« Quái vật, cút đi »
Yêu Tôm đại tướng bị dồn vào chân tường liền hét lên vung loạn trường mâu đánh tứ phía, mắt hắn lúc này chính là đã đảo loạn lên, khuôn mặt dữ tợn điên cuồng.
Nhiều Yêu binh như vậy mà cũng đã bị Kim Nam diệt sát đến quá nửa, trong thời gian lôi kiếp đuổi theo bám sát kéo dài không biết Kim Nam hắn đã tôi luyện được bao nhiêu pháp kĩ công kích rồi, đếm sơ qua thì Kim Nam cũng đã luyện thành thục được khoảng bảy tám cái pháp kĩ. Một số pháp kĩ khác tuy hắn đã luyện được nhưng vì sức ảnh hưởng và uy lực không quá mạnh nên Kim Nam lập tức bỏ qua.
« Ha ha, đồ điên, ngươi tưởng nói như vậy ta sẽ buông tha ngươi sao ? ».
Vì đã thao luyện được kha khá pháp kĩ nên lúc này Kim Nam đã có ý định muốn dừng lại, hắn lúc này đã cảm thấy mệt mỏi, lôi kiếp phía sau cũng đã khá nhỏ rồi. Kim Nam không nghĩ ngợi gì nữa liền vung một luồng công kích Lôi Tán đánh về phía Yêu Tôm đại tướng trực tiếp kết thúc tính mạng của tên này.
Lôi Tán là một pháp kĩ phân tán lực lượng huyễn hóa lôi nguyên trở thành những mảng lôi nguyên thật lớn, tuy nó phân tán ra uy lực đã có chút giảm đi nhiều, nhưng dùng để công kích Yêu binh cấp thấp như thế này thì rõ ràng là rất tốt, vì nó có thể công kích trên diện rộng. Thực lực của Kim Nam trải qua tôi luyện nhiều lần cộng thêm hắn lại có lôi kiếp đuổi theo phía sau bổ sung lực lượng nội khí, vì vậy hiện giờ hắn rất sung mãn. Nếu là bình thường Yêu Tôm đại tướng có khả năng đánh ngang cơ với Kim Nam nhưng hiện giờ thì chắc chắn không thể, cái trạng thái ban đầu của Yêu Tôm đại tướng là e ngại lôi kiếp không dám công kích Kim Nam dẫn đến bị Kim Nam truy đuổi, cuối cùng hiện giờ chính là cạn kiệt Nội khí đến mức cùng cực, vì vậy cho nên chỉ cần một cái Lôi tán pháp kĩ yếu ớt cũng có thể dễ dàng kết liễu Yêu Tôm đại tướng. Cái này đúng là giống như một đại phú hào vung tay mua một mảnh ruộng rẻ bèo với cái giá cao khủng khiếp mà.
« A a a… »
Yêu Tôm đại tướng chỉ vừa kịp hét lên một tiếng thân thể đã bị những luồng lôi nguyên phân tán chế trụ sau đó toái thành phấn, không gian vẫn còn lưu lại những vết tích như những dòng điện va chạm nổ lách tách liên hồi, một lát sau mới hòa hoãn sau đó từ từ biến mất. Nhưng đó chỉ là khu vực mà Kim Nam chủ động công kích tập trung Lôi Tán, phía sau của vùng tập trung đó vẫn có những đám lớn lôi nguyên lao đi một khoảng cách rất xa không hề có xu thế dừng lại chút nào. Tiếp theo đó những đám lớn lôi nguyên đó không ngờ vẫn có thể tiếp tục diệt sát thêm rất nhiều Yêu binh, Kim Nam thì chỉ khẽ nhếch mày một cái. Bản thân hắn khi trông thấy truyện này thì tỏ ra rất bình thường, chính là vì hắn đã liệu trước mọi truyện rồi, cái việc mà lực lượng dư thừa của Lôi Tán phát ra có thể tiêu diệt được thêm rất nhiều Yêu binh hắn cũng đã tính toán, nếu như người khác ở đây thì nhất định sẽ kinh dị cực độ, thế nhưng đối với hắn chính là chẳng mảy may chút nào bận tâm cả.
Lôi kiếp phía sau Kim Nam bây giờ đã khá nhỏ rồi, cho nên Kim Nam liền trực tiếp quay thân mình lại mạnh mẽ đánh liên tiếp ra tám pháp kĩ hắn vừa mới luyện thành cùng một lúc hướng về phía lôi kiếp kia mạnh mẽ phá tan nó. Thật không ngờ ngoài sức tưởng tượng của Kim Nam việc hắn đánh liên tiếp ra tám pháp kĩ khiến cho không gian rung chuyển ầm ầm trong một khu vực rộng lớn cực độ, ước chừng phải đến mấy trăm dặm. Kim Nam mặt mày liền cứng đơ.
« Cái gì vậy, đây thực sự là ?.... ».
Bản thân hắn cũng thật sự không ngờ những gì diễn ra trước mắt hắn lại có thể xảy ra, hắn không thể tưởng tượng nổi mình đánh liên tiếp tám pháp kĩ mà lại có thể tạo ra uy lực lớn lao đến thế. Không gian không những rung động kịch liệt, mà những luồng pháp kĩ Kim Nam đánh ra kia đi đến đâu chính là như cơn sóng hủy diệt hồng hoang, mặt nước bốc hơi nghi ngút khiến khu vực này trở nên nóng rực. Lông mày Kim Nam cứ liên tục co giật không thể kiềm chế được, hắn vui sướng cực độ đến mức không thể nói được lời nào.
Toàn bộ Yêu binh trong khu vực Kim Nam đánh ra pháp kĩ chống cự lôi kiếp biến mất không một chút tung tích như chúng chưa hề tồn tại.
Tại những khu vực lân cận các Yêu quái cường đại cảm nhận được một trận rung động này đều nhất thời tán loạn.
« Cái gì vậy, chẳng lẽ các Long Vương lại đánh nhau lúc này ? Không thể nào, mọi khi đánh nhau thường là cách rất dài, tại sao hiện giờ mới chỉ có vài tháng mà đã lại đánh nhau tiếp rồi ? ».
Yêu quái náo loạn, bàn tán xôn xao. Tất cả đều đưa ra nhưng giả thuyết và giả định về trận rung động không gian vừa rồi mà chúng cảm nhận được. Các Yêu quái cấp cao thì ngược lại, tỏ ra hết sức trầm tình, tụ tập nhau lại không ai nhìn ai, không ai nói gì, tất cả đều quy tụ lao về một phía nơi trấn động kia vang lên.
Kim Nam cố gắng kìm nén lại sự kích động sung sướng trong lòng, cố gắng nhìn về phía trung tâm những luồng pháp kĩ kia xem truyện gì có thể xảy ra nữa không. Hắn chợt xuất hiện cái tư vị muốn cảm nhận xem pháp kĩ của hắn rốt cuộc mạnh được đến mức như thế nào. Nghĩ vậy, Kim Nam liền lao mình về phía trung tâm luồng pháp kĩ hợp nhất của tám loại pháp kĩ kia hoành hành.
« Ùng ùng, ì ì, trì trì…. ».
Âm thanh tê buốt vang lên, Kim Nam không ngờ rằng ngay cả chính hắn đánh ra pháp kĩ hợp nhất này mà cũng có chút không thích ứng nổi, thân thể hắn đau nhức và bị kéo dãn. Tuy vậy, nhưng Kim Nam chính là lại càng vui sướng hơn, cho dù có đau đớn như vậy hay đau đớn hơn đi chăng nữa thì càng tốt. Vì điều đó chứng tỏ rằng cái pháp kĩ này của hắn sẽ càng mạnh mẽ hơn.
« A a a…. ».
Kim Nam hét vang lên nhưng tiếng sung sướng một cách kéo dài thật thoải mái. Má hắn liên tục phập phồng trong dòng lực lượng lớn lao vẫn đang hoành hành kia, mặc cho một vài bộ phận trên cơ thể có bị lực lượng của hắn trấn tan hắn vẫn hét vang rất thỏa mãn. Dù là vậy, cho dù máu thịt hắn có bị đánh nát nhưng Kim Nam vẫn rất tin tưởng vào cơ thể này của hắn, cái cơ thể biến thái cường hãn này luôn không làm hắn thất vọng. Đúng như vậy, ngay sau khi những luồng lực lượng của pháp kĩ hợp nhất kia trấn tan một số bộ phận và máu thịt trên thân thể Kim Nam thì thân thể hắn đã lập tức tu bổ đến mức còn hoàn hảo hơn trước.
Vẫn chìm đắm trong cảm giác và cái tư vị của chiến thắng, của cảm giác đột phá. Kim Nam không biết rằng thân thể hắn ngày càng tiến tới gần trung tâm luồng lực lượng pháp kĩ thì lại càng bị thụ động hơn. Mặc dù Kim Nam đang chìm đắm trong cảm giác đạt được cực độ đột phá nên đã dừng lại không thúc ép thân thể như lúc trước, nhưng thân thể hắn vẫn là di chuyển còn nhanh hơn đến mấy lần tiến về vùng trung tâm lực lượng pháp kĩ hợp nhất.
Đám Yêu quái cấp cao ở phụ cận vùng ảnh hưởng pháp kĩ hợp nhất tiến gần đến nơi hoành hành của luồng pháp kĩ kia thì không ai bảo ai liền lập tức dừng lại. Bọn chúng đã cảm giác được sự nguy hiểm của luồng lực lượng hoành hành kia nên không dám tiến thêm một chút nào, chỉ dám đứng nhìn từ phía bên ngoài cẩn trọng quan sát từng chút một.
« Không ổn ».
Nhận thấy cơ thể mình đang trôi dạt rất bất thường, Kim Nam liền mở mắt bắn rộng thần thức ra cảm nhận tứ phía. Ngay lập tức hắn liền biến sắc, không ngờ trung tâm lực lượng pháp kĩ của hắn đánh ra kia lại cường đại đến như vậy, nó tạo ra một lực hút rất mạnh kéo Kim Nam hắn vào trong, liếp tiếp có những tiếng động lớn vang lên khiến Kim Nam đinh tai buốt óc đau nhói cực độ. Hắn cố gắng vùng vẫy thoát ra nhưng không thể, không nghĩ pháp kĩ của chính mình đánh ra mà mình lại không thể khống chế được, truyện này trước đây chưa từng xảy ra. Kim Nam trong lúc vùng vẫy vẫn cố gắng suy nghĩ xem tại sao lại có thể xảy ra chuyện này.
Nhưng chưa kịp tìm hiểu và phân tích mọi vấn đề thì một nguy cơ nữa lại ập đến còn nguy hiểm hơn gấp bội.
« Chuyện gì vậy, không thể nào ».
Phát hiện ra thân thể mình bất ổn Kim Nam lại càng điên cuồng hét lớn hơn nữa cố gắng vùng vẫy. Thật không ngờ vào trong trung tâm vùng lực lượng pháp kĩ Kim Nam lại bị uy hiếp cực độ đến nhường này. Thân thể hắn không những vặn xoắn mà còn không nhừng rút nội khí và co ép kinh mạch của Kim Nam. Những đường gân đỏ máu hiện lên trên khóe mắt Kim Nam.
« Không thể, không thể như vậy được, ta phải đi đến đại đạo, ta phải cứu sống Tuyết Mai của ta, người ta yêu thương nhất, ta ghét cảm giác này. A a a a…. ».
Kim Nam vùng vẫy hét lên một tiếng cuối cùng rồi bất tỉnh, hắn không thể khống chế được thân thể của hắn nữa rồi, bây giờ chỉ đành buông bỏ mặc cho dòng lực lượng kia đánh trôi dạt đi đến đâu thì đến.
….
« Công chúa, thần nói thật, tên nhân loại kia đúng là đang ở phía Bắc của Nam hải chúng ta. Hắn ta đúng là một tên điên, điên thật rồi, hắn giết giết nhiều Yêu binh lắm rồi ta không thể chống cự. Công chúa người mau đến ứng cứu… ».
« Ngươi nói… »
Long Yến chưa kịp nói hết câu Yêu binh kia đã lăn ra chết, cả thân thể hắn hóa thành một con mực rất lớn, một viên ngọc sáng lung linh bay ra từ giữa cái thân thể con mực kia bay lên không trung. Long Yến chỉ nhẹ lắc đầu một cái sau đó vung lên thanh kiếm tiện tay lùa viên ngọc sáng lung linh kia vào lòng bàn tay nhìn một lát sau đó nhét vào một cái túi bên cạnh hông của nàng, có lẽ đó là một cái túi không gian chứa đựng.
Sau khi thu xong viên ngọc Long Yến lại tiếp tục lao lên không trung tiến về phía mà Yêu binh kia vừa chỉ, nàng vừa đi vừa suy nghĩ nếu nhân loại kia đúng là Kim Nam thì sao, nếu không phải thì sẽ thế nào. Còn nữa, sau khi đối mặt với chàng nàng sẽ phải nói gì làm gì đây, nàng cảm thấy rất thích thú khi ở bên cạnh Kim Nam. Không biết tại sao, nhưng kệ, nàng không quan tâm, trước này tất cả những thứ nàng thích nàng đều muốn thu về tay. Chẳng qua nàng coi Kim Nam là một món đồ khó lấy mà thôi nhưng không hẳn là sẽ không lấy được.
Bay trên biển cả một khoảng thời gian khá dài cuối cùng Long Yến cũng đã có thể cảm nhận được mùi vị của giao tranh xảy ra, phía trước nàng là những luồng khói bụi và không gian nóng bức, những cơn gió nóng rực thậm chí nếu có cành cây hay ngọn cỏ nào ở đây mà gặp những cơn gió này rất có thể sẽ bị nó thổi cho đến mức cháy đen. Đoán chừng vùng giao tranh không còn xa đây nữa, Long Yến lại càng cảm thấy nóng lòng hơn liền thúc ép lực lượng nhanh hơn nữa.
« Kim Nam… ».
Đi được thêm vài trăm dặm Long Yến đã tiếp cận được vùng không gian của pháp kĩ hợp nhất vừa nãy Kim Nam đánh ra gây lên bạo loạn. Một cảnh tượng ngay lập tức đã đập vào mắt Long Yến nàng, Kim Nam với bộ y phục rách nát đang không ngừng bị xoáy tung lên không trung và dần dần tiến tới một cái lỗ đen ngòm, trong qua như một thông đạo nào đó nhưng không nhìn thấy được điểm bên kia, có lẽ là nó rất xa và dài. Long Yến thấy cảnh tượng này chính là gào khản lên một tiếng, không biết từ lúc nào thân thể nàng cũng đã tự di chuyển lao về phía Kim Nam.
Bản thân Long Yến chỉ là yêu thích Kim Nam, nếu như bình thường cho nàng lựa chọn thì chắc chắn nàng sẽ không vì ý thức nhất thời mà từ bỏ tính mạng mình vì một người nào đó ngoài cha nàng Nam Hải Long Vương. Nhưng hiện giờ thì tất cả lại hoàn toàn khác, nàng cảm thấy nếu như bây giờ nàng không lao đến ôm lấy Kim Nam thì nàng sẽ mãi mãi mất hắn, thật sự cái người mà nàng yêu thích phía trước kia sẽ biến mất vô tung tích.
Nàng không biết, cứ như nàng đã yêu hắn từ rất lâu rồi, nếu Kim Nam xảy ra chuyện thì tim nàng cũng sẽ đau nhói, cũng sẽ vỡ tung.
« Yêu, yêu thật, thích, là thích thật sao, vì chàng ta có thể làm tất cả hay không. Nếu là trước đây sẽ là không thể, nhưng lúc này ta không thể kiểm soát được mình nữa. Nếu như có thể ta nguyện chết vì chàng vạn lần cũng được. Kim Nam, có phải kiếp trước chúng ta đã từng yêu, hay kiếp trước là ta đã nợ chàng ».
Người ta nói, có duyên mười kiếp thì sẽ thành phu thê, có nợ một kiếp thôi tất phải là vợ chồng. Long Yến thực sự lúc này không thể biết được, liệu rằng nàng kiếp trước có phải hay không là nợ Kim Nam hắn, phải hay không đã có duyên với hắn mười kiếp rồi chăng.
Từng ròng lệ vô thức tuôn rơi, càng nghĩ Long Yến càng cảm thấy trời biển quay cuồng.
« Ta yêu chàng, thực sự sẽ không phải là thích, mà đã là yêu thật rồi ».
Từng lời nói nhẹ nhàng khẽ khàng phát ra từ cái miệng nhỏ nhoi xinh xắn của nàng, thánh thót lên từng hồi. Ngày thường nàng là đại sát tinh, là bà la sát, nhưng trong giờ phút này, nàng chính là một thiên tiên e thẹn câu động lòng người, người con gái bất cứ ai cũng thầm mong ước nếu là đấng trượng phu thì phải có một thê tử như vậy mới xứng. Nàng bây giờ chính là như vậy, tính cách nàng bỗng chốc bị sửa đổi một cách chóng mặt, ngay cả nàng hiện giờ cũng không thể nhân ra mình nữa.
« Ta là như vậy thật sao, đây là ta của kiếp trước ư »
Bất giác nàng suy nghĩ lên rằng, phải chẳng vì sự kích động cực độ lúc này đã khiến nàng quán thông với tính cách thực sự của nàng kiếp trước. Một nữ nhân quái đản nháy mắt biến thành một con người nhu thuận đến mức bản thân nàng cũng không thể nhận ra được.
Những giọt nước mắt vẫn tuôn, nàng tiếp tục lao thẳng vào thông đạo đen ngòm kia, mặc kệ luồng lực lượng phía xung quanh trấn tan y phục của mình, nàng vẫn muốn dù chết cũng phải ôm trầm lấy Kim Nam vào ngay lúc này đây.
« Thiếp đã nhớ ra tất cả rồi, đã nhớ ra. Phu quân kiếp này lại được ở bên chàng, mặc dù là lúc cận kề cái chết nhất, nhưng thiếp cũng đã được biết rằng, thêm một kiếp nữa chúng ta lại có thể gặp nhau. Hi vọng là sẽ như vậy, kiếp sau chúng ta vẫn còn có thể gặp lại ».
Chìm trong vô thức của sự bất tỉnh, nhưng Kim Nam vẫn có thể cảm nhận được một dòng yêu thương lan tỏa đến, một thân thể mềm mại thơm ngát, run rẩy đang ôm lấy thân thể hắn. Là chảy máu, chảy máu thực sự, những luồng chất lỏng nóng ran chảy trên thân mình Kim Nam. Kim Nam có thể cảm nhận được trong vô thức, chắc chắn đó là máu.
Mặc kệ, đó có là ai, nhưng chỉ cần là sự yêu thương toát lên của người đó cũng đã khiến Kim Nam không thể cưỡng lại được mà ghì người đó thật chặt vào thân thể mình. Cánh tay vô lực của hắn bỗng chốc sinh ra có lực, mặc dù là không nhiều nhưng chỉ để ôm thôi thì cũng đã là đủ rồi.
Từ lúc nào, môi hắn và môi của người đó đã chạm vào nhau, một nụ hôn ngọt ngào. Một cảm giác như đã từ rất lâu rồi hắn mới có thể cảm nhận. Chìm đắm trong cảm giác cực hạn của một hạnh phúc xưa cũ, mặc cho thân thể tiếp tục trôi dạt và vặn xoắn.
« Chậm rồi, chậm rồi, Nam Hải Công Chúa bị hút vào trong cái thông đạo đó rồi. Chết ta rồi, lần này trở về nhất định Long Vương không tha cho ta ».
Một Yêu tướng từ đâu bay đến nhìn thấy cảnh tượng hai người Kim Nam và Long Yến ôm nhau lao vào cái thông đạo đen ngòm một cách vô thức kia liền vò đầu bứt tai dậm chân liên hồi, mặc dù cực độ lo lắng và rất muốn lao vào cái thông đạo kia để cứu Long Yến ra nhưng vì e ngại bạo loạn lực lượng phía trong nên Yêu tướng kia cứ chần chừ không giám lao vào. Đến lúc Long Yến và Kim Nam đã biến mất hoàn toàn thì khuôn mặt của Yêu tướng kia mới trở nên tím ngắt, bất chấp tất cả vội vã lao theo.
« Đằng nào cũng chết, chết dưới tay Long Vương không bằng lao vào đây cứu Công Chúa, nhỡ may có thể cứu được thì cũng bảo toàn được tính mạng ta a ».