấy nhu hoà. Nếu ta đoán không sai, ngươi cùng ta giống nhau đều là thuỷ hệ ma pháp, hay là quang minh ma pháp. Ngươi xem cả ma pháp bào của ngươi cũng là màu trắng, ta nói đúng không hả?
Diệp Âm Trúc trên mặt lộ vẻ thần bí cười cười nhưng không có trả lời.
Khi hai người nói chuyện, kiểm tra phía trước cũng rất nhanh tiến hành, ma pháp so với đấu khí kiểm tra dễ dàng hơn nhiều, ít nhất không cần mỗi bên năm phân, ma pháp không giống vũ kỹ, vũ kỹ có thể súc ép tạm thời để đạt thực lực cao hơn. Thực lực như thế nào thì quang thải ma pháp sẽ như thế. Thải hồng cấp bậc đối với ma pháp sư phi thường rõ ràng.
Khắc Lôi Na tại phía trước Diệp Âm Trúc, lúc này đến phiên nàng trắc nghiệm, đi lên bình thai, Khắc Lôi Na thu hồi ma pháp trượng, đặt tay lên thuỷ tinh cầu.
Theo giám khảo một tiếng mệnh lệnh bắt đầu, lam quang nhàn nhạt vòng quanh Khắc Lôi Na bắt đầu sáng lên, trên tay nàng thuỷ tinh cầu cũng phát ra lam quang.
Thuần chánh lam quang phóng thích đồng thời thuỷ nguyên tố xung quanh cũng đứng lên, làm cho người ta cảm giác bình tĩnh cùng nhu hoà, được thuỷ nguyên tố bao xung quanh, Khắc Lôi Na tựa như thuỷ chi nữ thần của hải thuỷ, được ma pháp đấu bồng che đi dung nhan nhưng đường cong vóc người mạn diệu không cách nào che dấu.
Diệp Âm Trúc trong lòng thầm nghĩ, lam giai trung cấp, khó thrách nàng có thể cùng Mã Lệ Na trở thành bằng hữu, Khắc Lôi Na cùng mình không sai biệt nhiều lắm, cùng là thiên tài ma pháp sư. Chỉ là không biết năng lực thực chiến của nàng như thế nào thôi.
Tại nhóm của Khắc Lôi Na, không nghi ngờ gì, nàng trở thành tiêu điểm của toàn trường. Xuất hiện một gã lam cấp trung giai ma pháp sư hấp dẫn hơn nhiều xuất hiện một gã lam cấp trung giai võ sĩ dù sao ma pháp sư lực sát thương lớn hơn nhiều.
Lúc Khắc Lôi Na xuống sàn, mục quang chiếu vào nàng tăng nhiều. Nàng hướng Diệp Âm Trúc một cái ánh mắt, tựa hồ muốn nói, ta đã tiến vào phục tái, ngươi thì sao.
Diệp Âm Trúc dù sao cũng tuổi trẻ, bị Khắc Lôi Na kích thích, nhịn không được xuất ra vài phần háo thắng, Nhưng dù sao hắn thân kinh trăm trận, khi lên đài kiểm tra, tâm tình đã bình tĩnh đi xuống. Tay phải chậm rãi đặt ở thuỷ tinh, theo một tiếng của kiểm tra viên, đồng dạng là màu lam quang mang từ thuỷ tinh phóng ra, bất quá so với của Khắc Lôi Na có chút nhạt hơn.
Khi Diệp Âm Trúc đi xuống, Khắc Lôi Na tiến lên, nhịn không được nói:
- Nguyên lai ngươi là lam cấp sơ giai ma pháp sư, ở tuổi này đã như vậy quả thật là hiếm. Chỉ là ta không thấy thuộc tính của ngươi, tại sao khi ngươi sử dụng thuỷ tinh cầu, ta không có cảm giác được thuộc tính ma pháp của ngươi.
Diệp Âm Trúc trong lòng thầm lạnh, hắn vừa rồi dùng thần nguyên ma pháp bào, phóng thích vô nguyên tố nên không có lộ ra ma pháp thuộc tính, không nghĩ đến Khắc Lôi Na quan sát cẩn thận như vậy.
Trên mặt toát ra một tia thần bí sắc thái:
- Đợi vào phục thí,tiểu thư tự nhiên sẽ rõ.
Cùng vũ kỹ giống nhau, ma pháp sơ thí chấm dứt không lâu, cũng lập tức tuyên bố thành tính, Diệp Âm Trúc cùng Khắc Lôi Na bằng lam cấp thực lực không hề lo lắng việc tiến vào phục thí. Diệp Âm Trúc nhận số báo danh năm mươi chín cùng một bộ ma pháp trường bào.
- Diệp Tô, ta muốn cùng ngươi thương lượng một chút ngày mai tiến vào phục thí rồi. Đồng dạng sau khi lĩnh vật phẩm, Khắc Lôi Na không có rời đi mà theo Diệp Âm Trúc đi xuống.
Diệp Âm Trúc sửng sốt một chút:
- Phục thí thì có chuyện gì để thương lượng?
Khắc Lôi Na nói:
- Ngươi cũng không biết cụ thể phương pháp phục thí. Phục thí chính là tiến hành ma pháp tỷ thí. Sau đó căn cứ theo thao khống ma pháp cùng thực lực để quyết định. Một vòng lại một vòng đào thải đến khi còn năm người cuối cùng. Vũ kỹ bên kia ta không rõ nhưng chúng ta ma pháp bên này là chia tổ đấu. Năm người một tổ, dựa theo rút thăm để phân đội. Trải qua vòng một, đào thải một nửa, tiến vào vòng hai lại tiếp tục rút thăm chia đội, lần nữa năm người một đội. Lúc này chỉ cần hai nhăm người vào vòng sau. Lại tiếp tục rút thăm, chỉ bất quá lần này là hai người một tổ. Xuất hiện một người qua vòng luôn, đấy là vận khí, ngươi hẳn cũng biết với ma pháp sư, vận khí quan trọng như thế nào rồi đấy. Đệ tam sẽ là kết thúc thặng đường sống chỉ còn mười ba người, tiến hành lần rút thăm cuối, người vận khí ở vòng trên tiếp tục không cần rút thăm, từ mười ba xuống còn bảy. Tiếp tục loại ra người vận khí, chia làm ba tổ, đấu đối kháng, nói cách khác là hai người một đội. Cho nên tại đế tứ này, cũng không có gì là tốt đẹp cả, cuối cùng sau một vòng chấm dứt. Căn cứ vào thực lực hiện ra trong trận đấu, từ bảy người tuyển lấy năm người, tiến vào quyết tái. Về phần quyết tái như thế nào, chỉ có thể chờ nhập quyết tái mới rõ.
Quả nhiên, phục tái so với sơ tái phức tạp hơn nhiều, hơn nữa trong cùng một ngày tiến hàn, muốn trở thành năm người cuối cùng, yêu cầu đối với thực lực, thao khống, trí tuệ đều rất cao.
- Khắc Lôi Na tiểu thư, người nói những lời này tột cùng là để làm gì?
Diệp Âm Trúc bất động thanh sắc hỏi.
Khắc Lôi Na nói:
- Ta muốn cùng ngươi hợp tác.
- Hợp tác?
Diệp Âm Trúc có chút kinh ngạc nhìn.
- Đúng vậy, chính là hợp tác. Chúng ta có tỷ lệ cùng nhau một đội, nếu khả năng này xảy ra, ta hy vọng cùng ngươi hợp tác, cùng phối hợp hành động. Đi có thể đến cùng, bằng vào thực lực của ta cùng ngươi, có thể tiến nhập vào vòng bảy người, lúc đấy chỉ cần cố gắng biểu hiện hẳn có thể tiến vào vòng năm người.
Diệp Âm Trúc sửng sốt một chút, hắn không hiểu rõ ý tứ của Khắc Lôi Na. Đầu tiên là rút thăm, mình đâu thể tính được. Nàng như nào dám chắc mình cùng nàng ở một tổ? Tiếp theo nói đến thực lực, Khắc Lôi Na biểu hiện ra còn mạnh hơn mình.
Loại hợp tác này đối với nàng mà nói cũng không có chỗ tốt, ngược lại mình thu lợi ích không nhỏ. Ý tứ của tiểu cô nương này tột cùng là gì?
Khắc Lôi Na nhìn mắt Diệp Âm Trúc toát ra quang mang nghi hoặc:
- Ngươi đừng hiểu lầm, ta cũng không phải giúp ngươi. Văn vũ đại bỉ này mọi người đều ngoắc nối với nhau, cho dù rút thăm trở thành đội hữu sợ là cũng không có người chân giúp đỡ mà chúng ta có thể nhận thức được, nếu có thể đồng tâm hiệp lực khả năng thành công càng cao sao?
Diệp Âm Trúc gật đầu, Khắc Lôi Na nói vậy cũng có đạo lý, nhưng hiểu được đạo lý không đơn giản như vậy:
- Nếu chúng ta cùng một tổ, vào vòng trong lại tiếp tục rút thăm lại, coi như tiếp tục cùng tổ đi, tựu có thể có lần thứ ba sao, ngươi cũng không phải nói ta bại hoại sao, tại sao lại tin tưởng ta?
Khắc Lôi Na mỉm cười nói:
- Ngươi không cần quan tâm chỉ cần ngươi đáp ứng là đủ rồi. Ta sẽ không nhìn lầm đâu. Được rồi, nếu chúng ta đã hợp tác, ngươi có nên nói thật cho ta không? Tột cùng ngươi có thuộc tính gì? Có hay không có ma thú? Tại tỷ thí cho phép ma pháp sư gọi về ma thú của mình.
Diệp Âm Trúc có chút bất đắc dĩ nói:
-Ta là một gã tinh thần hệ ma pháp sư, không có ma thú.
- Tinh thần hệ ma pháp sư?
Khắc Lôi Na lấy làm kinh hãi nàng biết tinh thần hệ là hệ khó học nhất nhưng nàng cũng có chút thất vọng vì Diệp Âm Trúc không có ma thú. Phải biết rằng đối với ma pháp sư không am hiểu cận chiến ma nói, có một đầu ma thú là phi thường trọng yếu. Chẳng những có thể công kích địch nhân mà còn có thể bảo vệ mình.
- Đáng tiếc, thời gian có hạn, nếu không hẳn ta giúp ngươi đi tìm một đầu ma thú mới.
Diệp Âm Trúc nhìn ánh mắt thất vọng của Khắc Lôi Na nói:
- Không quan hệ, ngươi bây giờ thay đổi chủ ý còn kịp, ta không có ma thú, rất có thể thành gánh nặng của ngươi.
Khắc Lôi Na nhưng lại kiên quyết lắc đầu nói:
- Đã quyết định sao có thể sửa đổi, không có ma thú thì sao? Ngươi chính là một gã tinh thần hệ ma pháp sư, ta tin tưởng vào thực lực của ngươi. Ngươi về nghỉ trước đi, tái kiến.
Hướng Diệp Âm Trúc cáo biệt, nữ tử xinh đẹp rất nhanh hoà cùng đám đông biến mất.
Nhìn bóng lưng của Khắc Lôi Na, Diệp Âm Trúc trong lòng hảo cảm với nàng tăng lên vài phần, cô gái này nhân phẩm quả nhiên tốt, đúng rồi, chính mình giúp nàng tiến vào vòng năm người vậy.
Trở lại tửu điếm là một chuyện phiền toái, bởi vì rất nhiều người cùng về thành nên thật sự đông lắm, dùng linh hồn liên lạc, Diệp Âm Trúc nhanh chóng tìm được ba người Tử, dù sao trở về cũng khó khăn, bốn người nghĩ tìm một rừng cây cách đại giáo tràng không xa nghỉ ngơi.
Dựa theo quy tắc của trận đấu, ngày mai chính là văn bỉ phục tái, ngày tiếp thi vũ kỹ phục tái, ngày mốt thi ma pháp. Phục tái chấm dứt, quyết định chọn lấy năm người. Nghỉ ngơi một ngày, tại ngàu thứ sáu tiến hành quyết tái, quyết tái thời gian cùng sơ tái hôm nay giống nhau.
Ba tràng quyết tái phân biệt buổi sáng, chiều cùng tối tiến hành.
Đêm nay Diệp Âm Trúc cũng không hoàn toàn tu luyện, bởi vì tâm trí hắn không thể bình tĩnh đi xuống, trong óc hắn, chỉ có hình ảnh Tô Lạp. Khát vọng thời gian mong trôi qua càng nhanh để gắn càng sớm gặp Tô Lạp. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Pháp Lam.
Bảy đạo khổng lồ quang mang đồng thời thu liễm, trước mắt màu vàng càng thêm ngưng tụ, vô số phù hào huyễn lệ lưu chuyển. Chung quanh hết thảy đều im lặng, tất cả âm thanh đều vô pháp phát ra.
Thật lớn đích ma pháp trận thất mang tinh, phân biệt đứng ở bảy phía là bày vị ma pháp sư, chính là người đứng đầu Long Khi Nỗ Tư đại lục ma pháp giới, lúc này trên mặt bọn họ đều buông lỏng vài phần.
Chung quanh mấy trăm ma pháp sư quang mang trên người biến mất, kẻ khác giật mình chính là tuổi không cao ma pháp sư nhưng đều phóng thích tử sắc quang mang, chỉ có số ít là màu lam. Bọn họ nhìn qua rất mệt mỏi, trên người quang mang đều chậm rãi biến mất, nhanh chóng tiến vào trạng thái minh tưởng, bắt đầu tu luyện.
- Rốt cuộc cũng ổn định, hy vọng có thể kiên trì thêm chút thời gian.
Quang minh tháp chủ Áo Bố Lai Ân thở dài. Làm chủ đạo bảy vị tháp chủ, hắn nỗ lực cũng là nhiều nhất.
Thuỷ tháp chủ Tây Lạp Tư mỉm cười nói:
- Lần này chúng ta phong ấn rất thuận lợi, tranh thủ thời gian này củng cố phong ấn, tranh thủ mười năm bế quan phong ấn vĩnh viễn thêm tính ổn định, tạo phúc cho Long Khi Nỗ Tư đại lục nhân loại
Áo Bố Lai Ân mỉm cười nói:
- Ta cũng muốn như thế, nếu mười năm này chúng ta có thể ổn định phong ấn thì cấp cho Long Khi Nỗ Tư đại lục 100 năm hoà bình.
Thẳng thắn mà nói, ta đối với Đông Long đế quốc càng ngày càng kính nể, chỉ có không ngừng phong ấn cường độ, mới có thể thấy bọn họ cường đại ra sao. Nhất là phong ấn hạch tâm long vương. Lực lượng của nó chúng ta cũng không tưởng tượng được.
- Áo Bố Lai Ân, ta có chuyện muốn nói.
Ám tháp chủ Tư Long sắc mặt âm trầm nói.
Áo Bố Lai  sửng sốt nhìn Tư Long:
- Làm sao vậy?
Tư Long nhìn kỹ phong ấn trước mắt nói:
- Ta có việc phải rời khỏi Pháp Lam một đoạn thời gian. Có một số việc ta phải tự mình giải quyết.