« Là Nhân loại ??? ».
Quỷ Thánh đang tận lực vận động đại trượng khai thông thông đạo, bỗng thần thức lực cảm nhận được có biến cố liền lập tức chú ý. Phía xa là một chiếc chiến thuyền khổng lồ nhanh như tia chớp đang hướng về phía này. Lập tức Quỷ Thánh muốn ra tay ngăn cản nhưng không thể, đại trượng khai thông thông đạo đang đến hồi quan trọng. Chỉ một chút nữa thôi là có thể nhìn thấy biển của Nhân giới.
Tam đại Ma Tôn vừa mới được đám thuộc hạ thông chi liền gấp rút xuất hiện. Quỷ Thánh thấy vậy liền dụng tâm truyền thần thức :
« Ngụ Đa, Ngụ Xích, hai người các ngươi ngăn chặn bọn nhân tộc đó lại. Ngụ Nhâm trấn thủ gần ta có gì tuy thời phòng hộ !! ».
Quỷ Thánh thực ra trong lòng cũng không mấy coi trọng nhân tộc vào thời điểm hiện tại. Bởi lẽ nhân tộc đã cực độ suy yếu rồi, ngay cả một cường giả đỉnh thiên trấn giới cũng không có. Cho nên muốn có kẻ gây khó dễ cho ông ta là không có khả năng. Không rõ vì sao lại tự dưng xuất hiện chiến thuyền phi thăng của nhân tộc, nhưng tóm lại Quỷ Thánh cũng cảm thấy rất ngứa mắt, trước nay với tộc nhân khác giới chỉ muốn diệt bỏ. Muốn đích thân loại trừ nhưng trong tay đang bận việc nên mới phải để Ma Tôn kia hành sự.
« Nhân loại to gan, dám đến Huyết Hải náo động, còn không mau dừng lại !! ».
Ngụ Xích một thân Thuấn Di chặn trước chiến thuyền hét lớn, Thuấn Di là thần thông bản mệnh. Về lý mà nói thì Ma Linh cảnh giới cũng có kẻ có Thuấn Di nhưng không phải là ai cũng có. Ma Tôn cảnh giới thì khác, chính là chắc chắn tồn tại Thuấn Di thần thông. Kim Nam thấy Ngụ Xích mạnh miệng như vậy thì cũng hơi lo lắng. Vượt cấp giết chết đối thủ hắn mới chỉ dám đánh Ma Linh cảnh giới chứ còn Ma Tôn thì căn bản vẫn còn hơi e ngại.
Một cái Ma Tôn đẳng cấp khủng bố so với cái Ma Linh hậu kì đỉnh phong phải nói là tính theo cấp số nhân. Chính vì vậy, có cho trăm ngàn cái Ma Linh cảnh giới mà đứng trước một cái Ma Tôn sơ kì thì cũng chỉ như là kiến hôi. Ma Tôn Ngụ Xích tương truyền lúc trước cũng tồn tại ở Ma Linh cảnh giới, bị hơn trăm cái Ma Linh cùng đẳng cấp khác dồn đuổi chém giết. Cuối cùng trên đường chạy trốn gặp được kì ngộ bất chợt đột phá tu vi lên Ma Tôn sơ kì, liền lập tức một chiêu diệt sát toàn bộ hơn trăm cái Ma Linh địch thủ lập nên truyền kì vang danh thiên cổ.
Nói là Ma Linh cảnh giới cách Ma Tôn cảnh giới chỉ có một tầng, nhưng chính là cách biệt giữa trời với biển. Có người vĩnh viễn không thể đột phá được Ma Linh cảnh giới mà lên đến Ma Tôn, cũng có người thì chỉ trong một khắc ngộ đạo đã lập tức vượt qua. Ma Tôn cường đại ai ai cũng thèm muốn đột phá, tranh chấp chiến đấu dành tài nguyên cũng chỉ vì như vậy. Bước lên được cảnh giới Ma Tôn là đã có thể ngẩng cao thêm một cái đầu, có thể cao ngạo mà khinh miệt mấy cái Ma Linh dù cường đại tới đâu.
Kim Nam liếc thấy Ma tôn Ngụ Xích chặn đầu chiến thuyền liền mau chóng dùng kình lực dừng lại. Chiến thuyền to lớn khổng lồ hùng vĩ chầm chậm ngừng di chuyển. Ma tôn Ngụ Xích một thân nhỏ bé đứng trước chiến thuyền như một con kiến nhỏ nhoi nhất đang nhìn một chú voi. Kim Nam một hơi hét lớn giọng điệu đùa cợt :
« Ài, Ma tôn đại nhân giá đáo, tại hạ không tiếp từ xa, không biết ngài có việc gì không ??? ».
Kim Nam nói xong thuận tay còn miết cằm một nhát cười mỉm. Ngụ Xích nghe thấy thanh âm liền nhất thời chú ý, lát sau cực độ tức giận, tay vung lên một đường quyền kèm theo khí vụ màu đen đánh ập tới. Muốn dùng một chiêu kết liễu nhân loại ngông cuồng trước mắt.
« A, là muốn đánh người !! ».
Kim Nam kêu lớn một tiếng như bị chó đuổi, một hơi chạy dẹo từ đỉnh chiến thuyền lệch sang mạn phải. Ngụ Xích thấy vậy thì thu lại lực lượng đầu quyền cố sức đuổi theo.
« Ngụ Xích, phí công như vậy làm gì ?? Trực tiếp phá hủy cái chiến thuyền này là xong !! ».
Ngụ Đa cũng vừa mới Thuấn Di đến, thấy màn này liền nhíu mày cáu kỉnh nói. Hắn ta không muốn dây dưa một chút nào, chỉ muốn mau chóng phụng mệnh trở về. Dù sao thì Ngụ Đa hắn cũng thực sự rất nóng lòng, thông đạo nhân giới không biết khi nào sẽ mở. Nếu kịp thời gian trở về đúng lúc thông đạo khai thông thì hắn ta cũng được một suất đến nhân giới sớm. Còn không thì phải chờ khi Ma binh tiến qua thông đạo hết mới có thể đi theo. Mà cái Ma binh ở Huyết Hải này thì đông đến ức vạn, nếu chờ thì e rằng cũng phải mất mấy năm. Chính vì vậy khi thấy Ngụ Xích đuổi đánh Kim Nam, Ngụ Đa cảm thấy rất khó chịu.
Ngụ Xích thân thể đỏ như lửa, xung quanh vũ động toàn là những chấm đỏ li ti như tàn tro đáng nóng cháy. Thấy Ngụ Xích gọi lại như vậy thì thực sự không cam tâm, nhưng cũng không thể không quay lại. Bèn lườm Kim Nam một cái vũ động thân thể Thuấn Di hướng tới trước đầu chiến thuyền. Ngụ Đa thấy Ngụ Xích đã trở lại bèn gật đầu một cái :
« Bắt đầu thôi ! ».
Ngụ Xích cũng gật đầu, tay dương quyền thủ lên phía trên một tay tế xuất một cái khúc xương trắng nhởn thậm chí còn bị gãy. Ngụ Đa liền lập tức cười miệt :
« Cái này nhãi nhép mà cũng dùng đến pháp bảo, để ta xử lý nó cho ngươi xem !! ».
Nói rồi Ngụ Đa một hơi bay lên cao hơn trăm trượng khinh khỉnh nhìn đại chiến thuyền hùng vĩ to lớn cứ như nó là một con kiến bé tí còn hắn là một gã khổng lồ có thể tùy thời đạp chết con kiến kia. Mặc dù hiện giờ nhìn tương quan kích cỡ thì điều đó có vẻ hơi nực cười. Kim Nam thấy Ngụ Xích không có đuổi theo liền phát động Tuyệt Đỉnh Công Phu bay ngược trở lại, mắt thấy Ngụ Đa đang dồn quyền tích tụ thì liền chú ý. Lát sau cười nhạt một cái, năm đại pháp kĩ trong tay Kim Nam cũng tùy thời đã được hình thành.
Lần trước tiêu diệt một Ma Linh cảnh giới Kim Nam đã sử dụng đến tám phần là Tín Ngưỡng lực và chỉ có hai phần là nội khí. Lần này đối chiến với quyền tích tụ của Ngụ Đa, Kim Nam cũng dùng với tỷ lệ như vậy, chỉ có điều là Diệt Thần pháp kĩ của hắn lần này to hơn gấp mười lần. Có thể thấy hắn định lấy số lượng bù chất lượng. Ngụ Đa trong chốc lát ngưng tụ một đám mây màu đen rộng rãi và to lớn, bao trùm không gian xung quanh hắn ta, ước chừng đám mây đó cũng đã bằng một phần năm kích cỡ chiến thuyền.
Diệt Thần pháp kĩ của Kim Nam lúc này thì cũng không kém cạnh chút nào, kích cỡ cũng to bằng một cái đại chiến thuyền tầm trung. So sánh với đám vân vụ màu đen của Ngụ Đa tuy có bé hơn chút ít nhưng mà cũng không giảm uy thế. Ngụ Xích phía ngoài trông thấy đối chiến thì liền nhíu mày, thấy cái pháp kĩ của Nhân loại kia cũng không tầm thường liền xuất hiện ý nghĩ muốn lao vào tương trợ nhưng lại thôi. Bản tính của Ngụ Đa hắn ta hiểu rất rõ, là một kẻ trọng sĩ diện, nếu đánh thua thì không nói làm gì. Nhưng nếu bây giờ vào tương trợ mà lại thắng thì hẳn là Ngụ Đa sẽ lớn tiếng quở trách. Chính vì vậy Ngụ Xích suy nghĩ đã thông liền gật đầu một cái trôn chân đứng yên.
« Hừ !! Một cái nội khí tầng năm trung kì mà muốn đối chiến với bổn Tôn !! ».
« Ù, ù, ù…. ».
Ngụ Đa quát lớn một tiếng vung vẩy đám mây kết tụ, tức khắc một luồng kình lực hình thành đẩy màn vân vụ rộng lớn kia ào ạt xông về phía chiến thuyền như đại hồng thủy hủy thiên diệt địa. Kim Nam thấy màn này cũng lập tức căng da mặt chú ý cực độ. Một cái Ma Linh đẳng cấp hắn có thể cười miệt khinh rẻ, nhưng một cái Ma Tôn thì lại hoàn toàn khác. Chưa dùng đến pháp bảo mà đã khủng bố như thế này rồi thì đến lúc dùng pháp bảo sẽ như thế nào. Kim Nam bản thân sử dụng là pháp kĩ tổ hợp vốn đã có tăng phúc lực từ những pháp kĩ nên không dùng pháp bảo. Còn thường thường như các đại cường giả đối chiến, pháp bảo có thể tăng cường lực công kích lên đến gấp mười, thậm chí gấp trăm vạn lần thực lực thật cũng có khả năng. Còn tùy vào loại pháp bảo mà đẳng cấp cường giả sử dụng cũng có thể làm tăng cường lực công kích.
« Ngươi đánh thắng bổn công tử rồi hãy to mồm !! ».
Kim Nam một câu mỉa mai cười lớn, Diệt Thần trong tay cũng là tùy thời đánh ra nhanh chóng. Diệt Thần nóng cháy rực rỡ, ma vụ đen kịt kinh tởm bốc mùi hôi thôi lao đến. Hai thứ đúng là cực độ trái ngược đối lập nhau không biết sẽ gây nên xung đột gì.
«Uỳnh… ».
Tiếng nổ lớn vang lên, Diệt Thần như một viên Minh châu lao vào giữa một cái vũng bùn đen kịt. Vũng bùn kia to lớn hơn viên Minh châu một chút những cũng không thể làm giảm ánh sáng của Minh châu một chút nào. Kim Nam liền lập tức mừng rỡ, thật không ngờ Diệt Thần tích tụ Tín Ngưỡng lực hùng hâu lại có thể đối chiến với một cái Ma Tôn ngang tay, thậm chí có thể thành công tiêu diệt pháp kĩ của Ma Tôn kia cũng là không thể không có khả năng.
« Xèo, xèo… ».
Ngụ Đa cực độ quan sát căng cứng da mặt, quả thực là đã mất hết mặt mũi. Một Ma Tôn trung kì như hắn ta mà lại phải cam chịu đánh ngang tay với một cái cường giả nội khí tầng năm trung kì. Cái này thực sự đúng là vả vào mặt một nhát, lén lút Ngụ Đa liếc nhìn xem Ngụ Xích có phải là đang cười hắn không. Một mặt cũng là cực độ tức giận muốn lập tức bóp chết cái Nhân loại kia.
Làn ma vụ lan tràn bị Diệt Thần chặn đứng tại một chỗ không thể di chuyển. Tương tự Diệt Thần pháp kĩ của Kim Nam cũng không thể nhúc nhích, cả hai loại lực lượng cứ thế hung bạo công kích lẫn nhau vang lên những tiếng cháy xém rất lớn. Diệt Thần thì đang như mặt trời không ngừng thiêu đốt ma vụ, còn làn ma vụ kia thì đàn như không tiếc tính mạng ăn mòn dập tắt Diệt Thần. Cứ như vậy, cuối cùng sau một chốc thời gian cả Diệt Thần và ma vụ đều tiêu tán không còn chút tung tích. Ngụ Xích lập tức chuyển biến từ khuôn mặt bình tĩnh sang ngạc nhiên. Ngụ Đa thì trạng thái sớm đã không được ổn trọng nữa rồi, là tức giận điên cuồng. Một tay khẽ vung lên pháp bảo, một thân nháy mắt Thuấn Di muốn đến ngay trước mặt Nhân loại ngông cuồng kia bóp chết hắn. Kim Nam lập tức hốt hoảng, một thân vận dụng Tuyệt Đỉnh Công Phu cũng là lùi lại ngay tức khắc.
« A, Ngươi có thể Thuấn Di ??? ».
Ngụ Đa Thuấn Di tới nơi bỗng thấy Kim Nam biến mất thì liền biến sắc, phải biết một cái Ma tôn đẳng cấp Thuấn Di thì sẽ nhanh đến mức như thế nào, chưa kể nhân loại này mới chỉ có nội khí tần năm tu vi. Muốn trốn thoát Thuấn Di của một Ma Tôn là không có khả năng, trừ phi là hắn cũng có thể Thuấn Di. Loại chuyện mà một Nhân loại nội khí tầng năm có thể Thuấn Di từ Thái Cổ đến nay chưa có tiền lệ, vì vậy mới khiến Ngụ Đa lập tức hoảng sợ.
Mắt thấy một cái pháp kĩ Diệt Thần không thể đả kích một chút nào đến Ma Tôn, Kim Nam cũng hơi lo lắng. Nhưng đã đến nước này rồi thì cũng không thể lùi lại. Bây giờ hắn chỉ còn có một khả năng mà thôi, chính là phát triển thêm một loại pháp kĩ nữa. Pháp kĩ tổ hợp sáu loại cường đại pháp kĩ, Kim Nam đơn giản đặt tên là Diệt Thánh. Một hơi hét lớn Kim Nam tung lực lượng vào không trung bắt đầu diễn hóa lục đại pháp kĩ:
“Bạo Vân, Thạch Bạo, Loạn Lưu, Hồng Thủy, Xích Ngục, Khai Địa!!! Lục đại pháp kĩ hợp nhất!!”.
“Diệt Thánh xuất thế!”.
Kim Nam một hơi hô lớn, thân mình khẽ đẩy về phía trước thuân thân xoay một vòng ngược trở lại như để lấy thêm lực đẩy.
“Oành!”.
Thiên địa lập tức rung chuyển, sản sinh một loại pháp kĩ cường đại Tín Ngưỡng tu vi của Kim Nam lập tức tiến nhập vào Hội Pháp hậu kì đỉnh phong cảnh giới. Một tiếng nổ lớn khiến toàn bộ không gian nhân sinh quỷ địa đều hướng tới chú ý. Một quả cầu rực lửa như mặt trời lớn, phía trong còn tồn tại một cái xoáy lớn như lỗ đen vũ trụ. Bên ngoài mặt trời cháy rực nhưng mà lại tuôn chào những lớp lớp nham thạch. Diệt Thánh xuất thế khiến thiên địa rung chuyển, Ma Tôn Ngụ Đa lập tức kinh hãi. Pháp bảo trên tay cũng là cầm nới lỏng ra một chút.
“Sát!!!”.
“Vù!”.
Kim Nam miệng hét lớn, tay vung lực cực hạn một hơi đẩy Diệt Thánh trên con đường thông thoáng. Một màn hơi nóng rực tràn đến, ngoại vi trăm dặm Ma binh đều bị cháy đến đen kịt rồi bốc hơi. Những làn khí đen do Ma binh bốc hơi thành cũng nhất thời đều bị tan biến không còn chút gì. Quỷ Thánh phía này đang khai thiên vượt giới cũng không kìm được mà tung thần thức về chiến thuyền phía xa kia.
Nhị đại Ma đế phía xa đang hợp lực phá thông đạo cùng Quỷ Thánh cũng nhíu mày, Ma tôn cảnh giới mà cũng không thể lo nổi một đám nhân loại nhỏ nhoi. Phải biết rằng Nhân tộc hiện tại không còn tồn tại cường giả. Phái một cái Ma tôn là đã hết sức coi trọng rồi, vậy mà bây giờ phái hẳn hai cái Ma tôn cũng không xong, lâu như vậy còn chưa thấy trở lại. Không lẽ lại phải để Nhị đại Ma Đế bọn hắn ra tay thì thực mất mặt.