Tức phụ Điền thị của Đại Ngưu nghe vậy, hơi sững sờ, nghĩ đến Tùy Duyên là một phụ nhân, mang theo hài tử, mở cửa tiệm không hề dễ dàng, lại nghe Đại Ngưu từng nhắc đến nương con hai người đã từng có cuộc sống khổ sở, ngay sau đó nở nụ cười, “Muội tử A Duyên, xem ngươi nói kìa, ngươi đồng ý dạy nghề cho chúng ta, đã hết sức biết ơn, làm sao còn dám đòi ngươi tiền công!"
Tức phụ Chu thị của Động Đạt cũng vội hỏi: "Đúng vậy, muội tử A Duyên, chúng ta học nghề trước, về sau làm ăn ở nhà, tuyệt đối sẽ không mạo hiểm dùng để kiếm tiền!"
Cho dù muốn kiếm tiền, khẳng định cũng cần phải được Tùy Duyên đồng ý.
Tùy Duyên cười, "Được, vậy sau này các ngươi có thời gian thì cứ tới đây học đi!"
Thêm hai người giúp đỡ có thực lực làm điểm tâm, Tùy Duyên rất thoải mái, Bất Hối thu tiền, Điền thị, Chu thị đều là người có năng lực làm việc.
Tái đại nương và Hạo Nhiên cũng không tới.
Tùy Duyên làm xong điểm tâm, nghĩ đến Tái đại nương và Hạo Nhiên, lại vội vàng nấu này nọ, nhờ Điền thị giúp đưa qua.
"Được, để ta đưa qua!" Điền thị nói xong, cầm rổ đi đến nhà của Hạo Nhiên.
Đi tới nhà của Hạo Nhiên, thấy tướng sĩ người mặc khôi giáp đứng ở cửa, tay cầm bảo kiếm, Điền thị khẩn trương nuốt một ngụm nước bọt, "Này, ta tới đưa đồ ăn cho Tái đại nương và Hạo Nhiên ca!"
"Ngươi chờ một chút, ta đi hỏi một tiếng!"
Tướng sĩ nói xong, xoay người đi vào, chỉ chốc lát sau đi ra, "Ngươi đưa đồ cho ta, ngươi có thể đi về!"
"Chuyện đó......"
"Đại nương đi đứng không tiện nên đang nghỉ ngơi, Hạo Nhiên ca đi ra ngoài!" Tướng sĩ nói xong, nhận lấy hộp đựng thức ăn trong tay Điền thị, xoay người đi vào.
Điền thị vội thở ra một hơi, trở về Tùy ký.
Tùy ký.
Trương đại ca đã đưa nội tạng bò tới, Tùy Duyên và Chu thị vội vàng rửa sạch, Chu thị không nói nhiều, Tùy Duyên liền dạy Chu thị rửa nội tạng bò như thế nào, mới có thể rửa sạch sẽ mùi tanh và những thứ bẩn trên nội tạng bò.
“Muội tử A Duyên, từ trước đến nay ta không biết còn có thể ăn nội tạng bò!"
"Ngươi chưa từng ăn sao?"
Chu thị lắc đầu, chua chát cười một tiếng, "Nhà đông người, chỉ cần ăn đủ no, làm gì có dư bạc mà mua những thứ này!"
Tùy Duyên sững sờ, "Cuộc sống tốt đẹp đang ở phía sau!"
Chu thị gật đầu.
Đúng vậy, về nhà Động Đạt cũng nói, cuộc sống tốt đẹp đang ở phía sau.
Nhưng bốn tiểu cô tử đang ở trong nhà đợi gả, tất cả đều chờ đợi người đại tẩu là nàng cho nhiều của hồi môn một chút, tương lai ở nhà tướng công mới có thể thẳng lưng.
Nhưng mà cuộc sống tốt đẹp, cuối cùng khi nào mới tới?
Tùy Duyên thấy Chu thị không nói, thoáng trầm tư, "Tẩu tử, ngươi xem trên bến tàu, cũng có rất nhiều người đẩy xe đẩy bán thức ăn, ngươi cũng có thể bảo Động Đạt đại ca làm cho ngươi chiếc xe đẩy, dẫn theo người trong nhà đi bán thức ăn!"
"Bán cái gì thì tốt?"
Thức ăn trên bến tàu, rập theo một khuôn khổ, tức phụ trong nhà đều biết làm, ăn tới ăn lui đều ăn đến chán ngán, mọi người tình nguyện nhịn không về nhà ăn, cũng không đồng ý dùng bạc mua đồ ăn trong nhà cũng có thể làm được.
Không giống Tùy ký của A Duyên.
Phá lấu bò là độc nhất, bánh chưng, bánh gạo nếp cũng thế, cả Phục Hi thành này cũng không có bán.
"Một hồi ta dạy ngươi làm bánh nếp đi, chờ ngươi biết làm rồi, là có thể đi bán trên bến tàu, kiếm tiền lời phụ giúp chi phí trong nhà!"
"Bánh nếp?" Chu thị không hiểu.
"Uh, bánh nếp!"
Điền thị cũng trở lại, giúp đỡ Tùy Duyên vừa nấu phá lấu bò, vừa làm bánh gạo nếp, gói bánh chưng, mặc dù thấy Tùy Duyên nhào lại nặn, hai người rất chăm chỉ học tập, rất chăm chỉ ghi nhớ.
“Muội tử A Duyên, tay ngươi thật là khéo léo!"
Tùy Duyên bật cười, "Thật ra thì cách làm phá lấu bò, bánh gạo nếp, đều rất đơn giản, phương pháp chính là phối nguyên liệu và chọn nguyên liệu, nhất định không thể ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, nếu không mùi vị càng lúc càng kém, người ăn cũng sẽ càng ngày càng ít!"
Chu thị, Điền thị liên tục nói đúng.
Tùy Duyên cũng không giấu diếm, cái gì cũng dạy, dù sao, có thể khiến cho Hạo Nhiên ca mời tới giúp một tay, khẳng định nhân phẩm không cần nói.
Ba phụ nhân, một đứa bé, cũng vô cùng náo nhiệt.
Chúc Huynh Đệ của Túy Tiên lâu tới lấy bánh gạo nếp và bánh chưng, Tùy Duyên lập tức lột hai cái bánh chưng mời Chúc Huynh Đệ ăn, Chúc Huynh Đệ vui mừng đến mức cười lệch miệng, lộ ra hàm răng trắng như tuyết.
"Ha ha, ha ha!"
Sau khi ăn bánh chưng, Chúc Huynh Đệ mới kéo Tùy Duyên nhỏ giọng nói, “Muội tử A Duyên, ta len lén nói cho ngươi biết nha......"