Boss Là Nữ Phụ

Chương 609: Tổng tài phá sản (1)

Tất cả mọi người đều biết tổng tài phá sản Liễu Sênh Ca có bệnh.

*

"Con đàn bà độc ác, bắt lấy cô ta, đừng để cô ta chạy."

"Trả lại tiền!"

"Đồ đàn bà độc ác mau trả tiền, trả lại tiền mà chúng tôi kiếm bằng mồ hôi công sức của mình."

Thời Sênh bị người ta xô đẩy, nắm tóc, đau đến mức đang từ trạng thái mơ hồ lập tức tỉnh táo lại.

Rất nhiều người vây trước mặt cô, những khuôn mặt mặt phẫn nộ giơ tay lôi lôi kéo kéo, người ta vừa kéo tay cô, vừa véo lại vừa miết, có người còn véo eo và ngực cô, đã thế còn ấn một cái làm cho cô đau đến mức suýt hét lên.

Ta… fuck!

Cảnh này thật sự là quá đủ rồi!

Kiếm! Kiếm của ông đâu?

Thời Sênh vẫn chưa kịp rút kiếm ra, một đám người đã nhào tới, tách đám người gây sự ra rồi vội vàng hộ tống Thời Sênh đi vào trong tòa cao ốc gần đó.

Bọn người này đưa Thời Sênh vào thang máy, sau đó đi vào một văn phòng, cuối cùng chỉ còn một cô gái ở lại.

Cô gái lo lắng nhìn Thời Sênh,"Liễu tổng, chị không sao chứ? Có cần gọi bác sĩ không?"

Thời Sênh bình tĩnh xua tay,"Em ra ngoài trước đi."

"Liễu tổng…"

Thời Sênh lạnh lùng nhìn, cô gái liền cúi đầu,"Dạ."

Thời Sênh nhìn thấy có phòng nghỉ ở bên cạnh liền chống thân mình đi qua đó, sau khi khóa cửa lại liền tựa vào tường và ngồi bệt xuống.

Cô hít thở, lấy máy tính bảng ra.

"Tiếp nhận cốt truyện."

[… Chuẩn bị gửi.] Không, tôi không hề muốn gửi, thật đó!!!

Đây là một thiên tiểu thuyết đô thị nam tần* về đám đàn ông được gọi là ngựa giống.

*tiểu thuyết nam tần: truyện lấy nhân vật nam làm chủ chốt, một mình có thể qua lại với nhiều cô gái

Diệp Phong, một sinh viên nghèo, vì bề ngoài đẹp nên có cô bạn gái là hoa khôi của trường. Cô bạn gái này vốn rất mê tiền, lúc biết hắn là một sinh viên nghèo, liền đá đít hắn.

Diệp Phong thất tình chạy đến bờ sông uống rượu, không may ngã xuống sông, đợi khi có người cứu được hắn, tỉnh dậy thì thấy trong điện thoại có một ứng dụng kỳ lạ "Tự Tu Dưỡng Thành Đại Gia".

Diệp Phong phát hiện nhiệm vụ mà ứng dụng phát ra là khiến hắn tiêu tiền, và tiền ảo trong ứng dụng có thể chuyển đổi thành nhân dân tệ ngoài đời thật.

Hắn phải hoàn thành nhiệm vụ mà ứng dụng tuyên bố, sau đó tích điểm nâng cấp, hắn chỉ cần không ngừng tiêu tiền là được.

Từ đó Diệp Phong bắt đầu bước lên con đường nghịch tập* vả mặt lũ coi thường người nghèo.

*Nghịch tập: phản công.

Con nhà giàu? Xách dép cho tao!

Con quan đời thứ N? Làm đàn em của tao!

Nào là người đẹp tổng tài, ngôi sao hạng A, em gái ngây thơ, sát thủ quyến rũ, cô em hàng xóm,... tất cả đều nhào vào trong vòng tay hắn. Cuối cùng Diệp Phong sở hữu tam cung lục viện, hoành tráng hơn cả tổng thống một quốc gia.

Rõ ràng là ngựa giống!

Một lời không hợp liền lên giường!

Nguyên chủ Liễu Sênh Ca, con một của nhà họ Liễu, cha mẹ mất sớm, năm nay 24 tuổi, từ nhỏ đã được bồi dưỡng để trở thành một tổng tài, 20 tuổi thừa kế cơ nghiệp gia tộc, được bốn năm, gia tài của cô từ 0 đồng tăng đến tận 9 con số.

Liễu Sênh Ca còn là một tổng tài rất xinh đẹp, nhưng cô gái này lại chỉ muốn tìm người chung tình với mình. Lúc đầu, quả thật Diệp Phong cũng một lòng một dạ, nhưng lúc sau gặp quá nhiều cô gái, hắn bắt đầu nổi thói trăng hoa.

Hắn giấu Liễu Sênh Ca, ở bên ngoài lén lút với cô gái khác, còn ngủ với nhau rồi bị cô tóm được, không ngờ ả đàn bà kia của Diệp Phong còn lên mặt khuyên Liễu Sênh Ca.

Ả nói, đàn ông tốt như Diệp Phong, họ không ngại có chung một chồng, còn đồng ý cho Liễu Sênh Ca làm bà lớn.

Liễu Sênh Ca là một người mạnh mẽ, nói một không hai, gặp chuyện như vậy liền trực tiếp cho cô ả một bạt tai.

Cô gái đó về mách với Diệp Phong, lúc ấy hai người này còn đang trong gia đoạn nồng nhiệt, vì vậy Diệp Phong nổi nóng đi tìm Liễu Sênh Ca nói lý.

Hai người gây nhau một trận. Diệp Phong tỏ ra thất vọng về Liễu Sênh Ca.

Diệp Phong cảm thấy cô gái khác có thể chấp nhận, sao sao Liễu Sênh Ca không thể chấp nhận việc này?

Đám phụ nữ của hắn ở bên cạnh châm ngòi, hứng thú của Diệp Phong cuối cùng chỉ dừng lại ở thân xác cô mà thôi.

Liễu Sênh Ca vẫn luôn không cho hắn toại nguyện, vì thế hắn cứ nhớ mãi không quên. Đúng lúc này, ứng dụng lại gửi cho hắn nhiệm vụ thu mua xí nghiệp Liễu Thị.

Một công đôi việc, sao Diệp Phong có thể từ chối chứ. Hắn liền mua cổ phần của Liễu Thị, trở thành cổ đông.

Hắn thu mua cổ phần từng bước một như tằm ăn rỗi, cuối cùng trở thành cổ đông lớn nhất của Liễu Thị. Câu nói đầu tiên của hắn đã khiến cho mọi nỗ lực của Liễu Sênh Ca trở thành bọt biển.

Diệp Phong dồn xí nghiệp Liễu Thị đến đường cùng, trực tiếp làm nó phá sản.

Hắn muốn nói với Liễu Sênh Ca… Cô xem, tôi tiện tay cũng có thể làm công ty của cô phá sản, tôi giỏi như vậy mà cô còn chướng mắt ư?

Liễu Sênh Ca chỉ có thể tự trách mình bị mù. Khi cô chuẩn bị ra nước ngoài tìm đường làm lại thì lại bị người ta bắt cóc.

Người bắt cô không ai khác, chính là một trong các cô gái của Diệp Phong, em gái hàng xóm - Đổng Uyển.

Cô ả này có bệnh tâm thần. Ả thích Diệp Phong, cảm thấy người khác không thích hắn chính là một tội lỗi. Nên trong mắt Đổng Uyển, việc Liễu Sênh Ca không thích Diệp Phong là tội tày trời.

Ả đã tra tấn Liễu Sênh Ca cho đến chết.

Đổng Uyển làm xong việc này liền nhẫn tâm tạo ra các loại vết thương trên người mình, sau đó nói là Liễu Sênh Ca phát điên muốn giết ả, ả vì tự vệ mới giết chết cô.

Diệp Phong biết chuyện này, không những không báo cảnh sát, ngược lại còn giúp Đổng Uyển xử lý thi thể.

Liễu Sênh Ca không cha không mẹ, cũng không có người thân, công ty phá sản, dù có chết đi thì người ta cũng nghĩ là cô không chịu nổi đả kích nên tự sát.

Liễu Sênh Ca rất hận!

Nguyện vọng rất đơn giản, chỉ có hai chữ __ báo thù!

Cốt truyện này…

Điểm phê bình quá nhiều, hoàn toàn không muốn phê bình.

Trong phòng nghỉ có tấm gương, Thời Sênh đứng dậy, đi đến trước gương.

Cô gái trong gương mặt mũi đỏ bừng, ngũ quan rất tinh tế, mang theo đôi chút cá tính của kiểu phụ nữ mạnh mẽ, có phong cách của một ngự tỷ.

Thời Sênh sờ thân thể của mình, đặt biệt là trước ngực, cô sờ thêm hai lần. Đây tuyệt đối là người có thân hình đẹp nhất mà cô từng xuyên tới.

Thân thể đẹp như thế này, cũng khó trách khiến cho nam chính nhớ mãi không quên, đến cô còn muốn ngủ một trận.

Nhưng mà… đau quá!

Bọn tâm thần lúc nãy vừa véo vừa miết, mẹ kiếp, còn không đền tiền!

Thời gian hiện tại thật không tốt lắm, Diệp Phong đã thu mua xí nghiệp Liễu Thị, đang hướng tới việc làm nó phá sản.

Liễu Thị vừa mới mở bán một khu cao ốc mới. Tuần trước thành phố bên cạnh có trận động đất, dư chấn làm cho hai tòa lầu này sụp đổ, người tới gây rối hôm nay đều là chủ của các hộ.

Nhà người khác không đổ, chỉ có nhà của các ngươi đổ, đây không phải có vấn đề sao?

Khu cao ốc này đúng là có vấn đề. Người bên dưới cắt xén nguyên vật liệu, số tiền lấy đi, chia nhau ra ăn, chất lượng căn hộ không đạt chuẩn cũng là bình thường.

Sau sự việc, bọn họ cuốn gói bỏ trốn, chỉ bắt được mấy đứa lâu la.

Giờ chủ nhà yêu cầu trả lại tiền.

Là một tổng tài của công ty, Liễu Sênh Ca là người gặp công kích đầu tiên.

Với vẻ ngoài này của cô thì càng lôi kéo sự thù hận từ các bà nội trợ.