Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Chương 1418: Mỗi lần mong đợi đều hụt hẫng

Hắn lên lầu lấy điện thoại, kết quả điện thoại lại hết pin, tự động tắt nguồn mất, hắn sạc pin cho điện thoại. Sau khi mở máy mới phát hiện, có mấy cuộc gọi nhỡ, tất cả đều đến từ một người. Hắn thở dài, đúng là trong ngoài đều không được yên, xem ra chuyện này phải nhanh chóng giải quyết mới được.

Lộ Hướng Đông không lập tức gọi điện thoại, đợi một lúc sau khi sạc pin xong, mới gọi cho Lộ Tu Triệt trước.

Kết quả, sau khi gọi, thì giữa chừng bị tắt máy.

Lộ Hướng Đông gọi lại một lần nữa, thì đã không liên lạc được, hắn tức giận muốn chửi bậy một câu. Tiểu tử thối này, cả điện thoại của hắn cũng không nghe, ở nhà Nhạc Thính Phong, chắc đã chơi đến điên rồi, tiếp tục còn chơi với nó, chắc cả nhà cũng không muốn về nữa.

Không gọi cho con trai được, Lộ Hướng Đông dứt khoát gọi cho vệ sĩ của Lộ Tu Triệt.

Cuộc gọi tự nhiên sẽ nhanh chóng gọi được, vệ sĩ hỏi: “Tiên sinh ngài gọi điện có chuyện gì không ạ?”

“Lập tức bảo thiếu gia về nhà, cả ngày từ sáng đến tối cứ đến nhà người khác làm gì chứ, bảo nó về ngay cho tôi.” Lộ Hướng Đông vừa mở miệng đã không thể khống chế, nói chuyện cực kỳ khó nghe.

Sau khi hắn hét lên xong, vệ sĩ mới cẩn thận dè dặt nói: “Lộ đổng, bây giờ trở về sợ là... Không được.”

“Tại sao không về được?”

Vệ sĩ đáp: “Vì, bây giờ thiếu gia không phải ở nhà người khác!”

Lộ Hướng Đông kinh ngạc, không ở nhà Nhạc Thính Phong, vậy giờ nó ở đâu? Hắn hỏi: “Nó đang làm gì?”

“Thiếu gia đang tham gia lớp bổ túc.”

Lộ Hướng Đông...

Tức giận cả nửa ngày, không ngờ con trai hắn lại thật sự đến lớp bổ túc, chuyện này… đúng là có hơi nằm ngoài dự đoán của hắn!

Lộ Hướng Đông cả đời này cũng không ngờ có một ngày, con trai hắn lại đến lớp bổ túc, chuyện này… chuyện này nếu là trước kia, quả là nghĩ cũng không dám nghĩ đến.

Hắn hắng hắng giọng hỏi: “Bây giờ thiếu gia đang... Học môn gì?”

“Tiếng Anh, buổi sáng thiếu gia học tiếng Anh, buổi chiều học Toán.”

Lộ Tu Triệt đã đóng hết tiền rồi, bây giờ cậu đang ở trong giảng đường.

Học sinh đến học rất nhiều, giáo viên bảo họ chia nhóm, sau đó diễn tả một đoạn đối thoại tình cảm, thế nên Lộ Tu Triệt cũng giống như những học sinh khác, sẽ ngượng ngùng, sẽ khẩn trương, như đa phần vẫn là mong đợi.

Lúc Lộ Hướng Đông gọi đến cậu đang thảo luận với các bạn học khác, nhìn thấy có điện thoại, đã trực tiếp tắt máy, sẵn tiện tắt nguồn luôn.

Lộ Hướng Đông xác định con trai đang ở lớp học, trong lòng vô cùng phức tạp, không nói rõ có cảm giác gì, hắn nói: “Vậy... Để thiếu gia học hành cho tốt... ”

Con trai bây giờ, thà đến lớp bổ túc đông, cũng không muốn ở nhà với hắn sao?

...

Tối qua Lộ Tu Triệt mới nghĩ ra, nghỉ đông, cậu không muốn ngày nào cũng ở nhà chẳng làm gì, tối qua ba cậu lại gây chuyện như thế, cậu bỗng nhiên nghĩ ra, cậu không muốn cứ ở nhà hoài, vậy có thể đến lớp bổ túc, như vậy, vừa có thể giải quyết vấn đề không cần ở nhà, lại có thể giúp cậu học tập, tốt biết mấy.

Thế nên, Lộ Tu Triệt sau khi ăn sáng xong, liền trực tiếp đi tìm lớp học.

Đối với rất nhiều học sinh mà nói, mỗi năm vào kỳ nghỉ hè hay nghỉ đông, có thể là những ngày tháng khó khăn nhất để đến lớp, nhưng với Lộ Tu Triệt mà nói, thì ngược lại lại là những ngày tháng tốt nhất để học hỏi.

Cậu rất thích mỗi ngày đều có thể học được nhiều kiến thức mới, điều đó khiến cậu cảm thấy hôm nay trải qua không uổng phí, cách mục tiêu lại gần thêm một chút.

Tan học, vệ sĩ hỏi cậu: “Thiếu gia, chúng ta về nhà à? Lộ đổng dặn dò, học xong phải về nhà ngay.”

Lộ Tu Triệt: “Không về.”

Để ba cậu cũng nếm thử, mỗi khi hy vọng đều bị hụt hẫng sẽ có mùi vị thế nào.