Thật ra áp lực của Mã Vị Nhiên là rất lớn, hắn đến hội nghị chuyên đề vỗ ngực nói chuyện với lý lẽ hùng hồn, thật ra tình huống thực tế lại rất khốn khó. Nguyên nhân chủ yếu là Trương Thanh Vân bây giờ đang ở thủ đô, hơn nữa còn có tin đồn sau khi bí thư học tập xong ở trường đảng sẽ lập tức được thăng chức, tin đồn này truyền đi ở Hoài Dương và làm cho nhân tâm di động rất mạnh. Mã Vị Nhiên công tác ở Hoài Dương chỉ được một thời gian ngắn, bản thân hắn không có uy tín gì ở Hoài Dương, hắn có thể duy trì được ổn định phần lớn đều nhờ vào sự ủng hộ của Trương Thanh Vân. Thật ra trong ban ngành Hoài Dương có rất nhiều người không phục Mã Vị Nhiên, ví dụ điển hình nhất là Chung Gia Hoa. Hai năm qua Hoài Dương đạt được rất nhiều thành tích về xây dựng kinh tế, phần lớn những thành tích này đều đến từ hợp tác với Hoàng Hải, Chung Gia Hoa là người nắm khối công tác này, vì vậy hắn luôn tự cao tự đại. Tất nhiên một người cao ngạo mà không được đề bạt làm chủ tịch sẽ sinh ra cảm giác bất mãn, nhưng Trương Thanh Vân là một tồn tại có uy tín rất cao ở Hoài Dương, Chung Gia Hoa không dám đứng ra bày tỏ. Bây giờ ban ngành đồn đãi Trương Thanh Vân sẽ rời khỏi Hoài Dương, lúc này tất nhiên Chung Gia Hoa sẽ rục rịch. Trước khi Mã Vị Nhiên đến Lăng Thủy thì phó bí thư quận ủy Hoa Sơn Lưu Bằng tự mình đến báo cáo về vấn đề xử lý khu giải trí Hoa Sơn. Sự việc này có liên quan đến Chung Gia Hoa, vì vậy mà Mã Vị Nhiên rất cảnh giác, dù sao bây giờ bản thân của hợp tác Hoàng Hải và Hoài Dương đã có vấn đề, nếu tiếp tục để Chung Gia Hoa sinh ra dị tâm thì cục diện đoàn kết ở Hoài Dương sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Mã Vị Nhiên biết rõ những quan viên phái Hoa Đông như mình lúc này cần tìm một chỗ dựa, vì vậy mà bây giờ toàn tỉnh Hoa Đông vốn phát triển mạnh về kinh tế lại chưa có quy hoạch rõ ràng, điều này làm cho toàn cảnh kinh tế toàn tỉnh không có bước đột phá lớn. Lúc này tỉnh ủy lại hô hào về vấn đề Cảng Thành và Hoài Dương, điều này vô hình tạo ra khó khăn lớn cho hai thành phố. Năm trước Hoài Dương đã tạo ra quy hoạch phát triển kinh tế đặc sắc nhưng đến bây giờ còn chưa phát triển được bao nhiêu, vấn đề này có liên quan đến sự biến đổi về hoàn cảnh của Hoa Đông trong thời gian ngắn vừa qua. Đúng lúc quan trọng thì Trương Thanh Vân phải vào học tập ở trường đảng, Mã Vị Nhiên bây giờ chủ trì công tác nhưng cũng khó đưa ra quyết đoán.- Chủ tịch Mã, anh chờ một chút, chủ tịch Kiều đang tiếp khách, có lẽ anh phải chờ một chút.Kiều Quốc Thịnh ở trong phòng thư ký, thư ký lên tiếng, Mã Vị Nhiên gật đầu, hắn nhịn không được phải hỏi:- Chủ tịch đang gặp mặt chủ tịch Diêm sao?- Không phải, là bí thư Cảng Thành, vốn chỉ là một chương trình nhỏ, nhưng hai người lại nói chuyện quá hăng hái. Có lẽ anh phải chờ thêm một lát.Thư ký nói, Mã Vị Nhiên cũng không nói thêm điều gì, hắn cũng không đến phòng chờ, chỉ đi qua đi lại bên ngoài hành lang.Vào giai đoạn này thì quan hệ giữa Hoài Dương và Cảng Thành là rất vi diệu, hai nơi đều là thành phố lớn, mặt khác còn phải cùng hợp tác với Hoàng Hải, có thể nói là có cùng lợi ích, đồng thời cũng có cạnh tranh.Hai thành phố đáng lý ra phải cùng tiến cùng lùi, nhưng khốn nổi hợp tác Hoàng Hải và Hoài Dương đã triển khai với khí thế hừng hực, hơn nữa còn lấy được kết quả không sai, mà hợp tác Hoàng Hải và Cảng Thành còn chưa bắt đầu. Vấn đề này còn chưa đáng nói, trực tiếp đưa đến nghi kỵ chính là hợp tác Hoàng Hải và Cảng Thành sợ Hoài Dương ngáng chân, mà Hoài Dương có rất nhiều người lo lắng hợp tác giữa thành phố mình và Hoàng Hải sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng khi Hoàng Hải hợp tác với Cảng Thành. Cũng vì có nhiều người suy nghĩ như vậy mà dẫn đến những tranh chấp liên tục giữa hai thành phố.Lần này Cảng Thành chỉ trích Hoài Dương không lấy đại cục làm trọng, có thể nói là trực tiếp bộc phát. Người Cảng Thành bây giờ không hài lòng vì tiến độ hợp tác giữa Hoàng Hải và Cảng Thành, bọn họ quy kết tội danh cho Hoài Dương, đồng thời Hoàng Hải cũng lấy cớ này để cò kè mặc cả ở hợp tác với Cảng Thành. Chuyện này rốt cuộc là ai đúng ai sai thì khó thể nói cho rõ ràng, nhưng người ta nói như thế tất nhiên sẽ ép Hoài Dương vào vị trí bị động.Trong phòng làm việc của Kiều Quốc Thịnh, lúc này Kiều Quốc Thịnh và bí thư thị ủy Cảng Thành Triệu Hải Dân đã nói chuyện khá lâu về hợp tác Hoàng Hải và Cảng Thành, nhưng hai người khó thể tìm được điểm thống nhất, cảm xúc của cả hai đều có chút kích động. Triệu Hải Dân hít vào một hơi thật sâu, lão cố gắng cưỡng chế tâm tình của mình rồi nói:- Chủ tịch, có một câu vốn không nên nói, nhưng sự việc đã đến nước này thì không nói không được. Những lời mà chủ tịch Hoài Dương Mã Vị Nhiên đã nói trên hội nghị chuyên đề trước đó rất có lý, chúng ta phải tự mình hoạt động, không thể để cho Hoàng Hải tự dẫn mũi đưa đi, như vậy thì dù hợp tác có thành công cũng khó tìm được kết quả cho hai bên thỏa mãn. Bây giờ hợp tác giữa Hoàng Hải và Cảng Thành đang được thúc đẩy, phương diện Hoàng Hải còn chưa đủ thành ý, còn dùng Hoài Dương để bày tỏ thái độ, nhưng sự thật thì bọn họ còn đang nôn nóng hơn chúng ta.Vẻ mặt Kiều Quốc Thịnh âm trầm bất định, đợi đến khi Triệu Hải Dân nói xong thì hắn mới nói:- Tôi hiểu những lời anh vừa nói, bây giờ ý nghĩ của tỉnh ủy và chính quyền chính là Cảng Thành và Hoài Dương tự chủ trong hợp tác. Tôi đối chiếu với diễn biến hợp tác giữa Hoàng Hải và Hoài Dương vào năm trước mà thấy rằng điều này không thể áp dụng cho hợp tác Hoàng Hải và Cảng Thành, hơn nữa vấn đề Cảng Thành cũng không thể kéo dài hơn được nữa. Còn anh dùng phương pháp hay sách lược gì để đẩy mạnh hợp tác thì tôi không quan tâm, tôi chỉ xét theo kết quả.Triệu Hải Dân sờ trán, cảm thấy mồ hôi vã ra như tắm. Diêm Thụ Niên là người rất cố chấp, rất khó thu phục, Triệu Hải Dân mất rất nhiều sức lực mới chống đỡ được đối phương. Bây giờ Kiều Quốc Thịnh lại muốn Cảng Thành tự chủ mà chỉ xem kết quả, điều này trực tiếp sinh ra áp lực cho Triệu Hải Dân. Đối với Triệu Hải Dân thì hợp tác Hoàng Hải và Cảng Thành làm nôn nóng không bằng giảm chậm lại, chỉ cần để cho Hoàng Hải sốt ruột thì Cảng Thành mới có lợi. Quan trọng là Triệu Hải Dân có thời gian khống chế Diêm Thụ Niên, ép đối phương phải công tác đúng mực.Xét từ hai phương diện thì đều có lợi, nhưng Kiều Quốc Thịnh lại liên tục ép người, điều này sao có thể làm Triệu Hải Dân chịu đựng được?Kiều Quốc Thịnh híp mắt nhìn Triệu Hải Dân, khi cảm thấy đã đúng lúc thì mới nói:- Anh Hải Dân, nhiệm vụ là nhiệm vụ, sách lược là sách lược, nói chung là tôi ủng hộ anh, anh có thể vung tay vung chân làm việc cho tốt. Nhưng anh không được buông lỏng nhiệm vụ, tôi khó thể ủng hộ anh vì hợp tác Hoàng Hải và Cảng Thành bây giờ đang quá quan trọng, tôi không thể cho cán bộ Cảng Thành được thư giãn, nếu không sao có thể đảm bảo thành công? Anh yên tâm đi, Hải Dân, dựa theo kinh nghiệm của tôi thì sách lược của anh có thể thực hiện được, có thể thử nghiệm.Triệu Hải Dân chợt ngây người, lão suy nghĩ cả nửa ngày mới phát hiện Kiều Quốc Thịnh đang ủng hộ quyết định của mình.Nhưng nếu đã muốn giúp mình thì việc gì phải định ra một nhiệm vụ chết cứng như vậy, mục đích chính là không muốn cho cán bộ và nhân dân Cảng Thành được buông lỏng sao?Lý do này quá gò ép, nhưng Triệu Hải Dân là lão quan trường, chỉ cần nắm được chút tin tức là biết được tâm tính của Kiều Quốc Thịnh.Kiều Quốc Thịnh rõ ràng không muốn mối quan hệ hợp tác trước đó với Hải phái ảnh hưởng đến đại cục, vào đúng thời điểm lại phải động viên Triệu Hải Dân, mục đích chính là muốn Cảng Thành hoàn thành nhiệm vụ. Triệu Hải Dân hiểu ra được những vấn đề này thì cũng xóa đi vài phần lo lắng, nếu Kiều Quốc Thịnh không ủng hộ thì lão sẽ rơi vào thế bị động, bây giờ chủ tịch tỏ ý giúp đỡ, điều này làm trong lòng Triệu Hải Dân có chút an ủi. Còn vấn đề sách lược ở Cảng Thành, Triệu Hải Dân là bí thư tất nhiên muốn mọi người vây quanh mình, vấn đề đoàn kết khó ai có thể giúp cho lão. Điều làm cho Triệu Hải Dân buồn bực nhất chính là Hoài Dương bây giờ không còn Trương Thanh Vân, nếu có Trương Thanh Vân thì chỉ cần dựa theo hiệp ước là có thể vượt qua khó khăn, bây giờ lão chỉ có thể dựa vào chính mình mà thôi.Sau khi Triệu Hải Dân cất bước thì Kiều Quốc Thịnh cũng không lập tức sắp xếp chương trình gặp mặt tiếp theo, hắn thở phào một hơi mà cẩn thận xem xét một sự việc. Thật ra hắn vừa gõ đầu vừa động viên Triệu Hải Dân vì có nguyên nhân khác.Kiều Quốc Thịnh xem xét và cảm thấy Triệu Hải Dân muốn nâng tầm quan trọng của Cảng Thành trong hợp tác với Hoàng Hải, đây là nguyên nhân đầu tiên. Nguyên nhân thứ hai, Âu Đan chính là quan viên Hải phái, nếu người này muốn đứng vững bàn chân thì phải dựa vào hợp tác kinh tế với Hoàng Hải.Nếu nói một cách thực tế thì trong Hoa còn có Diêm Thụ Niên cần nắm chặt hợp tác với Hoàng Hải giống như Âu Đan, dưới cục diện như vậy thì rõ ràng đám quan viên Hải phái đang vội vàng, điều này chứng tỏ sách lược của Triệu Hải Dân sẽ có khả năng thành công rất lớn. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULLTrước kia Kiều Quốc Thịnh phản đối sách lược của Triệu Hải Dân chính là vì có ăn ý với Hải phái, bây giờ bí thư Tần đã cho hắn đủ quyền lợi, hơn nữa đối với hắn thì quan trọng là thành tích, có thành tích mới có thể đứng vững. Vì vậy lúc này vấn đề hợp tác Hoàng Hải và Cảng Thành đã vượt qua sự ăn ý giữa Kiều Quốc Thịnh và Hải phái, hơn nữa nếu Triệu Hải Dân có ưu thế trong lúc đấu sức với Diêm Thụ Niên thì cực kỳ có lợi cho Kiều Quốc Thịnh. Trước kia Kiều Quốc Thịnh muốn mượn lực của Hải phái để công phá Hoài Dương và Cảng Thành, sau đó hai bên sẽ đứng vững bàn chân. Mà bây giờ Kiều Quốc Thịnh cần làm chính là mình đứng vững gót chân và hạn ché năng lực của Hải phái. Đây là một suy nghĩ rất vi diệu, sự chuyển biến đó bắt đầu từ Tần Vệ Quốc, chỉ sau khoảnh khắc mà Tần Vệ Quốc đã đánh vỡ sự ăn ý giữa Kiều Quốc Thịnh và Hải phái, chỉ là một chiêu bình thản nhưng lại đánh vào chỗ hiểm