C282 không có nhé (nguồn không có, không có ở bất kỳ đâu)!Trương Thanh Vân ngồi một mình trong văn phòng thưởng thức trà, Lương Bân nhẹ nhàng đẩy cửa tiến vào dùng giọng cung kính nói:- Bí thư, tôi đã sắp xếp giúp anh tuyển thư ký, đây là những hồ sơ lý lịch, anh có xem qua chút không?Lương Bân vừa nói vừa cầm một chồng hồ sơ đưa cho Trương Thanh Vân.Trương Thanh Vân tiếp nhận chồng hồ sơ rồi lật qua vài lượt nói:- Sao tất cả những người ứng cử đều ở thị trấn? Không có người nào ở vùng núi sao?Lương Bân lau mồ hôi trán mà trong lòng thầm kêu khổ, bí thư chọn lựa thư ký quá nghiêm khắc, toàn bộ huyện ủy không có người nào thích hợp. Chính hắn vốn có thể thông qua vấn đề này nhưng mọi chuyện trong huyện ủy lại quá nhiều, vì vậy cũng không chú ý cho rõ ràng được.- Bí thư, nếu dựa theo yêu cầu của anh thì có ba người thích hợp!Lương Bân nói.Trương Thanh Vân khẽ híp mắt, hắn nói:- Phải không đấy? Tôi thấy cũng chưa hẳn, đồng chí Vương Chiêm Dân kinh nghiệm phong phú sao không có mặt trong danh sách?Lương Bân chợt sững sờ, hắn há miệng mà không nói nên lời. Vương Chiêm Dân trước kia là thư ký của Lưu Tài Đức, sau đó được điều động về làm phó bí thư đảng ủy xã Trương Gia Sơn, vì sự việc liên quan đến Lưu Tài Đức mà người này được triệu hồi về huyện ủy và vẫn để đó không được đưa vào trạng thái sử dụng.Lương Bân giật mình, hắn thầm nghĩ bí thư tìm mình giúp chọn thư ký hoàn toàn chỉ là đi ngang qua sân khấu, thật ra trong lòng đã sớm có nhân tuyển. Đây chẳng phải là lãnh đạo đang suy tính chính mình sao?- Chúng ta là đầy tớ của nhân dân, không cần phải làm những chuyện mơ hồ, nếu không tổ chức chẳng phải sẽ loạn à? Anh có gì thì cứ nói!Trương Thanh Vân nói.Lương Bân liên tục xưng vâng, Trương Thanh Vân khoát tay đột nhiên dừng lại rồi nói:- Anh gọi Vương Chiêm Dân đến phòng làm việc của tôi.Vẻ mặt Lương Bân chợt trắng nhợt rồi vội vàng ra khỏi cửa. Trương Thanh Vân biết rõ Lương Bân là nhân vật quá độ nên buông tha, vị trí chủ nhiệm văn phòng huyện ủy và thư ký phải hoàn toàn tin tưởng.Lương Bân người này không được đáng tin, hắn trước kia thân thiết với Vương Chiêm Dân như anh em, hơn nũa còn là anh em đồng hao.Điều kiện Trương Thanh Vân trước đó đã đưa ra rất rõ ràng, tất cả những người là dân địa phương, tuổi trẻ, từng có kinh nghiệm làm thư ký cho lãnh đạo đều phải được liệt danh sách và đưa lên.Nhưng Lương Bân này lại rút đi hết vài phần hồ sơ, thật ra tâm ý đã rất rõ ràng, đó chính là tự mình thông minh, lấy tiểu thông minh của mình để sắp xếp những yêu cầu của lãnh đạo.Đồng thời Lương Bân cũng có quá ít nhân tình, chính Trương Thanh Vân đã tạo ra cho hắn điều kiện nhưng hắn bỏ qua hồ sơ của Vương Chiêm Dân. Điều này đã chứng minh Lương Bân quá bạc tình bạc nghĩa, tất nhiên nếu xem xét sẽ có vấn đề về nhân phẩm.- Cốc, cốc!- Vào đi!Trương Thanh Vân thản nhiên nói.Trương Thanh Vân đảo mắt lên nhìn, thì ra là Lưu Thần, khi thấy Trương Thanh Vân nhìn đến thì hắn tiến lên nói.- Bí thư, hội nghị công tác kinh tế đã sắp xếp ổn thỏa, đây chính là các tài liệu tương quan, anh xem qua một chút.Trương Thanh Vân cười rồi đột nhiên khựng lại nhìn ra cửa, một người đàn ông có tuổi, gầy còm, gương mặt khá sạch, trán cao, tóc không nhiều. Bộ dạng như vậy nhưng rất chỉnh tề, tuy quần áo đã cũ kỹ nhưng vẫn làm người ta sinh ra cảm giác gọn gàng.- Chào bí thư!Người đàn ông nói, vẻ mặt bình tĩnh như nước giếng sâu, không kiêu ngạo không xu nịnh.Trương Thanh Vân khẽ híp mắt, hắn khoát tay nói:- Đến rồi thì tốt, trước tiên cho chủ tịch Lưu một ly trà. Nguồn tại http://Truyện FULLVương Chiêm Dân cúi người đi ra ngoài, Trương Thanh Vân cúi đầu xem vân kiện mà Lưu Thần đưa tới.Khoảnh khắc sau Vương Chiêm Dân đã tiến vào, hắn đi lên bên phía tay trái của Lưu Thần rồi đặt ly trà vào vị trí mà tay phải có thể vươn ra lấy được, đồng thời còn thừa dịp Lưu Thần không để ý mà hơi làm lệch nắp để người ta thấy rõ độ nóng và chiều sâu của nước, tránh phỏng tay. Sau đó Vương Chiêm Dân cung kính lui xuống.Những động tác này rất thuần thục tự nhiên, không quấy nhiễu tầm mắt của hai người Trương Thanh Vân và Lưu Thần. Nhưng điều này làm cho Trương Thanh Vân phải chú ý.- Người này rất tốt, có khiếu làm thư ký nhưng tính tình tiểu thông minh cũng không tránh được.Trương Thanh Vân thầm nói, Vương Chiêm Dân không phải người đơn giản, thậm chí có chút xảo trá nhưng Trương Thanh Vân không kiêng kỵ điều này.Nếu có nhân tài tiếp thu được ý đồ của Trương Thanh Vân hắn thì có một vài việc sẽ không cần phải ra mặt, đây cũng chính là tác dụng then chốt của thư ký. Sau khi trải qua khoảng thời gian suy tính ngắn ngủi thì Trương Thanh Vân quyết định dùng Vương Chiêm Dân, điều này cũng phù hợp với toan tính.- Anh Lưu, anh sắp xếp những thứ này rất khá, tôi không có ý kiến!Trương Thanh Vân thả tài liệu trong tay xuống, hắn giương mắt nói.- Được, bí thư, tôi sẽ đi sắp xếp!Lưu Thần nói, hắn đang định đứng lên thì Trương Thanh Vân đã dùng tay ép bảo hắn ngồi xuống rồi nói:- Hai ngày trước phòng giám sát đã gọi điện cho tôi, bọn họ nói có người tố cáo chúng ta khảo sát cán bộ uốn cong thành thẳng, anh có xem qua vấn đề này chưa?Trái tim Lưu Thần chợt nhảy dựng, bàn tay không khỏi run lên, hắn nói:- Tôi chưa nghe nói đến điều này, nhưng phòng tổ chức đã qua ngày khảo sát cán bộ, chắc chắn có kẻ xảo quyệt muốn tố cáo.- À!Trương Thanh Vân gõ tay xuống mặt bàn rồi nói:- Chiều nay chúng ta sẽ họp mặt các ban ngành, các lãnh đạo đều phải tham gia. Khoảng thời gian vừa qua công tác chính quyền rất xuất sắc, anh là người đứng đầu nên không thể bỏ qua công lao được.Lưu Thần vội vàng xưng không dám rồi rời khỏi phòng Trương Thanh Vân. Khoảnh khắc khi ra khỏi phòng thì trên lưng đổ đầy mồ hôi lạnh, may mà chính hắn đã có sự chuẩn bị, nhưng nghe giọng điệu của Trương Thanh Vân thì hình như đã sớm sắp xếp sẵn rồi.Vừa nghĩ đến cuộc họp hội ý vào chiều nay thì Lưu Thần lại cảm thấy mất tập trung, chính hạng mục du lịch của mình đã gần như chạy xong, lúc này Trương Thanh Vân lại muốn hội ý là vì ý đồ gì?Trong văn phòng Trương Thanh Vân, Vương Chiêm Dân cung kính ngồi ở phía trước.- Tôi thiếu một thư ký, chủ nhiệm Lương tiến cử anh, lúc này anh có lòng tin đảm nhận công tác không?Trương Thanh Vân nói, hắn dùng ánh mắt bình thản nhìn Vương Chiêm Dân.- Bí thư đã không hiềm nghi những chuyện trước đó, tôi rất cảm kích, tôi nhất định sẽ làm tròn công tác.Vương Chiêm Dân bình tĩnh nói, vẻ mặt không chút mất tự nhiên. Trương Thanh Vân không khỏi dùng ánh mắt khá cao nhìn người này, hiểu rõ rất sâu về quan trường, dùng lời nói đúng mực.Trương Thanh Vân lập tức nói ra những thói quen trong công tác của mình, nói đến những việc thường làm, sau đó kết thúc nói chuyện. Toàn bộ quá trình Vương Chiêm Dân rất bình thản, căn bản là không nói lời nào, không thận trọng, cũng không được thể, điều này rất phù hợp với tâm ý của Trương Thanh Vân.Trên thế gian này có rất nhiều kẻ thông minh, nhưng nếu muốn tìm kiếm thật sự thì những kẻ trí tuệ và có kinh nghiệm phong ba thường rất đáng quý và khó gặp. Vương Chiêm Dân có được những đặc điểm này, khá tiêu chuẩn, vì vậy hắn hoàn toàn có thể trở thành thư ký của Trương Thanh Vân ở Tang Chương.Vào hội nghị buổi chiều, Trương Thanh Vân, Dư Hán Anh, Trần Vân đều dự họp, bên chính quyền có Lưu Thần, Trần Cảnh Vân và Khương Vĩ.Đây là lần đầu tiên các thường ủy chạm trán nhau sau khi đã qua năm mới được hơn một tháng, từ số thường ủy tham gia cuộc họp có thể thấy Trương Thanh Vân đang muốn hiểu rõ những giai đoạn và thành quả của chính quyền, của phòng tổ chức.- Anh Lưu, tôi nghe các đồng chí bên dưới bàn luận rằng anh đang tích cực hoạt động với cấp trên vì vấn đề mở tour du lịch ở Tang Chương, có kết quả gì chưa?Trương Thanh Vân đặt cây bút trong tay xuống rồi đi thẳng vào vấn đề.Tất cả mọi người đều nhìn về phía Lưu Thần, lúc này Lưu Thần cười nói:- Tình huống này là thật, khí hậu Vũ Lăng của chúng ta rất thích hợp để du lịch, nếu chúng ta có thể xem xét ở phương diện này thì huyện Tang Chương hoàn toàn có thể tham gia.- Khoảng thời gian vừa qua tôi đã tiếp xúc sơ bộ với cục du lịch thị ủy, phản hồi của bọn họ rất tích cực. Tôi cũng đang ráo riết chuẩn bị tài liệu để chuẩn bị bớt chút thời gian báo cáo cho anh và thường ủy.- Ừ, quan trọng là phải làm tốt công tác hạch toán, vấn đề lớn nhất là tài chính, bên trên có thể giúp một khoản tiền, nhưng nhiều ít gì cũng là vấn đề. Mọi người đã hiểu rõ về tài chính của huyện Tang Chương chúng ta rồi đấy, không có quá nhiều tiền để đầu tư cho tất cả các hạng mục.Trương Thanh Vân nói, ý đồ của hắn rất rõ ràng, phải nhanh chóng tạo dựng cơ sở cho hạng mục. Chuyện này nếu Lưu Thần đã quyết tâm làm thì không thể ngăn được, nhưng rõ ràng tài chính huyện đang phải chống đỡ cho cây dược liệu và công trình thủy lợi, số tài chính còn lại không đủ năng động.- Điều này là đương nhiên.Lưu Thần nói:- Chúng ta không thấy thỏ sẽ không thả ưng, hạng mục du lịch được mở ra chắc chắn sẽ hấp dẫn rất nhiều nhà đầu tư, đây cũng là điều kiện tiên quyết.Trương Thanh Vân khẽ híp mắt, hắn dùng tay gõ nhẹ xuống bàn, trong lòng dần có chút lo lắng. Với tính cách của Lưu Thần mà nói chuyện rõ ràng như vậy thì sau lưng chắc chắn sẽ có dao găm.Tiền là thứ quan trọng của phát triển, phát triển hạng mục du lịch cũng cần thứ này, không ngờ Lưu Thần đã hoạt động tay chân cùng lúc. Trương Thanh Vân nghĩ đến đây thì nói:- Các hạng mục ngân sách năm nay đã đến đúng nơi đúng chỗ chưa?- Đã được điều phối hoàn thiện!Lưu Thần gật đầu nói.Trương Thanh Vân cắn môi, đột nhiên có người gõ cửa phòng họp. Trương Thanh Vân quay đầu nói một tiếng, một tiếng két vang lên, cửa mở, Lương Bân tiến vào nói nhỏ bên tai Trương Thanh Vân vài câu, sau đó lại đi ra.Phòng họp lập tức yên tĩnh trở lại, tất cả mọi người đều nhìn về phía Trương Thanh Vân. Lúc này Trương Thanh Vân cũng cùng tay cầm lấy nắp ly trà, một lúc lâu sau cũng không lên tiếng.Lương Bân vừa rồi có nói hai chuyện, một là danh sách cán bộ xuống giữ chức đã được thị ủy đưa xuống, hai là văn phòng thị ủy gọi điện báo Trương Thanh Vân lên thị ủy dự họp.Đây là nội ứng ngoại hợp, trong lòng Trương Thanh Vân có chút nén giận. Lưu Thần đang rục rịch trong huyện, chính mình còn chưa thấy rõ con đường thì Vũ Lăng bên kia cũng đã động. Lúc này còn đi họp cái gì? Đây không phải đã nói rõ có kẻ làm thiêu thân sao?Trương Thanh Vân nhìn lướt qua đám người ở trong phòng rồi nói:- Năm nay chúng ta bắt đầu các hạng mục cũng rất tốt, công tác cũng rất khá, tôi hy vọng sau này mọi người không ngừng cố gắng. Buổi hội ý hôm nay tạm dừng ở đây, vốn còn có chuyện cần trao đổi ý kiến nhưng thị ủy thông báo họp. Lúc này tôi tạm thời phải đi, sau này tiếp tục bàn bạc.Đám người trong phòng họp đưa mắt nhìn nhau, vẻ mặt ai cũng mờ mịt. Hội nghị vừa mới bắt đầu đã kết thúc, hội nghị gì trên thị ủy mà khẩn cấp như vậy?Trương Thanh Vân đi ra khỏi phòng họp rồi trực tiếp đi về phòng làm việc của mình, hắn còn chưa kịp tĩnh tâm suy nghĩ thì những tiếng đập cửa đã vang lên.