Boss Là Nữ Phụ

Chương 651: Phó bản có độc (12)

Thời Sênh không quan tâm tới mấy kỹ thuật viên này, lướt qua bọn họ rồi quay về Thần Quyết Cung.

Mấy kỹ thuật viên hỏa tốc chạy đến Thần Quyết Cung, kết quả là không vào được của Thần Quyết Cung.

“Chuyện gì vậy?” NPC1 ngơ ngác nhìn hai người kia.

Bọn làm sao biết được chuyện gì xảy ra chứ?

Là kỹ thuật viên mà lại không vào được bản đồ.

Lúc lâu sau mới có một người lên tiếng mang tính thăm dò, “Hoa Mông Mông có ý thức tự chủ thật sao?”

NPC của game chỉ được tính bằng nửa trí tuệ con người, mà chân chính trí tuệ nhân tạo có ý thức tự chủ hoàn toàn trở thành sinh mệnh thể mới.

Xét từ góc độ hành vi của cô ta gần đây, cô ta hình như thực sự có ý thức tự chủ…

Mấy người sốt ruột, nhanh chóng offline, đi tìm cấp trên.

Nếu thực sự có ý thức tự chủ, vậy thì quá trâu bò rồi.

Hiện trên thế giời vẫn chưa ai có thể tạo ra trí tuệ nhân tạo.

Trí tuệ nhân tạo rất được cấp cao chú ý, ngay cả Lương Bỉnh cũng phải kinh ngạc.

Nhưng bọn họ phát hiện, ngay cả các kỹ thuật viên cấp cao cũng không thể vào bản đồ Thần Quyết Cung.

Một đám người làm việc cực kỳ mệt mỏi nhưng vẫn không thể tìm ra lối đột phá nào.

Khi họp có người đề xuất ý kiến, có người cẩn thận đề nghị.

“Hay là mở server mới đi, không chừng cô ta sẽ xuất hiện.”

Đã tắt server gần 24 tiếng rồi, nếu tiếp tục đóng sẽ ảnh hưởng đến game.

“Cô ta chạy mất thì phải làm sao?”

“Nhưng không mở server mới, chúng ta cũng không vào được Thần Quyết Cung.” Kéo dài tình hình thì có tác dụng gì?

“Cho chúng tôi thêm chút thời gian, chúng tôi nhất định sẽ phá giải được.” Đại diện của mấy kỹ thuật viên phát biểu.

“Trước 7 giờ sáng mai vẫn chưa có kết quả sẽ mở server.” Quản lý chốt lại vấn đề.

Những người khác nhìn nhau, không dám có ý kiến gì.

Thần Quyết Cung bị Thời Sênh sửa số liệu, không có sự cho phép của cô, không ai vào được bên trong.

Tất nhiên cũng sẽ có ngoại lệ.

Ví dụ như nam chính và nữ chính, hai người này nếu có cơ hội thì chắc chắn sẽ được tác giả bảo vệ và tiến vào Thần Quyết Cung.

Vì vậy, để phòng ngừa nam chính và nữ chính vào, Thời Sênh đã đặt khá nhiều bẫy xung quanh Thần Quyết Cung.

Không giết được ngươi nhưng cũng phải làm ngươi ghê tởm mà chết.



7 giờ sáng hôm sau, mở server mới đúng giờ theo kế hoạch.

Game bỗng nhiên bảo trì lâu như vậy, một số người chơi không biết chuyện gì xảy ra đều ngơ ngác đi hỏi.

Việc tốt mà NPC Thời Sênh làm nhanh chóng được kể ra trên kênh Thế giới.

[Mật] Một Sợi Nắng: Hoa Mông Mông, ngươi có đó không?

[Mật] Hoa Mông Mông: Làm gì?

[Mật] Một Sợi Nắng: Sao không truyền tống được tới Thần Quyết Cung?

[Mật] Hoa Mông Mông: Ta sửa số liệu rồi.

Bên kia mãi không trả lời, Thời Sênh đợi một lúc mới thấy tin nhắn của Một Sợi Nắng.

[Mật] Một Sợi Nắng: Ngươi có thật là… trí tuệ nhân tạo ư?

Thời Sênh nhìn khung chat trên đầu, chớp chớp mắt, lúc sau mới đáp lại.

[Mật] Hoa Mông Mông: Giúp ta một việc, ta sẽ cho ngươi Nguyệt Ảnh Quyền Trượng.

[Mật] Một Sợi Nắng: …

Sao chủ đề đã chuyển sang Nguyệt Ảnh Quyền Trượng rồi??

Nguyệt Ảnh Quyền Trượng!

Một Sợi Nắng hình như chỉ mất mấy giây suy nghĩ liền đồng ý, vui vẻ đi tìm Thời Sênh.

……

[Thông báo] Chúc mừng người chơi [Một Sợi Nắng] đã tiêu diệt Thần Quyết Cung cung chủ [Hoa Mông Mông], nhận được thần khí qua ải Nguyệt Ảnh Quyền Trượng.

[Thông báo] Chúc mừng người chơi [Một Sợi Nắng] đã tiêu diệt Thần Quyết Cung cung chủ [Hoa Mông Mông], nhận được thần khí qua ải Nguyệt Ảnh Quyền Trượng.

[Thông báo] Chúc mừng người chơi [Một Sợi Nắng] đã tiêu diệt Thần Quyết Cung cung chủ [Hoa Mông Mông], nhận được thần khí qua ải Nguyệt Ảnh Quyền Trượng.

Ba dòng thông báo làm cho tất cả người chơi đều ngạc nhiên.

Sao lại qua ải được?

[Thế giới] Yếu Đuối: Lão đại rác rưởi, dùng sắc đẹp dụ dỗ được Diệt Tuyệt Sư Thái rồi à?? Khẩu vị này khá nặng đấy!

[Thế giới] Uy Phong Đường Đường: Vừa online liền nhìn thấy lão đại cầm Nguyệt Ảnh Quyền Trượng, chắc chắn là ta đang mơ chưa tỉnh.

[Thế giới] Hoa Mông Mông: Ta ngứa mắt hắn

[Thế giới] …

Yên tĩnh kỳ lạ.

Đây là sự phát triển thần kỳ gì vậy??

Chat riêng với Một Sợi Nắng ngày càng đông, hỏi hắn tại sao lại có được Nguyệt Ảnh Quyền Trượng, cũng có kỹ thuật viên khoác áo của NPC tới hỏi hắn về Hoa Mông Mông.

Một Sợi Nắng đều lờ đi.

Vừa nãy là cô ta đã giao cho hắn quyền trượng, hệ thống liền nhảy ra thông báo, thật kỳ diệu.

“Cô nói với tôi chuyện này, không sợ tôi… bán đứng cô sao?”

Nữ nhân này khi nãy nói với hắn thông tin lớn như vậy làm hắn có chút tiếp nhận không nổi.

“Ta dù sao cũng phải tìm người giúp ta trở về làm người.” Thời Sênh cười một tiếng, “Dù sao ta cũng không tin ai. Ta chỉ có thể chọn người hiểu biết nhiều nhất.”

Một Sợi Nắng: “…” Câu này của cô làm hắn không có lý do gì để phản bác.

“Không phải chứ? Từ câu hỏi có phải trí tuệ nhân tạo không của tôi mà cô có thể đoán ra được nhiều thứ như vậy sao?”

“Thông minh vốn sẵn tính trời.” Thời Sênh mặt mày dương dương tự đắc.

“Vậy sao cô biết tôi đủ khả năng giúp cô?”

“Ngươi có tiền!”

“Rất nhiều game thủ có tiền.” Game này chỗ nào cũng có thổ hào.

Thời Sênh mìm cười, bình tĩnh nói, “Nhưng ta chỉ quen biết ngươi, vừa lúc ngươi lại nói ra chuyện ngươi không nên biết.”

Ngữ khí rất mạnh mẽ, đầy thuyết phục.

Sao ngươi tự tin vậy?

“… Được, ta offline đi tìm người giúp ngươi di chuyển thi thể trước… à, thân thể. Yên tâm, ta đã đồng ý rồi thì sẽ làm tốt.” Một Sợi Nắng vỗ ngực bảo đảm, “Nhưng ngươi phải cẩn thận. Bọn họ hiện đang nghi ngờ ngươi là trí tuệ nhân tạo, đang nghĩ cách đối phó với ngươi.”

Thần kỳ thật, hắn lại nhìn thấy người thực nghiệm chân chính thành công.

“Muốn đối phó với ta? Trừ khi phá bỏ đi game này.” Nhưng mà nữ chính ở đây, nam chính sẽ không dễ gì cho phép người ta phá bỏ game này.

Chỉ cần nam chính không phá game này, cô muốn xưng vương xưng bá gì đều được!

Một Sợi Nắng ngộp thở, “Bộ dáng tự tin này của cô rốt cuộc từ đâu ra vậy.”

Thân thể còn đang ở chỗ người khác mà lại dám hung hăng càn quấy như vậy.

“Không phục thì đánh ta đi!” Cứ hung hăng, cứ ngẫu hứng, cứ vô cớ làm loạn đấy!

Ta là ta, không phải pháo hoa!

[…] Cái kiểu không theo trào lưu này từ đâu mà có vậy? Mau trả lại cho ta Ký chủ thần kinh đi.



Một Sợi Nắng offline, nhanh chóng rời khói Buồng Dinh Dưỡng, thay quần áo, chạy sang phòng khác.

“Anh!” Hắn đẩy cửa phòng.

“Sao?” Người đàn ông ngồi trước bàn giấy đáp lại nhẹ nhàng, “Hôm nay offline sớm thế.”

Một Sợi Nắng xông vào, nằm bò lên mép bàn, “Anh, em biết trí tuệ nhân tạo mà họ nói là gì?”

Người thanh niên kia ngẩng đầu lên.

Một Sợi Nắng gật đầu liên tục.

Hắn là người đầu tiên biết, ha ha ha, đám người chơi ngu ngốc kia không ai biết cả.

Người kia nghe Một Sợi Nắng tự thuật xong, chau mày nói: “Nếu đã là người thực nghiệm đầu tiên thì dù bọn họ có thất bại đi chăng nữa cũng không thể dễ dàng từ bỏ. Em muốn mang người ra cũng không dễ dàng đâu.”

“Nhưng em đã đồng ý với cô ta rồi.”

Người kia lắc đầu, lại hỏi: “Em bảo là cô ta có thể tùy ý sửa số liệu game à?”

“Chẳng lẽ không, bản đồ hiện tại của cô ta nếu không được cô ta cho phép thì không ai vào được.” Một Sợi Nắng nói tới đây liền có chút căm hờn, “Một người lợi hại như vậy lại bị đám cầm thú kia chà đạp.”