Tiêu Lăng sải bước đi đến cửa phòng, vừa cúi đầu liền nhìn thấy dáng vẻ chật vật của mình, lập tức dừng bước.
Bộ dạng này của anh lỡ như để con mình thấy được sẽ nghĩ như thế nào?
Tiêu Lăng dừng bước, dì Trương, trước tiên tẩu hãy dắt hai đứa nhỏ tới, con đi rửa mặt một chút, sẽ xuống lầu ngay.
“ Được được, thiếu gia cậu cứ từ từ, đừng gấp.”
Tiêu Lăng đã không còn thời gian nói nhiều nữa, vài bước nhanh chóng vọt tới phòng tắm, anh dùng tốc độ nhanh nhất tắm rửa đánh răng rửa mặt cạo râu ria, lúc soi gương tim lại một hồi nhói lên.
Trong phòng tắm đều là dấu vết của Tô Tố để lại.
Bên cạnh ly màu đen của anh chính là ly màu đỏ của cô, bên cạnh cái khăn màu đen của anh chính là cái khăn màu đỏ chót của cô.
Cô hình như rất chung tình với màu đỏ, màu đỏ chót cũng rất hợp với cô, màu đỏ nóng bỏng, màu đỏ diêm dúa lòe loẹt.
Đáng chết!
Tại sao lại nhớ tới cô!
Tiêu Lăng hung hăng đem tất cả những suy nghĩ trong đầu vứt hết ra, nhanh chóng xông ra phòng tắm, hắn quăng quần áo trên người vào thùng rác, theo bản năng đưa tay đi lấy áo sơ mi vest, đột nhiên lại cảm thấy áo vest quá nghiêm túc, anh sợ sẽ dọa đến hai đứa trẻ, cuối cùng chọn một bộ nhìn qua khá mềm mại và có chút bình thường.
Tiêu Lăng phát hiện mình lại có chút khẩn trương, lòng bàn tay lại ra mồ hôi.
Nếu như thư ký Trương ở đây, khẳng định muốn rơi luôn tròng mắt.
Lúc tổng giám bàn chuyện làm ăn tỷ mấy mấy chục tỷ đều không có như bây giờ đứng ngồi không yên.
……….
Trong đại sảnh dưới lầu, lúc dì Trương nhìn thấy hai đứa trẻ mắt lập tức trợn tròn.
Bà và lão gia còn có Tôn Viễn từ phản ứng giống nhau khi nhìn thấy hai đứa bé này, trợn mắt há hốc mồm ngay cùng với sự kinh ngạc, trực tiếp mở to miệng.
Cảnh Thụy cùng Tiểu Thất đã quen với ánh mắt như vậy.
Hai người bọn họ đội mưa đến, mặc dù có che dù, quần áo vẫn không tránh khỏi bị ướt, nhất là Cảnh Thụy, cậu giúp Tiểu Thất cầm dù, mình thì ướt hết nửa bên bả vai, tóc ẩm ướt dính trên trán, nhìn qua vô cùng đáng thương.
“ Bà ơi, trước tiên bà có thể đừng nhìn anh trai cùng Tiểu Thất, giúp Tiểu Thất lấy cái khăn cho anh trai lau một chút không?”
“ A...... Bà đi ngay bà đi ngay.”
Dì Trương lúc này mới để ý tới dáng vẻ chật vật của hai đứa trẻ, trên mặt bà đầy phiền muộn, nhanh chóng căn dặn người hầu, “ mau mở máy sưởi trong đại sảnh lên.”
Hôm qua thành phố a bắt đầu trời mưa, nhiệt độ giảm mạnh, hai đứa nhỏ này đừng để bị lạnh đến bệnh. Bà nhanh chóng vào phòng tìm hai cái khăn tắm thật dày, “ mau cởi quần áo ướt ra, đắp cái này lên người lên người.”
“Cảm ơn bà ạ, hắt xì ——“
Tiểu Thất hắt xì mạnh 1 cái, Cảnh Thụy cầm lấy khăn tắm quấn trên người cô bé, “mau trùm lên.”
“ Ừm! ”
Tiểu Thất xoa xoa cái mũi, chui vào ghế sofa ấm áp, quấn lấy cái khăn tắm mềm mại, cái lạnh trên người lập tức bị tản ra rất nhiều.
Dì Trương nhìn hai đứa trẻ mặt nhỏ lạnh đến có chút trắng, đau lòng không thôi, “trước tiên hai cháu ngồi bên này một lát, nhiệt độ trong đại sảnh lập tức sẽ tăng lên, bà đi đi làm canh gừng cho hai cháu trước, đừng để bị bệnh.”
“Cảm ơn bà ạ. Tiểu Thất cười ngọt ngào, tròng mắt nhanh như chớp đảo 1 vòng quanh đại sảnh, bà ơi, daddy cháu đâu?
“ Daddy, daddy sao?” dì Trương mắt trợn tròn.
“ Đúng vậy ạ, cháu cùng anh là đến tìm ba nha.” Tiểu Thất ánh mắt rơi bậc thang vòng xoay trong biệt thự, daddy không phải còn đang ngủ chứ, cháu cùng anh cũng dậy rồi **, daddy thật lười nha.”
Lúc dì Trương ở nhà cũ chưa từng gặp qua Cảnh Thụy cùng Tiểu Thất, căn bản cũng không biết bọn chúng, nghe được Tiểu Thất muốn tìm daddy, bà bị ý nghĩ nào đó trong lòng làm hoảng sợ, hoàn toàn không biết nói gì.
“Bà ơi, bà sao thế?”
“ Tiểu, Tiểu Thất đúng không? Daddy cháu là ai?”
“ Chính là...... A, daddy!” Tiểu Thất đột nhiên nhìn thấy Tiêu Lăng xuất hiện ngay đầu bậc thang, ném khăn tắm trong tay đi, dáng người mập mạp đột nhiên tràn đầy sức, “ton ton ton” xông lên cầu thang, giang hai cánh tay như bạch tuộc tám chân nhảy vào lòng Tiêu Lăng. Tiêu Lăng sợ cô bé ngã, khẽ cong eo liền ôm Tiểu Thất ôm vào lòng.
Đứa trẻ trong lòng mập mạp rất dễ thương, trên người còn tỏa ra mùi sữa ngọt ngào.
Tiêu Lăng giống như lần đầu nhìn thấy Tiểu Thất, từ trên xuống dưới tỉ mỉ quan sát cô bé, càng nhìn càng cảm thấy lần trước anh quả thực là mắt bị mù.
Mặt mũi giống anh giống như vậy, sao có thể không có quan hệ với anh chứ!
Tiêu Lăng ôm chặt lấy Tiểu Thất.
“ Daddy, đau đau.”
Tiêu Lăng như trong mộng mới tỉnh, cánh tay thả lỏng một chút, âm thanh của anh có chút khàn khàn, “ như vậy được chưa?”
Anh chưa bế qua con nít bao giờ, sợ tư thế ôm tiểu Thất sẽ khiến cho cô bé không thoải mái,
“ Dạ được rồi!”
Tiểu Thất cười tủm tỉm ôm lấy cổ Tiêu Lăng, căng tròn mắt trực tiếp nhìn chằm chằm Tiêu Lăng.
Ai ya!
Daddy cô thật đẹp trai a, mà còn càng nhìn càng đẹp trai a.
Tiểu Thất bưng lấy khuôn mặt nhỏ cười một cách thẹn thùng, ai ya, thật ngượng quá.
Dưới lầu Cảnh Thụy không vui trừng mắt, tiểu Thất này thói xấu gặp mỹ nam liền đi không nổi rốt cuộc lúc nào mới có thể sửa đây!
“ Tiểu Thất, bước xuống!”
“ Không xuống đâu.” Tiểu Thất bĩu môi với Cảnh Thụy, càng dùng sức ôm lấy cổ Tiêu Lăng, “ em muốn daddy ôm.”
“ Em quá nặng đi!” Cảnh thụy không chút do dự đả kích cô bé, “ sẽ mệt chết người.”
Tiểu Thất thở phì phò trừng mắt nhìn Cảnh Thụy, “ anh không biết tuổi, chiều cao và cân nặng của phụ nữ là quả bom sao! Sau này không được phép nói em nặng!
Phụ nữ?
khóe miệng Cảnh Thụy giật giật, càng dùng sức trợn mắt.
Mami nói rất đúng, quả nhiên không nên để cho tiểu Thất xem nhiều phim truyền hình như vậy, cái miệng nói toàn là thứ gì đâu!
Cậu vừa muốn giáo huấn con bé, tiểu Thất liền làm ra bộ mặt dễ thương tội nghiệp với Tiêu Lăng, “ Daddy, daddy cảm thấy tiểu Thất nặng không?”
Tiêu Lăng theo bản năng lắc đầu, “ không nặng, daddy ẵm nổi.”
Tiểu Thất lập tức liền cười rạng rỡ, cô bé ôm lấy cổ Tiêu Lăng cổ “ chụt chụt” hôn lên mặt anh một cái, con mắt to nheo lại cười rất thoải mái, “ daddy là tốt nhất!”
Trái tim Tiêu Lăng trong chốc lát liền mềm xuống. Hắn bưng lấy cái mông nhỏ của Tiểu Thất, cẩn thận ôm cô bé từ từ đi xuống cầu thang.
Dưới lầu, dì Trương sớm đã bị cứ mở miệng là một tiếng “daddy” của Tiểu Thất làm kinh ngạc mắt trợn tròn, không chỉ là bà, tất cả mọi người trong biệt thự đều kinh ngạc nhìn xem hai bé con đột nhiên xuất hiện này.
Ông trời ơi, từ lúc nào mà thiếu gia lại có hai đứa con lớn như vậy?
“ Thiếu, thiếu gia......”
“ dì Trương, mau đi nấu canh gừng.” Tiêu Lăng hoàn toàn không nỡ buông Tiểu Thất từ trong lòng xuống,anh ôm Tiểu Thất đi đến trước sofa, nhìn thấy quần áo ướt nhẹp của Cảnh Thụy, lông mày cau dữ dội, lấy điện thoại di động ra gọi cho thư ký Trương, lập tức cho người đưa mấy bộ quần áo cho trẻ bốn năm tuổi mặc qua đây, một bé trai một bé gái, không sai! Ngay bây giờ, càng nhanh càng tốt.”
Cúp điện thoại cúi đầu xuống liền thấy ánh mắt trầm tĩnh củaTô Cảnh Thụy.
Tiêu Lăng nhìn cậu, đột nhiên có loại loại giác thời gian quay về, trở lại lúc anh còn nhỏ.
Rất giống!
Hoàn toàn là bản sao của anh.