Trương Thanh Vân giữ Giang Hán Thanh ở lại dùng cơm, buổi tối bốn người cùng dùng cơm, thức ăn khá phong phú. Trương Thanh Vân cười ha hả với Tả Nam Sơn:- Anh Tả, trưởng ban Lý, bữa tối hôm nay vốn chỉ bình thường, nhưng bí thư Giang mang đến rất nhiều hải sản đặc sắc của Lâm Hải, vì vậy tôi cũng mượn hoa hiến phật. Tối nay bữa cơm đặc sắc, chúng ta phải cảm tạ bí thư Giang.Tả Nam Sơn và Lý Mộng Khê đều cảm ơn Giang Hán Thanh, lúc này Giang Hán Thanh cũng không cảm thấy xấu hổ, hắn còn chủ động giới thiệu cách chế biến vài món đặc sắc của Lâm Hải. Bầu không khí rất nhiệt liệt và hòa ái, tất cả mọi người không còn ngăn cách.Vì trước đó Trương Thanh Vân đã biết được sự việc Giang Hán Thanh phản ánh, vì vậy hắn cũng không quan tâm đến chuyện của Tả Nam Sơn và Lý Mộng Khê. Sau khi mọi người uống được vài vòng rượu thì Trương Thanh Vân nói với Tả Nam Sơn:- Anh Tả, lần này tôi cho anh đến Lăng Thủy, cũng muốn trưng cầu ý kiến của anh xem thế nào.Trương Thanh Vân nói ra những lời này thì động tác tay của ba người kia chợt khựng lại, Giang Hán Thanh nghiêng đầu sang một bên giống như không nghe thấy, nhưng hắn cũng hiếu kỳ muốn xem Trương Thanh Vân sắp xếp Tả Nam Sơn thế nào.Vừa rồi Giang Hán Thanh gặp mặt hai người Tả Nam Sơn ở cổng khu biệt thự thường ủy tỉnh ủy, trong lòng cũng thầm suy xét về lai lịch của đối phương. Sau đó lại thấy Trương Thanh Vân tiếp kiến hai người ở phòng khách, vì vậy hắn biết rõ hai người kia là cán bộ dòng chính của trưởng phòng Trương.Với địa vị của Trương Thanh Vân bây giờ ở Hoa Đông, nếu hắn trọng dụng người thuộc về mình thì người khác cũng không dám nói gì. Người làm quan thường kết theo hội, nào có vấn đề không xử lý theo cảm tính?Nhưng nếu xét về phương diện khác, Trương Thanh Vân nếu nuôi trồng lực lượng của mình quá mức thì sẽ gặp phải sự phản cảm của người khác, đến lúc đó Hoa Đông sẽ có tình cảnh long tranh hổ đấu. Nếu để xảy ra tình huống như vậy thì Trương Thanh Vân cũng không tính là thành công.Mà Tả Nam Sơn nghe thấy Trương Thanh Vân nói như vậy thì trong lòng cũng có sự căng thẳng, sau khi trở về từ trường đảng trung ương thì hắn hy vọng vị trí của mình sẽ tiến lên một bước, như vậy mới dễ tạo ra thành tích.Trương Thanh Vân híp mắt nhìn Tả Nam Sơn, hắn mỉm cười nói:- Anh không cần căng thẳng, tôi chỉ trưng cầu ý kiến mà thôi. Bây giờ quá trình trao đổi cán bộ Hoa Đông với bên ngoài đã cơ bản chấm dứt, nhưng vấn đề cán bộ trên cấp trưởng ban vẫn còn tồn tại.- Mà trong vấn đề này có khá nhiều đồng chí có lo lắng, dù sao ra ngoài tỉnh cũng là thay đổi một hoàn cảnh mới, vấn đề triển khai mở rộng công tác sẽ không dễ dàng, cấp bậc càng cao thì lại càng như vậy. Vấn đề trao đổi cán bộ phó phòng và trưởng ban cũng vì vậy mà còn chưa được định luận.- Vài ngày trước tỉnh ủy mở một hội nghị đảng ủy, tôi cũng đã nói vài lời với bí thư, bí thư nói năm nay sẽ làm một lượt trao đổi cán bộ phó ban, cán bộ trưởng ban thì có thể tạm thời không suy xét, nhưng cán bộ phó phòng phải mạnh dạn đẩy ra bên ngoài. Lần này toàn tỉnh không có danh sách cán bộ phó phòng...Trương Thanh Vân nói đến đây thì chợt ngừng lại, vẻ mặt Tả Nam Sơn không chút do dự, hắn nói:- Trưởng phòng Trương, tôi nguyện ý ra ngoài tỉnh công tác, anh yên tâm, tôi ra ngoài tỉnh nhất định sẽ tạo ra thành tích, sẽ làm rạng danh cán bộ Hoa Đông.Trương Thanh Vân híp mắt nhìn Tả Nam Sơn, vẻ mặt dần trở nên ôn hòa, trên mặt là nụ cười. Giang Hán Thanh cũng thầm trở nên nghiêm nghị, hắn đã sớm nghe nói Trương Thanh Vân giỏi trị người, hôm nay được thấy quả nhiên danh bất hư truyền.Giang Hán Thanh nhìn bộ dạng bừng bừng của Tả Nam Sơn mà cảm thấy đối phương là cán bộ mạ vàng được đào tạo ở trường đảng trung ương, bây giờ trở về Hoa Đông làm cán bộ trưởng phòng cũng không có vấn đề quá lớn, nếu Trương Thanh Vân muốn giải quyết thì cũng không quá khó khăn.Nhưng Trương Thanh Vân cũng không làm như vậy, hắn định đẩy đối phương ra ngoài tỉnh, dưới tình huống này mà Tả Nam Sơn còn có thể vui sướng được sao?Tất nhiên đứng ở góc độ của Giang Hán Thanh thì có thể hiểu được những dụng ý trong cách sắp xếp của của Trương Thanh Vân. Bây giờ Trương Thanh Vân có được lợi thế rất lớn ở hoa đông, nhưng hắn cũng không dám dùng người của mình ở khắp nơi. Khi đến đúng thời điểm thì hắn phải đứng ra giải quyết vài vấn đề khó khăn, thật ra cũng có lợi cho việc triển khai công tác.Bây giờ trao đổi cán bộ phó phòng sinh ra vấn đề khá lớn, Tả Nam Sơn trở thành ví dụ điển hình cho Trương Thanh Vân, người khác thấy Tả Nam Sơn thuộc dòng chính của Trương Thanh Vân mà vẫn bị đưa ra khỏi tỉnh, tất nhiên sẽ không còn nói được gì, cuối cùng vấn đề khó khăn của Trương Thanh Vân sẽ được giải quyết ổn thỏa.Thông qua vấn đề này Giang Hán Thanh cũng hiểu sâu về Trương Thanh Vân thêm một tầng, nếu nói về tuổi thì Trương Thanh Vân còn trẻ hơn Giang Hán Thanh rất nhiều, nếu xét về cách xử lý sự việc thì có phong thái của lãnh đạo, không trốn tránh, lại có thể làm được vài việc có tính công chính.Người ngoài nói sử dụng người thân, biểu hiện cụ thể chính là cách sử dụng của Trương Thanh Vân với Mã Vị Nhiên và Vạn Chính Trị. Mã Vị Nhiên và Vạn Chính Trị tuyệt đối là người thuộc dòng chính là Trương Thanh Vân, nhưng Trương Thanh Vân cũng lớn gan ủy thác trách nhiệm cho hai người này, nào có quan tâm người ngoài nói gì?Nhưng nếu xét về phương diện khác, bây giờ nếu Trương Thanh Vân nhằm vào Tả Nam Sơn sẽ không thích hợp với vị trí, vì vậy hắn sẽ không cố gắng giữ đối phương ở lại Hoa Đông, ngược lại còn to gan đưa ra ngoài. Như vậy hắn sẽ tạo ra một tấm gương cho toàn tỉnh, đây chính là biểu hiện công bằng của Trương Thanh Vân.Trương Thanh Vân có thể làm được hai điểm này thì rất quyết đoán, có khí phách. Là quan lớn cấp tỉnh, làm việc cần gì phải chú ý những tin đồn thất thiệt? Nếu suy xét từ đại cục, không mua danh chuộc tiếng, đồng thời cũng đưa ý chỉ của mình vào tu bổ thế cục, như vậy còn ai dám nói gì?Biểu hiện của Tả Nam Sơn làm Trương Thanh Vân rất hài lòng, hắn nâng ly cụng ly với Tả Nam Sơn rồi nói:- Phương hướng của anh là Trung Nguyên, khả năng đến Giang Bắc là khá lớn. Hôm qua chủ tịch tỉnh Giang Bắc còn điện thoại cho tôi, hỏi xem vì sao còn chưa phái cán bộ sang Trung Nguyên.- Lần này anh sẽ cầm đầu đoàn cán bộ sang Giang Bắc, ha ha, tôi xem anh ấy còn nói gì được nữa không?- Vâng, sau khi trở về tôi sẽ cố gắng chuẩn bị tốt, đảm bảo sẽ nhanh chóng dung nhập vào công tác.Tả Nam Sơn nói, bây giờ Trương Thanh Vân nhắc đến chủ tịch Túc, Tả Nam Sơn tất nhiên có thể hiểu rõ ý nghĩa lời nói của trưởng phòng Trương, tất nhiên trong lòng sẽ sinh ra tình cảm ấm áp.Tả Nam Sơn cũng không ngờ mình thật sự được Trương Thanh Vân sung quân, xem ra vì Tả Nam Sơn còn khá trẻ, nếu ở ngoài Hoa Đông thì có thể tạo ra trần triết thứ, xét theo vấn đề lâu dài thì rất có lợi cho tương lai phát triển sau này.Sau khi xử lý xong chuyện của Tả Nam Sơn thì Trương Thanh Vân quay sang nói với Lý Mộng Khê:- Trưởng ban Lý, tôi cũng muốn điều chỉnh công tác của cô, phòng tổ chức tỉnh ủy chúng tôi muốn lập ra một ban công tác, ban này chuyên quản lý và tương tác các cán bộ được trao đổi.- Trưởng phòng ban tương tác này cần phải cực kỳ cẩn thận, có tính kiên nhẫn và lực tương tác. Tôi nghĩ và cảm thấy cô sẽ thích, thế nào, cô có muốn đến công tác ở Lăng Thủy hay không?Lý Mộng Khê a lên một tiếng, gương mặt chợt ửng hồng. Vừa rồi nàng cảm thấy lo lắng không biết Trương Thanh Vân sẽ sử dụng mình ở đâu, không ngờ lại cho tiến vào phòng tổ chức tỉnh ủy. Trước đó người ta gọi nàng là trưởng ban nhưng thực chất chỉ là phó ban, nếu bây giờ có thể làm trưởng ban của một ban trong phòng tổ chức tỉnh ủy, như vậy coi như trực tiếp tiến lên một bậc.Hơn nữa phòng tổ chức có quy cách rất cao, nếu lần sau có cơ hội sẽ là cán bộ phó phòng, cơ hội thế này rõ ràng tương lai vô hạn.- Tôi tất nhiên sẽ đồng ý, có thể công tác bên cạnh trưởng phòng, tôi cảm thấy được sủng ái mà kinh hoàng.Lý Mộng Khê nói, sau đó nàng lại cảm thấy không đúng, vì vậy càng thêm mất tự nhiên. Ngày thường nàng cũng rất động lòng người, bây giờ đỏ mặt thì càng quyến rũ.Trương Thanh Vân dời ánh mắt, lúc này hắn mới nhớ Lý Mộng Khê còn chưa lập gia đình, vì vậy vội nói:- Tôi cũng có chuyện cần nói với trưởng ban Lý, nếu cô đến phòng tổ chức tỉnh ủy thì công tác sau này sẽ thường xuyên tiếp xúc với các cán bộ vĩ đại, trong đó có nhiều nhân tài, nói không chừng chuyện chung thân đại sự của cô cũng sẽ được quyết định.Gương mặt Lý Mộng Khê càng đỏ, Tả Nam Sơn thì cười, Giang Hán Thanh cũng cười lớn, vì vậy bầu không khí nghiêm túc lại trở nên thoải mái.Trương Thanh Vân nói chuyện với Tả Nam Sơn và Lý Mộng Khê không cố kỵ Giang Hán Thanh, điều này làm khoảng cách giữa hắn và Giang Hán Thanh được kéo lại rất gần.Tuy Trương Thanh Vân không phản hồi chính diện vấn đề của Lâm Hải bây giờ, nhưng Giang Hán Thanh là người quen nhìn mặt nói chuyện, hắn cũng hiểu những tính toán trong lòng Trương Thanh Vân. Hắn cũng biết vấn đề của cán bộ Lâm Hải bây giờ khá rộng, cũng không phải dễ dàng như những biểu hiện ra bên ngoài. Cũng vì vấn đề này mà hắn không dám đưa văn kiện lên cho bí thư Tần mà đưa đến cho Trương Thanh Vân, bây giờ được trưởng phòng Trương coi trọng, tất nhiên Giang Hán Thanh phải tin tưởng đối phương.Mà cán bộ phái Hoa Đông, Giang Hán Thanh tất nhiên hiểu những mối quan hệ giữa Trương Thanh Vân và phái Hoa Đông. Bây giờ bên ngoài đang đồn đãi Trương Thanh Vân sẽ kế thừa y bát của Tần Vệ Quốc, Giang Hán Thanh cũng biểu hiện giống như không nghe không thấy.Tuy Giang Hán Thanh cũng không ủng hộ cách nói này, nhưng đối với Trương Thanh Vân thì rõ ràng đứng gần với phái Hoa Đông hơn bất kỳ lãnh đạo đến từ bên ngoài nào khác, cũng không loại trừ tương lai Giang Hán Thanh sẽ đứng gần bên Trương Thanh Vân. Dù sao chỉ cần nhìn tình cảnh của Trương Thanh Vân bây giờ thì có thể thấy tương lai vô hạn, nếu đứng gần sớm hơn thì sẽ có thêm nhiều thế chủ động.Bữa cơm tối hôm nay chủ khách đều tận hứng, Trương Thanh Vân tự mình tiễn ba người ra tận cửa, hắn nắm tay của Giang Hán Thanh rồi nói:- Bí thư Giang, anh làm quan mà danh tiếng quá mức, nhưng điều này cũng chẳng đáng. Anh yên tâm, vấn đề hôm nay anh phản ánh sẽ được xem xét nghiêm túc, cũng coi như giúp anh giúp tôi.Giang Hán Thanh cười ha hả, trong lòng rất thoải mái, bây giờ Trương Thanh Vân hứa hẹn làm tảng đá trong lòng hắn hoàn toàn được thả xuống.Lúc này Trương Thanh Vân cũng nhanh chóng dặn dò Giang Hán Thanh phải chú ý quan sát, kịp thời làm ra những hành động tích cực, không cần đánh rắn động cỏ, tất cả đều có biện pháp của Trương Thanh Vân. Mặt khác Trương Thanh Vân cũng nói vài công tác phối hợp làm việc, sau đó hai người bắt tay nhau cáo biệt.Khi Tả Nam Sơn đến bắt tay thì Trương Thanh Vân nở nụ cười:- Anh Tả, anh có thể nghĩ như vậy làm tôi rất vui, chủ tịch tỉnh Giang Bắc là bạn tốt của tôi, anh đi Giang Bắc tất nhiên sẽ được anh ấy tiếp ứng, vì vậy anh không nên quá lo lắng. truyện được lấy tại TruyenFull.vn- Đa tạ bí thư, điều này là nên làm, Trung Nguyên trước nay là vùng giao tranh, tôi hiểu điều này, tôi nhất định sẽ không phụ lòng kỳ vọng của anh.Trong ánh mắt Tả Nam Sơn lóe lên chút kích động