Tỉnh Hoa Đông mở hội nghị về trật tự trị an xã hội và tổng hợp công tác ở Lăng Thủy, bí thư tư pháp Hùng Đan Đương là thường ủy thị ủy Hoài Dương cũng là chủ nhiệm phòng tống trị cũng tham gia hội nghị lần này. Hiện nay đã xảy ra tai nạn nghiêm trọng do thiếu trách nhiệm ở Cảng Thành, tỉnh ủy mời họp công tác tống trị, bầu không khí là thế nào hoàn toàn có thể thấy được.Mà Trương Thanh Vân là bí thư thị ủy Hoài Dương và thay mặt phó chủ tịch tỉnh cũng đến Lăng Thủy tham gia hội nghị chuyên đề của hợp tác khu kinh tế Hoàng Hải. Hai hội nghị này đều rất quan trọng, hai hội nghị đều liên quan đến hai thành phố trong Hoa Đông là Cảng Thành và Hoài Dương.Trên phương điện công tác tống trị thì hai thành phố Cảng Thành và Hoài Dương đều coi là địa phương cực kỳ quan trọng, mà nếu nó về vấn đề khu kinh tế Hoàng Hải thì Hoài Dương lần này mới chính thức tiến sâu vào, mà bên phía Cảng Thành thì có Xa Vĩ và Nhâm Gia Niên dắt tay nhau lên tỉnh thành. Nếu so với bọn họ thì Trương Thanh Vân đơn thương độc mã đến Lăng Thủy càng hấp dẫn sự chú ý của người khác.Sau khi Trương Thanh Vân đến nhận chức bí thư ở Hoài Dương thì tin tức của hắn vẫn chưa đứt đoạn, hơn nữa bản thân hắn vốn đã quá thu hút người khác.Trong chính đàn Hoa Đông thì Trương Thanh Vân là điển hình của cán bộ từ bên ngoài đến, trước đó một cán bộ từ bên ngoài đến đảm nhận chức phó rõ ràng là không dễ dàng, bây giờ Trương Thanh Vân đã ông khai là bí thư Hoài Dương và thay mặt phó chủ tịch tỉnh, người dõi theo bước tiến của hắn là thế nào thì hoàn toàn có thể biết được. Mà tình thế của Hoài Dương còn phức tạp hơn Cảng Thành, có rất nhiều người ở Lăng Thủy nghị luận về Trương Thanh Vân, bây giờ Cảng Thành lại xảy ra chuyện, rất nhiều người đang đợi chụp mũ Trương Thanh Vân.Trương Thanh Vân là người nói ra đầu tiên về vấn đề xây dựng thành phố mới ở Cảng Thành, bây giờ Hoài Dương bên kia học theo và đã sai lầm nặng, mà quận Hoàng Lăng bên Cảng Thành lại gặp phải sự cố lớn, tương lai khó đoán. Dưới tình huống này thì những kẻ luôn mang tâm lý ghen ghét và căm thù Trương Thanh Vân nào có thể bỏ qua cơ hội?Trương Thanh Vân vào thành phố Lăng Thủy và cũng cảm nhận được mùi thuốc súng, lần này hắn đến ngoài vấn đề tham gia hội nghị thì phải làm thêm vài công tác khác. Trước đó đã sớm có ước định nhưng khi Trương Thanh Vân đến Lăng Thủy thì tình cảnh chợt biến đổi, vài vị trưởng phòng lập tức kéo đẩy giống như muốn cản tay.Tối Trương Thanh Vân ngủ lại trong khách sạn Lâm Giang thành phố Lăng Thủy, Chu Hà Dương cũng đã sớm đến tỉnh thành, đã sớm gọi điện thoại muốn đến thăm hỏi Trương Thanh Vân. Vì đến tối Trương Thanh Vân cũng không có chương trình nào nên để Chu Hà Dương đến cùng dùng cơm.Vẻ mặt Lưu Bằng có chút lo nghĩ, hắn là thư ký cho Trương Thanh Vân, tất nhiên bất cứ lúc nào cũng phải chú ý đến sự biến hóa của hoàn cảnh bên ngoài. Nếu xem xét tình huống trước mắt thì tình cảnh của Trương Thanh Vân cực kỳ bất lợi, bí thư còn chưa giải quyết tốt vấn đề ở Hoài Dương thì hoàn cảnh bên ngoài đã thay đổi, nếu lãnh đạo tuyến trên có cái nhìn với bí thư Trương mà nhân tâm bên Hoài Dương lại di động, hậu quả sẽ khó tưởng.Lưu Bằng cũng là người có nhiều kinh nghiệm, nhưng áp lực ép xuống Trương Thanh Vân lúc này là lần đầu tiên hắn được chứng kiến. Lúc này bí thư Trương giống như diễn viên xiếc đi trên dây, chỉ cần không thận trọng sẽ tan xương nát thịt.Một hồi chuông điện thoại vang lên, Lưu Bằng móc ra xem rồi vẻ mặt chợt biến đổi, hắn vội vàng nói:- Bí thư, điện thoại đến từ thủ đô. Nguồn tại http://Truyện FULL- Sao?Trương Thanh Vân cau mày, điện thoại đến từ thủ đô sao lại gọi sang số máy kia? Hắn gật đầu nhân lấy điện thoại trong tay Lưu Bằng, sau đó nhấn nút nghe:- Alo, là ai thế?- Ha ha, cậu không nghe rõ giọng nói của tôi sao?Trương Thanh Vân chợt sững sờ, hắn nghi ngờ mình nghe lầm, Chiêm Giang Huy sao lại đích thân gọi điện thoại, trước nay đều do thư ký tự liên lạc, khi điện thoại được nối thông thì Chiêm Giang Huy mới nghe máy, như hôm nay rõ ràng là lần đầu tiên.- Hôm nay tôi ở thủ đô, nửa giờ trước từ trong khu cán bộ lão thành đi ra, hôm nay là sinh nhật bí thư Hoàng, cậu cũng biết chứ?Chiêm Giang Huy nói.Tâm tình Trương Thanh Vân chợt trầm xuống, gương mặt đỏ lên. Bình thường những chuyện này đều do Triệu Giai Ngọc xử lý, mấy ngày vừa qua Triệu Giai Ngọc sang Mỹ, hai người cũng không liên lạc, thậm chí Trương Thanh Vân còn quên cả sinh nhật bí thư Hoàng.- Bí thư Chiêm, cháu đúng là khốn kiếp, cháu sẽ lập tức gọi điện cho bí thư Hoàng...- Cậu đúng là, may mà vừa rồi bí thư Hoàng còn nhắc về cậu với tôi, thế nào? Nghe nói cậu ở Hoài Dương không được như những gì toan tính? Người ta còn kêu oan đến tận thủ đô, cậu làm bí thư có đủ trách nhiệm hay không đấy?Chiêm Giang Huy lại nói.Nói đến chuyện công tác thì vẻ mặt Trương Thanh Vân dần bình tĩnh trở lại, hắn không để ý đến sự phê bình của Chiêm Giang Huy mà cẩn thận đem tình hình ở Hoài Dương báo cáo một lượt. Hắn báo cáo cho Chiêm Giang Huy mà không chút lo lắng, nói rất kỹ, nói ra những gì đáng quan tâm, những chỗ khó, những thứ quẫn bách.Chiêm Giang Huy ở đầu dây bên kia trầm mặc một lúc lâu không nói lời nào, cuối cùng lão mở lời:- Tôi cũng biết tình huống, cậu có thể nói ra những khó khăn cũng làm tôi an tâm hơn, mà khó khăn thì làm gì có nơi nào tránh được? Công tác chính là quá trình giải quyết khó khăn.- Cậu còn có một vấn đề đó là tính cách quá mạnh mẽ, điều này cần phải sửa, đối nội phải chú ý làm người ta phục, phải khéo léo làm tốt quan hệ với lãnh đạo. Còn nữa, những chuyện kêu oan lên tận thủ đô này có thể ngăn chặn được hay không? Hay là công tác không làm quá tốt, hy vọng cậu có thể cẩn thận thanh tỉnh trở lại.- Vâng, cảm ơn bí thư đã chỉ điểm, cháu sẽ chú ý!Trương Thanh Vân nói, trong lòng có chút cảm động. Khoảng thời gian gần đây hắn nhận phải áp lực quá lớn, hơn nữa căn bản không có người thổ lộ, trong lòng có những cảm nhận rất xấu.Lúc này Chiêm Giang Huy điện thoại đến, hơn nữa chủ yếu là cổ vũ, điều này làm hắn cảm động đồng thời trong lòng cũng thông thoáng hơn. Bây giờ từ Hoài Dương đến Hoa Đông thậm chí là thủ đô thì không biết có bao nhiêu người đang chờ hắn làm trò cười cho thiên hạ, nếu đã như vậy thì chính hắn khó thể để cho điều ước của bọn họ thành hiện thực.Trương Thanh Vân nhất định phải tạo ra thành tích, phải giải quyết tất cả khó khăn ở Hoài Dương, hơn nữa còn phải làm thật tốt, không phải chỉ là áp lực thôi sao? Hắn vẫn có thể đứng vững được.Trương Thanh Vân thầm cổ vũ chính mình, sau khi chấm dứt trò chuyện với Chiêm Giang Huy thì hắn vội vàng điện thoại cho Hoàng Tân Quyền. Sau khi điện thoại được nối thông thì hắn không giấu diếm mà lập tức nhận sai, chủ động thừa nhận sai lầm, nói rằng mình vì công tác mà váng đầu, lại quên chuyện lớn.Hoàng Tân Quyền là người rộng rãi, lão nói:- Sinh nhật chỉ là một cái cớ mà thôi, cũng không có gì quá to tát. Bây giờ cậu phải nắm chắc công tác và làm ra thành tích mới chính là điều tôn trọng nhất giành cho tôi, nếu không mà nói suông thì được gì?Trương Thanh Vân là cán bộ mà Hoàng Tân Quyền một tay nhấc lên, bây giờ hắn đã là quan lớn cấp phó bộ, đây cũng là điều mà Hoàng Tân Quyền rất đắc ý. Trương Thanh Vân hoàn toàn có thể cảm giác được điều này từ trong ngôn từ của đối phương.Trước kia Trương Thanh Vân gặp mặt thì Hoàng Tân Quyền luôn lo lắng dặn dò một vài chuyện, nhưng gần đây hai người nói chuyện mà lão cũng không còn gì để căn dặn, chỉ cổ vũ Trương Thanh Vân cố gắng vung tay công tác, nhưng cần phải có thái độ chính xác, phải làm hiện thực. Tuổi của Hoàng Tân Quyền thật sự không lớn, nhưng lão về hưu khá lâu, đã hoàn toàn là cán bộ lão thành, chính Trương Thanh Vân không có hùng tâm nhưng những người đứng xem lại nhìn xa trông rộng.- Thanh Vân, có một chuyện tôi cần thông báo cho cậu, Quách Vũ sắp xuống Hoa Đông rèn luyện, là phó chủ tịch thành phố Giang Thủy. Tôi thấy có lẽ nó sẽ không chủ động liên lạc với cậu, bây giờ tôi nói với cậu, chỉ hy vọng cậu có thể quan tâm, nó vẫn chưa quen thuộc...Hoàng Tân Quyền nói.- Vâng, bí thư cứ yên tâm, Quách Vũ và Hoàng Diêu đều là bạn cũ của cháu, tất nhiên sẽ quan tâm lẫn nhau.Trương Thanh Vân nói nhưng trong lòng thầm kinh ngạc, thầm nghĩ gần đây mình quá chuyên chú vào sự việc ở Hoài Dương, những sự việc khác phát sinh mà chính mình không thể biết.Quách Vũ nhỏ hơn vài tuổi so với Trương Thanh Vân, thuộc về phần tử con nhà quan, đến Giang Thủy nhận chức phó chủ tịch thường vụ rõ ràng cũng là tương lai khó thể dự đoán. Kinh tế Giang Thủy tốt hơn so với Hoài Dương, đồng thời cũng có tiềm lực, là địa phương dễ làm ra thành tích, tất nhiên điều kiện tiên quyết là Quách Vũ phải có năng lực đứng vững bàn chân.Với những gì Trương Thanh Vân biết về Quách Vũ, hắn cảm thấy khả năng đứng vững là không lớn. Dựa theo lời nói của Hoàng Tân Quyền thì thấy Quách Vũ chưa đủ kinh nghiệm, là cán bộ chưa trải qua nhiều quá trình rèn luyện, thiếu quyết đoán quả cảm và dũng khí, nếu muốn đứng vững bàn chân ở Hoa Đông mà không có thủ đoạn phi thường thì không dễ dàng gì.Sau khi kết thúc trò chuyện với Hoàng Tân Quyền thì Trương Thanh Vân rơi vào trầm tư, bây giờ tình thế ở Hoài Dương là chỉ mành treo chuông, nhưng hắn vẫn chưa thật sự tìm ra đối sách thích hợp. Bây giờ vấn đề bày ra trước mắt Trương Thanh Vân chính là hướng đi của quận Ngũ Sơn và quận Bạch Mã.