Boss Là Nữ Phụ

Chương 640: Phó bản có độc (1)

Tất cả mọi người đều muốn đánh Hoa Mông Mông tìm trang bị…



Thời Sênh mở mắt ra, phát hiện trước mặt mình có mấy người đang đứng, rất nhiều ánh sáng huyền ảo chiếu vào cô.

“Đến lúc định thân rồi.”

“Mọi người cùng phóng đại chiêu nào.”

Mấy người cùng lúc hét lên vài câu, tiếp theo đó Thời Sênh nhìn thấy thanh kỹ năng trên đầu bọn họ …

Game?

Mẹ kiếp!

Chân thực vậy, thực tế ảo* à?

*Game thực tế ảo: Game VR (Virtual Reality) còn được gọi là game thực tế ảo, là thể loại game mà có thể nhận thấy rõ nhất khi người chơi, đeo kinh thực tế ảo trên mắt và "khua chân múa tay" lung tung.

Thời Sênh: “…” Giờ không phải lúc nói chuyện phiếm, mấy người này muốn giết cô!

Thời Sênh rút kiếm ra theo bản năng nhưng lại rút ra một thanh quyền trượng kỳ lạ. Thanh quyền trượng màu bạc, hai con rồng uốn lượn từ cuối lên trên đầu trượng, đầu trượng cũng chính là đầu rồng, miệng rồng há to, ngậm một viên ngọc trong suốt.

Quyền trượng vừa rút ra, Thời Sênh cảm thấy ánh mắt của mấy kẻ đối diện phấn khích hẳn lên. Bọn họ cũng ngừng tranh luận, ánh sáng lớn với áp suất cực lớn chiếu tới ấn cô xuống.

Thời Sênh nâng quyền trượng lên, tia sáng đánh lên quyền trượng, phân tán bốn phía, trúng vào người mấy kẻ đối diện, một lát sau tất cả đều lăn ra chết.

Tia sáng tản hết đi, trước mặt Thời Sênh chỉ còn một đống thi thể đang nằm trên mặt đất.

[Thế giới] Yếu Đuối: Lại chết cả đội.

[Thế giới] Tổ Tông Đừng Làm Ồn: Còn chưa đánh được đòn nào lên thân người ta, chết là điều bình thường.

[Thế giới] Bản Sắc Đàn Ông: Người của Mộng Hồi Tây Đường, không phải các ngươi nói lần này nhất định có thể qua được sao? Mất mặt chưa? Ha ha ha…

[Thế giới] Một Sợi Nắng: Đừng có ở đó nói những lời điên rồ, có bản lĩnh thì qua đây?

Thời Sênh nhìn các dòng chat đang trôi trên đỉnh đầu. Miệng co giật, nếu cô ấy nhìn không nhầm thì Yếu Đuối chính là nam nhân đang nằm trước mặt cô.

Vậy cô là cái quái gì thế?

NPC à?

Lật bàn, NPC thì làm quái gì có oán khí?

Thời Sênh tìm kiếm một lúc, kéo ra thanh thuộc tính.

Nickname: Hoa Mông Mông (NPC)

Cấp: 80

Thân phận: Cung chủ Thần Quyết Cung

Lực chiến: 56524

Điểm nghĩa hiệp: 0

Điểm danh vọng: 1563

Trang bị: Nguyệt Ảnh Quyền Trượng (Có thể rơi), Hoàng Tuyền Thủy (Có thể rơi), Bích Phù Vân Yên Quần…

Cột trang bị đó chút nữa thì làm Thời Sênh lóa mắt, toàn bộ đều là trang bị cấp 70-80 nhưng trang bị có thể rơi lại không nhiều, ngoại trừ Nguyệt Ảnh Quyền Trượng, Hoàng Tuyền Thủy và vài bộ trang bị khác.

Thời Sênh đã kiếm được một vài thông tin từ nội dung chat phía trên.

Cô chính là BOSS mới được tạo ra, lúc này cấp bậc cao nhất của người chơi đã mở tới cấp 80.

Đánh bại cô sẽ rơi ra Nguyệt Ảnh Quyền Trượng. Đạo cụ này là thần khí, mỗi server chỉ có một chiếc, về sau có thể tăng cấp, tăng trưởng.

Thời Sênh đưa mắt nhìn qua quyền trượng, quá xấu!

Kiếm của ông đâu?

Thời Sênh nhìn đám người vẫn nằm trên đất, nếu là game...

Cô nở một nụ cười u ám, đám người đang nằm trên đất cãi nhau trên kênh Thế giới, ngay tức khắc cảnh giác hơn.

[Cận] Yếu Đuối: Lão đại, lão đại, huynh có thấy tự nhiên lạnh hơn không?

Sau khi người chơi tử vong là không thể nói chuyện, chỉ có thể đánh chữ.

[Cận] Một Sợi Nắng: Tiểu Thụ ngươi chơi game còn chơi ra cả cảm giác sao?

[Cận] Uy Phong Đường Đường: Độ nhận biết chân thực của lão đại là 0, không nghiệm nổi cảm giác này của chúng ta đâu ha ha ha!

[Cận] Một Sợi Nắng: Dù sao ta vẫn là lão đại của các ngươi!

[Cận] Yếu Đuối: Ha ha ha lão đại ngốc quá rồi!

[Cận] Một Sợi Nắng: Có tin ta xóa tài khoản không?

[Cận] Giang Hồ Tiểu Bạch Lang: Nhường lại vị trí của bang chủ cho ta!

[Cận] Một Sợi Nắng: Các ngươi được lắm, cứ khao khát vị trí bang chủ của ta đi, ta không xóa tài khoản nữa!

Trong lúc mấy người kia đang tranh luận, Thời Sênh đã đi tới trước thi thể bọn họ, tìm đồ trong bảng đạo cụ, không hổ là BOSS, đồ rơi rất nhiều.

[Cận] Yếu Đuối: Mẹ ơi, Hoa Mông Mông tới đây, cô ta muốn làm gi?

[Cận] Giang Hồ Tiểu Bạch Lang: Chắc chắn không phải việc tốt

Game thực tế ảo này nổi tiếng biến thái rất, không những người chơi được đùa bỡn NPC, mà NPC cũng có thể chơi lại người chơi.

NPC ngoài có thể thông báo nhiệm vụ còn rơi ra một số đạo cụ, không khác biệt lắm với người chơi, thậm chí còn có thể nhận nhiệm vụ.

Người chơi vì thế mà vừa hận vừa thích.

Thời Sênh thấy lạ là bọn họ chết nhưng không về điểm hồi sinh, cũng không dùng đạo cụ, chỉ nằm đây nói chuyện là có ý gì?

Vấn đề ngu xuẩn như thế này, cô nhất định không thèm hỏi. Cô quyết định báo thù.

Đạo cụ dạy dỗ người khác chia ra làm mấy loại, tất nhiên là để bảo đảm sự khỏe mạnh về cả thể xác lẫn tinh thần cho người chơi, không thể quá bạo lực và tanhmáu được.

Thời Sênh chọn một loại hơi hạ lưu, cởi quần áo.

[Thông báo] Hoa Mông Mông dùng đạo cụ [Trần Như Nhộng] với người chơi [Uy Phong Đường Đường].

[Thông báo] Hoa Mông Mông dùng đạo cụ [Trần Như Nhộng] với người chơi [Yếu Đuối].

[Thông báo] …

Mấy dòng thông báo này lần lượt chạy ngang, người chơi toàn server đều có thể nhìn thấy.

[Thế giới] Tổ Tông Đừng Làm Ồn: Hoa Mông Mông??

[Thế giới] Bố Mày Đã Online: Hoa Mông Mông không phải là cung chủ gần đây của Thần Quyết Cung sao? Cô ta mà lại dùng Trần Như Nhộng với người của Mộng Hồi Tây Đường à?

[Thế giới] Bản Sắc Đàn Ông: Người của Mộng Hồi Tây Đường đã làm gì Hoa Mông Mông? Mà lại để cô ta dùng tới đạo cụ? Ha ha ha….

Khi đó, mấy người chơi của Mộng Hồi Tây Đường…

[Cận] Uy Phong Đường Đường: Hoa Mông Mông đại phát thú tính, chuẩn bị bắt giam chúng ta sao?

[Cận] Một Sợi Nắng: Công ty game vẫn chưa mở chức năng này chứ? Hoa Mông Mông, mẹ ơi, xin hãy để lại cho ta cái quần lót.

Đến khi đám nam nhân nằm trên mặt đất chỉ còn lại cái quần lót, Thời Sênh mới nghênh ngang rời đi.

[Cận] Yếu Đuối: Hoa Mông Mông đi rồi!

[Cận] Uy Phong Đường Đường: Lão đại hay mau dùng sắc đẹp mê hoặc cô ta đi.

[Cận] Một Sợi Nắng: Ông đây cũng đang nằm.

Thời Sênh rời chỗ đó, không còn nhìn thấy nội dung chat ở gần đó nữa.

Bản đồ này vô cùng lớn, Thời Sênh đi rất lâu mới đến một tòa cung điện, ngoài cung điện có thị vệ đeo kiếm canh giữ.

Nhìn thấy cô về, lập tức khom lưng hành lễ, cửa đại điện mở ra không hề phát ra âm thanh nào.

Thời Sênh giữ bình tĩnh tiếp tục đi, sau khi vào cung điện, cửa điện khép lại.

Trong điện vắng vẻ, không hề có chuyện gì.

Thời Sênh tìm một nơi an toàn, bắt đầu tiếp nhận cốt truyện.



Đây là một tiểu thuyết võng du về game thực tế ảo.

Tên game này là [Loạn thế giang hồ], cũng là game trực tuyến thực tế ảo đầu tiên trên thế giới.

Nữ chính là Nhạc Cẩn, là một tiểu bạch của game, vào game hỏi gì cũng không biết, nhưng tài khoản của cô ấy là loại tài khoản may mắn, có cộng thêm giá trị may mắn, bất kể là tỷ lệ rơi đồ khi đánh quái hay tỷ lệ chế đồ thành công đều sẽ tăng 50%.

Sau khi vào game, nữ chính vô tình gặp Đại Thần Nhất Thế An Cẩn. vào lúc Đại Thần bị người ta theo đuổi đã kéo cô làm là chắn, vì vậy nhanh chóng trở thành kẻ thù chung của nữ nhân tại sever này.

Vốn dĩ cấp độ chưa cao, bị giết về cấp 0 luôn.

Điều đáng nhắc tới là, game biến thái này không có thời hạn bảo vệ tân thủ.

Nữ chính vì oán giận Đại Thần sâu sắc nhưng Đại Thần lại muốn giúp nữ chính tăng cấp, còn tuyên bố ai dám động vào nữ chính sẽ không xong với hắn.

Vị Đại thần đầy đủ tư chất tổng tài này chính là nam chính – Lương Bỉnh.