Thứ hai, bọn Bình An bắt đầu cuộc thi cuối kỳ.
Mười giờ rưỡi thi xong ra ngoài, Tống Tiếu Tiếu đề nghị họ cùng đi đến thư viện ôn lại bài vở chiều nay sẽ thi.
”Tốt, tớ còn có hai đề dài vẫn chưa học xong nè, đến Thư viện tương đối thanh tĩnh.” Vi Úy Úy giơ tay tán thành.
Kỷ Túy Ý ôm vai Bình An bả vai, “Vậy thì đi xem sách đi, xem thuận tiện đi ra ngoài ăn cơm.”
”Bình An, cậu thi được không?” Tống Tiếu Tiếu thấy Bình An dọc theođường đi giống như ở như đi vào cõi thần tiên, còn tưởng rằng cô là thikhông được khá.
Nghĩ đến chuyện hôm nay ba cùng Nghiêm Túc gặp mặt, Bình An không có chú ý đám bạn nói chuyện, bị Kỷ Túy Ý gõ một cái đầu, mới phục hồi tinhthần lại, “Cái gì?”
“Cậu ngơ ngác như thế vì làm bài không được à.” Kỷ Túy Ý chọc chọc bả vai của cô nói.
”Hoàn hảo á..., không có v