Editor: Thơ Thơ
Đổng Uyển gác lại ly trà trong tay, nói: "chuyện xử phạt Đậu phu nhân, ta tính toán do cữu cữu tới làm, tỏ vẻ trịnh trọng."
Tô Thái Phó nghe vương phi lại có thể muốn cầu xin hắn tới chỗ phạt thiếp thất của vương thượng, sắc mặt thay đổi, vội vàng cự tuyệt nói: "thiếp thất của Vương thượng, há có thể do một Thái Phó ta xử trí, vương phi là đang nói đùa chứ?"
Đổng Uyển ngước mắt nhìn hắn, nghiêm mặt nói: "Ở trong vương phủ, cũng chỉ có ngươi đúng quy cách rồi, bởi vì ngươi là thân Cữu cữu của Ninh Vương. Thê thiếp hậu viện của Vương thượng tranh giành, theo quy củ đều là do chủ mẫu tới toàn quyền xử trí, lại thường bởi vì Quân Vương hay là Vương thái hậu thiên ái, can thiệp nhiều hơn, tạo thành xử trí bị tắc nghẽn, hoặc là có nhiều chuyện bất công xảy ra. Muốn hoàn toàn đoạn tuyệt thê thiếp tranh giành, bận tâm mặt mũi quân vương, lại không thể nói nhiều triều đình, như vậy phải định rõ quy tắc rồi."
Nếu Vương phi có bản lãnh, Ninh Vương tuyệt sẽ không xuất thủ can thiệp, nàng chỉ là người của Thái phu nhân.
Thái phu nhân thật cưng chiều Túc Vương tử quá mức rồi, hắn đã sớm khuyên qua bà nhiều lần.
Mẫu thân Túc Vương tử chịu phạt, Thái phu nhân lo lắng vương phi muốn dựa vào địa vị này chèn ép Túc Vương tử, tất nhiên sẽ lên tiếng can thiệp, vương phi không cách nào sử dụng quyền lực chủ mẫu, Đậu phu nhân ỷ vào nhi tử được cưng chiều, chỉ biết càng lúc càng ngang ngược kiêu ngạo, như vậy sẽ tạo thành thứ thiếp ở giữa hỗn loạn.
Tô Thái Phó nói: "Vương phi ngụ ý là cân nhắc đến Thái phu nhân tất nhiên sẽ can thiệp ngươi xử trí, chuyện tình xảy ra tạo thành thất bại trong gang tấc, ngược lại sẽ khiến Đậu phu nhân càng thêm muốn làm gì thì làm thôi. Để tránh sắp thành lại bại, thế là đặc biệt tìm cựu thần đến xác nhận rồi, càng thêm nghĩ dựa vào cái này lập ra quy củ. Vương phi băn khoăn là phải, như vậy, cựu thần nên làm sao đây?" Thơ_Thơ_diendanlequydon
Đổng Uyển ngước mắt hỏi "Cữu cữu, ngươi cho là sao? Dù sao ta không thể không băn khoăn cảm thụ Thái phu nhân."
Tô Thái Phó cau mày, vuốt râu: "thê thiếp Vương thượng tất nhiên không thể biếm trích, cũng không thể phạt, ở trong vương phủ cẩm y ngọc thực, châu vòng thúy lượn, tiền phạt càng thêm không đạt tới bất kỳ hiệu quả trừng phạt nào, như vậy chỉ có thể dùng cách xử phạt về thể xác rồi, bình thường mà nói. Tất cả đều dùng cách xử phạt về thể xác so sánh có thể thu đến hiệu quả. . . . . ." Nói tới chỗ này, hắn thở dài nói với Đổng Uyển: "Xin vương phi hạ chỉ đi, vi thần làm theo là được."
Đổng Uyển lập tức phân phó nói: "Trừng phạt một phu nhân, chuyện này vẫn là hậu đình của vương thượng, chuyện này phải khiến tổng quản trong phủ mang theo mấy tên ma ma đi làm. Xin cữu cữu giám sát là đủ."
"Vương phi xin phân phó."
"Đậu phu nhân cố ý khích bác vương gia và vương phi. Cần thiết vả miệng mười cái, tỏ vẻ trừng phạt; không để ý tới thân thể cùng thân phận tôn quý vương thượng, dốc lòng mời rượu. Làm Vương gia say luống cuống, thậm chí còn không thể tỉnh, sẽ để cho nàng bị phạt quỳ đợi trong thư phòng Ninh Vương cho đến khi Ninh Vương mở miệng đặc xá cho nàng mới thôi." Thơ_Thơ_diendanlequydon
"Vâng" sau khi tô Thái Phó thở dài, liền lui xuống.
*
Ánh mặt trời ấm áp xuyên thấu qua song cửa sổ chiếu ánh sáng vào, chiếu xuống trên khuôn mặt hắn anh tuấn, một cảm giác ấm áp, làm hắn chậm rãi mở hai mắt ra.
Sau khi Lưu Ký thức tỉnh liền chậm rãi ngồi dậy từ trên giường, nhìn thấy mình ở trong tẩm điện, lập tức an tâm. Hắn nặn cái trán một cái hơi đau, bởi vì say rượu khó chịu, làm chân mày hắn không khỏi hơi nhíu lại.
"Người đâu! Đưa một ly trà đậm tới đây!" Hắn kêu với ra ngoài.
Chốc lát, bức rèm che vang lên, trong tiếng rõ ràng vang dội. Nhưng thấy Đổng Uyển mang theo một bình trà nóng và ly trà, dịch bước đi vào.
"Lúc này sao ngươi vẫn còn ở nơi này? Tối hôm qua ta trở về lúc nào?" Thấy lúc này nàng lại còn đợi ở trong tẩm điện, hắn hơi có vẻ giật mình, ngước mắt nhìn nàng, mở miệng liền hỏi.
Án thường. Lúc này, nàng nên ở bên ngoài xử lý tất cả mọi chuyện lớn nhỏ trong vương phủ.
Đổng Uyển rót chung trà cho hắn, đưa tới nói: "Đêm qua giờ sửu, sau khi ngươi trở lại, liền ngã đầu xuống ngủ." Thơ_Thơ_diendanlequydon
Nhớ mang máng chuyện tối ngày hôm qua, hắn hình như là ồn ào một phen?
Lưu Ký nhận lấy ly trà, quay đầu nhìn nàng, hạ thấp giọng, cẩn thận mà hỏi: "Tối hôm qua Bổn vương uống nhiều quá, khi trở về, có quấy rầy giấc mộng của ngươi hay không?"
Đổng Uyển nhẹ giọng khiển trách nói: "tối hôm qua đúng là Điện hạ uống nhiều quá, không chỉ có say đến hồ đồ, còn náo loạn một cuộc đấy."
"Quả nhiên là như thế!" Lưu Ký ảo não tự trách nói: "Là Bổn vương không có tửu lượng giỏi, uống rượu quá lượng rồi, đưa đến mất trạng thái, lời nói mất quy củ là ta sai lầm, sau này sẽ không tái phạm."
"Vương thượng chắc là sẽ không phạm sai lầm, vương thượng có thể nào phạm sai lầm đây?" Đổng Uyển không nhanh không chậm mở miệng nói: "Tối hôm qua làm bạn ngươi uống rượu, thấy ngươi uống rượu quá nhiều, cũng không khuyên can, chuyện này là Đậu phu nhân có lỗi, thế là ta trừng phạt nàng."
Nghe vậy, ánh mắt của Lưu Ký hơi thay đổi một lần.
Hắn quay đầu nhìn Đổng Uyển, mặt kinh ngạc nhìn nàng, trầm giọng nói: "Ngươi trừng phạt nàng hả?"
Chỉ là cùng hắn cùng nhau uống rượu, Đậu Nguyên Nguyên liền bị trừng phạt sao? Thơ_Thơ_diendanlequydon
Vẻ mặt Đổng Uyển nghiêm nghị nói: "tửu lượng ngươi nhất định được, thỉnh thoảng uống rượu, từ trước đến giờ cũng rất có tiết chế, nếu không phải Đậu phu nhân có lòng chuốc say, sao ngươi say đến luống cuống như thế? Không chỉ có như thế, nàng không giữ bổn phận, còn trăm phương ngàn kế khích bác tình cảm vương gia và Vương phi, chuyện này ta có thể nào dung túng? Có thể nào không phạt? Ngươi có cho là ta phản ứng quá mức hay không? Chuyện bé xé ra to rồi hả?"
Tính tình Ninh Vương sẽ không tự chủ, tâm trạng đối với nữ nhân sinh ra thương hương tiếc ngọc, nữ nhân càng điềm đạm đáng yêu, hắn càng sẽ mềm lòng, sao Đậu Nguyên Nguyên không hiểu thiếu sót trong tính cách loại người như hắn? Đang thỉnh an trước Thái phu nhân, trước tiên nàng cần phải thu lại tính tình hắn.
Thấy hắn không lên tiếng, Đổng Uyển tiếp tục mở miệng nói: "Giờ phút này Đậu phu nhân đang chịu phạt quỳ trong thư phòng, nếu như ngươi cho là ta xử trí quá mức, hoặc là ngươi bởi vì nàng căn bản không có làm lỗi, như vậy ngươi liền tự mình đi tới dìu cho nàng đứng lên chứ? Chỉ ý của ngươi, ta sẽ tuân theo, tuyệt không dị nghị."
Nàng đây là đang khảo nghiệm ở trong lòng của hắn, trình độ cùng với tình cảm coi trọng đối với nàng sao?
Như vậy nàng đang ghen tỵ rồi sao?
Lưu Ký lập tức trở về nói: "Không! Ngươi đều có đạo lý của ngươi ở đây, ngươi là vương phi, chuyện hậu viện, vốn nên do ngươi tới thích ứng xử trí, Bổn vương tuyệt sẽ không can thiệp, nếu mẫu thân bên kia nói lên lời nói nghị dị, nên giao cho Bổn vương tới ứng phó thôi."
Đổng Uyển nhỏ giọng nói: "Thái phu nhân đã sớm biết được chuyện này, bà cũng không lên tiếng." Thơ_Thơ_diendanlequydon
"Vậy thì tốt." Lưu Ký thở dài một cái, trầm giọng nói: "Thân mẫu luôn luôn cưng chiều Túc nhi, chỉ sợ bà đa tâm, ta chỉ lo lắng bà sẽ khó xử ngươi."
Đổng Uyển cười nói: "Uống trà đi, say rượu là đặc biệt khó chịu, đây là ta đặc biệt giúp ngươi chế biến trà giải rượu, nghe nói hiệu quả thật tốt, sau khi uống trà này, ngươi tắm rửa trước, sau đó ta giúp ngươi thay xiêm y chải đầu thôi."
Lưu Ký uống một ly trà nóng, đưa ly trà không trả cho nàng, nhìn thấy đôi tay nàng mịn màng trắng nõn, trong lòng không đành lòng để nàng vất vả, thế là từ từ mở miệng nói: "chuyện thay xiêm y chải đầu, hãy để cho Văn Tâm làm đi, nàng làm được thuận tay, những chuyện này luôn luôn do nàng ấy tới hầu hạ."
Đổng Uyển liếc hắn một cái nói: "Sao vậy, không phải ngươi thích sao?"
Lưu Ký dịu dàng cười nói: "Ta sao không thích đây?"
Đổng Uyển lại thay hắn rót một ly trà nóng, đưa cho hắn nói: "Sau này chuyện cận thân hầu hạ ngươi, liền để ta tự mình xử lý đi, không cần để cho Văn Tâm hầu hạ, đợi lát nữa ta giúp ngươi cắt tỉa một búi tóc đẹp mắt thôi."
"Ngươi phải giúp ta chải đầu sao? !" Lưu Ký nghe nói thế, trong nháy mắt tâm thần đại động, hai mắt tối tăm ngưng mắt thật sâu nhìn nàng, mơ hồ lóe ra. Sau đó hắn đưa ra bàn tay ôn hoà hiền hậu, nắm thật chặc hai tay của nàng. Thơ_Thơ_diendanlequydon
*
Sau khi Lưu Ký cắt tỉa một phen, liền cùng Đổng Uyển cùng nhau đi tới sau nhà thỉnh an với Thái phu nhân.
Giờ phút này Thái phu nhân đang trong phòng tào Mộng Bình, nói chuyện cùng nàng, Lưu túc ngồi ở bên cạnh nàng an tĩnh dùng điểm tâm.
Nhìn thấy Ninh Vương và vương phi vào cửa, nhũ nương thuận tiện rơi xuống đất ôm Túc Vương tử từ trên ghế lớn, phân phó nói với hắn: "Nhanh đi thỉnh an với phụ vương và thân mẫu cả."
Lưu túc nghe nhũ nương nói, lảo đảo đi tới trước mặt Ninh Vương, sau đó quỳ trên mặt đất, dập đầu với hắn, ngọng nghịu mở miệng nói: "Túc nhi bái kiến phụ vương, bái kiến mẫu mẫu. . . . . ."
Gương mặt Lưu Ký từ ái, đưa tay vuốt đầu của hắn, nhàn nhạt cười nói: "hôm nay Túc nhi có khóc rống không?"
Nhũ nương lặng lẽ liếc vương phi một cái, sau đó nhỏ giọng nói: "Ngày tới, Túc Vương tử không tìm được mẫu thân, khóc rống một hồi, dỗ một lúc lâu mới ngừng nghỉ đấy."
Giờ phút này Đậu phu nhân còn quỳ gối trong thư phòng Ninh Vương.
Vương phi ra tay đè ép Đậu phu nhân, bằng vào chèn ép địa vị túc Vương tử, Thái phu nhân biết rõ là như thế, cũng không mở miệng nói chuyện. Thơ_Thơ_diendanlequydon
Những người làm trong vương phủ, cực kỳ thực tế, gió bên kia thổi, liền đổ bên kia. Đậu phu nhân mới không có nở mày nở mặt mấy ngày, vương phi cự tuyệt một chuyện nhỏ, dạy dỗ Đậu phu nhân, bây giờ trong cả tòa vương phủ, gió chiều nào che chiều ấy, đã không có mấy người sẽ nhìn Đậu phu nhân ở trong mắt, có lẽ Ninh Vương sẽ thương tiếc nhi tử, yêu nhà cùng nhà, suy nghĩ cho thân mẫu của hắn.
Chỉ có Đậu phu nhân được vương thượng coi trọng, nàng thiếp thất này mới có địa vị.
"hả, Túc nhi khóc rống nữa à?" Đổng Uyển ôm Lưu túc đi lên, ôm vào trong lòng, cười nói với hắn: "Túc nhi, sau này ngươi dọn đi nơi thân mẫu cả ở, như thế nào?"
Nghe vậy, trong nháy mắt sắc mặt nhũ nương trở nên trắng bệch, Túc nhi nho nhỏ lại cái hiểu cái không gật gật đầu nói: "Mẫu mẫu. . . . . . Ở mẫu mẫu. . . . . . , Túc nhi muốn mẫu mẫu Bão Bão. . . . . ."
Hài tử còn ngây thơ đưa tay ôm nàng, nép ở trong ngực nàng mãnh liệt làm nũng, cười ha ha.
Túc nhi vô cùng không sợ người lạ, chỉ cần hơi quen thuộc, hắn sẽ dính làm nũng rồi. Thơ_Thơ_diendanlequydon
Đổng Uyển quay đầu lại phân phó nói với nhũ nương: "Sau này nếu Túc nhi lại khóc náo, ngươi liền mang hắn đến trong phòng ta thôi."
Nhũ nương không dám không nghe theo, không thể làm gì khác hơn là nhỏ giọng đáp: "Vâng"
Tào Mộng Bình còn ở trên giường bệnh điều dưỡng thân thể rất là hâm mộ ngẩng đầu nhìn Túc nhi, trong lòng yêu thích và ngưỡng mộ không dứt. Đến tột cùng hài tử chọc người yêu thích như thế là từ nơi nào lấy được? Trời cao đối với Đậu Nguyên Nguyên thật tốt, để cho nàng ở đường cùng hồi sinh, cho nàng một Nhi tử xinh xắn như thế.
Đổng Uyển để Túc nhi xuống, quay đầu nhìn nàng, mở miệng liền hỏi: "khí sắc Tào phu nhân tốt hơn nhiều, hôm nay uống thuốc rồi hả?"
Như Sương một bên hầu hạ lập tức trả lời: "Mấy ngày nay, phu nhân đều đúng hạn dùng thuốc, Trần Đại Phu mỗi ba ngày tới trong nhà một chuyến chẩn mạch, mấy ngày nay phục dược, thân thể phu nhân tốt hơn nhiều."
Đổng Uyển liếc nàng một cái, lại đột nhiên mở miệng nói: "Tào phu nhân đều dùng chút thuốc, ngươi bưng mẩu thuốc lại, cho ta xem một chút."
"Vâng"
Như Sương không nghi ngờ nàng, y mệnh đem mẩu thuốc lên phụ cận, Đổng Uyển thấy nàng khẽ phiếm hai tay mẩn đỏ, thế là lạnh lùng nói: "Dùng nước tiểu bôi trước, sau đó lấy nước nóng, lập tức thấy hiệu quả, sẽ lập tức hết ngứa."
Nghe vậy, sắc mặt như Sương "Bá" một tiếng, trở nên trong nháy mắt vô cùng trắng bệch, bị sợ đến chỉ kém không có quỳ xuống tại chỗ cầu xin tha thứ.